Được đó Lý Vũ Hiên, cậu chơi bời với phụ nữ mà dám động tới cả người bên cạnh tôi.
Lý Minh Triết giận đến mức tay run lên, chạy thẳng đến giường mạnh tay tát cho Lý Vũ Hiên đang ngủ ngon lành một phát.
Cái tát này dùng lực rất mạnh đúng là chẳng chút nương tình.
Lý Vũ Hiên ré lên một tiếng, bị đánh cho tỉnh ngủ, đau đớn lấy tay ôm mặt một lúc lâu mới thấy đỡ, trừng mắt đang định mở miệng chửi thì phát hiện ra Lý Minh Triết mặt mũi hằm hằm đang đứng trước mặt mình, không kìm được tức giận vô lễ “Anh dựa vào cái gì mà đánh em!”
Lý Minh Triết đùng đùng tức giận chỉ vào cái thân hình đang nằm dưới Lý Vũ Hiên, cô gái đầu ngón tay run run đang ra sức kéo chiếc váy ngủ xuống, cả khuôn mặt lạnh lùng như núi băng đang bị vỡ vụn “Cậu tự xem việc tốt mà mình làm đi!”
Lý Vũ Hiên nheo nheo mắt cúi đầu nhìn Đậu Đậu vừa mới tỉnh ngủ, Hùng Đậu Đậu dùng ánh mắt còn mơ màng hơn cả anh ta nhìn chòng chọc vào anh ta, rồi lại nhìn khuôn mặt đen xì của Lý Minh Triết, hỏi một câu hỏi ngốc nghếch “Sao hai người lại ở trong phòng của tôi…”
Lý Minh Triết: ! ! ! ! !
Lý Minh Triết hung dữ cắn răng “Đây là phòng của Vũ Hiên! Tại sao cô lại xuất hiện ở đây!” (Tại sao hai người lại ôm nhau ngủ, tại sao cậu ta lại gối đầu lên trên… chỗ đó của cô!)
Hùng Đậu Đậu nhìn khắp một vòng, dùng tay cào cào cái đầu đang rối tung, nghĩ rất lâu mới nhớ ra tối qua vì nghe thấy những âm thanh quái đản bên phòng bên cạnh mới chạy đi xem, rồi phát hiện ra Lý Vũ Hiên bị sấm chớp dọa cho sợ hãi, sau đó hai người hát… sau đó… quên mất rồi…
“Ồ” Hùng Đậu Đậu nghiêng đầu nói một cách vô cùng hồn nhiên “Tôi tự chạy đến…”
Tất cả gân xanh trên trán Lý Minh Triết lại nổi hết cả lên.
Mới có ở ngày đầu tiên đã chạy đến phòng của đàn ông, cái cô gái như cô đúng thật là… chẳng nhẽ cô không biết Lý Vũ Hiên là gì sao, nó cởi quần áo của phụ nữ còn thuận tay hơn là tự cởi quần áo cho mình, số cô gái nó đã từng ôm còn nhiều hơn số đàn ông cô đã từng gặp, một cô gái ngốc nghếch như cô ở cùng với nó còn nguy hiểm hơn là ở cùng với một con sói đói, cô có hiểu hay không!
Lý Minh Triết tức giận thở phì phì, đưa tay chỉ chỉ vào Lý Vũ Hiên, rồi lại chỉ vào Đậu Đậu đang cắn răng hoảng hốt.
… Tổng giám đốc đại nhân từ trước đến nay chưa bao giờ tức giận như thế này.
Lý Vũ Hiên cũng bình tĩnh lại, xoa xoa vào nửa bên mặt sưng vù ngồi xổm xuống một bên không nói gì, hai con mắt đảo qua đảo lại hết nhìn lên anh trai lại chuyển sang nhìn Đậu Đậu, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Đậu Đậu thì hoàn toàn mù mịt chẳng biết rõ là Lý Minh Triết đang tức ai, cô với Lý Vũ Hiên chẳng xảy ra bất cứ chuyện gì cả, chẳng qua là nửa đêm cô chạy đến an ủi Hồ Ly bị sấm chớp làm cho sợ hết hồn, tại sao lại tức giận như vậy chứ?
Tuy tư thế ngủ của hai người vô cùng không ‘hài hòa’, nhưng thực sự là không có làm bất cứ chuyện gì, Hồ Ly là loại người yêu đương bốc lửa như thế, hơn nữa có ‘đói’ không có ‘đồ ăn’ cũng không đến mức ăn bừa (Đậu Đậu toát mồ hôi).
Thế là Hùng Đậu Đậu tiếp tục dùng ánh mắt chân thật ngây thơ nhìn thẳng vào khuôn mặt xám xịt của Lý Minh Triết.
