Ý cười khi âm mưu thực hiện được rất nhanh đã bị tiếng thở dốc khó nhịn thay thế, khi thân thể bị ấn ngã xuống cái giường mềm mại, Nghiêm Hạo Thần có chút mơ hồ nghĩ, rõ ràng người vừa bị gặm vừa bị cắn vừa bị sờ là mình, sao người đàn ông vùi đầu vào hõm vai cậu cày cấy lại thở dốc còn mạnh hơn? Đùa dai cắn cắn cái gáy trần trụi trước mặt mình, quả nhiên nghe được anh ồ ồ thở dốc dữ dội hơn, xương quai xanh bị cảnh cáo mà hung hăng cắn một cái, giọng mũi nặng nề của anh vang lên từ hõm vai cậu:
“Đừng phá nữa.”
Chậc, sao đã qua lâu như vậy, vẫn là lời kịch cũ rích này? Nghiêm Hạo Thần nhướng mắt phượng, cái lưng xinh đẹp dưới sự tiến công của miệng lưỡi ấm nóng hơi hơi cong lên, ngón tay được một tấc lại muốn tiến một thước vói vào vạt áo sơ mi khẽ gãi lưng anh, anh rốt cục không chịu nổi sự phá phách này chống người dậy khỏi ngực cậu, một đôi con ngươi tối đen thầm trầm rất nhanh cởi ra vật che đậy còn lại trên người hai người, thân thể cường tráng lại áp xuống.
Hình như là vì phòng ngừa tay cậu tuỳ ý châm lửa, anh nắm tay cậu trong tay mười ngón giao nhau, Nghiêm Hạo Thần không chịu thua ngẩng đầu lên vươn đầu lưỡi liếm liếm hầu kết của anh, làm anh phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp mang theo ý cười. Lợi dụng ưu thế chiều cao ngăn chặn thân thể không an phận mà ngọ nguậy của cậu, Hoắc Kiếm cúi đầu, cùng cậu chóp mũi chạm chóp mũi, khoảng cách gần gũi khiến Nghiêm Hạo Thần có thể thấy trong hai tròng mắt mang theo ý cười của anh có bóng dáng rõ nét của mình, nhớ tới tình cảnh buồn cười của anh sau khi cởi ra quần áo của hai người, thân thể trần trụi nửa quỳ nhanh chóng xếp gọn quần áo, Nghiêm Hạo Thần cũng nhịn không được nhếch khóe miệng. Ý cười vừa hiện lên bị anh cúi người ngậm trong miệng, trở thành nụ hôn nồng nàn dài sâu.
Ngón tay tiến vào phía sau ngựa quen đường cũ mà xoay tròn, vội vàng như đầu lưỡi đang khuấy đảo trong miệng cậu. Dị vật xâm lấn kích thích khiến Nghiêm Hạo Thần hơi hơi nhíu mày, đầu lưỡi lại gắt gao quấn quít lấy lưỡi anh, thân thể cũng hơi hơi ưỡn về phía trước, như một lời mời không thể rõ ràng hơn. Ngón tay rất nhanh liền rút khỏi, anh đưa tay nắm eo cậu từng tấc từng tấc mà tiến vào, cuối cùng thì hai người đều phát ra một tiếng thở thật dài.
Người đàn ông bình thường một bộ lão già cổ hủ hoàn toàn hoá thành dã thú, không chút nào thương tiếc dùng sức va chạm trên người cậu, cảm nhận sâu sắc khoái cảm hỗn loạn làm cho người ta điên cuồng, Nghiêm Hạo Thần đưa tay câu cổ anh xuống, hung hăng cắn khoé môi anh, đổi lấy kích thích trên người càng thêm mãnh liệt.
Xúc cảm có tốt đẹp hơn nữa thì nằm dưới nệm ma sát dữ dội như vậy vẫn làm sống lưng đỏ lên, khoé mắt Nghiêm Hạo Thần hơi đỏ phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, cảm nhận được anh đưa tay ôm cậu vào ngực, đâm vào từ dưới lên lại càng kịch liệt.
Nghiêm Hạo Thần trong sự xóc nảy làm cho người ta khó nhịn mà nheo lại đôi mắt phượng ngập nước nhìn về người đàn ông gần trong gang tấc, anh cũng là bộ dáng híp mắt khó nhịn đầy ***, mồ hôi chảy xuống thái dương mang theo vẻ gợi cảm dị thường, Nghiêm Hạo Thần tiến lên liếm đi mồ hôi trên chóp mũi anh, sau đó mồ hôi nóng cháy của anh liền rơi bên má cậu. Đâm chọc dưới thân càng lúc càng mạnh, giữa mày, cánh mũi, đôi môi, cổ, hai người điên cuồng mà hôn tất cả những nơi có thể chạm tới của đối phương, nhiệt độ từ dưới thân khuếch tán đến mỗi một tấc da tấc thịt.
