Một hồi trò cười trước cửa qua đi cô cũng đã bỏ qua, hiện nay trên xe ngựa cô nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Hiên
"nói mau, ngươi là ai"
Hoàng Phủ Hiên tay xoè quạt khẽ phẩy, nụ cười vẫn dịu dàng ôn hoà kia nhưng không hề sợ sệt như lần đầu gặp cô mà lần này là tà mị kề gần mặt cô mà trêu ghẹo
"tại hạ Hoàng Phủ Hiên, đại hoàng tử Thanh Long đế quốc, ta có gì khác lạ sau mà thần y ngài lại hỏi ta như vậy"
Cô mở miệng chăm chọc Hoàng Phủ Hiên
"hừ..đại hoàng tử Thanh Long đế quốc yếu đuối sợ sệt lần đầu khi gặp ta chỉ là một mặt của ngươi nhỉ, ngài giấu thật kĩ nha.."
Hoàng Phủ Hiên chỉ là cười mà không nói, nhẹ liếc liếc Tiêu Ảnh
"Lạc tiểu thư có thể giả heo ăn thịt hổ thì ta cũng vậy, thậm chí có một vài người giấu còn kĩ hơn hai ta kìa, sau ngài không hỏi tới chứ"
Cô thừa biết Hoàng Phủ Hiên ám chỉ ai, chỉ là tính cách của cô chỉ cần là trung thành tận tâm với cô còn lại chuyện gì cô cũng sẽ không quản, kể cả thân phận của kẻ đó, đã dùng người thì không nghi người
Tiêu Ảnh thấy hắn ám chỉ mình lạnh lùng liếc hắn một cái, lời trong ánh mắt
- ngươi bớt lo chuyện bao đồng đi, coi chừng chết khi nào không biết đó
Hoàng Phủ Hiên cũng liếc lại
- hừ..Ma đế, ngươi định giấu nàng đến khi nào chứ, ngươi cứ giấu giấu diếm diếm nếu để nàng biết được thì ngươi không xong đâu
- còn tên Tà đế ẻo lả như ngươi cũng giấu thân phận với nàng nhỉ, ngươi đã hơn gì ta
- ta sớm muộn gì cũng sẽ thành thật nói với nàng thôi, ngươi lo ngươi đi
Một màn giao tranh bằng mắt âm thầm, cô đã sớm biết chỉ là cô không nói mà chỉ là giả bộ như không biết tay chống cầm nhìn ra ngoài
*Cổng hoàng cung
Thị vệ trông thấy xe có gắn ký hiệu của Thanh Long đế quốc nên không dám ngăn cản mà là trực tiếp mở cửa cho vào, xe ngựa chạy thêm một vòng thì đã đến bên ngoài Cảnh Hiên cung, nơi tổ chức dạ yến, tất cả quan văn võ trông thấy xe ngựa đến điều đồng loạt đi ra nghênh đón, trên đất Huyền Vũ quốc tại trong hoàng cung kẻ dám đi xe ngựa đến cửa cung chỉ có hai người, đó là vua của Huyền Vũ quốc và Thanh Long đế quốc đại hoàng tử
Tất cả quan văn võ dẫn theo gia quyến đến quỳ gối trước xe ngựa
"cung nghênh điện hạ"
Hoàng Phủ Hiên bước ra đầu tiên chỉ liếc nhìn tất cả quỳ đó rồi đưa tay vào trong xe ngựa chờ đợi đỡ cô
Trong tất cả người quỳ tại đây đương nhiên có gia quyến phủ thừa tướng, Lạc Tiền Hoa nhìn Hoàng Phủ Hiên đưa tay đỡ cô ngang nhiên đi ra mà âm độc nhìn chằm chằm vào xe ngựa, nếu như ánh mắt có dao chắc xe ngựa đã thủng mấy lỗ rồi
"Lạc Vu Tuyết ngươi giỏi lắm, ngay cả ta còn phải quỳ nơi đây còn một phế vật như ngươi to gan dám đứng đó cho ta quỳ bái"
Lúc này trong cung đi ra, dẫn đầu là một nam nhân ngũ quan có thể nói là anh tuấn nhưng ánh mắt rất âm độc mà chấp tay với Hoàng Phủ Hiên
"ta là tam hoàng tử Huyền Vô của Huyền Vũ quốc, cung nghênh điện hạ vào cung"
Hoàng Phủ Hiên đã đỡ được cô ra rồi mới phất tay
"tam hoàng tử không cần đa lễ, các vị mau đứng lên đi"
Huyền Vô cười tươi nịn nọt
"điện hạ mời vào điện, phụ hoàng ta đang đợi ngài"
"được"
Quay sang cô cười nhẹ nhàng tay đưa ra thế mời cô đi trước, cô cũng không khách sáo cùng Tiêu Ảnh đi trước, Hoàng Phủ Hiên lập tức đi theo cô, còn lại Huyền Vô và đám quan lại triều đình hai mặt nhìn nhau rồi cũng theo đi vào
