Khi ba người nhà họ từ Pháp trở về, Đậu Đậu rõ ràng vui vẻ hơn rất nhiều, ôm lấy Lý Tiểu Triết cười cười nói nói, Lý Minh Triết cười đến híp cả mắt, đẩy một đống hành lý to, chỗ đó đều là do Đậu Đậu mua, Đậu Đậu nói muốn trang điểm đẹp một chút, để còn cạnh tranh với đám người đang nhìn chằm chằm thèm muốn kia.
Lý Minh Triết cười nói “Cạnh tranh gì chứ, bọn họ đến tư cách tham gia còn chẳng có, huồng hồ em còn đang ôm “bùa hộ thân” đặc biệt” Lý Minh Triết hếch hếch mặt, ra hiệu về chỗ Lý Tiểu Triết béo mũm mĩm “Có con ở đây, em mãi mãi đứng ở vị trí bất bại, ngược lại, anh mới phải lo lắng về người phụ nữ đào hoa như em đây không biết có bị người đàn ông nào khác cướp mất không.”
Đậu Đậu đỏ mặt ngượng ngùng nói “Đâu có.”
Lý Minh Triết đại nghĩa diệt thân, lấy hàng loạt ví dụ “Khi đi dạo phố được bắt chuyện 7 lần, uống trà được hỏi tên 3 lần, còn có lần đó, trong khách sạn, anh vừa không nhìn cái, đã có một con lừa hoang đến hôn tay em!”
Mặt Đậu Đậu càng đỏ hơn “… Lừa hoang gì chứ…”
Lý Minh Triết ‘hừm’ “Đã dám bất lễ với bà xã anh, đấm anh ta một đấm là con nhẹ đó.”
Đậu Đậu kinh ngạc “Anh đánh người ta thật!”
“Người ta? Gọi thân mật như vậy à!” Lý Minh Triết trừng mắt “Đó là bọn anh quyết đấu, với trình độ của anh ta, nếu không phải anh xuống tay lưu tình, hừm hừm.”
Đậu Đậu:… (Quyết đấu anh nói là chỉ hai người đơn phương đánh đấm lẫn nhau?)
Ba người vui vẻ quay lại biệt thự, Lý Minh Triết đi dỡ hành lý, Đậu Đậu ôm Lý Tiểu Triết mở cửa, cửa vừa mở ra liền sững người, trong nhà tối om om, con Đá bị xích lại, nằm sủa gâu gâu trền sàn nhà, nước mắt chỉ trực chảy ra.
Đậu Đậu vội đặt Lý Tiểu Triết xuống đi đến cởi xích cho con Đá, con Đá dụi dụi lông, nhào mạnh vào lòng Đậu Đậu.
“Đá, có phải đói rồi không?”
Đậu Đậu vừa nói xong thì nhìn thấy sợi xích trên cổ con Đá, trên sợi xích còn treo đầy… khụ khụ, kem đánh răng.
Lý Minh Triết chuyển hành lý vào, bật đèn lên “Tiểu Lỗi đâu rồi?”
“Không biết nữa, anh xem” Đậu Đậu bỏ những ‘chiếc bánh’ treo trên cổ con Đá cho Lý Minh Triết nhìn “Cậu ta vứt con Đá ở đây, nếu như chúng ta về muộn mấy ngày, con đá ăn hết chỗ kem đánh răng này chẳng phải sẽ chết đói sao.”
Lý Minh Triết đi đến, xoa xoa đầu con Đá “Hóa ra dựa vào kem đánh răng cũng có thể sống sao, sau này cho nó ăn ít thức ăn của chó thôi, đắt quá.”
Đậu Đậu:… (Này, đây không phải là trọng điểm)
Cho chó ăn, dắt chó đi tắm, khôi phục lại uy phong cho con Đá xong, Lý Minh Triết đang lục đục ở trong bếp, Đậu Đậu thò đầu vào nhìn, Lý Minh Triết đang nhặt rau “Bà xã, ớt xanh xào thịt là cho thịt vào trước hay ớt vào trước?”
