Triệu Trị Dân là chuyên gia luyện kim cao cấp ở đại lục, các doanh nghiệp mời chào không biết bao nhiêu mà kể, chí ít từ quy mô mà luận thì Mai thép tuyệt không có cửa…
Thẩm Hoài cũng không ôm hy vọng quá lớn rằng Triệu Trị Dân sẽ nhận lời, thậm chí hắn chỉ trông mong Triệu Trị Dân sẽ tiến cử một nhân vật thích hợp khác, giúp Mai thép tổ kiến viện nghiên cứu cho riêng mình.
Nghe Triệu Trị Dân đồng ý gia nhập, Thẩm Hoài rất cao hứng, nắm tay nửa ngày quên cả thả ra.
Gia nhập Mai thép, trừ trình độ và năng lực quản lý của tự bản thân Triệu Trị Dân giúp Mai thép đề thăng, bổ túc tích lũy tri thức, kinh nghiệm nghiên cứu còn đang thiếu thốn, trọng yếu hơn, tầm nhìn của anh ta trong ngành luyện kim và sản nghiệp tương quan ở đại lục thậm chí còn rộng khắp hơn đám người Triệu Đông, Từ Khê Đình.
Mặc dù hai năm qua Mai thép đã làm ra chút thành tích, nhưng so ra toàn quốc thì chưa có danh tiếng gì, với sản lượng 20 vạn tấn/năm thì lấy đâu ra sức ảnh hưởng, về mặt này khi phát triển thị trường sẽ gặp bất lợi không nhỏ.
Từ năm trước Thẩm Hoài đã suy tính đến vấn đề phát triển lực lượng hậu bị trong tương lai của Mai thép, trước mắt chỉ có thể tuyển chọn từ những sinh viên gốc Đông Hoa có kết quả học tập, nghiên cứu xuất sắc, hấp dẫn bọn họ về Mai thép làm việc, phát triển.
Do nguyên nhân lịch sử, trình độ cơ sở giáo dục và chất lượng nguồn nhân lực của Đông Hoa chỉ được tính là trung bình khá so với toàn tỉnh. Năm 94, lượng học sinh theo học đại học chỉ có 8%, số có trình độ đại học trong toàn thành phố khoảng chừng 5 vạn. Nếu Mai thép chỉ tính bổ sung lực lượng quản lý và kỹ thuật thì tuyển chọn từ chừng đó là đã đủ dùng rồi.
Nhưng Mai thép muốn phát triển thành xí nghiệp liên hợp sắt thép hàng đầu, tương lai còn rất nhiều việc phải làm… Chỉ bằng số nhân tài trong thành phố, kể cả có kéo về được hết thì vẫn xa xa không đủ…
Người đi đến chỗ cao, nước chảy về chỗ trũng… Mai thép có thể mời gọi nhân tài, chẳng lẽ những xí nghiệp sắt thép khác, đặc biệt là các xí nghiệp sắt thép tư nhân vùng Giang Chiết không biết. Nếu chỉ xét mặt phát triển chất lượng cuộc sống, hay tiến trình CNH, hiển nhiên vùng Giang Chiết có ưu thế hơn hẳn Đông Hoa.
Đúng là Mai Khê được kiến thiết không tệ, nhưng rốt cuộc chỉ là một thị trấn bé tí tẹo, về chỉnh thể Đông Hoa vẫn lạc hậu quá nhiều so với các thành thị phát đạt ven biển của Giang Chiết, thậm chí so với vùng Quảng Châu cũng so không được.
Cùng là lượng 10 vạn/năm, những tiến sĩ du học nước ngoài trở về như Hàn Văn Kế tuyệt sẽ không chú trọng đến địa phương như Đông Hoa.
Duy có Triệu Trị Dân gia nhập Mai thép, Mai thép mới có khả năng thông qua hắn, hấp dẫn càng nhiều sinh viên ưu tú và chuyên gia nghiên cứu tới Mai Khê phát triển.
Tuy đã đáp ứng gia nhập Mai thép, nhưng trước tiên Triệu Trị Dân phải hoàn thành dự án hợp tác cải tiến kỹ thuật cái đã, ngoài ra phía viện khoáng sản có chịu thả người hay không, trong lòng hắn cũng không nắm chắc.
