Chậc, thật sự là người sát phong cảnh. Nghiêm Hạo Thần hơi nhướng mắt phượng, sau khi chạm phải ánh mắt nghiêm túc của anh vẫn thu lại trêu tức trong mắt, nghiêm mặt nói:
“Vậy nói đi.”
Hoắc Kiếm nói thẳng:
“Cái công ty tới tìm em là công ty nào?”
Nghiêm Hạo Thần đưa danh thiếp qua:
“Hoàn Á.”
Hoắc Kiếm ngẩn người, vẻ mặt có chút kinh ngạc:
“Anh nghĩ em sẽ không hứng thú với Hoàn Á.”
Nghiêm Hạo Thần giật mình cũng không ít hơn anh:
“Em nghĩ anh sẽ không biết Hoàn Á.” Dù sao anh đối với chuyện trong giới âm nhạc có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, huống chi Hoàn Á lại là một công ty không nổi tiếng.
Anh xoay người, rút từ trong cặp công văn luôn mang theo ra một tập văn kiện thật dày, nghiêm túc cúi đầu lật xem:
“Trước khi em bế quan có không ít công ty tới tìm em ký hợp đồng, anh lúc ấy đã cảm thấy cần phải biết người biết ta, chuẩn bị sẵn sàng, tìm hiểu những công ty này một chút sẽ tốt hơn, cho nên tìm người làm một phần tài liệu, tình hình của những công ty chế tác âm nhạc không tệ đều ở trong này.”
Nghiêm Hạo Thần nhớ tới người chế tác âm nhạc lúc nãy cũng ôm trong tay một tập tài liệu thật dày về cậu, không khỏi nhướng mày. Đây là tác phong của thương nhân khôn khéo sao?
Có lẽ là thấy được tia buồn cười trong mắt cậu, vẻ mặt anh càng thêm nghiêm túc, nghiêm trang mà:
“Không được coi thường việc sưu tập tài liệu, ngày sau em sẽ phát hiện chúng nó rất có tác dụng.”
Nghiêm Hạo Thần nâng cằm nhìn anh, mắt phượng xinh đẹp cong lên, đầy ắp ý cười. Rõ ràng là trẻ tuổi như vậy, lại luôn giống ông thầy đồ nghiêm mặt thuyết giáo, không biết vì cái gì luôn khiến cậu buồn cười. Anh hình như không có sức chống cự với nụ cười của cậu, con ngươi tinh anh hiện lên một tia bất đắc dĩ, vẻ mặt mang chút dung túng:
“Quên đi, cái này sau này hãy nói, chuyện trọng điểm trước đã.”
Nghiêm Hạo Thần “Ừ” một tiếng, còn có chút ngạc nhiên hỏi anh:
“Vì sao anh cho rằng em sẽ không hứng thú với Hoàn Á?”
Anh vẫn là trước sau như một thẳng thắn trực tiếp:
“Bởi vì công ty không đủ lớn, em chướng mắt.”
Con ngươi đen lợi hại thẳng tắp nhìn cậu:
“Em vẫn không đáp ứng lời mời của những công ty sản xuất đĩa nhạc, là vẫn chờ đợi một công ty danh tiếng cùng quy mô đủ lớn phải không?”
Anh dừng một chút lại nói tiếp:
“Thực ra trước đây anh vẫn muốn nói với em một chuyện, nếu vẫn ôm suy nghĩ công ty không lớn thì không ký hợp đồng, có thể sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.”
Nghiêm Hạo Thần nâng mi mắt, người đàn ông này, nói chuyện thật đúng là trực tiếp khó nghe. Có lẽ là gần đây đã muốn quen, Nghiêm Hạo Thần cũng không có cảm thấy quá mức chói tai, chỉ là mệt mỏi mà gật đầu:
“Đúng vậy, cho nên em quyết định suy nghĩ về Hoàn Á, không biết ý của Hoắc tổng tài như thế nào?”
