Lúc ăn cơm Châu Long Phát lại thở dài lần nữa, trong nhà có một người phụ nữ biết nấu ăn đúng là phúc phận của người đàn ông, các món ăn ở các nhà hàng bên ngoài tuy được làm rất tinh tế rất hợp với khẩu vị nhưng đối với dinh dưỡng và sức khỏe thì chẳng có lợi, vẫn là ăn cơm ở nhà khiến người ta yên tâm, hơn nữa nhìn thấy khuôn mặt của người thiếu nữ đỏ hồng lên bởi vì bận rộn chuẩn bị bữa ăn càng khiến cho lòng thoải mái không gì sánh bằng.
“Sao anh không ăn nữa, có phải đồ ăn không ngon không?”
Đậu Đậu lo lắng dùng thìa nếm thử một thìa canh cá “Ừm, mùi vị cũng được, hơi nhạt một chút, có cần cho chua thêm một chút không? Lần đầu tiên tôi làm cá Lô, Châu tổng anh ăn tạm nhé, tôi sẽ nghiên cứu thêm sách dạy nấu ăn làm cho anh vài món rau!”
Châu Long Phát cầm đũa cười nhìn Đậu Đậu “Rất ngon, đây là bữa cơm ngon nhất mà tôi đã từng được ăn.”
“Đâu có” Đậu Đậu đỏ mặt “Châu tổng lần nào đưa tôi đi ăn đồ ăn đều ngon hơn thế này…”
Châu Long Phát cầm một bát nhỏ múc canh đưa cho Đậu Đậu “Nhanh ăn đi, bận rộn lâu như vậy chắc là đói rồi.”
“Vâng, vậy tôi không khách sáo nữa.”
Hai người cười nói vui vẻ trong bữa cơm, ăn xong Đậu Đâu rửa bát, Châu Long Phát dọn dẹp phòng khách, Đậu Đậu hỏi vọng từ bếp ra “Châu tổng, buổi tối anh ăn như thế nào?”
“Tiện gì ăn đó.”
“Ồ”
Đậu Đậu suy nghĩ, đợi làm xong thì đưa ra, Đậu Đậu dẫn Châu Long Phát đến chỗ tủ lạnh, chỉ vào hộp cơm đã được bọc cẩn thận nói “Châu tổng, đây là cá thừa của bữa trưa tôi đã rang với cơm, buổi tối anh dùng lò vi sóng làm nóng lên là được.”
Rồi lại kéo Châu Long Phát đến chỗ nồi cơm điện “Đây là cháo hải sâm tôi mới nấu xong, đợi nấu chín nồi sẽ tự chuyển sang chế độ ủ nóng, tối anh nhớ uống, à, uống xong cháo nhớ phải rút điện ra, đừng quên đó.”
Đậu Đậu lại bê đến một đĩa hoa quả “Đi thôi, nghỉ một chút chúng ta ăn hoa quả.”
Châu Long Phát cười rất càng thâm ý hơn, giúp Đậu Đậu bưng đĩa hoa quả, vì vừa ăn cơm no xong, thế là Đậu Đậu đi dạo một lát trong khu nhà, Đậu Đậu kinh ngạc nhìn nhìn chỗ này, sờ sờ chỗ kia, chỗ ở của người giàu đúng là không giống nhau, mỗi một căn biệt thự đều có một vườn hoa nhỏ, hơn nữa còn có sân tennis và hồ bơi, đến nhà để xe cũng được thiết kế xây dựng rất đặc biệt.
Đi dạo khoảng một giờ hai người quay lại biệt thự trên mặt nước của Châu Long Phát, Châu Long Phát đưa Đậu Đậu đến một căn phòng trên tầng hai, Đậu Đậu mở cửa vào, bên trong tối om om “Bên trong là cái gì vậy?”
Tạch.
Đèn được bật lên, bên trong hóa ra là một phòng chiếu phim nhỏ, chẳng trách vừa nãy khi mở cửa phòng ra thấy cánh cửa nặng khác thường, hóa ra là cách âm, Đậu Đậu mừng rỡ chạy đến lật giở đống đĩa bên trong, cuối cùng cũng tìm thấy một bộ phim chưa từng xem qua, Châu Long Phát ngồi xuống, cùng cô xem bộ phim này xong rồi đưa cô về.
