Phi tử kia thay quần áo cho Đường Tiểu Đông còn đang ngủ say, nhìn làn da màu đồng cổ, thân thể tráng kiện, hung khí nhân gian khiến nàng khoái cảm đến hồn phi phách tán kia, trong lòng không khỏi một trận nhộn nhạp tâm thần, mượn cơ hội này mạnh mẽ
sỗ sàng một chút.
Mặc áo thì chỉ cần vài động tác là có thể mặc xong cho hắn. Nhưng quần… cứ dây dưa cọ xát mãi mất nửa ngày mới xong, trong lúc này còn tranh thủ ăn đậu hũ một chút.
Nam nhân ngủ say còn thoải mái hô "Đừng…Đừng…" mấy tiếng.
Đám người Lôi Mị vốn đã đứng dậy rời đi, chuẩn bị nghỉ ngơi, chợt thấy rất nhiều vệ sĩ thần sắc hoảng sợ chạy về phía hậu điện, trong lòng cảm giác không ổn, liền chặn một quan quân lại hỏi sự tình, mới biết hậu điện có thích khách ám sát Thiết Bố Đô Khả Hãn.
Thích khách ám sát Thiết Bố Đô Khả Hãn vốn không liên quan gì đến các nàng, chỉ là phu quân tương lai lại đang uống rượu cùng một chỗ với hắn. Vừa nghe có thích khách ám sát, mọi người đều kinh hoảng tột độ, cấp tốc dẫn người chạy tới.
Trước cửa điện tập trung rất nhiều vệ sĩ trong cung, không dễ đi vào. Đám người Lôi Mị không thể làm gì khác hơn là chạy đến bức tường bị phá vỡ gần đó gọi lớn. Nghe nói phu quân ở bên trong, hơn nữa từ trong đó truyền ra tiếng đánh nhau vô cùng kịch liệt, trong lòng các nàng nhất thời quýnh lên, vươn cánh tay nhỏ nhắn đẩy hai gã vệ sĩ đang muốn tiến vào qua một bên, cúi đầu chui vào.
Đúng lúc này, thích khách vóc người gầy yếu đã đánh chết toàn bộ mấy người vệ sĩ trong cung đang vây công hắn, thấy một đại mỹ nhân yểu điệu tiến vào, trong lòng nao nao, bàn tay vốn đã cầm sẵn mấy đồng tiền quên cả phóng ra.
H che mặt, nhất định là thích khách.
Lôi Mị không cần suy nghĩ, yêu kiều quát một tiếng, trường kiếm trong tay tuôn ra vô số kiếm hoa, đâm về phía thích khách.
Trường kiếm trong tay mạnh mẽ phóng ra như thiểm điện, hoa lửa như sao băng đầy trời, kiếm khí rít lên bùng nổ giữa không trung, khiến người ta sợ hãi.
Thích khách kia bị dọa một cú sốc. Tiểu mỹ nhân yểu điệu như vậy không ngờ lại là một cao thủ võ học?
Tiên cơ đã mất, kiếm của mỹ nhân thực sự quá nhanh khiến hắn liên tục phải lui lại phía sau, căn bản không có cơ hội phóng ra ám khí.
Lôi Mị vận kiếm như gió, hoa lửa bắn ra như lưu tinh, nhanh như thiểm điện, khiến thích khách luống cuống tay chân, đồng thời đảo mắt nhìn quanh, tìm kiếm thân ảnh của Đường Tiểu Đông.
Tìm không thấy người, trong lòng không khỏi trở nên hoảng loạn.
Có ba cao thủ gắt gao cuốn lấy Đường Độc, đám người Long Thiên có cơ hội thở dốc lấy hơi, cùng với Tịch Thương Đại quốc sư và Đặng Phúc Điện canh giữ trước cửa phòng ngủ.
Hắn thấy Lôi Mị tiến đến, vội vàng kêu lên:
- Lôi cô nương, mau tới! Đường công tử nguy cấp rồi!
Trong lòng Lôi Mị lo lắng an nguy của Đường Tiểu Đông, quát lớn một tiếng, xuất ra liên tiếp hơn mười kiếm, bức thích khách thối lui, lập tức đánh về phía Đường Độc.
Lôi Vân Phượng cũng vừa vặn tiến đến, lập tức thay thế vị trí của nàng, quấn lại đấu cùng thích khách.
Võ công của nàng kém Lôi Mị khá xa, khó khăn lắm mới cùng thích khách bất phân thắng bại, gắt gao cầm chân hắn.
Đúng lúc này, rất nhiều vệ sĩ bức tường bị phá tràn đến, cấu thành một tầng bức tường người dày đặc, ngăn cách Đường Độc với mấy tên thích khách bên ngoài.
