Thật ra đám huynh đệ không có nửa điểm sắc lang, chẳng qua là do quá mực khẩn trương, ngược lại biến thành ngượng ngùng giống như là tiểu tức phụ (cô vợ bé nhỏ) vừa về nhà chồng. - Đừng có e thẹn như tiểu tức phụ như thế, các ngươi là nam nhi, phải có phong độ của nam nhi, ít ra cũng phải có được sự nhẹ nhàng tao nhã của một vị thân sĩ. - Cũng giống như khi các ngươi trăm phương ngàn kế muốn tán tỉnh cưa cẩm thục nữ đưa về nhà, ngươi phải thể hiện phong độ thân sĩ cùng mị lực, không cao ngạo, không thấp hèn, không mất lễ nghĩa mới có thể đả động được trái tim của nàng. - Đây là một phương thức kết giao hoàn toàn mới, cũng là vận động tập luyện thân thể nhẹ nhàng nhất. Có lẽ, đối với các ngươi mà nói, nam nữ ôm nhau là một việc kinh thế hãi tục...
Trước khi huấn luyện, Đường Tiểu Đông liên tục cường điệu vấn đề này, giao tế vũ là một loại phương thức để cho người xa lạ làm quen với nhau, là một phương thức giao tiếp hoàn toàn mới. Giống như là trên bàn rượu, ai cũng không biết ai, nhưng thông qua rượu, mọi người sẽ dần quen biết nhau, vũ nữ giống như rượu, cũng là môi giới, là cây cầu bắc qua để hai người không quen biết nhận thức nhau.
ên, nghề vũ nữ là một chức nghiệp thuần khiết cao thượng, không thể đánh đồng cũng đám vũ nữ bán nghệ không bán thân ở thanh lâu.
Trước khi khai mạc giao tế vũ, hắn sẽ trắng trợn quảng cáo tuyên truyền, quy định chặt chẽ, đồng thời nghiêm khắc cảnh cáo, trong khi khiêu vũ, kẻ nào dám động tay động chân với bạn nhảy, bất kể là ai, đều sẽ không nể tình.
Kỳ thật, phía sau là Lý Lâm Phủ quyền khuynh thiên hạ, ai dám làm càn?
Bên kia, Kha Vân Tiên cũng đang giải thích cho các cô nương, bạn nhảy là một chức nghiệp cao thượng, không giống như là những vũ nữ bán nghệ không bán thân ở
thanh lâu. Trong thanh lâu, tuy rằng vũ nữ bán nghệ không bán thân, nhưng lại không có được tự do, giống như là chim trong lồng cá trong chậu, mà các cô nương ở đây thì không có bất kỳ chế ước gì, tùy thời có thể ly khai mà không cần lo lắng có nam nhân nào dám làm xằng bậy. Trong vũ trường có bảo tiêu trông coi, một khi phát hiện, sẽ nghiêm trị không tha. Về phần đột nhiên phải đối mặt với một nam nhân lạ lẫm, thẹn thùng khẩn trương là hiện tượng bình thường, chỉ cần coi đối phương như là một con búp bê rất chân thật, phối hợp với búp bê khiêu vũ là được.
Nếu thấy người nào hợp ý, có cơ hội là phải nắm lấy ngay ngàn vạn lần đừng cố theo đuổi giấc mơ hão huyền chim sẻ đậu cành ngọc.
Lời này của nàng, khiến cho các cô nương cười đến khom người.
Thông qua thời gian dài như vậy tiếp xúc, nói chuyện với nhau, Kha Vân Tiên dĩ nhiên là có lịch duyệt phong phú, tác phong hành sự vô cùng lão luyện, còn có khoan dung, quan tâm, từ ái khiến cho các cô nương vô cùng tôn kính. Đối với vị Kha đại tỷ xuất thân từ thanh lâu, trải qua vô tận tan thương này, các nàng vô cùng kính nể cùng hâm mộ. Đương nhiên, vị nam nhân tướng mạo không xuất chúng kia chính là thần tượng khiến
cho các nàng cực kỳ hâm mộ. Đáng tiếc, bên cạnh hắn đã có quá nhiều hồng nhan, hơn nữa đều xinh đẹp tuyệt trần nên các nàng đành phải thu hồi mơ mộng viển vông của bản thân.