Buổi tối, Châu Long Phát ăn chỗ đồ ăn Đậu Đậu chuẩn bị, khóe miệng bất giác mỉm cười, chuông điện thoại đột ngột vang lên, một người trợ lý của Châu Long Phát cung kính hỏi thăm “Châu tổng, xin hỏi tối nay có cần chuẩn bị cơm cho ngài không ạ?”
“Không cần, đến xử lý tủ lạnh.”
“Vâng”
Cuối cùng quốc khánh cũng đến, Đậu Đậu bận rộn từ sáng sớm, Lý Minh Triết mặt cau có ngồi trong xe đợi nửa tiếng đồng hồ mới nhìn thấy Đậu Đâu khoác một túi to sau lưng rồi còn xách ba cái túi to khác lếch tha lếch thếch đi đến.
Lý Minh Triết xuống xe đón đồ nhét vào ghế sau “Em mang nhiều đồ như thế này để làm gì?”
Đậu Đậu vỗ vỗ vào cái túi sau lưng “Đây là chăn, gối và đồ ngủ, còn có gối ôm em thích nhất” rồi lại chỉ vào cái túi trong tay Lý Minh Triết “Trong đó đều là những đồ ăn thuận tiện như trứng gà, sữa, hoa quả…”
Lý Minh Triết lừ mắt “Chúng ta đi ra ngoại ô chứ không phải đi về thời cổ đại.”
Đậu Đậu mở to đôi mắt ngây thơ vô tội nói “Đúng vậy, ở ngoại ô không có siêu thị, muốn ăn thì làm thế nào, còn nữa căn biệt thự đó có lẽ cả năm anh không ở rồi, em đã mang dẻ lau và chổi, đến quét dọn trước một chút!”
Cả khuôn mặt Lý Minh Triết tối đen.
Đậu Đậu nhét nhét cái túi vào xe rồi chạy đi lấy chổi và xô nước, rồi nhét tất cả vào ghế sau xe, thu dọn xong Đậu Đậu ngồi lên xe, lau lau mồ hôi “Được rồi, chúng ta có thể đi rồi!”
Lý Minh Triết trừng mắt nhìn cô gái đang nhễ nhãi mồ hôi chán nản khởi động xe.
Hai người vừa đi đến cổng của biệt thự thì thấy chiếc Lamborghini của Lý Vũ Hiên đang ngang ngược phi như bay đến, tóc Lý Vũ Hiên bay lòa xòa trước mặt, hai con mắt xuất hiện hai vệt thâm quầng lớn đang đưa tay lười nhác quẹt thẻ an ninh, chắc là thiếu ngủ mấy ngày liền.
Cuộc sống đêm không điều độ rất hại cho con người…
Đậu Đậu thò đầu ra cười với Lý Vũ Hiên đang quẹt thẻ “Hồ Ly, sao anh lại thành gấu trúc thế này?
Lý Vũ Hiên hơi sững lại sờ sờ mặt.
Đậu Đậu vui vẻ “Anh xem cái vòng tròn trên mặt của anh, rất buồn cười.”
Lý Vũ Hiên soi mặt vào gương chiếu hậu nhìn nhìn, quả nhiên rất tiều tụy, bất giác mặt ỉu xìu, lướt qua xe của Lý Minh Triết đi vào trong, Đậu Đậu vội gọi anh ta “Hồ Ly, cùng nghỉ lễ nhé!”
Mặt Lý Minh Triết bỗng chốc tối sầm.
Lý Vũ Hiên lắc lắc ngủ, đang định nói không đi, nhưng mắt nhìn thấy vẻ mặt đang tối sầm của Lý Minh Triết liền thay đổi suy nghĩ, lúc đó mới hiểu rõ ý đồ của anh trai, ngật đầu một cách rất điệu nghệ “Được thôi, đúng lúc mấy ngày này tôi không mang theo ‘người thân’ (ngữ khí nhấn mạnh)”.
Lúc Lý Vũ Hiên nói ánh mắt thách thức lườm Lý Minh Triết, anh, anh định đưa cô ấy đi nghỉ còn muốn giao lưu tình cảm? 7 ngày liền, ở nơi rừng núi hoang vu chỉ có hai người, thật đúng là tính toán rất hay, đương nhiên trừ cái cô gái ngốc nghếch đến mức khiến người ta tức chết kia ra.
Lý Minh Triết cũng chẳng tiện nói gì, mặt u ám lái xe đến biệt thự ở ngoại ô.