Thẩm Hoài thì sốt sắng hơn nhiều.
Viện nghiên cứu khoáng sản trực thuộc bộ Công Nghiệp nặng, mà bộ Công Nghiệp nặng đang có nguy cơ bị Quốc vụ viện giải thể, nhân tâm trên dưới nhiều ít có chút bất an.
Thẩm Hoài đang tính có nên thông qua quan hệ, đả thông cửa lối, thuyết phục phía viện khoáng sản đồng ý thả người trước, như thế Mai thép có thể ủy nhiệm Triệu Trị Dân đảm nhận tổng công trình sư, trừ tiếp tục phụ trách dự án đang dang dở, còn có thể thống nhất quản lý toàn cục tiến trình kiến thiết xưởng số hai.
Thẩm Hoài lập tức gọi điện cho cô út và Tống Hồng Quân, hỏi xem có thể nhờ ai để viện khoáng sản thoải mái thả người, đừng để chuyện điều động nhân sự làm khó dễ Mai thép.
Qua nửa giờ, Tống Văn Tuệ gọi lại trả lời: “Chỉ cần Triệu Trị Dân đồng ý buông bỏ phúc lợi mà viện khoáng sản đã cấp, phía bên kia không có vấn đề…”
“Cô út ra tay, vạn sự đại cát…” Thẩm Hoài ha ha cười lớn.
Đoạn thời gian này, hắn có cảm thụ rất sâu sắc về sự cần thiết của nhân tài.
Dây chuyền cũ phải đảm bảo vận hành an toàn với hiệu suất cao, quá trình kiến thiết xưởng mới không thể chậm lại, nếu có nhân vật như Triệu Trị Dân gia nhập, hắn nào cần phải chạy đông chạy tây bên ngoài không ngừng như tháng qua, Triệu Đông nào cần đêm đêm ngủ lại trên công trường?
Mai thép sớm đã thiết lập tiêu chuẩn đãi ngộ để mời chào các nhân tài mang tính đặc thù.
Đối với Triệu Trị Dân, lương một năm mới 15 vạn, dù để bù cho phúc lợi hắn phải buông bỏ ở viện khoáng sản, Thẩm Hoài tính phân một căn biệt thực ở Chử Viên cho hắn thì cũng không thể tính là sức hấp dẫn gì, song Triệu Trị Dân vẫn đồng ý.
Dù sau khi hoàn thành công tác trao đổi cổ phần với Hoài Năng, về chỉnh thể Mai thép vẫn được tính là xí nghiệp công hữu, trong vấn đề tiền lương rất khó có đột phá quá lớn. Cho dù là những người cống hiến rất nhiều như Triệu Đông, thì số tiền lương chính thức nhận từ Mai thép vẫn không hề cao, thu nhập của bọn họ chủ yếu đến từ giá trị cổ phần tăng thêm, lợi ích gắn bó trực tiếp với sự phát triển của Mai thép.
Tuy Thẩm Hoài chấp nhận cho Triệu Trị Dân bỏ tiền mua cổ phần, nhưng bản thân Mai thép cũng đang cần gấp đầu tư, trong khi trước mắt dự án xưởng số hai nhìn qua có vẻ rủi ro không nhỏ, thế nên đây không thể tính là đãi ngộ đặc biệt gì.
Ngày kế, Thẩm Hoài triệu tập hội nghị trong tập thể lãnh đạo Mai thép, thông báo thu hoạch trong thời gian sang Anh vừa qua cùng với tình hình trù kiến tập đoàn Hoài Năng, Triệu Trị Dân cũng được mời tham gia.
Qua cuộc họp Triệu Trị Dân mới chính thức nhìn ra quy hoạch phát triển trong tương lai mà Thẩm Hoài dựng lên cho Mai thép.