Lý Vũ Hiên lén lút đi lấy cái gương kiểm tra vết thương trên mặt mình.
“Ôi…”
Hùng Đậu Đậu quay đầu chỉ nhìn thấy Lý Vũ Hiên đang ôm mặt bi phẫn ném một chiếc gối về phía Lý Minh Triết “Anh hủy hoại dung mạo của tôi! Ông đây kiếm cơm nhờ vào khuôn mặt này đó, anh nhìn cả con mắt thâm đen này đi!”
Lý Minh Triết hừm một tiếng lạnh lùng, sắc mặt càng tệ hơn.
Hùng Đậu Đậu giơ tay, nhỏ nhẹ nói “Cái đó… là tôi đánh đó.”
Lý Minh Triết quay mặt lại nhìn mặt có chút gì đó khó tin, dựa vào chân tay nhỏ nhắn của người con gái này có thể đánh được Lý Vũ Hiên từ nhỏ đã đánh nhau với người ta nhiều như cơm bữa? Nếu như không phải là do Lý Vũ Hiên cố ý để cho cô đánh thì chắc là do hai người kia chắc chắn đã xảy ra… hoạt động… vận động tay chân kịch liệt…
Lý Minh Triết ngẩng đầu tay nắm chặt thành đấm trong tay áo.
Lý Minh Triết đương nhiên không thể biết được tình trạng hỗn loạn đêm qua, trong lúc tức giận tư duy cũng không còn sáng suốt nữa chỉ có thể nghĩ đến những chuyện không đứng đắn, càng nghĩ càng xa rời thực tế.
Lý Vũ Hiên cũng đã nhớ ra việc tối qua đụng phải tay Đậu Đậu nở một nụ cười ngượng ngùng “À, là Đậu Đậu ‘đánh’ à, không cần lo lắng, yêu cho roi cho vọt mà, Đậu Đậu xin cô nhất thiết không được coi tôi là kẻ yêu đương dễ dãi nhé, xin cô, đừng giày vò tôi nhé!”
Hùng Đậu Đậu:… (Tôi có thể đi nôn một chút không?)
Lý Minh Triết trợn mắt nhìn Lý Vũ Hiên, khóe miệng Lý Vũ Hiên hơi thượt xuống “ye…”
Lý Minh Triết giơ tay phải cốc cốc vào trán Đậu Đậu, gõ rồi lại gõ, cuối cùng giận dữ buông tay xuống, đi thẳng ra cửa không thèm quay đầu lại, một tiếng ‘rầm’ rất to vang lên, trong phòng chỉ còn sót lại hai người Lý Vũ Hiên và Đậu Đậu đứng đối diện nhau.
“Hồ Ly, rốt cục anh trai anh đang giận ai vậy?”
“Tôi nghĩ có lẽ là… Hai chúng ta.”
“Nhưng tại sao chứ?”
“Cái này, chủ yếu là bởi vì, có thể là do anh ấy coi cô là…” Lý Vũ Hiên suy nghĩ một lát, tự nhiên không muốn nói cho cô gái này biết chân tướng của sự thực mà anh ta đột nhiên vừa phát hiện ra, thế là dùng một giọng điệu rất thoải mái thốt ra một câu “… vật sở hữu.”
Vật sở hữu?
Hùng Đậu Đậu chớp chớp mắt, dường như đã hiểu ra “Hóa ra là giữ đồ ăn… giống như con chó trước đây tôi nuôi vậy… người khác cướp xương của nó nó liền nhe răng, anh anh vừa nãy cũng giống như bị cướp mất miếng xương vậy…”
Lý Vũ Hiên đen mặt “Đậu Đậu, tôi cảm thấy đây không phải là trọng điểm.”
Hùng Đậu Đậu hoang mang hỏi “Vậy trọng điểm là gì?”
Lý Vũ Hiên đưa chiếc đồng hồ đặt ở đầu giường ra trước mặt Đậu Đậu, 8h15’, giờ vào làm là 8h, nếu như hai người dùng tốc tên lửa tắm rửa thay quần áo lái xe đến công ty thì vẫn chắc chắn đến muộn. Vừa rồi khi Lý Minh Triết đi vào thì đã thay quần áo bây giờ chắc đã gần đến công ty rồi.
Hùng Đậu Đậu nhìn Lý Vũ Hiên “Hồ Ly, tiền thưởng của tôi…”
Lý Vũ Hiên làm vẻ mặt bi tráng, duỗi tay bóp bóp khuôn mặt trắng ngần của Đậu Đậu “Đậu Đậu, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, cô bây giờ nên lo lắng một vấn đề khác, vấn đền lớn liên quan đến an toàn của tính mệnh.”