Đậu Đậu không hiểu được tại sao Tổng giám đốc lại tức giận, ngồi im ở bên cạnh chẳng dám nói tiếng nào, đến điện thoại của Châu Long Phát gọi đến cũng không dám nghe, chỉ gửi đi một tin nhắn ngắn gọn nói mình đi ra ngoài nghỉ lễ mấy ngày, Châu Long Phát cũng gửi một tin nhắn trả lời “Đi chơi vui vẻ, đừng để mệt quá, đợi đến khi nào đi làm thì liên lạc.”
Lý Minh Triết liếc mắt nhìn Đậu Đậu đang gửi tin nhắn dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là người bên kia là Châu Long Phát, không kìm chế được sắc mặt càng xấu hơn lái xe nhanh như bay, Lý Vũ Hiên đuổi phía sau nhìn chăm chú vào hai người phía trước.
Lái xe hai tiếng cuối cùng cũng đến nơi.
Nói đây là ngoại ô, thực sự là một sơn cốc nhỏ, một căn biệt thự được xây dựng dựa vào núi, cách biệt thự không xa có một đầm nước lớn, có mấy thác nước nhỏ chảy trực tiếp xuống, khắp nơi đều là một màu xanh mơn mởn.
Đậu Đậu cởi giầy đi trên những hòn đá đã được nước mài mòn tròn tròn từ từ xuống nước, nước trong đầm lạnh đến mức khiến người ta rùng mình, cảm giác say xe bỗng chốc bay biến hết, dường như có một làn khí lạnh chạy từ chân lan tỏa lên khắp toàn thân, làm xua tan đi cảm giác mệt mỏi do đoạn lộ trình ngắn gây ra.
Phía xa Lý Vũ Hiên đang đứng sánh vai với Lý Minh Triết.
“Anh, anh nói cô ấy không hợp với em, nhưng em nói anh càng không hợp với cô ấy.”
“Tại sao lại lại nói như vây?”
“Anh phải ra nước ngoài tiếp quản sự nghiệp của gia tộc, mà ở nước ngoài, cô ấy không những không biết ngôn ngữ, ngay cả bạn bè cũng chẳng có người nào, chưa nói gia đình có đồng ý hay không, anh định để cô ấy một mình sống với đám người nước ngoài xa lạ sao?”
“Vậy còn em, em nghĩ cô ấy có thể quen với cuộc sống của em không?”
“Em có thể thay đổi, dù gì thì gia đình cũng chẳng thích em, em có tìm một thiên kim tiểu thư con nhà gia thế hay một cô gái bình thường cũng chẳng có ai quản em, anh có thể không” Lý Vũ Hiên nhìn cô gái đang chơi đùa thích thú trong nước, trong mắt trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng “Cô ấy thích đi đâu em sẽ đưa cô ấy đến đó, cô ấy buồn chán em sẽ đưa cô ấy đi du sơn ngoạn thủy, anh có thể không, ngày nào anh cũng bận tối mắt tối mũi nào có thời gian ở cùng cô ấy!”
“Vũ Hiên, cậu muốn lấy tiền của nhà để nuôi cô ấy phải không?”
“Em có đủ năng lực nuôi cô ấy, điểm này không cần anh phải lo” Lý Vũ Hiên lạnh lùng hừm một tiếng “Anh hãy cứ tự lo chuyện của anh đi, Ông nội lại giục anh rồi đúng không, nghe nói con gái của nhưng nhà danh môn gia thế ở đây đều được anh xem mặt qua rồi, nhưng đều đổ bể, kết quả khiến ông nội nổi trận lôi đình, anh cũng nên cẩn thận.”
Lý Minh Triết suy từ nhìn chằm chằm vào Lý Vũ Hiên, Lý Vũ Hiên cũng trợn mắt nhìn lại.
Đột nhiên, điện thoại vang lên.
Lý Minh Triết nhận điện thoại, nghe một lát thì sắc mặt càng lúc càng xấu, Lý Vũ Hiên hỏi cái kiểu cười trên sự đau khổ của người khác “Có phải là ông nội lại giáo huấn anh không?”
“Nếu như vậy thì đã tốt rồi” Lý Minh Triết vỗ trán “là Lý Tiểu Lỗi đến đây chơi.”
Lý Tiểu Lỗi ! ! ! Lý Minh Triết trợn mắt mặt biến sắc, mặt trắng bệch ra nhảy cẫng lên “Nó sẽ đến đây?!”