Mai thép chỉ là một điểm trung tâm trong bố cục sản nghiệp chung của Thẩm Hoài, tập đoàn Hoài Năng mà đi vào hoạt động, tiền cảnh cũng không thể hạn lượng. Đồng thời với đó là nghiệp vụ nhập khẩu phế thép và xuất khẩu thép thành phẩm sang thị trường Tây Âu đang được Bằng Duyệt và Hồng Cơ mở mang, đảm bảo phần nào không gian thị trường rộng rãi cho Mai thép trong tương lai.
*********************************************
Triệu Trị Dân từ chức khỏi viện khoáng sản rất thuận lợi, không vướng phải trở ngại gì, hạ tuần tháng tư thì chính thức tới Mai thép nhận chức tổng công trình sư, giám đốc viện nghiên cứu, đồng thời gánh vác công tác tổ kiến tổng cục kỹ thuật và viện nghiên cứu.
Theo Triệu Trị Dân đến Mai thép còn cả Hàn Văn Kế vừa mới bảo vệ xong luận án tiến sĩ và trợ thủ trong viện khoáng sản, Lưu Đào.
Do hai người Hàn Văn Kế, Lưu Đào đều nằm trong đoàn phụ trách dự án cải tiến kỹ thuật của Mai thép, đối với tình hình ở đây khá là quen thuộc.
Bọn hắn theo Triệu Trị Dân gia nhập Mai thép, trừ tiếp tục dự án đang dang dở, cũng có thể lập tức chia gánh áp lực trên vai Thẩm Hoài, Triệu Đông, Phan Thành…
Dưới sự lãnh đạo của Trường Sơn Tín Phu, Chu Minh, tiến độ trù kiến xưởng liên doanh cũng không chậm.
Xưởng liên doanh hoàn toàn chiếu theo mô bản của xưởng luyện thép Kimitsu của Fuji ở Nhật, làm xong công tác chuẩn bị, trung tuần tháng tư tiến hành lễ động thổ, bắt đầu tiến vào giai đoạn kiến thiết, thời gian chỉ chậm hơn Mai thép có ba tháng…. Thị ủy gấp gáp thì có thể hiểu được, nhưng phía Fuji vội vàng như vậy, xem ra bọn họ cũng muốn nhanh chóng hoàn thành bố cục sản nghiệp ở hải ngoại để phân chia lại thị trường.
Cùng thời gian, tập đoàn Hoài Năng cũng chính thức đăng ký thành lập tại Mai Khê.
Hoài Năng, Mai thép, tập đoàn đầu tư công nghiệp Mai Khê, chính phủ thị trấn, Bằng Duyệt, kiến thiết Cồn Giang liên tục ký một loạt hiệp nghị hợp tác, hoàn thành trao đổi cổ quyền giữa nhà máy điện Mai Khê và Mai thép, hoàn thành đầu tư góp vốn vào công ty TNHH cảng hàng hải Mai Khê, đồng thời đăng ký thành lập thêm công ty địa ốc Hoài Năng, công ty xây dựng Hoài Năng để tiếp nhận một bộ phận nghiệp vụ mà tập đoàn điện lực Đông Nam bóc lìa ra.
Đồng thời Hoài Năng quyết định xây dựng trụ sở tổng bộ ngay đối diện khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, trên một diện tích 60 mẫu, đầu tư 20 triệu.
Đến hạ tuần tháng tư, thị thép, xưởng cơ khí và 11 xưởng quốc doanh của thành phố cũng hoàn thành công tác cải chế.
Thị thép đổi tên thành tập đoàn sắt thép Đông Hoa, nhưng bình mới rượu cũ, đổi thang không đổi thuốc, chức danh chủ tịch và tổng giám đốc vẫn do Cố Đồng kiêm nhiệm, không ai lay động được y. Đàm Khải Bình cũng sợ ảnh hưởng đến đại cục của xưởng (nhà máy) liên doanh, tạm thời không có ý triệt hạ hắn.
Quá trình cải chế xưởng cơ khí thì phức tạp hơn.
Theo lẽ thường, thị ủy hoàn toàn khống chế số vốn của xưởng, thị kế ủy phải là đơn vị tiến cử nhân tuyển tổng giám đốc; nhưng cuối cùng chỉ có Triệu Ích Thành giành được sự tin tưởng của đám chủ nợ. Cuối cùng, thông qua hiệp thương, từ tập thể công nhân viên bầu ra 5 người, lại thêm hai chủ nợ lớn trong đó có Dương Hải Bằng (hai người này không có quyền biểu quyết), cùng tiến vào ban giám đốc.