Nếu đã tiến được vào Trường An, phải nắm chắc lấy cơ hội, chỉ cần cố gắng tìm kiếm, nói không chừng có thể tìm được một đức lang quân như ý, có Kha đại tỷ trợ giúp, nhãn lực của nàng có lẽ không sai. Trải qua một hồi điên cuồng phun nước miếng tổng động viên trước khi chiến đấu, khúc nhạc lại một lần nữa vang lên, đám tiểu tử thì vẫn ngại ngùng không khác gì tiểu tức phụ vừa về nhà chồng, đỏ mặt kéo bạn nhảy của mình vào sàn nhảy. Mà các cô nương so với bọn hắn thì tự nhiên hơn nhiều, khiến Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa tức phun máu.
Kha Vân Tiên làm gương, tự mình kéo một chàng trai vào trong nhảy, chàng trai ngại ngùng, tay chân luống cuống, đỏ mặt tới tận mang tai.
Đường Tiểu Đông đang muốn mời Lôi Mị nhảy, thì Đường Điềm đã sớm kìm nén không nổi, lập tức xông tới. - Biểu ca, nhảy với ta một khúc!
Không đợi Đường Tiểu Đông nói câu nào, nàng đã kéo hắn vào trong sàn nhảy, chúng nữ thấy vậy cười vang.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, đám nam tử đỏ mặt tới tận mang tai riêng phần mình nhẹ nhàng kéo bạn nhảy theo điệu nhạc, mặc dù thỉnh thoảng vẫn khá buồn cười, nhưng so với trước thì tốt hơn nhiều, ít ra bầu không khí cũng không quá khẩn trương.
Trong tất cả mọi người, Đường Tiểu Đông xem như là vũ công, bất quá bạn nhảy của hắn là Đường Điềm, có thể không dẫm lên chân nhau đã là tốt lắm rồi, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Lôi Mị cùng Đường Nhu, phối hợp giữa hai người vô cùng ăn ý, kỹ thuật nhảy thành thạo ưu mỹ khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, cảm giác cũng có chút ngứa ngáy tay chân.
Tần Thiên Bảo kìm nén không được, kéo tay Châu Nhi tiến vào sàn nhảy, Vân Nhi, Tiểu Thanh, Tiểu Như cũng gia nhập, thậm chí ngay cả Tú nhi cũng kéo theo Thạch
Lỗi đang cười toe toét khiến cho hắn nhảy dựng cả lên. Vốn ở một bên xem náo nhiệt, hai gò má Ngả Cổ Lệ chợt đỏ bừng, thấp giọng nói với Thạch Sùng Vũ đang đứng ở bên cạnh nàng. - Nhìn các nàng nhảy thực vui vẻ... Vũ ca, chúng ta... Chúng ta cũng nhảy đi...
Thạch Sùng Vũ gãi đầu. - Phu nhân…Ta… Ta… Không biết nhảy.
Ngả Cổ Lệ trợn trắng mắt... - Người ta dạy chàng, có được không.
Thật lâu không được nghe phu nhân ỏn ẻn làm nũng như vậy, Thạch Sùng Vũ sợ run người, mặt già thô đen biến thành đỏ bừng, tiểu jj bắt đầu rục rịch ngọ nguậy. Kết hôn nhiều năm như vậy, Ngả Cổ Lệ sao lại không biết, mặt nàng lập tức hồng rực lên, lông mày tràn ngập xuân ý. Nhẹ véo lòng bàn tay phu quân một cái, nàng thấp giọng nói. - Chúng ta… Chúng ta trở về phòng tập nhảy...
Thạch Sùng Vũ nghe vậy run cả người, may là bây giờ đang mùa đông, nếu không chỗ đó dựng cờ lên mà để người khác thấy được thì đẹp mặt rồi. Hai phu thê một trước một sau lặng lẽ ly khai, trở về phòng riêng tập khiêu vũ. Dần dần, trải qua thời gian dài tập luyện, mọi người không còn khẩn trương thẹn thùng, phối hợp cũng dần ăn ý, kỹ thuật nhảy càng ngày càng ưu mỹ,
Trước đây, đám nam tử là bị ép buộc mà phải đến, bây giờ, cho người ngươi vác đao dọa chém, bọn hắn cũng không chịu rời đi, suốt ngày lúc nào rảnh rỗi lại chạy đến Túy Tiên lâu, trao đổi tâm đắc trong nghệ thuật nhảy, hoặc là đàm đạo nhân sinh lý tưởng.
Hiện tại đám nam tử cũng đã bắt đầu chau chuốt cho vẻ bề ngoài, tóc tai chải chuốt chỉnh tề, quần áo sạch sẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt gọn gàng.