Đến khi lên đỉnh thì thanh âm cao vút nơi yếu hầu bị anh giam lại trong môi, ngay cả thân thể cũng bị anh gắt gao ôm vào trong ngực, Nghiêm Hạo Thần nhắm lại hai mắt, run rẩy cảm thụ dòng nhiệt nóng cháy phun vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cùng giữa hạ thân hai người. Cảm giác phóng thích thoải mái qua đi mệt mỏi nồng đậm đánh úp lại, anh thậm chí còn chưa ra khỏi người Nghiêm Hạo Thần đã tựa đầu vào vai cậu, ngủ thật say.
“Đừng phá nữa.”
Chậc, sao đã qua lâu như vậy, vẫn là lời kịch cũ rích này? Nghiêm Hạo Thần nhướng mắt phượng, cái lưng xinh đẹp dưới sự tiến công của miệng lưỡi ấm nóng hơi hơi cong lên, ngón tay được một tấc lại muốn tiến một thước vói vào vạt áo sơ mi khẽ gãi lưng anh, anh rốt cục không chịu nổi sự phá phách này chống người dậy khỏi ngực cậu, một đôi con ngươi tối đen thầm trầm rất nhanh cởi ra vật che đậy còn lại trên người hai người, thân thể cường tráng lại áp xuống.
Hình như là vì phòng ngừa tay cậu tuỳ ý châm lửa, anh nắm tay cậu trong tay mười ngón giao nhau, Nghiêm Hạo Thần không chịu thua ngẩng đầu lên vươn đầu lưỡi liếm liếm hầu kết của anh, làm anh phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp mang theo ý cười. Lợi dụng ưu thế chiều cao ngăn chặn thân thể không an phận mà ngọ nguậy của cậu, Hoắc Kiếm cúi đầu, cùng cậu chóp mũi chạm chóp mũi, khoảng cách gần gũi khiến Nghiêm Hạo Thần có thể thấy trong hai tròng mắt mang theo ý cười của anh có bóng dáng rõ nét của mình, nhớ tới tình cảnh buồn cười của anh sau khi cởi ra quần áo của hai người, thân thể trần trụi nửa quỳ nhanh chóng xếp gọn quần áo, Nghiêm Hạo Thần cũng nhịn không được nhếch khóe miệng. Ý cười vừa hiện lên bị anh cúi người ngậm trong miệng, trở thành nụ hôn nồng nàn dài sâu.
Ngón tay tiến vào phía sau ngựa quen đường cũ mà xoay tròn, vội vàng như đầu lưỡi đang khuấy đảo trong miệng cậu. Dị vật xâm lấn kích thích khiến Nghiêm Hạo Thần hơi hơi nhíu mày, đầu lưỡi lại gắt gao quấn quít lấy lưỡi anh, thân thể cũng hơi hơi ưỡn về phía trước, như một lời mời không thể rõ ràng hơn. Ngón tay rất nhanh liền rút khỏi, anh đưa tay nắm eo cậu từng tấc từng tấc mà tiến vào, cuối cùng thì hai người đều phát ra một tiếng thở thật dài.
Người đàn ông bình thường một bộ lão già cổ hủ hoàn toàn hoá thành dã thú, không chút nào thương tiếc dùng sức va chạm trên người cậu, cảm nhận sâu sắc khoái cảm hỗn loạn làm cho người ta điên cuồng, Nghiêm Hạo Thần đưa tay câu cổ anh xuống, hung hăng cắn khoé môi anh, đổi lấy kích thích trên người càng thêm mãnh liệt.
Xúc cảm có tốt đẹp hơn nữa thì nằm dưới nệm ma sát dữ dội như vậy vẫn làm sống lưng đỏ lên, khoé mắt Nghiêm Hạo Thần hơi đỏ phát ra tiếng rên rỉ khó chịu, cảm nhận được anh đưa tay ôm cậu vào ngực, đâm vào từ dưới lên lại càng kịch liệt.
Nghiêm Hạo Thần trong sự xóc nảy làm cho người ta khó nhịn mà nheo lại đôi mắt phượng ngập nước nhìn về người đàn ông gần trong gang tấc, anh cũng là bộ dáng híp mắt khó nhịn đầy ***, mồ hôi chảy xuống thái dương mang theo vẻ gợi cảm dị thường, Nghiêm Hạo Thần tiến lên liếm đi mồ hôi trên chóp mũi anh, sau đó mồ hôi nóng cháy của anh liền rơi bên má cậu. Đâm chọc dưới thân càng lúc càng mạnh, giữa mày, cánh mũi, đôi môi, cổ, hai người điên cuồng mà hôn tất cả những nơi có thể chạm tới của đối phương, nhiệt độ từ dưới thân khuếch tán đến mỗi một tấc da tấc thịt.
Đến khi lên đỉnh thì thanh âm cao vút nơi yếu hầu bị anh giam lại trong môi, ngay cả thân thể cũng bị anh gắt gao ôm vào trong ngực, Nghiêm Hạo Thần nhắm lại hai mắt, run rẩy cảm thụ dòng nhiệt nóng cháy phun vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cùng giữa hạ thân hai người. Cảm giác phóng thích thoải mái qua đi mệt mỏi nồng đậm đánh úp lại, anh thậm chí còn chưa ra khỏi người Nghiêm Hạo Thần đã tựa đầu vào vai cậu, ngủ thật say.