Sợ hãi như gặp phải quỷ vậy…
“Nghe nói trong nhà đã bị làm cho loạn xì ngậu lên rồi, bất đắc dĩ mới phải tống nó đến đây” Lý Minh Triết nhìn Lý Vũ Hiên đang bị dọa cho trắng bệch trong mắt tràn đầy sự cảm thông “Em muốn trốn đi không?”
“Lý Vũ Hiên nhìn nhìn cô gái nhỏ đang nghịch nước, cắn răng nói “Thôi, em sợ là hai người sẽ bị tên tiểu ma đầu đó chỉnh cho chết mất…”
Lý Minh Triết cúi cúi đầu thở dài, mặt mũi u ám sầu khổ.
Đằng xa Đậu Đậu vẫn đang hồn nhiên đùa nghịch trong nước, hoàn toàn không biết được rằng có một tên hỗn thế tiểu mà vương sắp đến đại náo thiên cung.
Diện tích của căn biệt thự này không lớn, nhưng bên trong chẳng thiếu thứ gì, nhưng mà nhìn không giống như đã không được sử dụng cả năm, xung quanh rất sạch sẽ, ngay cả ga trải giường cũng đã được thay mới, toát lên mùi hương dìu dịu, Đậu Đậu cầm dẻ lau chẳng có chỗ nào để sử dụng, hồ nghi lắc đầu “Ý, sao lại không bẩn nhỉ?”
Đậu Đậu ồ lên một tiếng, vội vàng xấu hổ giấu dẻ lau ra sau lưng.
Ai biết được cuộc sống của người giàu có lại như vậy chứ, một căn biệt thự đẹp như vậy bỏ không cả năm trời, lại còn trồng hoa chăm sóc cẩn thận chỉ để phục vụ cho việc thỉnh thoảng đến ở vài ngày, thật đúng là khó lý giải được.
“Sau núi có suối nước nóng ăn cơm tối xong đi nhé.”
Đậu Đậu đỏ mặt gật đầu, chạy như bay vào nhà bếp chuẩn bị đồ, vốn cho rằng trong bếp chẳng có gì cả, nhưng thật không ngờ trong tủ lạnh chẳng thiếu thứ gì, đến sữa cũng là sữa mới xuất xưởng ngày hôm qua, ở với những người như thế này, có lẽ chẳng cần chuẩn bị gì cả, thuê người ta chuẩn bị hết rồi sau đó dọn đến hưởng thụ, chỉ có mình là ngốc ngếch chuẩn bị bận rộn.
Đậu Đậu lại lần nữa lau mồ hôi của mình chẳng biết túa ra từ đâu.
Trốn trong phòng ngủ cả buổi chiều, Đậu Đậu bị tiếng gõ cửa của Lý Vũ Hiên đánh thức dậy, dụi dụi cặp mắt mơ màng đi ra mở cửa ậm ừ hỏi “Hồ Ly, vẫn chưa đến giờ ăn cơm mà…”
Lý Vũ Hiên căng thẳng nắm chặt tay Đậu Đâu “Đậu Đậu, cô phải chuẩn bị tốt tâm lý, hôm nay có một người đến đây.”
Đến thì đến thôi, Đậu Đậu ‘ồ’ lên một tiếng, quay lại chạy lên giường tiếp tục ngủ.
Lý Vũ Hiên thấy cô chẳng có động tĩnh gì, liền đuổi theo, kéo Đậu Đậu từ trong chăn ra “Cô có nghe thấy không, nó là một tên hỗn thế ma đầu không phải chuyện xấu sẽ không làm, chuyên ra làm chuyện xấu, cô chắc chắn sẽ bị chỉnh.”
Đậu Đậu ậm ờ vài câu, mắt như bị keo dính vào nhau vậy, trở mình “Không cần căng thẳng… từ nhỏ tôi đã bị chỉnh…”
Lý Vũ Hiên bó tay đành phải đi ra, lúc đi còn không quên dặn dò cô “Buổi tối cô phải nhớ đóng chặt cửa, tối nay nó sẽ đến, còn phải nhớ đóng cả cửa sổ nữa cũng cần đóng chặt vào, mở điều hòa ra là được rồi.”
“Khò khò…”
Đậu Đậu vô ý để nước miếng chảy đầy ra, khiến Hồ Ly đang lo lắng tức giận bỏ đi.