Cô đi vào thì thấy đầu tiên là một nam nhân trung niên mặc áo bào màu vàng trên áo có thêu một Huyền Vũ, thân rùa đầu rắn trông rất uy nghi như đang sống, bên dưới một chút có một nữ nhân tuy đã tuổi trung niên nhưng do bảo dưỡng tốt nên trông rất trẻ thân mặc y phục màu đỏ cũng có thêu một con Huyền Vũ, cả hai là đế hậu Huyền Vũ quốc, ngồi trên ghế cao nhất còn bên cạnh cũng đặt thêm một chiếc ghế, ghế này chắc là dành cho Hoàng Phủ Hiên, quả nhiên Hoàng Phủ Hiên đi vào ngồi vào đó còn không quên sai người đặt thêm hai chiếc ghế nữa cạnh ghế hắn, hoàng đế Huyền Vũ quốc liền hỏi ngay
"đại hoàng tử có thể cho ta biết hai chiếc ghế ngài yêu cầu là cho ai ngồi không"
Hoàng Phủ Hiên tà mị mà trả lời hoàng đế
"đương nhiên là cho hoàng hậu tương lai của ta và thị vệ của nàng"
Tất cả nghe Hoàng Phủ Hiên nói âm thầm nuốt nước bọt, trên đời này người dám xưng hô người khác là hoàng hậu mà không phải là vua chắc cũng chỉ có Hoàng Phủ Hiên, bởi vì hắn có tư cách tự xưng như vậy, Hoàng Phủ Hiên tuy từ nhỏ bệnh tật ốm yếu nhưng lại là thiên tài hiếm có trên đại lục chỉ mới hai mươi tuổi đã đến linh tôn, còn hiện nay hắn cấp bao nhiêu chắc không ai biết được rồi, còn nữa thân phận hắn cao quý, là con trai duy nhất do hoàng hậu Thanh Long đế quốc sinh ra, mà vị hoàng đế kia nổi tiếng yêu thương hoàng hậu, cho nên mọi người tuy không nói nhưng đã ngầm thừa nhận hắn là vua Thanh Long đế quốc tiếp theo rồi, cho nên hắn tự xưng thê tử là hoàng hậu cũng không ai dám nói gì đâu.
Hoàng đế Huyền Vũ quốc rất muốn nói
"ngươi mang ghế cho thê tử ngươi ngồi ta không nói nhưng vì sau thị vệ của nàng ngươi cũng cho ngồi vậy chứ, hơn nữa còn là ngang hàng với ta"
Nghĩ thì nghĩ thôi chứ hắn làm gì dám nói Hoàng Phủ Hiên câu nào, hắn thừa biết thủ đoạn tàn độc của Hoàng Phủ Hiên mà, sợ rằng ngay cả vị vua Huyền Vũ quốc như hắn Hoàng Phủ Hiên cũng dám giết nữa là
Cô nhìn người chuẩn bị ghế cho mình và Tiêu Ảnh thì cũng không khách sáo mà đi thẳng lên ngồi xuống, chỉ có điều danh xưng hoàng hậu này, nàng không nhận rồi hơn nữa Ảnh của nàng cũng không vui rồi kìa, định đứng lên giải thích một chút thì trong đầu có thanh âm vang lên
"chủ nhân, ta tỉnh rồi nè, hơn nữa ta còn đột phá, không gian Tuyết Châu dây chuyền giờ đây tràn ngập linh khí và nguyên tố luôn"
Cô vui mừng mà quên luôn chuyện sắp làm
"tiểu Trần ngươi tỉnh rồi thật tốt quá"
Từ lần cô cứu Tiêu Ảnh thì tiểu Trần đã ngủ say vì hắn nói hắn muốn tăng lên linh khí cho Tuyết Châu dây chuyền, cô cũng vì bận quá mà quên vào xem hắn luôn
Một hồi trò cười trước cửa qua đi cô cũng đã bỏ qua, hiện nay trên xe ngựa cô nhìn chằm chằm vào Hoàng Phủ Hiên
"nói mau, ngươi là ai"
Hoàng Phủ Hiên tay xoè quạt khẽ phẩy, nụ cười vẫn dịu dàng ôn hoà kia nhưng không hề sợ sệt như lần đầu gặp cô mà lần này là tà mị kề gần mặt cô mà trêu ghẹo
"tại hạ Hoàng Phủ Hiên, đại hoàng tử Thanh Long đế quốc, ta có gì khác lạ sau mà thần y ngài lại hỏi ta như vậy"
Cô mở miệng chăm chọc Hoàng Phủ Hiên
"hừ..đại hoàng tử Thanh Long đế quốc yếu đuối sợ sệt lần đầu khi gặp ta chỉ là một mặt của ngươi nhỉ, ngài giấu thật kĩ nha.."