Hoắc Kiếm đưa cho cậu xấp tài liệu đã mở sẵn ra:
“Hoàn Á là một lựa chọn rất tốt. Tuy rằng thành lập không lâu quy mô không lớn, nhưng khả năng phát triển rất lớn. Tổng giám đốc của nó đã làm việc ở Thần Tinh một thời gian rất dài, cuối cùng bởi vì quan niệm khác nhau rời Thần Tinh lập công ty khác, trên phương diện tìm kiếm cùng bồi dưỡng nghệ sĩ vẫn là rất có kinh nghiệm. Hơn nữa tác phong nghiêm cẩn, ca sĩ kí hợp đồng không nhiều lắm nhưng đều biểu hiện xuất sắc, còn vẽ ra được một con đường cho sau này, tiền đồ rất khả quan, đáng suy nghĩ.”
Không nghĩ tới Hoắc Kiếm thăm dò cẩn thận như vậy, Nghiêm Hạo Thần có chút kinh ngạc. Cẩn thận lật xem xấp tài liệu kia, mỗi một công ty đều có tư liệu dồi dào tỉ mỉ, là thời gian thành lập công ty, bối cảnh của quản lí, nghệ sĩ trực thuộc cùng giám chế, đánh giá danh tiếng trong giới, bên trên còn có vài kí hiệu màu đỏ cùng ghi chép chú thích. Tưởng tượng tình cảnh người đàn ông bận rộn kia bỏ bớt thời gian công việc nghiêm túc lật xem những tài liệu này, Nghiêm Hạo Thần tâm tình có chút phức tạp.
Bất kể nhìn từ phương diện nào, anh căn bản, cũng không cần thiết vì cậu làm đến nước này đi?
Sau một lúc lâu, Nghiêm Hạo Thần mới khép lại tập văn kiện đưa trở về:
“Được, em sẽ cẩn thận suy nghĩ.”
Cậu nâng cằm cười đến sáng lạn mà kiêu ngạo:
“Em cũng không muốn phụ lòng người tài trợ của em.”
“Vậy nói đi.”
Hoắc Kiếm nói thẳng:
“Cái công ty tới tìm em là công ty nào?”
Nghiêm Hạo Thần đưa danh thiếp qua:
“Hoàn Á.”
Hoắc Kiếm ngẩn người, vẻ mặt có chút kinh ngạc:
“Anh nghĩ em sẽ không hứng thú với Hoàn Á.”
Nghiêm Hạo Thần giật mình cũng không ít hơn anh:
“Em nghĩ anh sẽ không biết Hoàn Á.” Dù sao anh đối với chuyện trong giới âm nhạc có thể nói là hoàn toàn không biết gì cả, huống chi Hoàn Á lại là một công ty không nổi tiếng.
Anh xoay người, rút từ trong cặp công văn luôn mang theo ra một tập văn kiện thật dày, nghiêm túc cúi đầu lật xem:
“Trước khi em bế quan có không ít công ty tới tìm em ký hợp đồng, anh lúc ấy đã cảm thấy cần phải biết người biết ta, chuẩn bị sẵn sàng, tìm hiểu những công ty này một chút sẽ tốt hơn, cho nên tìm người làm một phần tài liệu, tình hình của những công ty chế tác âm nhạc không tệ đều ở trong này.”
Nghiêm Hạo Thần nhớ tới người chế tác âm nhạc lúc nãy cũng ôm trong tay một tập tài liệu thật dày về cậu, không khỏi nhướng mày. Đây là tác phong của thương nhân khôn khéo sao?
Có lẽ là thấy được tia buồn cười trong mắt cậu, vẻ mặt anh càng thêm nghiêm túc, nghiêm trang mà:
“Không được coi thường việc sưu tập tài liệu, ngày sau em sẽ phát hiện chúng nó rất có tác dụng.”