“Cái gì?”
“Tôi cảm thấy, hôm nay cô chắc chắn sẽ bị anh tôi ngược đãi.”
Hùng Đậu Đậu ngốc nghếch “Ồ”.
Đợi đến lúc hai người vội vội vàng vàng chuẩn bị rồi lái xe như bay đến công ty thì đã gần 9h. Tuy mọi người đều rất bận nhưng chuyện buôn chuyện bàn tán vẫn là không thể không có, những đồng sự thích buôn dưa dường như cùng lúc đều biết được tin tức chấn động này, Lý Vũ Hiên thái tử gia kế nhiệm có cặp mắt đẹp mê hồn người tình trong mộng có thể đánh gục tất cả phái nữ vừa mới đến công ty hôm nay không đi làm, càng khiến cho người khác phát cuồng hơn nữa là cái người tròn như chiếc bánh bao nhân thịt tên gọi Hùng Đậu Đậu hôm nay cũng không đi làm!
Hai người họ lại cùng đi làm muộn?!
Người bạo miệng hơn một chút nữa lập tức nói rằng tối qua nhìn thấy hai người họ lên xe cùng nhau đi đến nơi yêu đương sống động, lại còn kể rất chi tiết tỉ mỉ hơn 300 tư thế trong trận ‘đại chiến’ tối qua, Lý Vũ Hiên – Lý tiểu thiếu gia tuấn mỹ vô song bị trà đạp như thế nào, chỉ nửa giờ sau, tin tức về thảm kịch này đã lan truyền khắp công ty, làm tan nát trái tim mong manh của biết bao thiếu niên, thiếu nữ thậm chí đến cả các đại thúc?!
Hùng Đậu Đậu cúi đầu vội vàng đi vào công ty trong ánh mặt phẫn nộ của mọi người. Tuy bề ngoài vẫn bình thường không có bất cứ biểu hiện nào cho thấy mới được trải qua niềm vui sướng với mỹ nam, nhưng hai vệt thầm quầng dưới mắt của cô lại khiến cho người ta không thể không đưa ra giả tưởng về trận chiến kịch liệt tối qua, chàng trai trẻ tuổi đẹp như hoa đã ‘xuống tay’ với cả lại con gái thế này!
Mà hơn nữa trên mặt mỹ nam còn có vết thương, một vòng tròn thâm tím quanh mắt, mặt cũng bị thương, chẳng phải là càng cho thấy trận chiến tối qua rất khốc liệt sao, thật chẳng thể ngờ được khẩu vị của cô gái kia lại đặc biệt như vậy, lại nỡ xuống tay bạo ngược với cả bộ mặt đẹp trai như thế kia!
Một nhóm người không rõ chân tướng đang bạo động bủa vây nhìn họ.
Cô gái này dung mạo bình thường, vóc dáng cũng bình thường, còn quê mùa nữa, làm sao có thể leo lên vị trí thư kí Tổng giám đốc cao quý, lại còn không an phận dám leo cả lên giường của tổng giám đốc kế nhiệm?!
Thôi cứ coi như ‘công phu trên giường’ của cô ta cao siêu, khiến cho hai anh chàng đẹp trai này bị mê hoặc, nhưng cũng không thể bắt cá hai tay được, dựa vào ưu thế nào chứ!
Hùng Đậu Đậu ngồi trong phòng làm việc nhưng vẫn cảm thấy được những cái nhìn đằng đằng sát khí của những người bên ngoài đang nhìn vào.
Tuy Đậu Đậu biết rằng “sống chung” với “tình nhân” của quần chúng sẽ phải chịu sự gièm pha, nhưng không thể ngờ được rằng sẽ dẫn đến sự phẫn nộ lớn như vậy, những người ngoài kia dường như ai cũng đang muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, thật đáng sợ…..
Thôi thì phải chịu ánh mắt bài xích sắc như dao của mọi người cũng mặc kệ vậy. Hùng Đậu Đậu nghĩ trong lòng ngay cả lông Hồ Ly cũng rẻ rúng như vậy dù gì cũng chỉ là bôi xấu sau lưng, trong lòng rất ấm ức, hơn nữa sự “nhỏ nhen” của Lý Minh Triết lại như thêm dầu vào lửa, một buổi sáng mà tìm cô vô số lần, chỉnh Đậu Đậu từ đầu đến chân đến ba bốn lượt, tuyệt đối không phải là cái kiểu nóng lạnh thất thường như trước mà hoàn toàn là mắng chửi người ta tối mày chóng mặt.
Hùng Đậu Đậu có khổ không thể giãi bày, mặt trắng bệch lê chân từ phòng tổng giám đốc ra.