Đậu Đậu yếu ơt nói “… Cho dầu trước.”
Lý Minh Triết:…
Ăn cơm qua loa xong, Lý Minh Triết nắm lấy cánh tay đang rửa bát của Đậu Đậu “Bà xã, bây giờ về nhà rồi, em phải tuân thủ lời hứa.”
Vốn dĩ, người ta đi Pháp du lịch, Đậu Đậu trước thì mượn cớ sức khỏe không tốt để khước từ mong muốn gần gũi của Lý đại ca, đến một tháng sau lại mượn cớ ở bên ngoài không thuận tiện rồi đẩy Lý đại ca ra khỏi cửa, sau này lại vì đi du lịch đường dài mệt mỏi nên nhất quyết để Lý đại ca phải vào nhà tắm ngâm nước lạnh giải tỏa, bây giờ về nhà rồi, Lý đại ca chẳng thừa lời nữa, lần này nhất định không tránh được rồi.
Đậu Đậu ngập ngừng đẩy Lý Minh Triết ra “Tiểu Triết vẫn chưa ngủ.”
Lý Minh Triết nghe thấy, xị mặt bỏ đi, chạy thẳng lên lầu tìm Lý Tiểu Triết nói chuyện, Đậu Đậu tiếp tục rửa bát, nhưng rõ ràng lòng dạ không yên, cứ cầm một cái bát rửa đi rửa lại.
“Khủng hoảng tiền tệ thế giời bắt nguồn từ cuộc khủng hoảng ở nước Mỹ, tuy không gây ra tác động đối với các đồng tiền mạnh, nhưng lại gây ra tác động nghiêm trọng đối với đồng tiền của Mỹ, còn kéo theo ảnh hưởng đến các đồng tiền của khu vực Châu Á như Trung, Nhật, Hàn, gây ảnh hưởng đến tương lai của đồng tiền quốc tế%$^$@…”
“Khò… khò khò…”
Lý Minh Triết đặt tờ nhật báo tài chính xuống, ôm Lý Tiểu Triết đi về phía phòng dành cho em bé, cười nói, Lý Minh Triết anh đây ru con ngủ chẳng phải lần nào cũng đều ngủ say sau 5 phút sao, Lý Minh Triết lắc lắc đầu, aiz, sao một người kinh doanh kì tài như anh, mà con trai của anh hễ cứ nghe đến các tin tức tài chính là lại lăn ra ngủ chứ, khó hiểu khó hiểu.
Lý Minh Triết quay lại phòng, phát hiện Đậu Đậu đã nằm trong chăn, đang giả vờ ngủ say.
Nhưng tư thế ngủ cứng đờ như vậy rõ ràng chẳng giống với tư thế ngủ ngang ngược của cô ấy thường ngày, lại còn cặp lông mày hơi run run và cái môi khẽ mấp máy nữa, càng làm người ta dễ nhận ra là giả vờ ngủ.
Nếu là bình thường, Lý Minh Triết cũng mắt nhắm mắt mở, cố nhịn cho qua đi, nhưng đã mấy tháng nay rồi, lúc nào cũng như vậy, lửa dục ~ vọng đã tấn công vào tim Lý đại ca rồi, cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa.
Đi đến kéo chăn của Đậu Đậu ra, Đậu Đậu càng giả vờ nhắm chặt mắt hơn.
Lý Minh Triết nhướn mày lên, trầm trầm giọng nói “Tuy anh không có hứng thú với việc quan hệ với thi thể, nhưng hôm nay anh đã quyết định rồi, muốn biết rốt cuộc phải quan hệ mấy lần thì mới khiến cho cái thi thể này sống lại.”
Lý Minh Triết thở không ra hơi nữa “Bà xã, cứ coi như em có làm bộ dạng vô tội đáng thương, hôm nay anh cũng không thể bỏ qua cho em.”