Lúc ăn cơm Châu Long Phát lại thở dài lần nữa, trong nhà có một người phụ nữ biết nấu ăn đúng là phúc phận của người đàn ông, các món ăn ở các nhà hàng bên ngoài tuy được làm rất tinh tế rất hợp với khẩu vị nhưng đối với dinh dưỡng và sức khỏe thì chẳng có lợi, vẫn là ăn cơm ở nhà khiến người ta yên tâm, hơn nữa nhìn thấy khuôn mặt của người thiếu nữ đỏ hồng lên bởi vì bận rộn chuẩn bị bữa ăn càng khiến cho lòng thoải mái không gì sánh bằng.
“Sao anh không ăn nữa, có phải đồ ăn không ngon không?”
Đậu Đậu lo lắng dùng thìa nếm thử một thìa canh cá “Ừm, mùi vị cũng được, hơi nhạt một chút, có cần cho chua thêm một chút không? Lần đầu tiên tôi làm cá Lô, Châu tổng anh ăn tạm nhé, tôi sẽ nghiên cứu thêm sách dạy nấu ăn làm cho anh vài món rau!”
Châu Long Phát cầm đũa cười nhìn Đậu Đậu “Rất ngon, đây là bữa cơm ngon nhất mà tôi đã từng được ăn.”
“Đâu có” Đậu Đậu đỏ mặt “Châu tổng lần nào đưa tôi đi ăn đồ ăn đều ngon hơn thế này…”
Châu Long Phát cầm một bát nhỏ múc canh đưa cho Đậu Đậu “Nhanh ăn đi, bận rộn lâu như vậy chắc là đói rồi.”
“Vâng, vậy tôi không khách sáo nữa.”
Hai người cười nói vui vẻ trong bữa cơm, ăn xong Đậu Đâu rửa bát, Châu Long Phát dọn dẹp phòng khách, Đậu Đậu hỏi vọng từ bếp ra “Châu tổng, buổi tối anh ăn như thế nào?”
“Tiện gì ăn đó.”
“Ồ”
Đậu Đậu suy nghĩ, đợi làm xong thì đưa ra, Đậu Đậu dẫn Châu Long Phát đến chỗ tủ lạnh, chỉ vào hộp cơm đã được bọc cẩn thận nói “Châu tổng, đây là cá thừa của bữa trưa tôi đã rang với cơm, buổi tối anh dùng lò vi sóng làm nóng lên là được.”
Rồi lại kéo Châu Long Phát đến chỗ nồi cơm điện “Đây là cháo hải sâm tôi mới nấu xong, đợi nấu chín nồi sẽ tự chuyển sang chế độ ủ nóng, tối anh nhớ uống, à, uống xong cháo nhớ phải rút điện ra, đừng quên đó.”
Đậu Đậu lại bê đến một đĩa hoa quả “Đi thôi, nghỉ một chút chúng ta ăn hoa quả.”
Châu Long Phát cười rất càng thâm ý hơn, giúp Đậu Đậu bưng đĩa hoa quả, vì vừa ăn cơm no xong, thế là Đậu Đậu đi dạo một lát trong khu nhà, Đậu Đậu kinh ngạc nhìn nhìn chỗ này, sờ sờ chỗ kia, chỗ ở của người giàu đúng là không giống nhau, mỗi một căn biệt thự đều có một vườn hoa nhỏ, hơn nữa còn có sân tennis và hồ bơi, đến nhà để xe cũng được thiết kế xây dựng rất đặc biệt.
Đi dạo khoảng một giờ hai người quay lại biệt thự trên mặt nước của Châu Long Phát, Châu Long Phát đưa Đậu Đậu đến một căn phòng trên tầng hai, Đậu Đậu mở cửa vào, bên trong tối om om “Bên trong là cái gì vậy?”
Tạch.
Đèn được bật lên, bên trong hóa ra là một phòng chiếu phim nhỏ, chẳng trách vừa nãy khi mở cửa phòng ra thấy cánh cửa nặng khác thường, hóa ra là cách âm, Đậu Đậu mừng rỡ chạy đến lật giở đống đĩa bên trong, cuối cùng cũng tìm thấy một bộ phim chưa từng xem qua, Châu Long Phát ngồi xuống, cùng cô xem bộ phim này xong rồi đưa cô về.