Trừ ban giám đốc, toàn bộ hệ thống quản lý trong xưởng cơ khí thoát ly quan hệ với thị ủy, từ bổ nhiệm chuyển thành thuê mướn qua hợp đồng lao động, chỉ có một tên phó xưởng trưởng và chủ nhiệm khoa kế hoạch nhờ quan hệ xin điều về thị ủy, không liên can gì đến nhà máy nữa.
Tuy Mai thép phải bỏ tiền trừ nợ cho xưởng cơ khí, nhưng từ tháng tư trở đi, nhà máy phải tự thân duy trì hoạt động, mỗi tháng còn phải trả ra 40-50 vạn trái vụ, áp lực đè lên vai vẫn không nhỏ.
Xưởng cơ khí được thành lập không muộn hơn thị thép, Mai thép bao nhiêu; Hồi trước chủ yếu là gia công chi tiết máy, đến cuối thập niên 80, khi quy mô lớn dần, nghiệp vụ chủ yếu của xưởng là chế tác các cấu kiện sắt thép.
Nhìn qua quy mô xưởng cơ khí không lớn, mấy năm trở lại đây khó khăn liên tục, nguyên nhân thì có nhiều, nhưng một phần rất lớn là bởi khoảng thời gian 5 năm trở lại đây, sản nghiệp sắt thép Hoài Hải không đạt được bước tiến nào đáng kể.
Từ một ý nghĩa nào đó, có thể nói xưởng cơ khí có thể tính là khách hàng của Mai thép. Chính bởi điều này, hồi cuối năm trước Thẩm Hoài mới cường thế tham gia vào chuyện ở đây.
Thẩm Hoài và mấy người Triệu Đông từng nghiên cứu qua, mặc dù xưởng cơ khí bị vấn đề tam giác nợ liên lụy trầm trọng, một mực khó mà yên ổn phát triển, không cách nào mở rộng nghiệp vụ, nhưng chỉ cần cơ cấu lại chuyện vốn liếng, chỉnh trị trật tự sản xuất, trong một đống lớn các xưởng quốc doanh cũng được tính là có điểm nổi bật.
Lại thêm đám người Triệu Ích Thành thông qua thủ đoạn tố cáo, liên hợp với công nhân, cường ngạnh đẩy tiền xưởng trưởng vào ăn cơm tù, khiến cho quan hệ giữa bọn hắn và thị ủy không mấy hòa thuận, song trong đội ngũ công nhân viên lại rất có uy tín… Những điều này đều phù hợp với đặc trưng đối tác mà Thẩm Hoài cần.
Đương nhiên, bởi lo lắng đến quan hệ “chẳng ngọt ngào” gì với thị ủy, trở lực khi Thẩm Hoài muốn trực tiếp thu mua bất kỳ xưởng quốc doanh khẳng định sẽ rất lớn, thế nên mới vu hồi sang vấn đề trái vụ, bức thị ủy không chấp nhận không được.
Giai đoạn đầu khi kiến thiết xưởng mới, đặt đơn hàng cho xưởng cơ khí…
Đem một số chi tiết không quá quan trọng giao cho xưởng cơ khí gia công sản xuất, vừa có thể giáng thấp chi phí kiến thiết, trọng yếu hơn, chi tiết máy, đặc biệt là chi tiết máy ứng dụng rộng rãi có nhu cầu trên thị trường rất lớn, đại đa số xí nghiệp sắt thép trong ngoài nước đều khống chế thêm xí nghiệp gia công sản phẩm công nghiệp nặng, mở rộng thị phần trên thị trường.
Thẩm Hoài tính toán, sau khi khôi phục hoạt động sản xuất bình thường cho xưởng cơ khí, trực tiếp thông qua phương thức chuyển nợ thành cổ phần, quay sang khống chế, để chuyên chú phát triển sản xuất sản phẩm cơ khí, phong phú lượng sản phẩm cho Mai thép, từ đó đột phá thế đơn nhất, chỉ cung ứng thép vân ốc hiện thời.