Đậu Đậu hé một bên mắt ra, mắt cong cong lên tạo dáng vẻ đáng thương đến cực độ “Nhưng mà… em… em không muốn… em rất mệt…”
Lý Minh Triết ‘hừm’ “Anh sẽ khiến cho em muốn.”
Nói xong liền nhào đến như con hổ đói vồ mồi, Đậu Đậu kêu ‘á’ lên một tiếng rồi dùng chăn che kín đầu, nhưng Lý đại ca là làm gì chứ, mới có hai ba động tác đã kéo cả chăn và quần áo xé ra vứt thành một đống.
“Anh đi ngâm nước lạnh đi…”
“Không đi.”
“Tiểu Triết tỉnh rồi phải không, em đi xem con…”
“Không được đi.”
“Ya, em muốn dậy, hình như quên đánh răng rồi, em phải đi đánh răng… wuw…”
Phụ nữ, có lúc lảm nhảm lảm nhảm rất phiền phức, khi không thể chịu được nữa, thì hãy bịt miệng họ. (Danh ngôn của Lý đại ca.)
Sau một hồi, Lý đại ca dựa thân thể trống trơn của mình lên đầu giường, ‘ăn uống’ lo say xong mắt đang mơ màng, đang định chuẩn vị thêm một lần nữa, Đậu Đậu quay lưng vào Lý Minh Triết, ôm lấy chăn co rúm người lại một bên.
Lý Minh Triết không muốn cô cách xa mình, đưa tay kéo cô lại, ép cô xuống trước ngực mình “Sao nào, có phải là ông xã của em đây rất xung mãnh không?”
Đậu Đậu không phải đối.
Lý Minh Triết nâng mặt cô lên “Nói đi, ông xã em là thiên hạ đệ nhất thần thánh!”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Đậu Đậu bám lấy ngực (ngực của Lý đại ca) “Minh Triết, trước đây sao em không phát hiện ra anh lại dung tục… như thế này…”
Lý đại ca nghiêng đầu, hưng phấn nói “Đó là đối với người ngoài, còn đối với người của mình phải giả vờ làm gì chứ, không có chuyện gì nói chút chuyện tình cảm, để thắt chặt tình cảm vợ chồng, nâng cao hứng thú của cuộc sống, đúng không, anh đối với người ngoài là ‘lạnh’ đối với tiểu Đậu Đậu của anh là ‘nóng’?”
Đậu Đậu:…! ! ! (hình tượng ơi hình tượng!)
Lý đại ca nghỉ ngơi một lát, kéo cờ lên rồi tiếp tục xông trận, dồn nén mấy tháng trời, một lần làm sao có thể đủ được, vừa rồi chỉ là khai vị, vẫn chưa coi là món chính được, lần này Lý đại ca từ từ chậm rãi tận hưởng mãi không ngừng, lặp đi lặp lại một giờ đồng hồ vẫn không có ý muốn dừng.
“Minh Triết…”
Giọng nói của Đậu Đậu đã có chút khàn, hai bàn tay bám chặt vào cánh tay rắn chắc của Lý Minh Triết, thân mình cũng chuyển động hòa nhịp theo các chuyển động của anh “Anh…không tính toán chứ…”
Lý Minh Triết hơi sững lại “Cái gì?”
Đậu Đậu lấy tay che mắt, cặp môi đỏ hồng khẽ khẽ run lên “… Em… em…”
Rõ ràng có thể nghe thấy những tiếng rên rỉ, Lý Minh Triết biết rõ trong lòng cô đang để tâm đến chuyện gì, cho nên cứ luôn cự tuyệt anh, Lý Minh Triết cười cười, phủ người xuống, dịu dàng hôn lên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của cô “Chuyện này cũng chẳng có gì, anh cũng không phải chỉ có mình em.”
Ở bên ngoài anh ấy có người phụ nữa khác?!