Thật ra đám huynh đệ không có nửa điểm sắc lang, chẳng qua là do quá mực khẩn trương, ngược lại biến thành ngượng ngùng giống như là tiểu tức phụ (cô vợ bé nhỏ) vừa về nhà chồng.
- Đừng có e thẹn như tiểu tức phụ như thế, các ngươi là nam nhi, phải có phong độ của nam nhi, ít ra cũng phải có được sự nhẹ nhàng tao nhã của một vị thân sĩ.
- Cũng giống như khi các ngươi trăm phương ngàn kế muốn tán tỉnh cưa cẩm thục nữ đưa về nhà, ngươi phải thể hiện phong độ thân sĩ cùng mị lực, không cao ngạo, không thấp hèn, không mất lễ nghĩa mới có thể đả động được trái tim của nàng.
- Đây là một phương thức kết giao hoàn toàn mới, cũng là vận động tập luyện thân thể nhẹ nhàng nhất. Có lẽ, đối với các ngươi mà nói, nam nữ ôm nhau là một việc kinh thế hãi tục...
Trước khi huấn luyện, Đường Tiểu Đông liên tục cường điệu vấn đề này, giao tế vũ là một loại phương thức để cho người xa lạ làm quen với nhau, là một phương thức giao tiếp hoàn toàn mới. Giống như là trên bàn rượu, ai cũng không biết ai, nhưng thông qua rượu, mọi người sẽ dần quen biết nhau, vũ nữ giống như rượu, cũng là môi giới, là cây cầu bắc qua để hai người không quen biết nhận thức nhau.
ên, nghề vũ nữ là một chức nghiệp thuần khiết cao thượng, không thể đánh đồng cũng đám vũ nữ bán nghệ không bán thân ở thanh lâu.
Trước khi khai mạc giao tế vũ, hắn sẽ trắng trợn quảng cáo tuyên truyền, quy định chặt chẽ, đồng thời nghiêm khắc cảnh cáo, trong khi khiêu vũ, kẻ nào dám động tay động chân với bạn nhảy, bất kể là ai, đều sẽ không nể tình.
Kỳ thật, phía sau là Lý Lâm Phủ quyền khuynh thiên hạ, ai dám làm càn?
Bên kia, Kha Vân Tiên cũng đang giải thích cho các cô nương, bạn nhảy là một chức nghiệp cao thượng, không giống như là những vũ nữ bán nghệ không bán thân ở
thanh lâu. Trong thanh lâu, tuy rằng vũ nữ bán nghệ không bán thân, nhưng lại không có được tự do, giống như là chim trong lồng cá trong chậu, mà các cô nương ở đây thì không có bất kỳ chế ước gì, tùy thời có thể ly khai mà không cần lo lắng có nam nhân nào dám làm xằng bậy. Trong vũ trường có bảo tiêu trông coi, một khi phát hiện, sẽ nghiêm trị không tha. Về phần đột nhiên phải đối mặt với một nam nhân lạ lẫm, thẹn thùng khẩn trương là hiện tượng bình thường, chỉ cần coi đối phương như là một con búp bê rất chân thật, phối hợp với búp bê khiêu vũ là được.
Nếu thấy người nào hợp ý, có cơ hội là phải nắm lấy ngay ngàn vạn lần đừng cố theo đuổi giấc mơ hão huyền chim sẻ đậu cành ngọc.
Lời này của nàng, khiến cho các cô nương cười đến khom người.
Thông qua thời gian dài như vậy tiếp xúc, nói chuyện với nhau, Kha Vân Tiên dĩ nhiên là có lịch duyệt phong phú, tác phong hành sự vô cùng lão luyện, còn có khoan dung, quan tâm, từ ái khiến cho các cô nương vô cùng tôn kính. Đối với vị Kha đại tỷ xuất thân từ thanh lâu, trải qua vô tận tan thương này, các nàng vô cùng kính nể cùng hâm mộ. Đương nhiên, vị nam nhân tướng mạo không xuất chúng kia chính là thần tượng khiến
cho các nàng cực kỳ hâm mộ. Đáng tiếc, bên cạnh hắn đã có quá nhiều hồng nhan, hơn nữa đều xinh đẹp tuyệt trần nên các nàng đành phải thu hồi mơ mộng viển vông của bản thân.