Buổi tối, Châu Long Phát ăn chỗ đồ ăn Đậu Đậu chuẩn bị, khóe miệng bất giác mỉm cười, chuông điện thoại đột ngột vang lên, một người trợ lý của Châu Long Phát cung kính hỏi thăm “Châu tổng, xin hỏi tối nay có cần chuẩn bị cơm cho ngài không ạ?”
“Không cần, đến xử lý tủ lạnh.”
“Vâng”
Cuối cùng quốc khánh cũng đến, Đậu Đậu bận rộn từ sáng sớm, Lý Minh Triết mặt cau có ngồi trong xe đợi nửa tiếng đồng hồ mới nhìn thấy Đậu Đâu khoác một túi to sau lưng rồi còn xách ba cái túi to khác lếch tha lếch thếch đi đến.
Lý Minh Triết xuống xe đón đồ nhét vào ghế sau “Em mang nhiều đồ như thế này để làm gì?”
Đậu Đậu vỗ vỗ vào cái túi sau lưng “Đây là chăn, gối và đồ ngủ, còn có gối ôm em thích nhất” rồi lại chỉ vào cái túi trong tay Lý Minh Triết “Trong đó đều là những đồ ăn thuận tiện như trứng gà, sữa, hoa quả…”
Lý Minh Triết lừ mắt “Chúng ta đi ra ngoại ô chứ không phải đi về thời cổ đại.”
Đậu Đậu mở to đôi mắt ngây thơ vô tội nói “Đúng vậy, ở ngoại ô không có siêu thị, muốn ăn thì làm thế nào, còn nữa căn biệt thự đó có lẽ cả năm anh không ở rồi, em đã mang dẻ lau và chổi, đến quét dọn trước một chút!”
Cả khuôn mặt Lý Minh Triết tối đen.
Đậu Đậu nhét nhét cái túi vào xe rồi chạy đi lấy chổi và xô nước, rồi nhét tất cả vào ghế sau xe, thu dọn xong Đậu Đậu ngồi lên xe, lau lau mồ hôi “Được rồi, chúng ta có thể đi rồi!”
Lý Minh Triết trừng mắt nhìn cô gái đang nhễ nhãi mồ hôi chán nản khởi động xe.
Hai người vừa đi đến cổng của biệt thự thì thấy chiếc Lamborghini của Lý Vũ Hiên đang ngang ngược phi như bay đến, tóc Lý Vũ Hiên bay lòa xòa trước mặt, hai con mắt xuất hiện hai vệt thâm quầng lớn đang đưa tay lười nhác quẹt thẻ an ninh, chắc là thiếu ngủ mấy ngày liền.
Cuộc sống đêm không điều độ rất hại cho con người…
Đậu Đậu thò đầu ra cười với Lý Vũ Hiên đang quẹt thẻ “Hồ Ly, sao anh lại thành gấu trúc thế này?
Lý Vũ Hiên hơi sững lại sờ sờ mặt.
Đậu Đậu vui vẻ “Anh xem cái vòng tròn trên mặt của anh, rất buồn cười.”
Lý Vũ Hiên soi mặt vào gương chiếu hậu nhìn nhìn, quả nhiên rất tiều tụy, bất giác mặt ỉu xìu, lướt qua xe của Lý Minh Triết đi vào trong, Đậu Đậu vội gọi anh ta “Hồ Ly, cùng nghỉ lễ nhé!”
Mặt Lý Minh Triết bỗng chốc tối sầm.
Lý Vũ Hiên lắc lắc ngủ, đang định nói không đi, nhưng mắt nhìn thấy vẻ mặt đang tối sầm của Lý Minh Triết liền thay đổi suy nghĩ, lúc đó mới hiểu rõ ý đồ của anh trai, ngật đầu một cách rất điệu nghệ “Được thôi, đúng lúc mấy ngày này tôi không mang theo ‘người thân’ (ngữ khí nhấn mạnh)”.
Lúc Lý Vũ Hiên nói ánh mắt thách thức lườm Lý Minh Triết, anh, anh định đưa cô ấy đi nghỉ còn muốn giao lưu tình cảm? ngày liền, ở nơi rừng núi hoang vu chỉ có hai người, thật đúng là tính toán rất hay, đương nhiên trừ cái cô gái ngốc nghếch đến mức khiến người ta tức chết kia ra.
Lý Minh Triết cũng chẳng tiện nói gì, mặt u ám lái xe đến biệt thự ở ngoại ô.
