Doãn Tư Tư cực lực làm mình mở to mắt, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là trần nhà loang lổ. Trong nháy mắt, đôi mắt nàng mở to, loại cảm giác bị xé rách nhất thời biến mất, chuyển hóa thành một loại vui sướng nói không nên lời. Thị lực của nàng dần dần rõ ràng hơn, rốt cục cũng phát hiện ra mình đang ngồi trên một chiếc giường hoa lệ, mà cái giường này cũng đang rung rung theo một cách có quy luật.
Ta đang ở đâu? Xem cái bố cục này… xem ra Diêm Vương thực không hề có gạt ta. Nhưng ai có thể nói cho ta biết… đôi nam nữ đang chiến đấu hăng hái trước mắt ta rốt cục là ai?
Doãn Tư Tư đau đầu nhìn hai thân thể trắng bóng đang dây dưa ở đầu giường kia, cảm giác rằng chính thân thể mình cũng theo họ mà vận động run run có quy luật, miệng nàng vẫn không khép lại, cả người ngơ ra ngây dại.
Cách nàng không đến nửa thước là đôi nam nữ đang hoan ái, giao hợp. Nam nhân đó đưa lưng về phía nàng, không nhìn thấy khuôn mặt, chỉ thấy mái tóc đen dài. Mà bên dưới thân thể hắn, là một nữ nhân không ngừng thở gấp, mồ hôi đã làm mái tóc nàng ta ướt át. Bọn họ cứ như vậy mà biểu diễn một màn, không coi ai ra gì, làm cho ngay cả Tư Tư chuyển biến theo, mặt hồng tim đập, môi khô lưỡi nóng. Thời gian cũng không biết đã trôi qua bao lâu nữa, nam nhân đó rốt cục cũng kêu lên một tiếng đau đớn, tiếng gào của nữ nhân khiến người ta đỏ mặt kia cũng ngừng lại.
Sau khi kết thúc, nữ nhân vẻ mặt ửng hồng vẫn nằm lì trên giường. Nam nhân kia nhìn về hướng Tư Tư làm cho nàng nhất thời hoảng sợ. Nữ nhân kia bị vài người quản gia khiêng ra ngoài, vài nữ tử nhan sắc mỹ mạo lấy khăn và chậu đồng chà lau thân thể, thay quần áo cho nam nhân. Họ đồng loạt đánh mắt về phía nàng làm cho hô hấp của nàng trong giây lát nhất thời bị đình chỉ.
Nam nhân này rất đẹp trai a! Nam nhân này mặc sa y màu đỏ, vạt áo trước lộ một nửa lộ ra một mảnh ngực tuyệt sắc. Hắn mặc cho tóc dài tùy ý rối tung trên vai, một vài sợi tóc buông xuống hai bên thái dương tà tà khơi lên con mắt càng tôn lên làn da trắng nõn trơn bóng. Dưới hai hàng lông mi cong dài là đôi mắt trong suốt như nước, ôn nhu bình tĩnh nói không nên lời. Hắn là ai chứ? Tại sao hắn lại phải cùng nữ nhân khác lên giường trước mặt ta? Nói tóm lại là rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
“Nguyệt Lạc, vừa rồi muội đã học được bao nhiều điều huynh dạy?” Nam nhân ôn nhu nhìn Tư Tư. “Hay để huynh làm lại cho muội xem?”
Cái gì?
Tư Tư cả kinh, cuống quýt trả lời: “Cái kia vẫn là không cần… Sức khỏe thân thể huynh quan trọng hơn…”
Mẹ nó chứ! Người ta xuyên không gặp được nha hoàn hay phu nhân xinh đẹp gì đó, mà cái đầu tiên đập vào mắt ta khi xuyên không lại là một màn biểu diễn nóng bỏng biến thái chứ? Rốt cục hắn ta là loại người nào?