Hoàng Phủ Hiên chỉ là cười mà không nói, nhẹ liếc liếc Tiêu Ảnh
"Lạc tiểu thư có thể giả heo ăn thịt hổ thì ta cũng vậy, thậm chí có một vài người giấu còn kĩ hơn hai ta kìa, sau ngài không hỏi tới chứ"
Cô thừa biết Hoàng Phủ Hiên ám chỉ ai, chỉ là tính cách của cô chỉ cần là trung thành tận tâm với cô còn lại chuyện gì cô cũng sẽ không quản, kể cả thân phận của kẻ đó, đã dùng người thì không nghi người
Tiêu Ảnh thấy hắn ám chỉ mình lạnh lùng liếc hắn một cái, lời trong ánh mắt
- ngươi bớt lo chuyện bao đồng đi, coi chừng chết khi nào không biết đó
Hoàng Phủ Hiên cũng liếc lại
- hừ..Ma đế, ngươi định giấu nàng đến khi nào chứ, ngươi cứ giấu giấu diếm diếm nếu để nàng biết được thì ngươi không xong đâu
- còn tên Tà đế ẻo lả như ngươi cũng giấu thân phận với nàng nhỉ, ngươi đã hơn gì ta
- ta sớm muộn gì cũng sẽ thành thật nói với nàng thôi, ngươi lo ngươi đi
Một màn giao tranh bằng mắt âm thầm, cô đã sớm biết chỉ là cô không nói mà chỉ là giả bộ như không biết tay chống cầm nhìn ra ngoài
Cổng hoàng cung
Thị vệ trông thấy xe có gắn ký hiệu của Thanh Long đế quốc nên không dám ngăn cản mà là trực tiếp mở cửa cho vào, xe ngựa chạy thêm một vòng thì đã đến bên ngoài Cảnh Hiên cung, nơi tổ chức dạ yến, tất cả quan văn võ trông thấy xe ngựa đến điều đồng loạt đi ra nghênh đón, trên đất Huyền Vũ quốc tại trong hoàng cung kẻ dám đi xe ngựa đến cửa cung chỉ có hai người, đó là vua của Huyền Vũ quốc và Thanh Long đế quốc đại hoàng tử
Tất cả quan văn võ dẫn theo gia quyến đến quỳ gối trước xe ngựa
"cung nghênh điện hạ"
Hoàng Phủ Hiên bước ra đầu tiên chỉ liếc nhìn tất cả quỳ đó rồi đưa tay vào trong xe ngựa chờ đợi đỡ cô
Trong tất cả người quỳ tại đây đương nhiên có gia quyến phủ thừa tướng, Lạc Tiền Hoa nhìn Hoàng Phủ Hiên đưa tay đỡ cô ngang nhiên đi ra mà âm độc nhìn chằm chằm vào xe ngựa, nếu như ánh mắt có dao chắc xe ngựa đã thủng mấy lỗ rồi
"Lạc Vu Tuyết ngươi giỏi lắm, ngay cả ta còn phải quỳ nơi đây còn một phế vật như ngươi to gan dám đứng đó cho ta quỳ bái"
Lúc này trong cung đi ra, dẫn đầu là một nam nhân ngũ quan có thể nói là anh tuấn nhưng ánh mắt rất âm độc mà chấp tay với Hoàng Phủ Hiên
"ta là tam hoàng tử Huyền Vô của Huyền Vũ quốc, cung nghênh điện hạ vào cung"
Hoàng Phủ Hiên đã đỡ được cô ra rồi mới phất tay
"tam hoàng tử không cần đa lễ, các vị mau đứng lên đi"
Huyền Vô cười tươi nịn nọt
"điện hạ mời vào điện, phụ hoàng ta đang đợi ngài"
"được"
Quay sang cô cười nhẹ nhàng tay đưa ra thế mời cô đi trước, cô cũng không khách sáo cùng Tiêu Ảnh đi trước, Hoàng Phủ Hiên lập tức đi theo cô, còn lại Huyền Vô và đám quan lại triều đình hai mặt nhìn nhau rồi cũng theo đi vào