Cuối cùng là các phòng xung quanh đã tạm ngừng bàn tán rồi.
Hừm, tiểu Hồ Ly Tinh, oái, gọi Hồ Ly Tinh chính là gọi cô, nói cô bắt cá hai tay, đã không biết bơi còn thích học người ta đùa với nước, bây giờ chạy theo cái kẻ gọi là thái tử gia kế nhiệm, cô coi tổng giám đốc Lý Minh Triết như chết rồi sao, thật chẳng biết là khi phỏng vấn cô đầu tổng giám đốc bị đập vào đâu, nếu không thì làm sao có thể nhận một kẻ vừa xấu vừa ngu như cô chứ.
Cơm sáng chưa được ăn, Đậu Đậu đói đến mức hoa mày chóng mặt, đành phải đi đến phòng café rót ly trà uống cho đỡ đói trong tiếng mắng chửi của mọi người, nhưng bị quần chúng phẫn nộ đúng là không dễ sống, Đậu Đậu vừa pha được cốc trà sữa thì bị hai cô gái đi đôi giầy cao đến 7 phân ép vào bên trong.
“Ôi, Đây chẳng phải là tiểu Đậu Đậu vừa mới câu được Vũ Hiên sao~”
Lâm Nghiên, một cô gái có dung mạo không ai sánh bằng, dùng ngón tay được chăm sóc cẩn thận khều khều vào vai Đậu Đậu, nở một nụ cười khinh bỉ nói với Từ Sảnh Sảnh cô gái trang điểm rất đậm bên cạnh “Xấu như thế này, lại còn không trang điểm mà dám đến công ty, dựa vào bộ mặt này mà con muốn đi câu đàn ông, lẽ nào là phương diện kia… hehe…”
Lâm Nghiên che miệng cười, cặp mắt xấu xa như rắn độc nhìn Đậu Đậu đang cúi thấp đầu.
Từ Sảnh Sảnh đảo mắt nhìn Đậu Đậu một lượt, dài miệng ra chê bai “cậu xem xem quần áo trên người cô ta, đều là hàng vỉa hè, đến nhân viên vệ sinh trong công ty còn mặc đẹp hơn cô ta, cái đồ chẳng đáng nửa xu này làm sao mà xứng đứng cạnh tổng giám đốc của chúng ta, nếu tôi mà là tổng giám đốc thì tuyệt đối không muốn đứng đối diện với cái – bánh – bao này một giây nào.”
Hùng Đậu Đậu cúi đầu xuống càng thấp, nhưng qua khóe mắt vẫn nhìn thấy bộ nữ trang OL hơn nghìn tệ trên người họ, sau đó nhìn lại chiếc áo T-shrit và chiếc quần lười đơn giản mà mình đang mặc, ngay đến giầy cũng là hàng giảm giá, màu sắc đã hơi cũ, kiểu dáng hình như cũng có chút hơi già, mùi thơm của cốc trà sữa tỏa ra ngào ngạt, nhưng hương thơm ngọt ngào đó lại khiến cho mắt rất cay rất khó chịu.
Hai người con gái đứng ngay trước cửa, trong tay một người là một ly trà hoa hồng, hai người mỗi người một câu đem toàn bộ những thứ từ đầu đến chân trên người Đậu Đậu kể ra, ngay đến làn da trắng như tuyết mà Đậu Đậu thích nhất, đáng tự hào nhất cũng bị đem ra bình phẩm là như là dùng formaldehyde (HCHO) tẩy vậy, trắng nhợt nhạt.
Đột nhiên Hùng Đậu Đậu cảm thấy, hai người bọn họ như hai con phượng hoàng cao ngạo, còn mình thì như một con gà rừng đầu xám.
Còn là cái con bị người ta hiểu nhầm, đi đến đâu cũng bị người ta mắng là con gà ngốc nghếch.
Lâm Nghiên bình luận xong trong lòng cảm thấy thư thái, đặt cốc trà xuống chuẩn bị đi làm việc, khi đi có ý xô vào người Đậu Đậu “Ai zô, không cẩn thận.”
Xin lỗi chẳng có chút thành ý gì, mà bên trong còn hàm chứa sự đố kị và ghen ghét.
Trà sữa bị đổ ra một chút, tuy không nhiều lắm nhưng làm vàng một khoảng to trên chiếc áo T-shrit Đậu Đậu mới thay lúc sáng, vết bẩn như vậy trên người nhìn rất chối mắt, cứ như là vết in trên chiếc bánh bao vậy.
Nước mắt của Đậu Đậu suýt chút nữa thì tuôn ra rồi.
“Hai vị tiểu thư xinh đẹp này đang làm gì vậy?”