Thẩm Hoài cũng không ôm hy vọng quá lớn rằng Triệu Trị Dân sẽ nhận lời, thậm chí hắn chỉ trông mong Triệu Trị Dân sẽ tiến cử một nhân vật thích hợp khác, giúp Mai thép tổ kiến viện nghiên cứu cho riêng mình.
Nghe Triệu Trị Dân đồng ý gia nhập, Thẩm Hoài rất cao hứng, nắm tay nửa ngày quên cả thả ra.
Gia nhập Mai thép, trừ trình độ và năng lực quản lý của tự bản thân Triệu Trị Dân giúp Mai thép đề thăng, bổ túc tích lũy tri thức, kinh nghiệm nghiên cứu còn đang thiếu thốn, trọng yếu hơn, tầm nhìn của anh ta trong ngành luyện kim và sản nghiệp tương quan ở đại lục thậm chí còn rộng khắp hơn đám người Triệu Đông, Từ Khê Đình.
Mặc dù hai năm qua Mai thép đã làm ra chút thành tích, nhưng so ra toàn quốc thì chưa có danh tiếng gì, với sản lượng 20 vạn tấn/năm thì lấy đâu ra sức ảnh hưởng, về mặt này khi phát triển thị trường sẽ gặp bất lợi không nhỏ.
Từ năm trước Thẩm Hoài đã suy tính đến vấn đề phát triển lực lượng hậu bị trong tương lai của Mai thép, trước mắt chỉ có thể tuyển chọn từ những sinh viên gốc Đông Hoa có kết quả học tập, nghiên cứu xuất sắc, hấp dẫn bọn họ về Mai thép làm việc, phát triển.
Do nguyên nhân lịch sử, trình độ cơ sở giáo dục và chất lượng nguồn nhân lực của Đông Hoa chỉ được tính là trung bình khá so với toàn tỉnh. Năm 94, lượng học sinh theo học đại học chỉ có 8%, số có trình độ đại học trong toàn thành phố khoảng chừng 5 vạn. Nếu Mai thép chỉ tính bổ sung lực lượng quản lý và kỹ thuật thì tuyển chọn từ chừng đó là đã đủ dùng rồi.
Nhưng Mai thép muốn phát triển thành xí nghiệp liên hợp sắt thép hàng đầu, tương lai còn rất nhiều việc phải làm… Chỉ bằng số nhân tài trong thành phố, kể cả có kéo về được hết thì vẫn xa xa không đủ…
Người đi đến chỗ cao, nước chảy về chỗ trũng… Mai thép có thể mời gọi nhân tài, chẳng lẽ những xí nghiệp sắt thép khác, đặc biệt là các xí nghiệp sắt thép tư nhân vùng Giang Chiết không biết. Nếu chỉ xét mặt phát triển chất lượng cuộc sống, hay tiến trình CNH, hiển nhiên vùng Giang Chiết có ưu thế hơn hẳn Đông Hoa.
Đúng là Mai Khê được kiến thiết không tệ, nhưng rốt cuộc chỉ là một thị trấn bé tí tẹo, về chỉnh thể Đông Hoa vẫn lạc hậu quá nhiều so với các thành thị phát đạt ven biển của Giang Chiết, thậm chí so với vùng Quảng Châu cũng so không được.
Cùng là lượng 10 vạn/năm, những tiến sĩ du học nước ngoài trở về như Hàn Văn Kế tuyệt sẽ không chú trọng đến địa phương như Đông Hoa.
Duy có Triệu Trị Dân gia nhập Mai thép, Mai thép mới có khả năng thông qua hắn, hấp dẫn càng nhiều sinh viên ưu tú và chuyên gia nghiên cứu tới Mai Khê phát triển.
Tuy đã đáp ứng gia nhập Mai thép, nhưng trước tiên Triệu Trị Dân phải hoàn thành dự án hợp tác cải tiến kỹ thuật cái đã, ngoài ra phía viện khoáng sản có chịu thả người hay không, trong lòng hắn cũng không nắm chắc.