“Nguyệt Lạc, huynh biết muội vô cùng khổ sở, nhưng vì Tinh Nguyệt quốc, muội nhất định phải nhẫn nại. Ngày mai ở đại hội tuyển phi, muội nhất định phải có biểu hiện thật tốt, làm cho vương chú ý tới muội. Hiện tại muội chính là hi vọng duy nhất của Tinh Nguyệt quốc. Bất cứ dùng thủ đoạn gì đi chăng nữa, muội cũng phải khiến vương chú ý tới muội, phong muội làm phi tử, muội biết không?”
“Hả?”
“Muội thiên tính thông minh, cầm kì thi họa không cần nói, nhưng dụ dỗ nam nhân thì dùng những thứ đó đều là vô dụng.” Nam nhân ôn nhu cười, dùng ngón trỏ chỉ lên đầu Tư Tư, đầu ngón tay lạnh lẽo dị thường. “Muốn dụ dỗ một quân vương vĩ đại, nhất định phải dùng mị lực của muội để quyến rũ, ở trên giường giúp hắn thỏa mãn sau đó làm cho hắn phải quỳ dưới chân mà bám váy muội. Nguyệt Lạc, muội nhất định làm được đúng không?”
Hả? Đây là ý gì chứ?
Thời điểm Tư Tư đang ngơ ngác nhìn hắn, cố gắng tiêu hóa những lời hắn nói thì một cô nương xinh đẹp mặc y phục màu xanh nhạt đi tới. Nha đầu nhìn thấy Tư Tư tỉnh lại thì vẻ mặt ngập tràn ưu thương. Nàng ta nắm chặt tay Tư Tư, vẻ mặt tiếc hận: “Công chúa, cuối cùng người cũng tỉnh rồi sao?”
“Tuyết Vũ, ngươi nói cái gì đó?” Nam Tử ôn nhu vẻ mặt bất mãn nhìn nàng, trong nháy mắt vẻ mặt thay đổi hoàn toàn: “Còn không mau đi giúp công chúa chuẩn bị y phục trang sức cho ngày mai?! Nguyệt Lạc, muội phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần suy nghĩ nhiều. Nhớ kỹ, ngày mai cho dù bất luận thế nào, cũng phải khiến cho vương yêu muội.”
Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Ta là công chúa… vì sao lại muốn ta đi câu dẫn nam nhân? Chẳng nhẽ, Diêm Vương ngươi gạt ta? Tư Tư rầu rĩ thầm nghĩ.
Ta đang ở đâu? Xem cái bố cục này… xem ra Diêm Vương thực không hề có gạt ta. Nhưng ai có thể nói cho ta biết… đôi nam nữ đang chiến đấu hăng hái trước mắt ta rốt cục là ai?
Doãn Tư Tư đau đầu nhìn hai thân thể trắng bóng đang dây dưa ở đầu giường kia, cảm giác rằng chính thân thể mình cũng theo họ mà vận động run run có quy luật, miệng nàng vẫn không khép lại, cả người ngơ ra ngây dại.
Cách nàng không đến nửa thước là đôi nam nữ đang hoan ái, giao hợp. Nam nhân đó đưa lưng về phía nàng, không nhìn thấy khuôn mặt, chỉ thấy mái tóc đen dài. Mà bên dưới thân thể hắn, là một nữ nhân không ngừng thở gấp, mồ hôi đã làm mái tóc nàng ta ướt át. Bọn họ cứ như vậy mà biểu diễn một màn, không coi ai ra gì, làm cho ngay cả Tư Tư chuyển biến theo, mặt hồng tim đập, môi khô lưỡi nóng. Thời gian cũng không biết đã trôi qua bao lâu nữa, nam nhân đó rốt cục cũng kêu lên một tiếng đau đớn, tiếng gào của nữ nhân khiến người ta đỏ mặt kia cũng ngừng lại.
Sau khi kết thúc, nữ nhân vẻ mặt ửng hồng vẫn nằm lì trên giường. Nam nhân kia nhìn về hướng Tư Tư làm cho nàng nhất thời hoảng sợ. Nữ nhân kia bị vài người quản gia khiêng ra ngoài, vài nữ tử nhan sắc mỹ mạo lấy khăn và chậu đồng chà lau thân thể, thay quần áo cho nam nhân. Họ đồng loạt đánh mắt về phía nàng làm cho hô hấp của nàng trong giây lát nhất thời bị đình chỉ.