Đậu Đậu bỏ ngay tay ra, mắt mở to nhìn Lý Minh Triết “Anh… anh…”
Lý Minh Triết thở dài, khổ não vò tóc, nhưng cơ thể chẳng thả lỏng chút nào, tiếp tục nhấn vào sâu hơn “Phù phù… aiz, biết chắc chắn là nói chuyện này với em chắc chắc em sẽ giận anh mà, nhưng nếu không nói, lại không đủ thành thật, anh rất mâu thuẫn, rất bứt rứt, anh rất khổ não…”
Đậu Đậu véo lấy cổ Lý Minh Triết, nhe hàm răng trắng ra, khí thế hung hãn hỏi “Khi nào, là trước đây hay bây giờ?”
Mặt Lý Minh Triết bị véo đến biến dạng “Trước đây cũng có, khi đi nước ngoài du lịch cũng có, mấy ngày trước cũng…”
Đậu Đậu ấm ứ một tiếng rồi thả Lý Minh Triết ra, mặt trông như cô con dâu nhỏ bị bắt nạt, mắt từ từ đỏ lên, càu nhàu nói “Em… em không thèm quan tâm đến anh nữa… em phải cùng anh… chia tay… ”
Lý Minh Triết vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhăn nhó của Đậu Đậu, hắng hắng giọng “Khi em không chịu thân mật với anh, mà anh lại muốn giải tỏa nó ra trong đêm, đành phải dựa vào ‘nó’” giơ tay phải lên, Lý Minh Triết hỏi bâng quơ “nhưng mà bà xã, sao em lại phải ghen với ‘bàn tay hoàng kim của anh chứ?”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Tiếp tục duy trì vận động liên tiếp nhưng không kịch liệt.
Sau khi cơn hưng phấn qua đi, Lý Minh Triết ôm lấy Đậu Đậu, âu yếm dùng tay cốc cốc lên đầu cô, Đậu Đậu kéo tay của anh ra, Lý Minh Triết dùng sức ôm cô thật chặt, khẽ nói “Anh không để ý đâu, thật sự, sau này không cần nghĩ nhiều đâu, cứ coi như đó là một cơn ác mộng, tỉnh dậy rồi, thế giới của em chỉ có anh.”
Đậu Đậu không ngừng ngọ ngậy, trầm ngâm nằm gối lên cánh tay Lý Minh Triết.
“Bà xã, kì thực anh chẳng tự tin chút nào.”
Đậu Đậu nghiêng mặt “Sao?”
“Em xem, bây giờ em càng ngày càng xinh đẹp, đi trên đường bao nhiêu là anh chàng đẹp trai đến bắt chuyện với em, anh đã 30 tuổi rồi, chỉ sợ là anh già thế này sẽ bị em vứt bỏ đi thôi.”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Vờn bên trái vờn bên phải, cuối cùng Lý đại ca cũng dập tắt được lòng bất an của ai đó, nhận tiện lại tiếp tục một lần nữa rất lâu, sáng sớm ngày hôm sau Đậu Đậu không xuống nổi giường làm bữa sáng được, vẫn là Lý đại ca phải bưng sữa nóng và bánh mì lên phục vụ cô.
Cuộc sống dường như đã đi vào quỹ đạo, cho đến khi có một người xuất hiện.
(Tác giả có lời muốn nói: Các bạn thân mến, trên đây chỉ là trưng cầu ý kiến cho kết thúc, ý kiến của tôi là, nếu như phần lớn mọi người thích kết thúc như trên, thì chúng ta kết thúc, còn phần phía sau coi như ngoại truyện, nếu như các bạn không thích, vậy thì sẽ kéo dài thêm vài chương nữa, coi như là kết thúc, nhưng ngoại truyện sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều, cũng trách là ý của tôi không được biểu đạt rõ ràng, bị mọi người công kích hai ngày dài… hôn mê rồi…)
Khi ba người nhà họ từ Pháp trở về, Đậu Đậu rõ ràng vui vẻ hơn rất nhiều, ôm lấy Lý Tiểu Triết cười cười nói nói, Lý Minh Triết cười đến híp cả mắt, đẩy một đống hành lý to, chỗ đó đều là do Đậu Đậu mua, Đậu Đậu nói muốn trang điểm đẹp một chút, để còn cạnh tranh với đám người đang nhìn chằm chằm thèm muốn kia.