Nghiêm Hạo Thần nâng cằm nhìn anh, mắt phượng xinh đẹp cong lên, đầy ắp ý cười. Rõ ràng là trẻ tuổi như vậy, lại luôn giống ông thầy đồ nghiêm mặt thuyết giáo, không biết vì cái gì luôn khiến cậu buồn cười. Anh hình như không có sức chống cự với nụ cười của cậu, con ngươi tinh anh hiện lên một tia bất đắc dĩ, vẻ mặt mang chút dung túng:
“Quên đi, cái này sau này hãy nói, chuyện trọng điểm trước đã.”
Nghiêm Hạo Thần “Ừ” một tiếng, còn có chút ngạc nhiên hỏi anh:
“Vì sao anh cho rằng em sẽ không hứng thú với Hoàn Á?”
Anh vẫn là trước sau như một thẳng thắn trực tiếp:
“Bởi vì công ty không đủ lớn, em chướng mắt.”
Con ngươi đen lợi hại thẳng tắp nhìn cậu:
“Em vẫn không đáp ứng lời mời của những công ty sản xuất đĩa nhạc, là vẫn chờ đợi một công ty danh tiếng cùng quy mô đủ lớn phải không?”
Anh dừng một chút lại nói tiếp:
“Thực ra trước đây anh vẫn muốn nói với em một chuyện, nếu vẫn ôm suy nghĩ công ty không lớn thì không ký hợp đồng, có thể sẽ mất đi rất nhiều cơ hội.”
Nghiêm Hạo Thần nâng mi mắt, người đàn ông này, nói chuyện thật đúng là trực tiếp khó nghe. Có lẽ là gần đây đã muốn quen, Nghiêm Hạo Thần cũng không có cảm thấy quá mức chói tai, chỉ là mệt mỏi mà gật đầu:
“Đúng vậy, cho nên em quyết định suy nghĩ về Hoàn Á, không biết ý của Hoắc tổng tài như thế nào?”
Hoắc Kiếm đưa cho cậu xấp tài liệu đã mở sẵn ra:
“Hoàn Á là một lựa chọn rất tốt. Tuy rằng thành lập không lâu quy mô không lớn, nhưng khả năng phát triển rất lớn. Tổng giám đốc của nó đã làm việc ở Thần Tinh một thời gian rất dài, cuối cùng bởi vì quan niệm khác nhau rời Thần Tinh lập công ty khác, trên phương diện tìm kiếm cùng bồi dưỡng nghệ sĩ vẫn là rất có kinh nghiệm. Hơn nữa tác phong nghiêm cẩn, ca sĩ kí hợp đồng không nhiều lắm nhưng đều biểu hiện xuất sắc, còn vẽ ra được một con đường cho sau này, tiền đồ rất khả quan, đáng suy nghĩ.”
Không nghĩ tới Hoắc Kiếm thăm dò cẩn thận như vậy, Nghiêm Hạo Thần có chút kinh ngạc. Cẩn thận lật xem xấp tài liệu kia, mỗi một công ty đều có tư liệu dồi dào tỉ mỉ, là thời gian thành lập công ty, bối cảnh của quản lí, nghệ sĩ trực thuộc cùng giám chế, đánh giá danh tiếng trong giới, bên trên còn có vài kí hiệu màu đỏ cùng ghi chép chú thích. Tưởng tượng tình cảnh người đàn ông bận rộn kia bỏ bớt thời gian công việc nghiêm túc lật xem những tài liệu này, Nghiêm Hạo Thần tâm tình có chút phức tạp.
Bất kể nhìn từ phương diện nào, anh căn bản, cũng không cần thiết vì cậu làm đến nước này đi?
Sau một lúc lâu, Nghiêm Hạo Thần mới khép lại tập văn kiện đưa trở về:
“Được, em sẽ cẩn thận suy nghĩ.”
Cậu nâng cằm cười đến sáng lạn mà kiêu ngạo:
“Em cũng không muốn phụ lòng người tài trợ của em.”