Thẩm Hoài thì sốt sắng hơn nhiều.
Viện nghiên cứu khoáng sản trực thuộc bộ Công Nghiệp nặng, mà bộ Công Nghiệp nặng đang có nguy cơ bị Quốc vụ viện giải thể, nhân tâm trên dưới nhiều ít có chút bất an.
Thẩm Hoài đang tính có nên thông qua quan hệ, đả thông cửa lối, thuyết phục phía viện khoáng sản đồng ý thả người trước, như thế Mai thép có thể ủy nhiệm Triệu Trị Dân đảm nhận tổng công trình sư, trừ tiếp tục phụ trách dự án đang dang dở, còn có thể thống nhất quản lý toàn cục tiến trình kiến thiết xưởng số hai.
Thẩm Hoài lập tức gọi điện cho cô út và Tống Hồng Quân, hỏi xem có thể nhờ ai để viện khoáng sản thoải mái thả người, đừng để chuyện điều động nhân sự làm khó dễ Mai thép.
Qua nửa giờ, Tống Văn Tuệ gọi lại trả lời: “Chỉ cần Triệu Trị Dân đồng ý buông bỏ phúc lợi mà viện khoáng sản đã cấp, phía bên kia không có vấn đề…”
“Cô út ra tay, vạn sự đại cát…” Thẩm Hoài ha ha cười lớn.
Đoạn thời gian này, hắn có cảm thụ rất sâu sắc về sự cần thiết của nhân tài.
Dây chuyền cũ phải đảm bảo vận hành an toàn với hiệu suất cao, quá trình kiến thiết xưởng mới không thể chậm lại, nếu có nhân vật như Triệu Trị Dân gia nhập, hắn nào cần phải chạy đông chạy tây bên ngoài không ngừng như tháng qua, Triệu Đông nào cần đêm đêm ngủ lại trên công trường?
Mai thép sớm đã thiết lập tiêu chuẩn đãi ngộ để mời chào các nhân tài mang tính đặc thù.
Đối với Triệu Trị Dân, lương một năm mới 15 vạn, dù để bù cho phúc lợi hắn phải buông bỏ ở viện khoáng sản, Thẩm Hoài tính phân một căn biệt thực ở Chử Viên cho hắn thì cũng không thể tính là sức hấp dẫn gì, song Triệu Trị Dân vẫn đồng ý.
Dù sau khi hoàn thành công tác trao đổi cổ phần với Hoài Năng, về chỉnh thể Mai thép vẫn được tính là xí nghiệp công hữu, trong vấn đề tiền lương rất khó có đột phá quá lớn. Cho dù là những người cống hiến rất nhiều như Triệu Đông, thì số tiền lương chính thức nhận từ Mai thép vẫn không hề cao, thu nhập của bọn họ chủ yếu đến từ giá trị cổ phần tăng thêm, lợi ích gắn bó trực tiếp với sự phát triển của Mai thép.
Tuy Thẩm Hoài chấp nhận cho Triệu Trị Dân bỏ tiền mua cổ phần, nhưng bản thân Mai thép cũng đang cần gấp đầu tư, trong khi trước mắt dự án xưởng số hai nhìn qua có vẻ rủi ro không nhỏ, thế nên đây không thể tính là đãi ngộ đặc biệt gì.
Ngày kế, Thẩm Hoài triệu tập hội nghị trong tập thể lãnh đạo Mai thép, thông báo thu hoạch trong thời gian sang Anh vừa qua cùng với tình hình trù kiến tập đoàn Hoài Năng, Triệu Trị Dân cũng được mời tham gia.
Qua cuộc họp Triệu Trị Dân mới chính thức nhìn ra quy hoạch phát triển trong tương lai mà Thẩm Hoài dựng lên cho Mai thép.
Mai thép chỉ là một điểm trung tâm trong bố cục sản nghiệp chung của Thẩm Hoài, tập đoàn Hoài Năng mà đi vào hoạt động, tiền cảnh cũng không thể hạn lượng. Đồng thời với đó là nghiệp vụ nhập khẩu phế thép và xuất khẩu thép thành phẩm sang thị trường Tây Âu đang được Bằng Duyệt và Hồng Cơ mở mang, đảm bảo phần nào không gian thị trường rộng rãi cho Mai thép trong tương lai.