Đậu Đậu không hiểu được tại sao Tổng giám đốc lại tức giận, ngồi im ở bên cạnh chẳng dám nói tiếng nào, đến điện thoại của Châu Long Phát gọi đến cũng không dám nghe, chỉ gửi đi một tin nhắn ngắn gọn nói mình đi ra ngoài nghỉ lễ mấy ngày, Châu Long Phát cũng gửi một tin nhắn trả lời “Đi chơi vui vẻ, đừng để mệt quá, đợi đến khi nào đi làm thì liên lạc.”
Lý Minh Triết liếc mắt nhìn Đậu Đậu đang gửi tin nhắn dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết là người bên kia là Châu Long Phát, không kìm chế được sắc mặt càng xấu hơn lái xe nhanh như bay, Lý Vũ Hiên đuổi phía sau nhìn chăm chú vào hai người phía trước.
Lái xe hai tiếng cuối cùng cũng đến nơi.
Nói đây là ngoại ô, thực sự là một sơn cốc nhỏ, một căn biệt thự được xây dựng dựa vào núi, cách biệt thự không xa có một đầm nước lớn, có mấy thác nước nhỏ chảy trực tiếp xuống, khắp nơi đều là một màu xanh mơn mởn.
Đậu Đậu cởi giầy đi trên những hòn đá đã được nước mài mòn tròn tròn từ từ xuống nước, nước trong đầm lạnh đến mức khiến người ta rùng mình, cảm giác say xe bỗng chốc bay biến hết, dường như có một làn khí lạnh chạy từ chân lan tỏa lên khắp toàn thân, làm xua tan đi cảm giác mệt mỏi do đoạn lộ trình ngắn gây ra.
Phía xa Lý Vũ Hiên đang đứng sánh vai với Lý Minh Triết.
“Anh, anh nói cô ấy không hợp với em, nhưng em nói anh càng không hợp với cô ấy.”
“Tại sao lại lại nói như vây?”
“Anh phải ra nước ngoài tiếp quản sự nghiệp của gia tộc, mà ở nước ngoài, cô ấy không những không biết ngôn ngữ, ngay cả bạn bè cũng chẳng có người nào, chưa nói gia đình có đồng ý hay không, anh định để cô ấy một mình sống với đám người nước ngoài xa lạ sao?”
“Vậy còn em, em nghĩ cô ấy có thể quen với cuộc sống của em không?”
“Em có thể thay đổi, dù gì thì gia đình cũng chẳng thích em, em có tìm một thiên kim tiểu thư con nhà gia thế hay một cô gái bình thường cũng chẳng có ai quản em, anh có thể không” Lý Vũ Hiên nhìn cô gái đang chơi đùa thích thú trong nước, trong mắt trong mắt tràn đầy tình cảm dịu dàng “Cô ấy thích đi đâu em sẽ đưa cô ấy đến đó, cô ấy buồn chán em sẽ đưa cô ấy đi du sơn ngoạn thủy, anh có thể không, ngày nào anh cũng bận tối mắt tối mũi nào có thời gian ở cùng cô ấy!”
“Vũ Hiên, cậu muốn lấy tiền của nhà để nuôi cô ấy phải không?”
“Em có đủ năng lực nuôi cô ấy, điểm này không cần anh phải lo” Lý Vũ Hiên lạnh lùng hừm một tiếng “Anh hãy cứ tự lo chuyện của anh đi, Ông nội lại giục anh rồi đúng không, nghe nói con gái của nhưng nhà danh môn gia thế ở đây đều được anh xem mặt qua rồi, nhưng đều đổ bể, kết quả khiến ông nội nổi trận lôi đình, anh cũng nên cẩn thận.”
Lý Minh Triết suy từ nhìn chằm chằm vào Lý Vũ Hiên, Lý Vũ Hiên cũng trợn mắt nhìn lại.
Đột nhiên, điện thoại vang lên.
Lý Minh Triết nhận điện thoại, nghe một lát thì sắc mặt càng lúc càng xấu, Lý Vũ Hiên hỏi cái kiểu cười trên sự đau khổ của người khác “Có phải là ông nội lại giáo huấn anh không?”
“Nếu như vậy thì đã tốt rồi” Lý Minh Triết vỗ trán “là Lý Tiểu Lỗi đến đây chơi.”
Lý Tiểu Lỗi ! ! ! Lý Minh Triết trợn mắt mặt biến sắc, mặt trắng bệch ra nhảy cẫng lên “Nó sẽ đến đây?!”
