- Ở đâu đây?
Hàn Nguyệt Xuyên thức dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng to lớn rộng rãi lạ thường, thiết kế theo phong cách cổ đại tây âu. Ngẫm một hồi mới nhớ ra mình ngủ thiếp đi, trong mơ hồ có nhớ tới Hiên Viên Từ là để cho người thu xếp cho nàng.
Trở thành luyện dược sư có thể trực tiếp đi vào Quỷ Âm tông? Vớ vẩn, nàng vốn dĩ không muốn giai nhập bất kỳ tông môn nào.
Lại vào trong không gian giới chỉ của Tư Âm đưa cho, Hàn Nguyệt Xuyên đi vào phòng luyện dược. Mọi thứ ở đây thật trống vắng, chẳng có ai, chẳng có bất kỳ sự tồn tại sống nào.
Nhưng lại khiến cho Hàn Nguyệt Xuyên há hốc mồm không thôi, ở đây có một góc trưng bày hàn loạt đỉnh lô, một góc để dược liệu được phân chia theo các ngăn, một khu vực trung tâm để luyện đan, rộng lớn, uy nghiêm, xa hoa là những từ để miêu tả nơi này.
- Chắc mình đi học lí thuyết là vừa...
Chán nản khi nhìn đống dược liệu này, Hàn Nguyệt Xuyên đến thư phòng, tìm sách để mà đọc. Vừa vào trong đó, nàng lại thấy nơi này chẳng khác gì thư viện thành phố cả, không nó còn lớn gấp mấy lần, phân ra các khu vực để tìm sách, mọi thứ lại được sắp xếp theo chữ cái lần lượt dễ tìm.
Tìm đến khi Luyện dược, Hàn Nguyệt Xuyên bắt tay vào việc đọc sách, những quyển sách này đều có chung một đặc điểm là cuốn hút đọc không ngừng, ngắn gọn lại xúc tích hết mức, không như những quyển sách ngoài kia, dài dòng lại lưa thưa đến nhạt nhẽo.
Đọc không biết bao nhiêu là sách lí thuyết ở đây, Hàn Nguyệt Xuyên chợt phát hiện ra mình không hề có cảm giác mệt lại càng không có cảm giác đói, dù không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, không biết bản thân đã đọc bao nhiêu sách.
Nhưng điều mà cô biết thời gian trôi qua ít nhất cũng hơn một ngày rồi.
Có chút tò mò, nên Hàn Nguyệt Xuyên đi tìm quyển sách nói về không gian nơi đây. Tìm một hồi rồi mà nàng chẳng thấy có quyển sách liên quan đến nơi này, lại hướng mắt đến một nơi trong phòng, một cái bàn đọc sách nhỏ ở trong một góc sáng.
Đi đến nơi đó, có khoảng hơn mười cuốn sách được đặt trên chiếc bàn nhỏ này. Lại nó thêm một cái lệnh bài hình tròn bằng ngọc đen nhỏ cần rất vừa tay.
Cầm lấy một quyển sách lên đọc thử, mở ra trang đầu tiên lại thấy một dòng chữ khiến Hàn Nguyệt Xuyên đơ người trong giây lát.
- Xuyên nhi chắc rất tò mò về không gian nơi đây phải không? Vì biết đệ tử của ta sẽ tò mò nên ta cố tình viết quyển sách này đấy. Để ta giải thích về không gian nơi đây cho Xuyên nhi rõ...
Làm thế nào mà, sư phụ Tư Âm sẽ biết trước chuyện này?
Đọc quyển sách một hồi, Hàn Nguyệt Xuyên biết được nơi này không có thiên địa pháp tắc, nên những tác động thiên địa như đói, mệt mỏi,... đều không có tác dụng ở đây. Mỗi căn phòng ở đây đều có một pháp tắc riêng, nhưng tất cả đều có chung một quan điểm là không bị ảnh hưởng thiên địa pháp tắc như bên ngoài.
Mỗi phòng chỉ có một thiên địa pháp tắc duy nhất, nhưng phòng luyện dược có thiên địa pháp tắc của luyện dược, như dược kiếp. Còn phòng tu luyện thì có thiên địa pháp tắc của lôi kiếp, cứ như thế mà mỗi phòng chỉ một thiên địa pháp tắc duy nhất.
Bên cạnh đó cũng có phòng không thiên địa pháp tắc, chẳng hạn như thư phòng này đây, hoàn toàn không có thiên địa pháp tắc nên không thể phân biệt được ngày đêm, thời gian,...
Ở đây, mỗi phòng lại có thời gian khác nhau, như thư phòng ở đây được tính theo số sách mà mình đọc, năm trăm quyển thì sẽ bằng một ngày bên ngoài, bất kể quyển sách như thế nào. Thời gian ở khu dược điền là kinh khủng nhất, một ngày bên ngoài bằng bên trong đó một trăm năm.