Được đó Lý Vũ Hiên, cậu chơi bời với phụ nữ mà dám động tới cả người bên cạnh tôi.
Lý Minh Triết giận đến mức tay run lên, chạy thẳng đến giường mạnh tay tát cho Lý Vũ Hiên đang ngủ ngon lành một phát.
Cái tát này dùng lực rất mạnh đúng là chẳng chút nương tình.
Lý Vũ Hiên ré lên một tiếng, bị đánh cho tỉnh ngủ, đau đớn lấy tay ôm mặt một lúc lâu mới thấy đỡ, trừng mắt đang định mở miệng chửi thì phát hiện ra Lý Minh Triết mặt mũi hằm hằm đang đứng trước mặt mình, không kìm được tức giận vô lễ “Anh dựa vào cái gì mà đánh em!”
Lý Minh Triết đùng đùng tức giận chỉ vào cái thân hình đang nằm dưới Lý Vũ Hiên, cô gái đầu ngón tay run run đang ra sức kéo chiếc váy ngủ xuống, cả khuôn mặt lạnh lùng như núi băng đang bị vỡ vụn “Cậu tự xem việc tốt mà mình làm đi!”
Lý Vũ Hiên nheo nheo mắt cúi đầu nhìn Đậu Đậu vừa mới tỉnh ngủ, Hùng Đậu Đậu dùng ánh mắt còn mơ màng hơn cả anh ta nhìn chòng chọc vào anh ta, rồi lại nhìn khuôn mặt đen xì của Lý Minh Triết, hỏi một câu hỏi ngốc nghếch “Sao hai người lại ở trong phòng của tôi…”
Lý Minh Triết: ! ! ! ! !
Lý Minh Triết hung dữ cắn răng “Đây là phòng của Vũ Hiên! Tại sao cô lại xuất hiện ở đây!” (Tại sao hai người lại ôm nhau ngủ, tại sao cậu ta lại gối đầu lên trên… chỗ đó của cô!)
Hùng Đậu Đậu nhìn khắp một vòng, dùng tay cào cào cái đầu đang rối tung, nghĩ rất lâu mới nhớ ra tối qua vì nghe thấy những âm thanh quái đản bên phòng bên cạnh mới chạy đi xem, rồi phát hiện ra Lý Vũ Hiên bị sấm chớp dọa cho sợ hãi, sau đó hai người hát… sau đó… quên mất rồi…
“Ồ” Hùng Đậu Đậu nghiêng đầu nói một cách vô cùng hồn nhiên “Tôi tự chạy đến…”
Tất cả gân xanh trên trán Lý Minh Triết lại nổi hết cả lên.
Mới có ở ngày đầu tiên đã chạy đến phòng của đàn ông, cái cô gái như cô đúng thật là… chẳng nhẽ cô không biết Lý Vũ Hiên là gì sao, nó cởi quần áo của phụ nữ còn thuận tay hơn là tự cởi quần áo cho mình, số cô gái nó đã từng ôm còn nhiều hơn số đàn ông cô đã từng gặp, một cô gái ngốc nghếch như cô ở cùng với nó còn nguy hiểm hơn là ở cùng với một con sói đói, cô có hiểu hay không!
Lý Minh Triết tức giận thở phì phì, đưa tay chỉ chỉ vào Lý Vũ Hiên, rồi lại chỉ vào Đậu Đậu đang cắn răng hoảng hốt.
… Tổng giám đốc đại nhân từ trước đến nay chưa bao giờ tức giận như thế này.
Lý Vũ Hiên cũng bình tĩnh lại, xoa xoa vào nửa bên mặt sưng vù ngồi xổm xuống một bên không nói gì, hai con mắt đảo qua đảo lại hết nhìn lên anh trai lại chuyển sang nhìn Đậu Đậu, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Đậu Đậu thì hoàn toàn mù mịt chẳng biết rõ là Lý Minh Triết đang tức ai, cô với Lý Vũ Hiên chẳng xảy ra bất cứ chuyện gì cả, chẳng qua là nửa đêm cô chạy đến an ủi Hồ Ly bị sấm chớp làm cho sợ hết hồn, tại sao lại tức giận như vậy chứ?
Tuy tư thế ngủ của hai người vô cùng không ‘hài hòa’, nhưng thực sự là không có làm bất cứ chuyện gì, Hồ Ly là loại người yêu đương bốc lửa như thế, hơn nữa có ‘đói’ không có ‘đồ ăn’ cũng không đến mức ăn bừa (Đậu Đậu toát mồ hôi).
Thế là Hùng Đậu Đậu tiếp tục dùng ánh mắt chân thật ngây thơ nhìn thẳng vào khuôn mặt xám xịt của Lý Minh Triết.