*********************************************
Triệu Trị Dân từ chức khỏi viện khoáng sản rất thuận lợi, không vướng phải trở ngại gì, hạ tuần tháng tư thì chính thức tới Mai thép nhận chức tổng công trình sư, giám đốc viện nghiên cứu, đồng thời gánh vác công tác tổ kiến tổng cục kỹ thuật và viện nghiên cứu.
Theo Triệu Trị Dân đến Mai thép còn cả Hàn Văn Kế vừa mới bảo vệ xong luận án tiến sĩ và trợ thủ trong viện khoáng sản, Lưu Đào.
Do hai người Hàn Văn Kế, Lưu Đào đều nằm trong đoàn phụ trách dự án cải tiến kỹ thuật của Mai thép, đối với tình hình ở đây khá là quen thuộc.
Bọn hắn theo Triệu Trị Dân gia nhập Mai thép, trừ tiếp tục dự án đang dang dở, cũng có thể lập tức chia gánh áp lực trên vai Thẩm Hoài, Triệu Đông, Phan Thành…
Dưới sự lãnh đạo của Trường Sơn Tín Phu, Chu Minh, tiến độ trù kiến xưởng liên doanh cũng không chậm.
Xưởng liên doanh hoàn toàn chiếu theo mô bản của xưởng luyện thép Kimitsu của Fuji ở Nhật, làm xong công tác chuẩn bị, trung tuần tháng tư tiến hành lễ động thổ, bắt đầu tiến vào giai đoạn kiến thiết, thời gian chỉ chậm hơn Mai thép có ba tháng…. Thị ủy gấp gáp thì có thể hiểu được, nhưng phía Fuji vội vàng như vậy, xem ra bọn họ cũng muốn nhanh chóng hoàn thành bố cục sản nghiệp ở hải ngoại để phân chia lại thị trường.
Cùng thời gian, tập đoàn Hoài Năng cũng chính thức đăng ký thành lập tại Mai Khê.
Hoài Năng, Mai thép, tập đoàn đầu tư công nghiệp Mai Khê, chính phủ thị trấn, Bằng Duyệt, kiến thiết Cồn Giang liên tục ký một loạt hiệp nghị hợp tác, hoàn thành trao đổi cổ quyền giữa nhà máy điện Mai Khê và Mai thép, hoàn thành đầu tư góp vốn vào công ty TNHH cảng hàng hải Mai Khê, đồng thời đăng ký thành lập thêm công ty địa ốc Hoài Năng, công ty xây dựng Hoài Năng để tiếp nhận một bộ phận nghiệp vụ mà tập đoàn điện lực Đông Nam bóc lìa ra.
Đồng thời Hoài Năng quyết định xây dựng trụ sở tổng bộ ngay đối diện khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, trên một diện tích 60 mẫu, đầu tư 20 triệu.
Đến hạ tuần tháng tư, thị thép, xưởng cơ khí và 11 xưởng quốc doanh của thành phố cũng hoàn thành công tác cải chế.
Thị thép đổi tên thành tập đoàn sắt thép Đông Hoa, nhưng bình mới rượu cũ, đổi thang không đổi thuốc, chức danh chủ tịch và tổng giám đốc vẫn do Cố Đồng kiêm nhiệm, không ai lay động được y. Đàm Khải Bình cũng sợ ảnh hưởng đến đại cục của xưởng (nhà máy) liên doanh, tạm thời không có ý triệt hạ hắn.
Quá trình cải chế xưởng cơ khí thì phức tạp hơn.
Theo lẽ thường, thị ủy hoàn toàn khống chế số vốn của xưởng, thị kế ủy phải là đơn vị tiến cử nhân tuyển tổng giám đốc; nhưng cuối cùng chỉ có Triệu Ích Thành giành được sự tin tưởng của đám chủ nợ. Cuối cùng, thông qua hiệp thương, từ tập thể công nhân viên bầu ra 5 người, lại thêm hai chủ nợ lớn trong đó có Dương Hải Bằng (hai người này không có quyền biểu quyết), cùng tiến vào ban giám đốc.