Nếu đã tiến được vào Trường An, phải nắm chắc lấy cơ hội, chỉ cần cố gắng tìm kiếm, nói không chừng có thể tìm được một đức lang quân như ý, có Kha đại tỷ trợ giúp, nhãn lực của nàng có lẽ không sai. Trải qua một hồi điên cuồng phun nước miếng tổng động viên trước khi chiến đấu, khúc nhạc lại một lần nữa vang lên, đám tiểu tử thì vẫn ngại ngùng không khác gì tiểu tức phụ vừa về nhà chồng, đỏ mặt kéo bạn nhảy của mình vào sàn nhảy. Mà các cô nương so với bọn hắn thì tự nhiên hơn nhiều, khiến Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa tức phun máu.
Kha Vân Tiên làm gương, tự mình kéo một chàng trai vào trong nhảy, chàng trai ngại ngùng, tay chân luống cuống, đỏ mặt tới tận mang tai.
Đường Tiểu Đông đang muốn mời Lôi Mị nhảy, thì Đường Điềm đã sớm kìm nén không nổi, lập tức xông tới.
- Biểu ca, nhảy với ta một khúc!
Không đợi Đường Tiểu Đông nói câu nào, nàng đã kéo hắn vào trong sàn nhảy, chúng nữ thấy vậy cười vang.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, đám nam tử đỏ mặt tới tận mang tai riêng phần mình nhẹ nhàng kéo bạn nhảy theo điệu nhạc, mặc dù thỉnh thoảng vẫn khá buồn cười, nhưng so với trước thì tốt hơn nhiều, ít ra bầu không khí cũng không quá khẩn trương.
Trong tất cả mọi người, Đường Tiểu Đông xem như là vũ công, bất quá bạn nhảy của hắn là Đường Điềm, có thể không dẫm lên chân nhau đã là tốt lắm rồi, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Lôi Mị cùng Đường Nhu, phối hợp giữa hai người vô cùng ăn ý, kỹ thuật nhảy thành thạo ưu mỹ khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, cảm giác cũng có chút ngứa ngáy tay chân.
Tần Thiên Bảo kìm nén không được, kéo tay Châu Nhi tiến vào sàn nhảy, Vân Nhi, Tiểu Thanh, Tiểu Như cũng gia nhập, thậm chí ngay cả Tú nhi cũng kéo theo Thạch
Lỗi đang cười toe toét khiến cho hắn nhảy dựng cả lên. Vốn ở một bên xem náo nhiệt, hai gò má Ngả Cổ Lệ chợt đỏ bừng, thấp giọng nói với Thạch Sùng Vũ đang đứng ở bên cạnh nàng.
- Nhìn các nàng nhảy thực vui vẻ... Vũ ca, chúng ta... Chúng ta cũng nhảy đi... Truyện Sắc Hiệp -
Thạch Sùng Vũ gãi đầu.
- Phu nhân…Ta… Ta… Không biết nhảy.
Ngả Cổ Lệ trợn trắng mắt...
- Người ta dạy chàng, có được không.
Thật lâu không được nghe phu nhân ỏn ẻn làm nũng như vậy, Thạch Sùng Vũ sợ run người, mặt già thô đen biến thành đỏ bừng, tiểu jj bắt đầu rục rịch ngọ nguậy. Kết hôn nhiều năm như vậy, Ngả Cổ Lệ sao lại không biết, mặt nàng lập tức hồng rực lên, lông mày tràn ngập xuân ý. Nhẹ véo lòng bàn tay phu quân một cái, nàng thấp giọng nói.
- Chúng ta… Chúng ta trở về phòng tập nhảy...
Thạch Sùng Vũ nghe vậy run cả người, may là bây giờ đang mùa đông, nếu không chỗ đó dựng cờ lên mà để người khác thấy được thì đẹp mặt rồi. Hai phu thê một trước một sau lặng lẽ ly khai, trở về phòng riêng tập khiêu vũ. Dần dần, trải qua thời gian dài tập luyện, mọi người không còn khẩn trương thẹn thùng, phối hợp cũng dần ăn ý, kỹ thuật nhảy càng ngày càng ưu mỹ,
Trước đây, đám nam tử là bị ép buộc mà phải đến, bây giờ, cho người ngươi vác đao dọa chém, bọn hắn cũng không chịu rời đi, suốt ngày lúc nào rảnh rỗi lại chạy đến Túy Tiên lâu, trao đổi tâm đắc trong nghệ thuật nhảy, hoặc là đàm đạo nhân sinh lý tưởng.