Lý Vũ Hiên lén lút đi lấy cái gương kiểm tra vết thương trên mặt mình.
“Ôi…”
Hùng Đậu Đậu quay đầu chỉ nhìn thấy Lý Vũ Hiên đang ôm mặt bi phẫn ném một chiếc gối về phía Lý Minh Triết “Anh hủy hoại dung mạo của tôi! Ông đây kiếm cơm nhờ vào khuôn mặt này đó, anh nhìn cả con mắt thâm đen này đi!”
Lý Minh Triết hừm một tiếng lạnh lùng, sắc mặt càng tệ hơn.
Hùng Đậu Đậu giơ tay, nhỏ nhẹ nói “Cái đó… là tôi đánh đó.”
Lý Minh Triết quay mặt lại nhìn mặt có chút gì đó khó tin, dựa vào chân tay nhỏ nhắn của người con gái này có thể đánh được Lý Vũ Hiên từ nhỏ đã đánh nhau với người ta nhiều như cơm bữa? Nếu như không phải là do Lý Vũ Hiên cố ý để cho cô đánh thì chắc là do hai người kia chắc chắn đã xảy ra… hoạt động… vận động tay chân kịch liệt…
Lý Minh Triết ngẩng đầu tay nắm chặt thành đấm trong tay áo.
Lý Minh Triết đương nhiên không thể biết được tình trạng hỗn loạn đêm qua, trong lúc tức giận tư duy cũng không còn sáng suốt nữa chỉ có thể nghĩ đến những chuyện không đứng đắn, càng nghĩ càng xa rời thực tế.
Lý Vũ Hiên cũng đã nhớ ra việc tối qua đụng phải tay Đậu Đậu nở một nụ cười ngượng ngùng “À, là Đậu Đậu ‘đánh’ à, không cần lo lắng, yêu cho roi cho vọt mà, Đậu Đậu xin cô nhất thiết không được coi tôi là kẻ yêu đương dễ dãi nhé, xin cô, đừng giày vò tôi nhé!”
Hùng Đậu Đậu:… (Tôi có thể đi nôn một chút không?)
Lý Minh Triết trợn mắt nhìn Lý Vũ Hiên, khóe miệng Lý Vũ Hiên hơi thượt xuống “ye…”
Lý Minh Triết giơ tay phải cốc cốc vào trán Đậu Đậu, gõ rồi lại gõ, cuối cùng giận dữ buông tay xuống, đi thẳng ra cửa không thèm quay đầu lại, một tiếng ‘rầm’ rất to vang lên, trong phòng chỉ còn sót lại hai người Lý Vũ Hiên và Đậu Đậu đứng đối diện nhau.
“Hồ Ly, rốt cục anh trai anh đang giận ai vậy?”
“Tôi nghĩ có lẽ là… Hai chúng ta.”
“Nhưng tại sao chứ?”
“Cái này, chủ yếu là bởi vì, có thể là do anh ấy coi cô là…” Lý Vũ Hiên suy nghĩ một lát, tự nhiên không muốn nói cho cô gái này biết chân tướng của sự thực mà anh ta đột nhiên vừa phát hiện ra, thế là dùng một giọng điệu rất thoải mái thốt ra một câu “… vật sở hữu.”
Vật sở hữu?
Hùng Đậu Đậu chớp chớp mắt, dường như đã hiểu ra “Hóa ra là giữ đồ ăn… giống như con chó trước đây tôi nuôi vậy… người khác cướp xương của nó nó liền nhe răng, anh anh vừa nãy cũng giống như bị cướp mất miếng xương vậy…”
Lý Vũ Hiên đen mặt “Đậu Đậu, tôi cảm thấy đây không phải là trọng điểm.”
Hùng Đậu Đậu hoang mang hỏi “Vậy trọng điểm là gì?”
Lý Vũ Hiên đưa chiếc đồng hồ đặt ở đầu giường ra trước mặt Đậu Đậu, h’, giờ vào làm là h, nếu như hai người dùng tốc tên lửa tắm rửa thay quần áo lái xe đến công ty thì vẫn chắc chắn đến muộn. Vừa rồi khi Lý Minh Triết đi vào thì đã thay quần áo bây giờ chắc đã gần đến công ty rồi.
Hùng Đậu Đậu nhìn Lý Vũ Hiên “Hồ Ly, tiền thưởng của tôi…”
Lý Vũ Hiên làm vẻ mặt bi tráng, duỗi tay bóp bóp khuôn mặt trắng ngần của Đậu Đậu “Đậu Đậu, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, cô bây giờ nên lo lắng một vấn đề khác, vấn đền lớn liên quan đến an toàn của tính mệnh.”
