Khả Đông Vy bị Thanh Mẫn chọc cho tức điên lên nhưng lại không có chỗ để phát tiết, cô ta hậm hực nhìn sang Chu Thiên Ngạo đang đứng cười như không cười nhìn Tống Thanh Mẫn
Cô ta bị người phụ nữ này ức hiếp, vậy mà anh ấy vẫn cứ bình thản như không có chuyện gì, còn nhìn người phụ nữ đó chăm chú nữa chứ
Tống Thanh Mẫn, người này chiếm vị trí trong lòng anh quan trọng đến như thế sao?
Thanh Mẫn kiên nhẫn đứng nhìn Khả Đông Vy, trong mắt cô ta lại chứa đựng sự giận dữ. Cô đang định khoát tay Thiên Ngạo đi ra ngoài, dù gì để người lớn đợi mình lâu như thế cũng không lễ phép cho lắm
“Cô nói tôi ngủ với đàn ông nên mới có thể được người ta công nhận mình là nhà thiết kế tài ba sao? Tôi không giống cô, chỉ phát ra vài tiếng rên rỉ thì sẽ nhận được vai diễn...”
Cô ta chưa nói hết câu thì tiếng ‘ chát’ vang lên giữa bầu không khí im ắng này!
Tống Thanh Mẫn cho cô ta 1 cái bạt tai sau đó dùng khăn lau bàn tay của mình, tựa như đụng vào cô ta rất dơ bẩn
Khả Đông Vy giơ tay ôm mặt, mắt trợn tròn nhìn Tống Thanh Mẫn, tức giận quát
“ Cô có cái quyền gì mà đánh tôi, cô biết bố tôi là ai không?”
“ Bố cô là ai thì tự cô biết, đem Khả gia ra uy hiếp tôi à! Tôi nói thật nhé, cái tát này là quá lương thiện rồi. Nếu là người khác tôi sẽ đánh cho người đó đến nhập viện mới thôi. Khả tiểu thư, cô muốn thử không?”
Thiên Ngạo nhìn sang Tống Thanh Mẫn đang hếch cằm nhìn cô ta, Tống Thanh Mẫn là người mẫu đương nhiên sẽ cao mà Khả Đông Vy cô ta chỉ cao 1m60 nên đành phải ngẩng cao đầu lên mà nhìn cô
Thanh Mẫn như đứng từ trên cao nhìn xuống, cứ như 1 vị nữ vương cao cao tại thượng ngắm nhìn thiên hạ
Thiên Ngạo đưa tay ôm lấy bả vai của Thanh Mẫn lạnh giọng nói với Khả Đông Vy
“ Khả tiểu thư, cô cũng nên biết thức thời chút đi. Đừng để bản thân mình chịu thiệt” Quăng 1 câu nói xong sau đó ôm Thanh Mẫn mà đi ra khỏi nhà hàng
Chu Thiên Ngạo đưa Tống Thanh Mẫn trở về Tống gia, còn anh lại lái xe đến Thịnh Thần - 1 club bar đắt đỏ ở thành S
Trong 1 căn phòng bao sang trọng, một người đàn ông đang tựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần. Anh ta chỉ mặc 1 chiếc áo sơ mi và quần tây màu kem. Kế bên là 2 cô gái đang xoa bóp chân cho người đó
Chu Thiên Ngạo mở cửa bước vào, không nhanh không chậm ngồi xuống. Cô gái tóc đỏ đang xoa bóp cho người kia thì liền đi sang chỗ của Chu Thiên Ngạo, cô ta đưa tay rót rượu Whisky vào ly rồi đưa cho anh
“ Chu thiếu, lâu rồi không thấy anh đến đó. Anh có biết em nhớ anh lắm không?”
Cô gái tóc đỏ tên Elle - là gái cao cấp ở đây
Tay của Elle vuốt vuốt ngực của anh, đưa bộ ngực đẫy đà cọ cọ vào người anh, giọng đầy nũng nịu nói. Chu Thiên Ngạo chán ghét gạt tay cô ta sang một bên, lạnh lùng nói
“ Cút! Bàn tay cô đã đụng rất nhiều đàn ông rồi! Đừng động vào tôi” Khí lạnh tản ra từ lời nói của anh lại làm cho Elle bất giác rụt cổ lại.