Lý Minh Triết cười nói “Cạnh tranh gì chứ, bọn họ đến tư cách tham gia còn chẳng có, huồng hồ em còn đang ôm “bùa hộ thân” đặc biệt” Lý Minh Triết hếch hếch mặt, ra hiệu về chỗ Lý Tiểu Triết béo mũm mĩm “Có con ở đây, em mãi mãi đứng ở vị trí bất bại, ngược lại, anh mới phải lo lắng về người phụ nữ đào hoa như em đây không biết có bị người đàn ông nào khác cướp mất không.”
Đậu Đậu đỏ mặt ngượng ngùng nói “Đâu có.”
Lý Minh Triết đại nghĩa diệt thân, lấy hàng loạt ví dụ “Khi đi dạo phố được bắt chuyện lần, uống trà được hỏi tên lần, còn có lần đó, trong khách sạn, anh vừa không nhìn cái, đã có một con lừa hoang đến hôn tay em!”
Mặt Đậu Đậu càng đỏ hơn “… Lừa hoang gì chứ…”
Lý Minh Triết ‘hừm’ “Đã dám bất lễ với bà xã anh, đấm anh ta một đấm là con nhẹ đó.”
Đậu Đậu kinh ngạc “Anh đánh người ta thật!”
“Người ta? Gọi thân mật như vậy à!” Lý Minh Triết trừng mắt “Đó là bọn anh quyết đấu, với trình độ của anh ta, nếu không phải anh xuống tay lưu tình, hừm hừm.”
Đậu Đậu:… (Quyết đấu anh nói là chỉ hai người đơn phương đánh đấm lẫn nhau?)
Ba người vui vẻ quay lại biệt thự, Lý Minh Triết đi dỡ hành lý, Đậu Đậu ôm Lý Tiểu Triết mở cửa, cửa vừa mở ra liền sững người, trong nhà tối om om, con Đá bị xích lại, nằm sủa gâu gâu trền sàn nhà, nước mắt chỉ trực chảy ra.
Đậu Đậu vội đặt Lý Tiểu Triết xuống đi đến cởi xích cho con Đá, con Đá dụi dụi lông, nhào mạnh vào lòng Đậu Đậu.
“Đá, có phải đói rồi không?”
Đậu Đậu vừa nói xong thì nhìn thấy sợi xích trên cổ con Đá, trên sợi xích còn treo đầy… khụ khụ, kem đánh răng.
Lý Minh Triết chuyển hành lý vào, bật đèn lên “Tiểu Lỗi đâu rồi?”
“Không biết nữa, anh xem” Đậu Đậu bỏ những ‘chiếc bánh’ treo trên cổ con Đá cho Lý Minh Triết nhìn “Cậu ta vứt con Đá ở đây, nếu như chúng ta về muộn mấy ngày, con đá ăn hết chỗ kem đánh răng này chẳng phải sẽ chết đói sao.”
Lý Minh Triết đi đến, xoa xoa đầu con Đá “Hóa ra dựa vào kem đánh răng cũng có thể sống sao, sau này cho nó ăn ít thức ăn của chó thôi, đắt quá.”
Đậu Đậu:… (Này, đây không phải là trọng điểm)
Cho chó ăn, dắt chó đi tắm, khôi phục lại uy phong cho con Đá xong, Lý Minh Triết đang lục đục ở trong bếp, Đậu Đậu thò đầu vào nhìn, Lý Minh Triết đang nhặt rau “Bà xã, ớt xanh xào thịt là cho thịt vào trước hay ớt vào trước?”