“Cái gì?”
“Tôi cảm thấy, hôm nay cô chắc chắn sẽ bị anh tôi ngược đãi.”
Hùng Đậu Đậu ngốc nghếch “Ồ”.
Đợi đến lúc hai người vội vội vàng vàng chuẩn bị rồi lái xe như bay đến công ty thì đã gần h. Tuy mọi người đều rất bận nhưng chuyện buôn chuyện bàn tán vẫn là không thể không có, những đồng sự thích buôn dưa dường như cùng lúc đều biết được tin tức chấn động này, Lý Vũ Hiên thái tử gia kế nhiệm có cặp mắt đẹp mê hồn người tình trong mộng có thể đánh gục tất cả phái nữ vừa mới đến công ty hôm nay không đi làm, càng khiến cho người khác phát cuồng hơn nữa là cái người tròn như chiếc bánh bao nhân thịt tên gọi Hùng Đậu Đậu hôm nay cũng không đi làm!
Hai người họ lại cùng đi làm muộn?!
Người bạo miệng hơn một chút nữa lập tức nói rằng tối qua nhìn thấy hai người họ lên xe cùng nhau đi đến nơi yêu đương sống động, lại còn kể rất chi tiết tỉ mỉ hơn tư thế trong trận ‘đại chiến’ tối qua, Lý Vũ Hiên – Lý tiểu thiếu gia tuấn mỹ vô song bị trà đạp như thế nào, chỉ nửa giờ sau, tin tức về thảm kịch này đã lan truyền khắp công ty, làm tan nát trái tim mong manh của biết bao thiếu niên, thiếu nữ thậm chí đến cả các đại thúc?!
Hùng Đậu Đậu cúi đầu vội vàng đi vào công ty trong ánh mặt phẫn nộ của mọi người. Tuy bề ngoài vẫn bình thường không có bất cứ biểu hiện nào cho thấy mới được trải qua niềm vui sướng với mỹ nam, nhưng hai vệt thầm quầng dưới mắt của cô lại khiến cho người ta không thể không đưa ra giả tưởng về trận chiến kịch liệt tối qua, chàng trai trẻ tuổi đẹp như hoa đã ‘xuống tay’ với cả lại con gái thế này!
Mà hơn nữa trên mặt mỹ nam còn có vết thương, một vòng tròn thâm tím quanh mắt, mặt cũng bị thương, chẳng phải là càng cho thấy trận chiến tối qua rất khốc liệt sao, thật chẳng thể ngờ được khẩu vị của cô gái kia lại đặc biệt như vậy, lại nỡ xuống tay bạo ngược với cả bộ mặt đẹp trai như thế kia!
Một nhóm người không rõ chân tướng đang bạo động bủa vây nhìn họ.
Cô gái này dung mạo bình thường, vóc dáng cũng bình thường, còn quê mùa nữa, làm sao có thể leo lên vị trí thư kí Tổng giám đốc cao quý, lại còn không an phận dám leo cả lên giường của tổng giám đốc kế nhiệm?!
Thôi cứ coi như ‘công phu trên giường’ của cô ta cao siêu, khiến cho hai anh chàng đẹp trai này bị mê hoặc, nhưng cũng không thể bắt cá hai tay được, dựa vào ưu thế nào chứ!
Hùng Đậu Đậu ngồi trong phòng làm việc nhưng vẫn cảm thấy được những cái nhìn đằng đằng sát khí của những người bên ngoài đang nhìn vào.
Tuy Đậu Đậu biết rằng “sống chung” với “tình nhân” của quần chúng sẽ phải chịu sự gièm pha, nhưng không thể ngờ được rằng sẽ dẫn đến sự phẫn nộ lớn như vậy, những người ngoài kia dường như ai cũng đang muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy, thật đáng sợ…..
Thôi thì phải chịu ánh mắt bài xích sắc như dao của mọi người cũng mặc kệ vậy. Hùng Đậu Đậu nghĩ trong lòng ngay cả lông Hồ Ly cũng rẻ rúng như vậy dù gì cũng chỉ là bôi xấu sau lưng, trong lòng rất ấm ức, hơn nữa sự “nhỏ nhen” của Lý Minh Triết lại như thêm dầu vào lửa, một buổi sáng mà tìm cô vô số lần, chỉnh Đậu Đậu từ đầu đến chân đến ba bốn lượt, tuyệt đối không phải là cái kiểu nóng lạnh thất thường như trước mà hoàn toàn là mắng chửi người ta tối mày chóng mặt.
Hùng Đậu Đậu có khổ không thể giãi bày, mặt trắng bệch lê chân từ phòng tổng giám đốc ra.