Hiện tại đám nam tử cũng đã bắt đầu chau chuốt cho vẻ bề ngoài, tóc tai chải chuốt chỉnh tề, quần áo sạch sẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt gọn gàng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thật ra đám huynh đệ không có nửa điểm sắc lang, chẳng qua là do quá mực khẩn trương, ngược lại biến thành ngượng ngùng giống như là tiểu tức phụ (cô vợ bé nhỏ) vừa về nhà chồng. - Đừng có e thẹn như tiểu tức phụ như thế, các ngươi là nam nhi, phải có phong độ của nam nhi, ít ra cũng phải có được sự nhẹ nhàng tao nhã của một vị thân sĩ. - Cũng giống như khi các ngươi trăm phương ngàn kế muốn tán tỉnh cưa cẩm thục nữ đưa về nhà, ngươi phải thể hiện phong độ thân sĩ cùng mị lực, không cao ngạo, không thấp hèn, không mất lễ nghĩa mới có thể đả động được trái tim của nàng. - Đây là một phương thức kết giao hoàn toàn mới, cũng là vận động tập luyện thân thể nhẹ nhàng nhất. Có lẽ, đối với các ngươi mà nói, nam nữ ôm nhau là một việc kinh thế hãi tục...
Trước khi huấn luyện, Đường Tiểu Đông liên tục cường điệu vấn đề này, giao tế vũ là một loại phương thức để cho người xa lạ làm quen với nhau, là một phương thức giao tiếp hoàn toàn mới. Giống như là trên bàn rượu, ai cũng không biết ai, nhưng thông qua rượu, mọi người sẽ dần quen biết nhau, vũ nữ giống như rượu, cũng là môi giới, là cây cầu bắc qua để hai người không quen biết nhận thức nhau.
ên, nghề vũ nữ là một chức nghiệp thuần khiết cao thượng, không thể đánh đồng cũng đám vũ nữ bán nghệ không bán thân ở thanh lâu.
Trước khi khai mạc giao tế vũ, hắn sẽ trắng trợn quảng cáo tuyên truyền, quy định chặt chẽ, đồng thời nghiêm khắc cảnh cáo, trong khi khiêu vũ, kẻ nào dám động tay động chân với bạn nhảy, bất kể là ai, đều sẽ không nể tình.
Kỳ thật, phía sau là Lý Lâm Phủ quyền khuynh thiên hạ, ai dám làm càn?
Bên kia, Kha Vân Tiên cũng đang giải thích cho các cô nương, bạn nhảy là một chức nghiệp cao thượng, không giống như là những vũ nữ bán nghệ không bán thân ở
thanh lâu. Trong thanh lâu, tuy rằng vũ nữ bán nghệ không bán thân, nhưng lại không có được tự do, giống như là chim trong lồng cá trong chậu, mà các cô nương ở đây thì không có bất kỳ chế ước gì, tùy thời có thể ly khai mà không cần lo lắng có nam nhân nào dám làm xằng bậy. Trong vũ trường có bảo tiêu trông coi, một khi phát hiện, sẽ nghiêm trị không tha. Về phần đột nhiên phải đối mặt với một nam nhân lạ lẫm, thẹn thùng khẩn trương là hiện tượng bình thường, chỉ cần coi đối phương như là một con búp bê rất chân thật, phối hợp với búp bê khiêu vũ là được.
Nếu thấy người nào hợp ý, có cơ hội là phải nắm lấy ngay ngàn vạn lần đừng cố theo đuổi giấc mơ hão huyền chim sẻ đậu cành ngọc.
Lời này của nàng, khiến cho các cô nương cười đến khom người.
Thông qua thời gian dài như vậy tiếp xúc, nói chuyện với nhau, Kha Vân Tiên dĩ nhiên là có lịch duyệt phong phú, tác phong hành sự vô cùng lão luyện, còn có khoan dung, quan tâm, từ ái khiến cho các cô nương vô cùng tôn kính. Đối với vị Kha đại tỷ xuất thân từ thanh lâu, trải qua vô tận tan thương này, các nàng vô cùng kính nể cùng hâm mộ. Đương nhiên, vị nam nhân tướng mạo không xuất chúng kia chính là thần tượng khiến
cho các nàng cực kỳ hâm mộ. Đáng tiếc, bên cạnh hắn đã có quá nhiều hồng nhan, hơn nữa đều xinh đẹp tuyệt trần nên các nàng đành phải thu hồi mơ mộng viển vông của bản thân.