Chỉ có sảng chính của không gian có thời gian tương đương với bên ngoài mà thôi.
Còn về lệnh bài ngọc bội kia thì Tư Âm chỉ nói nó lệnh bài đặc quyền ở trong tông môn, còn về tông môn nào thì lại bảo Hàn Nguyệt Xuyên tự tìm hiểu. Cũng nhắc nhở nàng, không đến mười tám tuổi không được phép giai nhập bất kỳ tông môn nào, sớm nhất thì cũng phải mười lăm tuổi mới được phép giai nhập. Còn hiện tại thì đi học lấy kiến thức đi, đi học ở đầu thì tự bản thân quyết định.
Có gợi ý nhỏ là đến Hắc Ẩn đại lục tìm trường học để mà học. Đọc xong quyển sách nhắn nhủ cùng giải thích này của sư phụ, Hàn Nguyệt Xuyên lại đi tìm bản đồ về Thiên Ty thế giới. Tìm ra được một nơi gọi là Hắc Ẩn đại lục.
Đại lục này nằm ở một ví trí cách biệt so với năm đại lục mà nàng đang sống. Năm đại lục ở thế giới Thiên Ty mà ai ai cũng biết gồm có Tây đại lục, Đông đại lục, Bắc đại lục, Nam đại lục và Trung đại lục. Năm đại lục lấy vùng biển eo hẹp làm ranh giới của nhau, bốn đại lục phân ra theo bốn hướng với bốn tên gọi của bốn hướng, và Trung đại lục chính là đại lục trung tâm của bốn đại lục kia.
Còn về phần Hắc Ẩn thì lại ở một nơi khác, cũng có thể gọi là một bán cầu khác so với năm đại lục lớn mạnh này.
Ở một nửa kia như đã nói, có sáu đại lục, trong có Phong Ẩn đại lục, Thiên Ẩn đại lục, Quỷ Ẩn đại lục, Quang Ẩn đại lục, Hắc Ẩn đại lục và Huyết Ẩn đại lục. Nơi Huyết Ẩn đại lục là nơi thần bí nhất trong tất cả các đại lục, có lời đồn rằng nơi này chính là của Ma môn, lại có người nói nơi đó là do người sáng lập thế giới tạo ra nhằm để an nghỉ.
Chỉ có những người có thực lực mạnh mới có thể đi vào đây. Về phần thực lực mạnh tới đâu thì vẫn chưa thể biết rõ hay đo lường được.
Hàn Nguyệt Xuyên thức dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng to lớn rộng rãi lạ thường, thiết kế theo phong cách cổ đại tây âu. Ngẫm một hồi mới nhớ ra mình ngủ thiếp đi, trong mơ hồ có nhớ tới Hiên Viên Từ là để cho người thu xếp cho nàng.
Trở thành luyện dược sư có thể trực tiếp đi vào Quỷ Âm tông? Vớ vẩn, nàng vốn dĩ không muốn giai nhập bất kỳ tông môn nào.
Lại vào trong không gian giới chỉ của Tư Âm đưa cho, Hàn Nguyệt Xuyên đi vào phòng luyện dược. Mọi thứ ở đây thật trống vắng, chẳng có ai, chẳng có bất kỳ sự tồn tại sống nào.
Nhưng lại khiến cho Hàn Nguyệt Xuyên há hốc mồm không thôi, ở đây có một góc trưng bày hàn loạt đỉnh lô, một góc để dược liệu được phân chia theo các ngăn, một khu vực trung tâm để luyện đan, rộng lớn, uy nghiêm, xa hoa là những từ để miêu tả nơi này.
- Chắc mình đi học lí thuyết là vừa...
Chán nản khi nhìn đống dược liệu này, Hàn Nguyệt Xuyên đến thư phòng, tìm sách để mà đọc. Vừa vào trong đó, nàng lại thấy nơi này chẳng khác gì thư viện thành phố cả, không nó còn lớn gấp mấy lần, phân ra các khu vực để tìm sách, mọi thứ lại được sắp xếp theo chữ cái lần lượt dễ tìm.
Tìm đến khi Luyện dược, Hàn Nguyệt Xuyên bắt tay vào việc đọc sách, những quyển sách này đều có chung một đặc điểm là cuốn hút đọc không ngừng, ngắn gọn lại xúc tích hết mức, không như những quyển sách ngoài kia, dài dòng lại lưa thưa đến nhạt nhẽo.
Đọc không biết bao nhiêu là sách lí thuyết ở đây, Hàn Nguyệt Xuyên chợt phát hiện ra mình không hề có cảm giác mệt lại càng không có cảm giác đói, dù không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, không biết bản thân đã đọc bao nhiêu sách.
Nhưng điều mà cô biết thời gian trôi qua ít nhất cũng hơn một ngày rồi.