Trừ ban giám đốc, toàn bộ hệ thống quản lý trong xưởng cơ khí thoát ly quan hệ với thị ủy, từ bổ nhiệm chuyển thành thuê mướn qua hợp đồng lao động, chỉ có một tên phó xưởng trưởng và chủ nhiệm khoa kế hoạch nhờ quan hệ xin điều về thị ủy, không liên can gì đến nhà máy nữa.
Tuy Mai thép phải bỏ tiền trừ nợ cho xưởng cơ khí, nhưng từ tháng tư trở đi, nhà máy phải tự thân duy trì hoạt động, mỗi tháng còn phải trả ra 40-50 vạn trái vụ, áp lực đè lên vai vẫn không nhỏ.
Xưởng cơ khí được thành lập không muộn hơn thị thép, Mai thép bao nhiêu; Hồi trước chủ yếu là gia công chi tiết máy, đến cuối thập niên 80, khi quy mô lớn dần, nghiệp vụ chủ yếu của xưởng là chế tác các cấu kiện sắt thép.
Nhìn qua quy mô xưởng cơ khí không lớn, mấy năm trở lại đây khó khăn liên tục, nguyên nhân thì có nhiều, nhưng một phần rất lớn là bởi khoảng thời gian 5 năm trở lại đây, sản nghiệp sắt thép Hoài Hải không đạt được bước tiến nào đáng kể.
Từ một ý nghĩa nào đó, có thể nói xưởng cơ khí có thể tính là khách hàng của Mai thép. Chính bởi điều này, hồi cuối năm trước Thẩm Hoài mới cường thế tham gia vào chuyện ở đây.
Thẩm Hoài và mấy người Triệu Đông từng nghiên cứu qua, mặc dù xưởng cơ khí bị vấn đề tam giác nợ liên lụy trầm trọng, một mực khó mà yên ổn phát triển, không cách nào mở rộng nghiệp vụ, nhưng chỉ cần cơ cấu lại chuyện vốn liếng, chỉnh trị trật tự sản xuất, trong một đống lớn các xưởng quốc doanh cũng được tính là có điểm nổi bật.
Lại thêm đám người Triệu Ích Thành thông qua thủ đoạn tố cáo, liên hợp với công nhân, cường ngạnh đẩy tiền xưởng trưởng vào ăn cơm tù, khiến cho quan hệ giữa bọn hắn và thị ủy không mấy hòa thuận, song trong đội ngũ công nhân viên lại rất có uy tín… Những điều này đều phù hợp với đặc trưng đối tác mà Thẩm Hoài cần.
Đương nhiên, bởi lo lắng đến quan hệ “chẳng ngọt ngào” gì với thị ủy, trở lực khi Thẩm Hoài muốn trực tiếp thu mua bất kỳ xưởng quốc doanh khẳng định sẽ rất lớn, thế nên mới vu hồi sang vấn đề trái vụ, bức thị ủy không chấp nhận không được.
Giai đoạn đầu khi kiến thiết xưởng mới, đặt đơn hàng cho xưởng cơ khí…
Đem một số chi tiết không quá quan trọng giao cho xưởng cơ khí gia công sản xuất, vừa có thể giáng thấp chi phí kiến thiết, trọng yếu hơn, chi tiết máy, đặc biệt là chi tiết máy ứng dụng rộng rãi có nhu cầu trên thị trường rất lớn, đại đa số xí nghiệp sắt thép trong ngoài nước đều khống chế thêm xí nghiệp gia công sản phẩm công nghiệp nặng, mở rộng thị phần trên thị trường.
Thẩm Hoài tính toán, sau khi khôi phục hoạt động sản xuất bình thường cho xưởng cơ khí, trực tiếp thông qua phương thức chuyển nợ thành cổ phần, quay sang khống chế, để chuyên chú phát triển sản xuất sản phẩm cơ khí, phong phú lượng sản phẩm cho Mai thép, từ đó đột phá thế đơn nhất, chỉ cung ứng thép vân ốc hiện thời.