Còn có rất nhiều vệ sĩ di động về phía phòng ngủ, cũng cấu thành một bức tường người càng dày đặc hơn.
Đường Độc bị ba thiếu niên mặt không biểu tình gắt gao quấn lấy, lại thấy đám người Lôi Mị tiến đến, trong lòng giận dữ kêu lớn một tiếng, song chưởng liên hoàn bổ ra.
Ba cận vệ lãnh huyết vốn là dựa vào thân hình linh hoạt và kiếm trận thay đổi quỷ dị, liều mạng cuốn lấy Đường Độc, đợi khi thấy vô số chưởng phách không, sắc mặt đều trở nên thập phần nghiêm trọng.
Song chưởng của Đường Độc chém khắp nơi, tạo nên từng trận chưởng phong sắc bén vô cùng, cấu thành vô số đạo khí tường, giống như bùn nhão rỉ ra, cản trở thân hình biến hóa, phiêu hốt bất định của ba thiếu niên.
Công lực của ba cận vệ lãnh huyết và Đường Độc kém nhau một bậc, toàn bộ đều là nhờ vào tín niệm thề sống chết bảo vệ lão đại mà tận lực chống đỡ. Lúc này thân hình bị cản trở, lập tức có một người trúng chưởng, kêu thảm một tiếng, phun máu văng đi.
Tam Tài Kiếm Trận bị phá, Đường Độc phóng về phía trước. Mặt khác, hai cận vệ lãnh huyết ngay sau đó vội vàng thối lui, một cận vệ thủ bên người Đường Tiểu Đông cất bước xuất kiếm, vừa vặn lại tổ hợp thành Tam Tài Kiếm Trận, mạnh mẽ cản trở Đường Độc.
Lôi Mị chạy tới, thấy ba cận vệ lãnh huyết gắt gao cuốn lấy thích khách, liền thu kiếm thối lui đến bên cạnh Long Thiên, gấp giọng hỏi:
- Hắn… Đường công tử đâu?
Long Thiên thở hổn hển nói:
- Lôi cô nương yên tâm, Đường công tử ở bên trong. May là có hộ vệ của công tử gắt gao ngăn trở thích khách, bằng không thật nguy hiểm…
Trò chuyện một lát, Đường Độc mạnh mẽ tấn công, lại làm bị thương một cận vệ. Tên cận vệ cuối cùng trên nóc nhảy xuống, lại cấu thành một Tam Tài Kiếm Trận nữa.
Đúng lúc này, mấy tên thích khách ngoài cửa đã xông vào đánh chết mấy thiếu niên lãnh huyết, tiếp tục bao vây xung quanh Lôi Vân Phượng đang triền đấu cùng thích khách kia.
Lôi Mị biết thích khách trước mắt vô cùng lợi hại, tự nhận không phải đối thủ, vội vàng quay sang mười mấy thiếu niên lãnh huyết kêu lên:
- Đều qua đây, vây chết tên thích khách này!
Bị ba thiếu niên liều mạng nhất quyết cuốn lấy, hơn nữa thoáng cái vọt tới mười mấy thiếu niên cũng mặt không biểu tình như vậy, đều là cao thủ, toàn thân tỏa ra sát khí lạnh lẽo, trong lòng Đường Độc trở nên âm trầm, biết hôm nay đã không có khả năng ám sát Thiết Bố Đô.
Giữa lúc đánh nhau sống chết, hắn quát lớn một tiếng, hữu chưởng bổ ra, lại đột nhiên biến chưởng thành trảo, bắt lấy một thanh trường kiếm đang đâm tới.
Một tiếng "Tinh" vang lên, trường kiếm gãy đoạn.
Thiếu niên cầm kiếm kêu lên một tiếng đau đớn, khuôn mặt đỏ sậm, đành lui ra phía sau.
Đường Độc làm bộ muốn tiến lên, hai thiếu niên lui nhanh lại, một người nữa bước lên, hợp thành Tam Tài Kiếm Trận.
Đường Độc đột nhiên lui lại, hét lớn một tiếng, đoạn kiếm còn lại từ tay phải bắn ra, thân hình cũng theo đó vọt lên, hai chân như giao long rời bến, lao về phía ba thiếu niên đang ngăn trở phía trước.
Đoạn kiếm gãy kia hiển nhiên quán nhập đủ mười thành công lực, cấp tốc xoay tròn, tiếng kêu như xé rách không khí khiến người kiếp đảm, càng chấn cho màng tai mọi người đau đớn đến muốn nổ tung.
Vệ sĩ ngăn trước cửa phòng ngủ nâng thuẫn đón đỡ.
Lưỡi đao sắc bén cấp tốc xoay tròn cắt vỡ tấm thuẫn mỏng. âm thanh quái dị truyền ra, huyết vụ tung lên, thịt nát bay tung.