Nam nhân này rất đẹp trai a! Nam nhân này mặc sa y màu đỏ, vạt áo trước lộ một nửa lộ ra một mảnh ngực tuyệt sắc. Hắn mặc cho tóc dài tùy ý rối tung trên vai, một vài sợi tóc buông xuống hai bên thái dương tà tà khơi lên con mắt càng tôn lên làn da trắng nõn trơn bóng. Dưới hai hàng lông mi cong dài là đôi mắt trong suốt như nước, ôn nhu bình tĩnh nói không nên lời. Hắn là ai chứ? Tại sao hắn lại phải cùng nữ nhân khác lên giường trước mặt ta? Nói tóm lại là rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
“Nguyệt Lạc, vừa rồi muội đã học được bao nhiều điều huynh dạy?” Nam nhân ôn nhu nhìn Tư Tư. “Hay để huynh làm lại cho muội xem?”
Cái gì?
Tư Tư cả kinh, cuống quýt trả lời: “Cái kia vẫn là không cần… Sức khỏe thân thể huynh quan trọng hơn…”
Mẹ nó chứ! Người ta xuyên không gặp được nha hoàn hay phu nhân xinh đẹp gì đó, mà cái đầu tiên đập vào mắt ta khi xuyên không lại là một màn biểu diễn nóng bỏng biến thái chứ? Rốt cục hắn ta là loại người nào?
“Nguyệt Lạc, huynh biết muội vô cùng khổ sở, nhưng vì Tinh Nguyệt quốc, muội nhất định phải nhẫn nại. Ngày mai ở đại hội tuyển phi, muội nhất định phải có biểu hiện thật tốt, làm cho vương chú ý tới muội. Hiện tại muội chính là hi vọng duy nhất của Tinh Nguyệt quốc. Bất cứ dùng thủ đoạn gì đi chăng nữa, muội cũng phải khiến vương chú ý tới muội, phong muội làm phi tử, muội biết không?”
“Hả?”
“Muội thiên tính thông minh, cầm kì thi họa không cần nói, nhưng dụ dỗ nam nhân thì dùng những thứ đó đều là vô dụng.” Nam nhân ôn nhu cười, dùng ngón trỏ chỉ lên đầu Tư Tư, đầu ngón tay lạnh lẽo dị thường. “Muốn dụ dỗ một quân vương vĩ đại, nhất định phải dùng mị lực của muội để quyến rũ, ở trên giường giúp hắn thỏa mãn sau đó làm cho hắn phải quỳ dưới chân mà bám váy muội. Nguyệt Lạc, muội nhất định làm được đúng không?”
Hả? Đây là ý gì chứ?
Thời điểm Tư Tư đang ngơ ngác nhìn hắn, cố gắng tiêu hóa những lời hắn nói thì một cô nương xinh đẹp mặc y phục màu xanh nhạt đi tới. Nha đầu nhìn thấy Tư Tư tỉnh lại thì vẻ mặt ngập tràn ưu thương. Nàng ta nắm chặt tay Tư Tư, vẻ mặt tiếc hận: “Công chúa, cuối cùng người cũng tỉnh rồi sao?”
“Tuyết Vũ, ngươi nói cái gì đó?” Nam Tử ôn nhu vẻ mặt bất mãn nhìn nàng, trong nháy mắt vẻ mặt thay đổi hoàn toàn: “Còn không mau đi giúp công chúa chuẩn bị y phục trang sức cho ngày mai?! Nguyệt Lạc, muội phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần suy nghĩ nhiều. Nhớ kỹ, ngày mai cho dù bất luận thế nào, cũng phải khiến cho vương yêu muội.”
Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Ta là công chúa… vì sao lại muốn ta đi câu dẫn nam nhân? Chẳng nhẽ, Diêm Vương ngươi gạt ta? Tư Tư rầu rĩ thầm nghĩ.