Trong một căn phòng bao sang trọng khác ở Thịnh Thần
Tống Thanh Mẫn ngồi ở chính giữa, hai bên đều có 2 người ngồi. Bên phải là: Tề Nguyệt Cát và Lương Trí Bằng
Bên tay trái là: Triệu An Hạ và Mạc Trát Tha
Người đối diện đang quỳ trước mặt cô là Bạch Dạ Cẩu
Gương mặt nhỏ của Tống Thanh Mẫn lại trở nên lạnh lùng, sắc bén, bàn tay ngọc ngà đang mân mê chiếc ly rượu trong suốt có chất lỏng màu vàng bên trong. Mày phượng cau chặt lại, lãnh giọng nói
“ Hừ, Dạ Cẩu. Thành thật nói cho tôi biết sự việc. Nếu không, cẩu mạng của ông cũng chẳng còn”
Người tên Dạ Cẩu đó thân thể run rấy không ngừng, hắn nhìn cô sau đó chuyển dời tầm mắt sang 4 người kia. Bọn họ đều không quan tâm đến hắn
“ Đại tỷ.... mong cô tha lỗi...tha lỗi...cho tôi. Tôi cũng chỉ vì tiền làm cho mê mụi đầu óc.... Đại tỷ... cô... mong cô bỏ qua lần này cho tôi...”
“ Nói rõ sự tình cho tôi. Lúc đó tôi có thể tha cho ông một mạng” Cô nói
“ Một tuần trước, người của băng nhóm Death cho tôi một số tiền khá lớn, bọn họ kêu tôi đem lô hàng mà chúng ta sẽ giao đổi thành thuốc phiện. Đến lúc đó người gặp nạn sẽ là cô. Họ nói sau khi tôi làm xong sẽ đưa nốt số tiền còn lại cho tôi... Vì tôi tham tiền nên... nên mới hồ đồ. Đại tỷ, tôi thành thật xin lỗi”
Hắn tường thuật lại tất cả mọi chuyện, lúc này Tề Nguyệt Cát tức giận quát to vào mặt hắn
“ Bạch Dạ Cẩu, ông có biết lô hàng này quan trọng lắm không? Lỡ như có vấn đề thì người gặp họa chính là chúng ta. Gan chó ông cũng gớm nhỉ, đồ phản bội”
Tống Thanh Mẫn khẽ nhếch môi lên, để hiện ra nụ cười tà mị yêu nghiệt huynh đảo chúng sinh, cô lạnh lùng nói
“ Ông biết mà, người phản bội tổ chức sẽ có kết cục không tốt đẹp đâu.”
Cô nói xong thì cầm lấy ly rượu uống cạn. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn lạnh lùng như cũ nhưng lại tạo ra vẻ đẹp quốc sắc thiên hương, bất cứ người đàn ông nào cũng có thể chìm vào nó, vì sắc đẹp mà trầm luân.
“ Chặt đứt ngón tay trái của ông ta rồi đem gia đình ông ta sang nơi khác. Đừng để tôi nhìn thấy ông một lần nữa nếu không tôi sẽ không thủ hạ lưu tình đâu” Thanh Mẫn nói
Ở phòng bao bên kia, Chu Thiên Ngạo lật xem một xấp giấy do người mặc áo sơ mi kia đưa, anh ta chính là Hàn Minh Triết
“ Cậu nói xem, tổ chức QUEEN chỉ mới thành lập 5 năm mà lại có tầm ảnh hưởng không nhỏ. Lại là 1 trong những tổ chức có thế lực tại Châu Âu nữa chứ! Có phải đằng sau QUEEN là một ngọn núi lớn không?”
“ Không có hồ sơ về lão đại của QUEEN sao?”
“ Không hề, về tư liệu của người cầm đầu QUEEN được giấu khá kĩ càng. FBI đương nhiên sẽ có tư liệu về người này nhưng...”
“ Nhưng cái gì, mau nói”
“ Người đó hình như có quan hệ với FBI nên được người bên đó cất giấu tư liệu rất kĩ. Chúng ta không có khả năng tra ra thân phận của kẻ cầm đầu của QUEEN, nhưng tôi biết được tên tiếng Anh của cô ta”
“ Con gái sao?”