Cô đi vào thì thấy đầu tiên là một nam nhân trung niên mặc áo bào màu vàng trên áo có thêu một Huyền Vũ, thân rùa đầu rắn trông rất uy nghi như đang sống, bên dưới một chút có một nữ nhân tuy đã tuổi trung niên nhưng do bảo dưỡng tốt nên trông rất trẻ thân mặc y phục màu đỏ cũng có thêu một con Huyền Vũ, cả hai là đế hậu Huyền Vũ quốc, ngồi trên ghế cao nhất còn bên cạnh cũng đặt thêm một chiếc ghế, ghế này chắc là dành cho Hoàng Phủ Hiên, quả nhiên Hoàng Phủ Hiên đi vào ngồi vào đó còn không quên sai người đặt thêm hai chiếc ghế nữa cạnh ghế hắn, hoàng đế Huyền Vũ quốc liền hỏi ngay
"đại hoàng tử có thể cho ta biết hai chiếc ghế ngài yêu cầu là cho ai ngồi không"
Hoàng Phủ Hiên tà mị mà trả lời hoàng đế
"đương nhiên là cho hoàng hậu tương lai của ta và thị vệ của nàng"
Tất cả nghe Hoàng Phủ Hiên nói âm thầm nuốt nước bọt, trên đời này người dám xưng hô người khác là hoàng hậu mà không phải là vua chắc cũng chỉ có Hoàng Phủ Hiên, bởi vì hắn có tư cách tự xưng như vậy, Hoàng Phủ Hiên tuy từ nhỏ bệnh tật ốm yếu nhưng lại là thiên tài hiếm có trên đại lục chỉ mới hai mươi tuổi đã đến linh tôn, còn hiện nay hắn cấp bao nhiêu chắc không ai biết được rồi, còn nữa thân phận hắn cao quý, là con trai duy nhất do hoàng hậu Thanh Long đế quốc sinh ra, mà vị hoàng đế kia nổi tiếng yêu thương hoàng hậu, cho nên mọi người tuy không nói nhưng đã ngầm thừa nhận hắn là vua Thanh Long đế quốc tiếp theo rồi, cho nên hắn tự xưng thê tử là hoàng hậu cũng không ai dám nói gì đâu.
Hoàng đế Huyền Vũ quốc rất muốn nói
"ngươi mang ghế cho thê tử ngươi ngồi ta không nói nhưng vì sau thị vệ của nàng ngươi cũng cho ngồi vậy chứ, hơn nữa còn là ngang hàng với ta"
Nghĩ thì nghĩ thôi chứ hắn làm gì dám nói Hoàng Phủ Hiên câu nào, hắn thừa biết thủ đoạn tàn độc của Hoàng Phủ Hiên mà, sợ rằng ngay cả vị vua Huyền Vũ quốc như hắn Hoàng Phủ Hiên cũng dám giết nữa là
Cô nhìn người chuẩn bị ghế cho mình và Tiêu Ảnh thì cũng không khách sáo mà đi thẳng lên ngồi xuống, chỉ có điều danh xưng hoàng hậu này, nàng không nhận rồi hơn nữa Ảnh của nàng cũng không vui rồi kìa, định đứng lên giải thích một chút thì trong đầu có thanh âm vang lên
"chủ nhân, ta tỉnh rồi nè, hơn nữa ta còn đột phá, không gian Tuyết Châu dây chuyền giờ đây tràn ngập linh khí và nguyên tố luôn"
Cô vui mừng mà quên luôn chuyện sắp làm
"tiểu Trần ngươi tỉnh rồi thật tốt quá"
Từ lần cô cứu Tiêu Ảnh thì tiểu Trần đã ngủ say vì hắn nói hắn muốn tăng lên linh khí cho Tuyết Châu dây chuyền, cô cũng vì bận quá mà quên vào xem hắn luôn