Cuối cùng là các phòng xung quanh đã tạm ngừng bàn tán rồi.
Hừm, tiểu Hồ Ly Tinh, oái, gọi Hồ Ly Tinh chính là gọi cô, nói cô bắt cá hai tay, đã không biết bơi còn thích học người ta đùa với nước, bây giờ chạy theo cái kẻ gọi là thái tử gia kế nhiệm, cô coi tổng giám đốc Lý Minh Triết như chết rồi sao, thật chẳng biết là khi phỏng vấn cô đầu tổng giám đốc bị đập vào đâu, nếu không thì làm sao có thể nhận một kẻ vừa xấu vừa ngu như cô chứ.
Cơm sáng chưa được ăn, Đậu Đậu đói đến mức hoa mày chóng mặt, đành phải đi đến phòng café rót ly trà uống cho đỡ đói trong tiếng mắng chửi của mọi người, nhưng bị quần chúng phẫn nộ đúng là không dễ sống, Đậu Đậu vừa pha được cốc trà sữa thì bị hai cô gái đi đôi giầy cao đến phân ép vào bên trong.
“Ôi, Đây chẳng phải là tiểu Đậu Đậu vừa mới câu được Vũ Hiên sao~”
Lâm Nghiên, một cô gái có dung mạo không ai sánh bằng, dùng ngón tay được chăm sóc cẩn thận khều khều vào vai Đậu Đậu, nở một nụ cười khinh bỉ nói với Từ Sảnh Sảnh cô gái trang điểm rất đậm bên cạnh “Xấu như thế này, lại còn không trang điểm mà dám đến công ty, dựa vào bộ mặt này mà con muốn đi câu đàn ông, lẽ nào là phương diện kia… hehe…”
Lâm Nghiên che miệng cười, cặp mắt xấu xa như rắn độc nhìn Đậu Đậu đang cúi thấp đầu.
Từ Sảnh Sảnh đảo mắt nhìn Đậu Đậu một lượt, dài miệng ra chê bai “cậu xem xem quần áo trên người cô ta, đều là hàng vỉa hè, đến nhân viên vệ sinh trong công ty còn mặc đẹp hơn cô ta, cái đồ chẳng đáng nửa xu này làm sao mà xứng đứng cạnh tổng giám đốc của chúng ta, nếu tôi mà là tổng giám đốc thì tuyệt đối không muốn đứng đối diện với cái – bánh – bao này một giây nào.”
Hùng Đậu Đậu cúi đầu xuống càng thấp, nhưng qua khóe mắt vẫn nhìn thấy bộ nữ trang OL hơn nghìn tệ trên người họ, sau đó nhìn lại chiếc áo T-shrit và chiếc quần lười đơn giản mà mình đang mặc, ngay đến giầy cũng là hàng giảm giá, màu sắc đã hơi cũ, kiểu dáng hình như cũng có chút hơi già, mùi thơm của cốc trà sữa tỏa ra ngào ngạt, nhưng hương thơm ngọt ngào đó lại khiến cho mắt rất cay rất khó chịu.
Hai người con gái đứng ngay trước cửa, trong tay một người là một ly trà hoa hồng, hai người mỗi người một câu đem toàn bộ những thứ từ đầu đến chân trên người Đậu Đậu kể ra, ngay đến làn da trắng như tuyết mà Đậu Đậu thích nhất, đáng tự hào nhất cũng bị đem ra bình phẩm là như là dùng formaldehyde (HCHO) tẩy vậy, trắng nhợt nhạt.
Đột nhiên Hùng Đậu Đậu cảm thấy, hai người bọn họ như hai con phượng hoàng cao ngạo, còn mình thì như một con gà rừng đầu xám.
Còn là cái con bị người ta hiểu nhầm, đi đến đâu cũng bị người ta mắng là con gà ngốc nghếch.
Lâm Nghiên bình luận xong trong lòng cảm thấy thư thái, đặt cốc trà xuống chuẩn bị đi làm việc, khi đi có ý xô vào người Đậu Đậu “Ai zô, không cẩn thận.”
Xin lỗi chẳng có chút thành ý gì, mà bên trong còn hàm chứa sự đố kị và ghen ghét.
Trà sữa bị đổ ra một chút, tuy không nhiều lắm nhưng làm vàng một khoảng to trên chiếc áo T-shrit Đậu Đậu mới thay lúc sáng, vết bẩn như vậy trên người nhìn rất chối mắt, cứ như là vết in trên chiếc bánh bao vậy.
Nước mắt của Đậu Đậu suýt chút nữa thì tuôn ra rồi.
“Hai vị tiểu thư xinh đẹp này đang làm gì vậy?”