Đậu Đậu yếu ơt nói “… Cho dầu trước.”
Lý Minh Triết:…
Ăn cơm qua loa xong, Lý Minh Triết nắm lấy cánh tay đang rửa bát của Đậu Đậu “Bà xã, bây giờ về nhà rồi, em phải tuân thủ lời hứa.”
Vốn dĩ, người ta đi Pháp du lịch, Đậu Đậu trước thì mượn cớ sức khỏe không tốt để khước từ mong muốn gần gũi của Lý đại ca, đến một tháng sau lại mượn cớ ở bên ngoài không thuận tiện rồi đẩy Lý đại ca ra khỏi cửa, sau này lại vì đi du lịch đường dài mệt mỏi nên nhất quyết để Lý đại ca phải vào nhà tắm ngâm nước lạnh giải tỏa, bây giờ về nhà rồi, Lý đại ca chẳng thừa lời nữa, lần này nhất định không tránh được rồi.
Đậu Đậu ngập ngừng đẩy Lý Minh Triết ra “Tiểu Triết vẫn chưa ngủ.”
Lý Minh Triết nghe thấy, xị mặt bỏ đi, chạy thẳng lên lầu tìm Lý Tiểu Triết nói chuyện, Đậu Đậu tiếp tục rửa bát, nhưng rõ ràng lòng dạ không yên, cứ cầm một cái bát rửa đi rửa lại.
“Khủng hoảng tiền tệ thế giời bắt nguồn từ cuộc khủng hoảng ở nước Mỹ, tuy không gây ra tác động đối với các đồng tiền mạnh, nhưng lại gây ra tác động nghiêm trọng đối với đồng tiền của Mỹ, còn kéo theo ảnh hưởng đến các đồng tiền của khu vực Châu Á như Trung, Nhật, Hàn, gây ảnh hưởng đến tương lai của đồng tiền quốc tế%$^[email protected]…”
“Khò… khò khò…”
Lý Minh Triết đặt tờ nhật báo tài chính xuống, ôm Lý Tiểu Triết đi về phía phòng dành cho em bé, cười nói, Lý Minh Triết anh đây ru con ngủ chẳng phải lần nào cũng đều ngủ say sau phút sao, Lý Minh Triết lắc lắc đầu, aiz, sao một người kinh doanh kì tài như anh, mà con trai của anh hễ cứ nghe đến các tin tức tài chính là lại lăn ra ngủ chứ, khó hiểu khó hiểu.
Lý Minh Triết quay lại phòng, phát hiện Đậu Đậu đã nằm trong chăn, đang giả vờ ngủ say.
Nhưng tư thế ngủ cứng đờ như vậy rõ ràng chẳng giống với tư thế ngủ ngang ngược của cô ấy thường ngày, lại còn cặp lông mày hơi run run và cái môi khẽ mấp máy nữa, càng làm người ta dễ nhận ra là giả vờ ngủ.
Nếu là bình thường, Lý Minh Triết cũng mắt nhắm mắt mở, cố nhịn cho qua đi, nhưng đã mấy tháng nay rồi, lúc nào cũng như vậy, lửa dục ~ vọng đã tấn công vào tim Lý đại ca rồi, cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa.
Đi đến kéo chăn của Đậu Đậu ra, Đậu Đậu càng giả vờ nhắm chặt mắt hơn.
Lý Minh Triết nhướn mày lên, trầm trầm giọng nói “Tuy anh không có hứng thú với việc quan hệ với thi thể, nhưng hôm nay anh đã quyết định rồi, muốn biết rốt cuộc phải quan hệ mấy lần thì mới khiến cho cái thi thể này sống lại.”
Lý Minh Triết thở không ra hơi nữa “Bà xã, cứ coi như em có làm bộ dạng vô tội đáng thương, hôm nay anh cũng không thể bỏ qua cho em.”