“ Ừ, tên cô ta là Monalisa"
Tống Thanh Mẫn ngồi ở chính giữa, hai bên đều có 2 người ngồi. Bên phải là: Tề Nguyệt Cát và Lương Trí Bằng
Bên tay trái là: Triệu An Hạ và Mạc Trát Tha
Người đối diện đang quỳ trước mặt cô là Bạch Dạ Cẩu
Gương mặt nhỏ của Tống Thanh Mẫn lại trở nên lạnh lùng, sắc bén, bàn tay ngọc ngà đang mân mê chiếc ly rượu trong suốt có chất lỏng màu vàng bên trong. Mày phượng cau chặt lại, lãnh giọng nói
“ Hừ, Dạ Cẩu. Thành thật nói cho tôi biết sự việc. Nếu không, cẩu mạng của ông cũng chẳng còn”
Người tên Dạ Cẩu đó thân thể run rấy không ngừng, hắn nhìn cô sau đó chuyển dời tầm mắt sang 4 người kia. Bọn họ đều không quan tâm đến hắn
“ Đại tỷ.... mong cô tha lỗi...tha lỗi...cho tôi. Tôi cũng chỉ vì tiền làm cho mê mụi đầu óc.... Đại tỷ... cô... mong cô bỏ qua lần này cho tôi...”
“ Nói rõ sự tình cho tôi. Lúc đó tôi có thể tha cho ông một mạng” Cô nói
“ Một tuần trước, người của băng nhóm Death cho tôi một số tiền khá lớn, bọn họ kêu tôi đem lô hàng mà chúng ta sẽ giao đổi thành thuốc phiện. Đến lúc đó người gặp nạn sẽ là cô. Họ nói sau khi tôi làm xong sẽ đưa nốt số tiền còn lại cho tôi... Vì tôi tham tiền nên... nên mới hồ đồ. Đại tỷ, tôi thành thật xin lỗi”
Hắn tường thuật lại tất cả mọi chuyện, lúc này Tề Nguyệt Cát tức giận quát to vào mặt hắn
“ Bạch Dạ Cẩu, ông có biết lô hàng này quan trọng lắm không? Lỡ như có vấn đề thì người gặp họa chính là chúng ta. Gan chó ông cũng gớm nhỉ, đồ phản bội”
Tống Thanh Mẫn khẽ nhếch môi lên, để hiện ra nụ cười tà mị yêu nghiệt huynh đảo chúng sinh, cô lạnh lùng nói
“ Ông biết mà, người phản bội tổ chức sẽ có kết cục không tốt đẹp đâu.”
Cô nói xong thì cầm lấy ly rượu uống cạn. Khuôn mặt xinh đẹp vẫn lạnh lùng như cũ nhưng lại tạo ra vẻ đẹp quốc sắc thiên hương, bất cứ người đàn ông nào cũng có thể chìm vào nó, vì sắc đẹp mà trầm luân.
“ Chặt đứt ngón tay trái của ông ta rồi đem gia đình ông ta sang nơi khác. Đừng để tôi nhìn thấy ông một lần nữa nếu không tôi sẽ không thủ hạ lưu tình đâu” Thanh Mẫn nói
Ở phòng bao bên kia, Chu Thiên Ngạo lật xem một xấp giấy do người mặc áo sơ mi kia đưa, anh ta chính là Hàn Minh Triết
“ Cậu nói xem, tổ chức QUEEN chỉ mới thành lập 5 năm mà lại có tầm ảnh hưởng không nhỏ. Lại là 1 trong những tổ chức có thế lực tại Châu Âu nữa chứ! Có phải đằng sau QUEEN là một ngọn núi lớn không?”
“ Không có hồ sơ về lão đại của QUEEN sao?”
“ Không hề, về tư liệu của người cầm đầu QUEEN được giấu khá kĩ càng. FBI đương nhiên sẽ có tư liệu về người này nhưng...”
“ Nhưng cái gì, mau nói”
“ Người đó hình như có quan hệ với FBI nên được người bên đó cất giấu tư liệu rất kĩ. Chúng ta không có khả năng tra ra thân phận của kẻ cầm đầu của QUEEN, nhưng tôi biết được tên tiếng Anh của cô ta”
“ Con gái sao?”
“ Ừ, tên cô ta là Monalisa"