Sợ hãi như gặp phải quỷ vậy…
“Nghe nói trong nhà đã bị làm cho loạn xì ngậu lên rồi, bất đắc dĩ mới phải tống nó đến đây” Lý Minh Triết nhìn Lý Vũ Hiên đang bị dọa cho trắng bệch trong mắt tràn đầy sự cảm thông “Em muốn trốn đi không?”
“Lý Vũ Hiên nhìn nhìn cô gái nhỏ đang nghịch nước, cắn răng nói “Thôi, em sợ là hai người sẽ bị tên tiểu ma đầu đó chỉnh cho chết mất…”
Lý Minh Triết cúi cúi đầu thở dài, mặt mũi u ám sầu khổ.
Đằng xa Đậu Đậu vẫn đang hồn nhiên đùa nghịch trong nước, hoàn toàn không biết được rằng có một tên hỗn thế tiểu mà vương sắp đến đại náo thiên cung.
Diện tích của căn biệt thự này không lớn, nhưng bên trong chẳng thiếu thứ gì, nhưng mà nhìn không giống như đã không được sử dụng cả năm, xung quanh rất sạch sẽ, ngay cả ga trải giường cũng đã được thay mới, toát lên mùi hương dìu dịu, Đậu Đậu cầm dẻ lau chẳng có chỗ nào để sử dụng, hồ nghi lắc đầu “Ý, sao lại không bẩn nhỉ?”
Đậu Đậu ồ lên một tiếng, vội vàng xấu hổ giấu dẻ lau ra sau lưng.
Ai biết được cuộc sống của người giàu có lại như vậy chứ, một căn biệt thự đẹp như vậy bỏ không cả năm trời, lại còn trồng hoa chăm sóc cẩn thận chỉ để phục vụ cho việc thỉnh thoảng đến ở vài ngày, thật đúng là khó lý giải được.
“Sau núi có suối nước nóng ăn cơm tối xong đi nhé.”
Đậu Đậu đỏ mặt gật đầu, chạy như bay vào nhà bếp chuẩn bị đồ, vốn cho rằng trong bếp chẳng có gì cả, nhưng thật không ngờ trong tủ lạnh chẳng thiếu thứ gì, đến sữa cũng là sữa mới xuất xưởng ngày hôm qua, ở với những người như thế này, có lẽ chẳng cần chuẩn bị gì cả, thuê người ta chuẩn bị hết rồi sau đó dọn đến hưởng thụ, chỉ có mình là ngốc ngếch chuẩn bị bận rộn.
Đậu Đậu lại lần nữa lau mồ hôi của mình chẳng biết túa ra từ đâu.
Trốn trong phòng ngủ cả buổi chiều, Đậu Đậu bị tiếng gõ cửa của Lý Vũ Hiên đánh thức dậy, dụi dụi cặp mắt mơ màng đi ra mở cửa ậm ừ hỏi “Hồ Ly, vẫn chưa đến giờ ăn cơm mà…”
Lý Vũ Hiên căng thẳng nắm chặt tay Đậu Đâu “Đậu Đậu, cô phải chuẩn bị tốt tâm lý, hôm nay có một người đến đây.”
Đến thì đến thôi, Đậu Đậu ‘ồ’ lên một tiếng, quay lại chạy lên giường tiếp tục ngủ.
Lý Vũ Hiên thấy cô chẳng có động tĩnh gì, liền đuổi theo, kéo Đậu Đậu từ trong chăn ra “Cô có nghe thấy không, nó là một tên hỗn thế ma đầu không phải chuyện xấu sẽ không làm, chuyên ra làm chuyện xấu, cô chắc chắn sẽ bị chỉnh.”
Đậu Đậu ậm ờ vài câu, mắt như bị keo dính vào nhau vậy, trở mình “Không cần căng thẳng… từ nhỏ tôi đã bị chỉnh…”
Lý Vũ Hiên bó tay đành phải đi ra, lúc đi còn không quên dặn dò cô “Buổi tối cô phải nhớ đóng chặt cửa, tối nay nó sẽ đến, còn phải nhớ đóng cả cửa sổ nữa cũng cần đóng chặt vào, mở điều hòa ra là được rồi.”
“Khò khò…”
Đậu Đậu vô ý để nước miếng chảy đầy ra, khiến Hồ Ly đang lo lắng tức giận bỏ đi.