Đậu Đậu hé một bên mắt ra, mắt cong cong lên tạo dáng vẻ đáng thương đến cực độ “Nhưng mà… em… em không muốn… em rất mệt…”
Lý Minh Triết ‘hừm’ “Anh sẽ khiến cho em muốn.”
Nói xong liền nhào đến như con hổ đói vồ mồi, Đậu Đậu kêu ‘á’ lên một tiếng rồi dùng chăn che kín đầu, nhưng Lý đại ca là làm gì chứ, mới có hai ba động tác đã kéo cả chăn và quần áo xé ra vứt thành một đống.
“Anh đi ngâm nước lạnh đi…”
“Không đi.”
“Tiểu Triết tỉnh rồi phải không, em đi xem con…”
“Không được đi.”
“Ya, em muốn dậy, hình như quên đánh răng rồi, em phải đi đánh răng… wuw…”
Phụ nữ, có lúc lảm nhảm lảm nhảm rất phiền phức, khi không thể chịu được nữa, thì hãy bịt miệng họ. (Danh ngôn của Lý đại ca.)
Sau một hồi, Lý đại ca dựa thân thể trống trơn của mình lên đầu giường, ‘ăn uống’ lo say xong mắt đang mơ màng, đang định chuẩn vị thêm một lần nữa, Đậu Đậu quay lưng vào Lý Minh Triết, ôm lấy chăn co rúm người lại một bên.
Lý Minh Triết không muốn cô cách xa mình, đưa tay kéo cô lại, ép cô xuống trước ngực mình “Sao nào, có phải là ông xã của em đây rất xung mãnh không?”
Đậu Đậu không phải đối.
Lý Minh Triết nâng mặt cô lên “Nói đi, ông xã em là thiên hạ đệ nhất thần thánh!”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Đậu Đậu bám lấy ngực (ngực của Lý đại ca) “Minh Triết, trước đây sao em không phát hiện ra anh lại dung tục… như thế này…”
Lý đại ca nghiêng đầu, hưng phấn nói “Đó là đối với người ngoài, còn đối với người của mình phải giả vờ làm gì chứ, không có chuyện gì nói chút chuyện tình cảm, để thắt chặt tình cảm vợ chồng, nâng cao hứng thú của cuộc sống, đúng không, anh đối với người ngoài là ‘lạnh’ đối với tiểu Đậu Đậu của anh là ‘nóng’?”
Đậu Đậu:…! ! ! (hình tượng ơi hình tượng!)
Lý đại ca nghỉ ngơi một lát, kéo cờ lên rồi tiếp tục xông trận, dồn nén mấy tháng trời, một lần làm sao có thể đủ được, vừa rồi chỉ là khai vị, vẫn chưa coi là món chính được, lần này Lý đại ca từ từ chậm rãi tận hưởng mãi không ngừng, lặp đi lặp lại một giờ đồng hồ vẫn không có ý muốn dừng.
“Minh Triết…”
Giọng nói của Đậu Đậu đã có chút khàn, hai bàn tay bám chặt vào cánh tay rắn chắc của Lý Minh Triết, thân mình cũng chuyển động hòa nhịp theo các chuyển động của anh “Anh…không tính toán chứ…”
Lý Minh Triết hơi sững lại “Cái gì?”
Đậu Đậu lấy tay che mắt, cặp môi đỏ hồng khẽ khẽ run lên “… Em… em…”
Rõ ràng có thể nghe thấy những tiếng rên rỉ, Lý Minh Triết biết rõ trong lòng cô đang để tâm đến chuyện gì, cho nên cứ luôn cự tuyệt anh, Lý Minh Triết cười cười, phủ người xuống, dịu dàng hôn lên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi của cô “Chuyện này cũng chẳng có gì, anh cũng không phải chỉ có mình em.”
Ở bên ngoài anh ấy có người phụ nữa khác?!