Nếu đã tiến được vào Trường An, phải nắm chắc lấy cơ hội, chỉ cần cố gắng tìm kiếm, nói không chừng có thể tìm được một đức lang quân như ý, có Kha đại tỷ trợ giúp, nhãn lực của nàng có lẽ không sai. Trải qua một hồi điên cuồng phun nước miếng tổng động viên trước khi chiến đấu, khúc nhạc lại một lần nữa vang lên, đám tiểu tử thì vẫn ngại ngùng không khác gì tiểu tức phụ vừa về nhà chồng, đỏ mặt kéo bạn nhảy của mình vào sàn nhảy. Mà các cô nương so với bọn hắn thì tự nhiên hơn nhiều, khiến Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa tức phun máu.
Kha Vân Tiên làm gương, tự mình kéo một chàng trai vào trong nhảy, chàng trai ngại ngùng, tay chân luống cuống, đỏ mặt tới tận mang tai.
Đường Tiểu Đông đang muốn mời Lôi Mị nhảy, thì Đường Điềm đã sớm kìm nén không nổi, lập tức xông tới. - Biểu ca, nhảy với ta một khúc!
Không đợi Đường Tiểu Đông nói câu nào, nàng đã kéo hắn vào trong sàn nhảy, chúng nữ thấy vậy cười vang.
Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương, đám nam tử đỏ mặt tới tận mang tai riêng phần mình nhẹ nhàng kéo bạn nhảy theo điệu nhạc, mặc dù thỉnh thoảng vẫn khá buồn cười, nhưng so với trước thì tốt hơn nhiều, ít ra bầu không khí cũng không quá khẩn trương.
Trong tất cả mọi người, Đường Tiểu Đông xem như là vũ công, bất quá bạn nhảy của hắn là Đường Điềm, có thể không dẫm lên chân nhau đã là tốt lắm rồi, hấp dẫn ánh mắt mọi người nhất chính là Lôi Mị cùng Đường Nhu, phối hợp giữa hai người vô cùng ăn ý, kỹ thuật nhảy thành thạo ưu mỹ khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, cảm giác cũng có chút ngứa ngáy tay chân.
Tần Thiên Bảo kìm nén không được, kéo tay Châu Nhi tiến vào sàn nhảy, Vân Nhi, Tiểu Thanh, Tiểu Như cũng gia nhập, thậm chí ngay cả Tú nhi cũng kéo theo Thạch
Lỗi đang cười toe toét khiến cho hắn nhảy dựng cả lên. Vốn ở một bên xem náo nhiệt, hai gò má Ngả Cổ Lệ chợt đỏ bừng, thấp giọng nói với Thạch Sùng Vũ đang đứng ở bên cạnh nàng. - Nhìn các nàng nhảy thực vui vẻ... Vũ ca, chúng ta... Chúng ta cũng nhảy đi...
Thạch Sùng Vũ gãi đầu. - Phu nhân…Ta… Ta… Không biết nhảy.
Ngả Cổ Lệ trợn trắng mắt... - Người ta dạy chàng, có được không.
Thật lâu không được nghe phu nhân ỏn ẻn làm nũng như vậy, Thạch Sùng Vũ sợ run người, mặt già thô đen biến thành đỏ bừng, tiểu jj bắt đầu rục rịch ngọ nguậy. Kết hôn nhiều năm như vậy, Ngả Cổ Lệ sao lại không biết, mặt nàng lập tức hồng rực lên, lông mày tràn ngập xuân ý. Nhẹ véo lòng bàn tay phu quân một cái, nàng thấp giọng nói. - Chúng ta… Chúng ta trở về phòng tập nhảy...
Thạch Sùng Vũ nghe vậy run cả người, may là bây giờ đang mùa đông, nếu không chỗ đó dựng cờ lên mà để người khác thấy được thì đẹp mặt rồi. Hai phu thê một trước một sau lặng lẽ ly khai, trở về phòng riêng tập khiêu vũ. Dần dần, trải qua thời gian dài tập luyện, mọi người không còn khẩn trương thẹn thùng, phối hợp cũng dần ăn ý, kỹ thuật nhảy càng ngày càng ưu mỹ,
Trước đây, đám nam tử là bị ép buộc mà phải đến, bây giờ, cho người ngươi vác đao dọa chém, bọn hắn cũng không chịu rời đi, suốt ngày lúc nào rảnh rỗi lại chạy đến Túy Tiên lâu, trao đổi tâm đắc trong nghệ thuật nhảy, hoặc là đàm đạo nhân sinh lý tưởng.
Hiện tại đám nam tử cũng đã bắt đầu chau chuốt cho vẻ bề ngoài, tóc tai chải chuốt chỉnh tề, quần áo sạch sẽ, ngay cả móng tay cũng được cắt gọn gàng.