Có chút tò mò, nên Hàn Nguyệt Xuyên đi tìm quyển sách nói về không gian nơi đây. Tìm một hồi rồi mà nàng chẳng thấy có quyển sách liên quan đến nơi này, lại hướng mắt đến một nơi trong phòng, một cái bàn đọc sách nhỏ ở trong một góc sáng.
Đi đến nơi đó, có khoảng hơn mười cuốn sách được đặt trên chiếc bàn nhỏ này. Lại nó thêm một cái lệnh bài hình tròn bằng ngọc đen nhỏ cần rất vừa tay.
Cầm lấy một quyển sách lên đọc thử, mở ra trang đầu tiên lại thấy một dòng chữ khiến Hàn Nguyệt Xuyên đơ người trong giây lát.
- Xuyên nhi chắc rất tò mò về không gian nơi đây phải không? Vì biết đệ tử của ta sẽ tò mò nên ta cố tình viết quyển sách này đấy. Để ta giải thích về không gian nơi đây cho Xuyên nhi rõ...
Làm thế nào mà, sư phụ Tư Âm sẽ biết trước chuyện này?
Đọc quyển sách một hồi, Hàn Nguyệt Xuyên biết được nơi này không có thiên địa pháp tắc, nên những tác động thiên địa như đói, mệt mỏi,... đều không có tác dụng ở đây. Mỗi căn phòng ở đây đều có một pháp tắc riêng, nhưng tất cả đều có chung một quan điểm là không bị ảnh hưởng thiên địa pháp tắc như bên ngoài.
Mỗi phòng chỉ có một thiên địa pháp tắc duy nhất, nhưng phòng luyện dược có thiên địa pháp tắc của luyện dược, như dược kiếp. Còn phòng tu luyện thì có thiên địa pháp tắc của lôi kiếp, cứ như thế mà mỗi phòng chỉ một thiên địa pháp tắc duy nhất.
Bên cạnh đó cũng có phòng không thiên địa pháp tắc, chẳng hạn như thư phòng này đây, hoàn toàn không có thiên địa pháp tắc nên không thể phân biệt được ngày đêm, thời gian,...
Ở đây, mỗi phòng lại có thời gian khác nhau, như thư phòng ở đây được tính theo số sách mà mình đọc, năm trăm quyển thì sẽ bằng một ngày bên ngoài, bất kể quyển sách như thế nào. Thời gian ở khu dược điền là kinh khủng nhất, một ngày bên ngoài bằng bên trong đó một trăm năm.
Chỉ có sảng chính của không gian có thời gian tương đương với bên ngoài mà thôi.
Còn về lệnh bài ngọc bội kia thì Tư Âm chỉ nói nó lệnh bài đặc quyền ở trong tông môn, còn về tông môn nào thì lại bảo Hàn Nguyệt Xuyên tự tìm hiểu. Cũng nhắc nhở nàng, không đến mười tám tuổi không được phép giai nhập bất kỳ tông môn nào, sớm nhất thì cũng phải mười lăm tuổi mới được phép giai nhập. Còn hiện tại thì đi học lấy kiến thức đi, đi học ở đầu thì tự bản thân quyết định.
Có gợi ý nhỏ là đến Hắc Ẩn đại lục tìm trường học để mà học. Đọc xong quyển sách nhắn nhủ cùng giải thích này của sư phụ, Hàn Nguyệt Xuyên lại đi tìm bản đồ về Thiên Ty thế giới. Tìm ra được một nơi gọi là Hắc Ẩn đại lục.
Đại lục này nằm ở một ví trí cách biệt so với năm đại lục mà nàng đang sống. Năm đại lục ở thế giới Thiên Ty mà ai ai cũng biết gồm có Tây đại lục, Đông đại lục, Bắc đại lục, Nam đại lục và Trung đại lục. Năm đại lục lấy vùng biển eo hẹp làm ranh giới của nhau, bốn đại lục phân ra theo bốn hướng với bốn tên gọi của bốn hướng, và Trung đại lục chính là đại lục trung tâm của bốn đại lục kia.
Còn về phần Hắc Ẩn thì lại ở một nơi khác, cũng có thể gọi là một bán cầu khác so với năm đại lục lớn mạnh này.
Ở một nửa kia như đã nói, có sáu đại lục, trong có Phong Ẩn đại lục, Thiên Ẩn đại lục, Quỷ Ẩn đại lục, Quang Ẩn đại lục, Hắc Ẩn đại lục và Huyết Ẩn đại lục. Nơi Huyết Ẩn đại lục là nơi thần bí nhất trong tất cả các đại lục, có lời đồn rằng nơi này chính là của Ma môn, lại có người nói nơi đó là do người sáng lập thế giới tạo ra nhằm để an nghỉ.
Chỉ có những người có thực lực mạnh mới có thể đi vào đây. Về phần thực lực mạnh tới đâu thì vẫn chưa thể biết rõ hay đo lường được.