Đậu Đậu bỏ ngay tay ra, mắt mở to nhìn Lý Minh Triết “Anh… anh…”
Lý Minh Triết thở dài, khổ não vò tóc, nhưng cơ thể chẳng thả lỏng chút nào, tiếp tục nhấn vào sâu hơn “Phù phù… aiz, biết chắc chắn là nói chuyện này với em chắc chắc em sẽ giận anh mà, nhưng nếu không nói, lại không đủ thành thật, anh rất mâu thuẫn, rất bứt rứt, anh rất khổ não…”
Đậu Đậu véo lấy cổ Lý Minh Triết, nhe hàm răng trắng ra, khí thế hung hãn hỏi “Khi nào, là trước đây hay bây giờ?”
Mặt Lý Minh Triết bị véo đến biến dạng “Trước đây cũng có, khi đi nước ngoài du lịch cũng có, mấy ngày trước cũng…”
Đậu Đậu ấm ứ một tiếng rồi thả Lý Minh Triết ra, mặt trông như cô con dâu nhỏ bị bắt nạt, mắt từ từ đỏ lên, càu nhàu nói “Em… em không thèm quan tâm đến anh nữa… em phải cùng anh… chia tay… ”
Lý Minh Triết vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhăn nhó của Đậu Đậu, hắng hắng giọng “Khi em không chịu thân mật với anh, mà anh lại muốn giải tỏa nó ra trong đêm, đành phải dựa vào ‘nó’” giơ tay phải lên, Lý Minh Triết hỏi bâng quơ “nhưng mà bà xã, sao em lại phải ghen với ‘bàn tay hoàng kim của anh chứ?”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Tiếp tục duy trì vận động liên tiếp nhưng không kịch liệt.
Sau khi cơn hưng phấn qua đi, Lý Minh Triết ôm lấy Đậu Đậu, âu yếm dùng tay cốc cốc lên đầu cô, Đậu Đậu kéo tay của anh ra, Lý Minh Triết dùng sức ôm cô thật chặt, khẽ nói “Anh không để ý đâu, thật sự, sau này không cần nghĩ nhiều đâu, cứ coi như đó là một cơn ác mộng, tỉnh dậy rồi, thế giới của em chỉ có anh.”
Đậu Đậu không ngừng ngọ ngậy, trầm ngâm nằm gối lên cánh tay Lý Minh Triết.
“Bà xã, kì thực anh chẳng tự tin chút nào.”
Đậu Đậu nghiêng mặt “Sao?”
“Em xem, bây giờ em càng ngày càng xinh đẹp, đi trên đường bao nhiêu là anh chàng đẹp trai đến bắt chuyện với em, anh đã tuổi rồi, chỉ sợ là anh già thế này sẽ bị em vứt bỏ đi thôi.”
Đậu Đậu:…! ! ! !
Vờn bên trái vờn bên phải, cuối cùng Lý đại ca cũng dập tắt được lòng bất an của ai đó, nhận tiện lại tiếp tục một lần nữa rất lâu, sáng sớm ngày hôm sau Đậu Đậu không xuống nổi giường làm bữa sáng được, vẫn là Lý đại ca phải bưng sữa nóng và bánh mì lên phục vụ cô.
Cuộc sống dường như đã đi vào quỹ đạo, cho đến khi có một người xuất hiện.
(Tác giả có lời muốn nói: Các bạn thân mến, trên đây chỉ là trưng cầu ý kiến cho kết thúc, ý kiến của tôi là, nếu như phần lớn mọi người thích kết thúc như trên, thì chúng ta kết thúc, còn phần phía sau coi như ngoại truyện, nếu như các bạn không thích, vậy thì sẽ kéo dài thêm vài chương nữa, coi như là kết thúc, nhưng ngoại truyện sẽ bị rút ngắn đi rất nhiều, cũng trách là ý của tôi không được biểu đạt rõ ràng, bị mọi người công kích hai ngày dài… hôn mê rồi…)