Cô ta bị người phụ nữ này ức hiếp, vậy mà anh ấy vẫn cứ bình thản như không có chuyện gì, còn nhìn người phụ nữ đó chăm chú nữa chứ
Tống Thanh Mẫn, người này chiếm vị trí trong lòng anh quan trọng đến như thế sao?
Thanh Mẫn kiên nhẫn đứng nhìn Khả Đông Vy, trong mắt cô ta lại chứa đựng sự giận dữ. Cô đang định khoát tay Thiên Ngạo đi ra ngoài, dù gì để người lớn đợi mình lâu như thế cũng không lễ phép cho lắm
“Cô nói tôi ngủ với đàn ông nên mới có thể được người ta công nhận mình là nhà thiết kế tài ba sao? Tôi không giống cô, chỉ phát ra vài tiếng rên rỉ thì sẽ nhận được vai diễn...”
Cô ta chưa nói hết câu thì tiếng ‘ chát’ vang lên giữa bầu không khí im ắng này!
Tống Thanh Mẫn cho cô ta 1 cái bạt tai sau đó dùng khăn lau bàn tay của mình, tựa như đụng vào cô ta rất dơ bẩn
Khả Đông Vy giơ tay ôm mặt, mắt trợn tròn nhìn Tống Thanh Mẫn, tức giận quát
“ Cô có cái quyền gì mà đánh tôi, cô biết bố tôi là ai không?”
“ Bố cô là ai thì tự cô biết, đem Khả gia ra uy hiếp tôi à! Tôi nói thật nhé, cái tát này là quá lương thiện rồi. Nếu là người khác tôi sẽ đánh cho người đó đến nhập viện mới thôi. Khả tiểu thư, cô muốn thử không?”
Thiên Ngạo nhìn sang Tống Thanh Mẫn đang hếch cằm nhìn cô ta, Tống Thanh Mẫn là người mẫu đương nhiên sẽ cao mà Khả Đông Vy cô ta chỉ cao 1m60 nên đành phải ngẩng cao đầu lên mà nhìn cô
Thanh Mẫn như đứng từ trên cao nhìn xuống, cứ như 1 vị nữ vương cao cao tại thượng ngắm nhìn thiên hạ
Thiên Ngạo đưa tay ôm lấy bả vai của Thanh Mẫn lạnh giọng nói với Khả Đông Vy
“ Khả tiểu thư, cô cũng nên biết thức thời chút đi. Đừng để bản thân mình chịu thiệt” Quăng 1 câu nói xong sau đó ôm Thanh Mẫn mà đi ra khỏi nhà hàng
Chu Thiên Ngạo đưa Tống Thanh Mẫn trở về Tống gia, còn anh lại lái xe đến Thịnh Thần - 1 club bar đắt đỏ ở thành S
Trong 1 căn phòng bao sang trọng, một người đàn ông đang tựa vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần. Anh ta chỉ mặc 1 chiếc áo sơ mi và quần tây màu kem. Kế bên là 2 cô gái đang xoa bóp chân cho người đó
Chu Thiên Ngạo mở cửa bước vào, không nhanh không chậm ngồi xuống. Cô gái tóc đỏ đang xoa bóp cho người kia thì liền đi sang chỗ của Chu Thiên Ngạo, cô ta đưa tay rót rượu Whisky vào ly rồi đưa cho anh
“ Chu thiếu, lâu rồi không thấy anh đến đó. Anh có biết em nhớ anh lắm không?”
Cô gái tóc đỏ tên Elle - là gái cao cấp ở đây
Tay của Elle vuốt vuốt ngực của anh, đưa bộ ngực đẫy đà cọ cọ vào người anh, giọng đầy nũng nịu nói. Chu Thiên Ngạo chán ghét gạt tay cô ta sang một bên, lạnh lùng nói
“ Cút! Bàn tay cô đã đụng rất nhiều đàn ông rồi! Đừng động vào tôi” Khí lạnh tản ra từ lời nói của anh lại làm cho Elle bất giác rụt cổ lại.