Đường Tiểu Đông và Lý Hưng Chu đều nghiêm mặt, càng làm hai người cảm thấy bất an và lo lắng, càng thêm tin tưởng phán đoán của mình không sai lầm.
Thành Hán Châu, chẳng lẽ thật sự có nguy hiểm?
Hai người Trần Điển đều cảm thấy có một tia hàn ý từ lòng bàn chân bốc lên, thẳng ót.
Trong buồng chỉ huy chỉ có bốn người, Đường Mộc và ba cận vệ canh giữ cửa, Lan Đình có chút không thoải mái, đã về ca bin nghỉ ngơi trước.
- Trong các sĩ quan cấp cao hội họp lần trước có gian tế của Uy khấu.
Lời nói của Đường Tiểu Đông như sét đánh giữa trời quang, làm Trần Huyền Lễ và Điển Mãnh cả kinh mặt không còn chút máu.
- Mẹ nó, là thằng nhóc nào? Điển gia sẽ xé xác nó.
Điển Mãnh là người đầu tiên nhảy dựng lên, hai mắt phun lửa, nghiến răng nghiến lợi dữ tợn dị thường, hai bàn tay nắm chặt kêu răng rắc.
Lý Hưng Chu tất nhiên là loại trừ đầu tiên, Trần Huyền Lễ mới từ Trường An tới, cũng loại trừ. Điển Mãnh là mãnh tướng số một của Lý Hưng Chu, đi theo Lý Hưng Chu vào sinh ra tử nhiều năm, lập nhiều chiến công hiển hách, tự nhiên cũng loại trừ.
Đường Tiểu Đông hoài nghi gian tế nằm trong sáu gã sĩ quan cao cấp kia, trong đó, khẳng định có gian tế của Uy khấu.
Sáu sĩ quan cao cấp kia đều là người địa phương sinh trưởng ở Hán Giang, nhà hoặc ở Hán Châu, hoặc ở Giang Châu, rất dễ bị Uy khấu mua chuộc hoặc bị Uy khấu bắt thân nhân uy hiếp.
Chuyện gian tế, trở lại Hán Châu rồi chậm rãi cẩn thận thăm dò, hiện tại điều bọn hắn lo lắng chính là Uy khấu liên hợp lại có tiến công thành Hán Châu hay không?
Hải tặc bắt được, ngoại trừ Hàn Tử Dực, toàn bộ bị chém giết, thi thể vứt vào trong biển rộng cho cá ăn, sau khi xác nhận chân thực trong lời nói của Hàn Tử Dực mới động thủ.
Những hải tặc giết người cướp của này, sau khi bị đưa về công thẩm, sớm hay muộn cũng bị chém đầu, chẳng thà cho bọn hắn thống khoái, hơn nữa lúc này, Đường Tiểu Đông làm sao có tâm tư chú ý đến đám hải tặc này?
Hắn cho gợi Hàn Tử Dực tới, bảo hắn kể lại tỉ mỉ cuộc nói chuyện của sứ giả Uy khấu với thủ lĩnh hải tặc.
Từ trong cuộc đối thoại đã có thể hoàn toàn xác nhận, các nhóm hải tặc còn lại đều hợp với Uy khấu, hình thành một lực lượng đáng sợ, có ẩn ý mưu cầu hai thành Hán Giang.
Bên trong hai thành Hán Giang đều có gian tế của Uy khấu, đó là khẳng định, bên trong thành Hán Giang có quân đội hùng hậu canh gác, Uy khấu tự nhiên không dám công kích.
Thành Hán Châu lại bởi vì bọn họ điều động tinh binh ra biển bao vây tiễu trừ Uy khấu mà binh lực trống rỗng.
Mấy chục thế lực Uy khấu lớn nhỏ liên hợp lại, nhân số chỉ sợ lên đến khoảng năm vạn.
Nếu bọn hắn thật sự dám đánh lén, cộng thêm gian tế tử sỉ ẩn núp trong thành, nội ứng ngoại hợp, thành Hán Châu thật sự rất nguy hiểm.
Thành Hán Châu, quả thật rất nguy hiểm!
Ngay ngày thứ hai Đường Tiểu Đông, Lý Hưng Chu suất lĩnh hơn phân nửa hạm đội Hán Giang rời bến đi tiễu trừ Uy khấu, trên mặt biển mênh mông vô bờ xuất hiện một hạm đội khổng lồ, chậm rãi chạy về phía Hán Châu.
Trên chiến hạm chiến kỳ mặt trời tung bay, tỏ rõ là chiến hạm của Uy khấu.
Tô Văn là một ái tướng khác của Lý Hưng Chu, Lý Hưng Chu tự mình dẫn hạm đội xuất chinh, thủy sư liền do hắn trấn thủ.
Tương phản với sự uy mãnh của Điển Mãnh, Tô Văn mặt trắng không râu, bộ dạng rất thanh tú, mang theo vài phần nho nhã.
Ngàn vạn lần không nên bị bề ngoài hào hoa phong nhã của hắn mê hoặc, luận chiến công, Tô Văn so với Điển Mãnh ít hơn, luận tâm địa, Điển Mãnh phải gọi Tô Văn bằng cụ. Luận trí tuệ và bình tĩnh, Điển Mãnh càng không thể so sánh.
Đừng nhìn Điển Mãnh ở trên chiến trường giết chết địch nhân hung ác vô tình, nhưng đối với địch nhân bỏ vũ khí đầu hàng, có đôi khi không thể hạ thủ được.
Tô Văn quả thực chính là danh tướng Bạch Khởi của Đại Tần chuyển thế, mấy năm kia đi theo Quách đại tướng quân viễn chinh, thường xuyên hạ lệnh thủ hạ giết hại tù binh cùng bình dân, một lần đại chiến bắt được gần mười vạn tù binh, hắn ra lệnh một tiếng, toàn bộ chôn giết.
Bởi vậy, hắn được danh xưng là lãnh huyết nho tướng.
Cũng bởi vì một sự kiện, Tô Văn bị người tố giác, thiếu chút
nữa ngồi đại lao, Lý Hưng Chu lại ra mặt đảm bảo, không những thu người này về dưới trướng của mình mà còn ủy thác trọng dụng.
Một viên đại tướng như vậy, Lý Hưng Chu đương nhiên muốn đ lại trấn thủ cảng khẩu.
Tô Văn phi thường tận tụy với phận sự, không những tăng cường phòng ngự cảng khẩu, mà còn tăng cường tuần tra hải vực.
Hải vực Hán Châu xuất hiện hạm đội khổng lồ của Uy khấu, hắn liền tự mình chỉ huy non nửa hạm đội còn lại.
Hai mươi chiếc ngũ nha, bốn mươi chiếc hải cốt loại nhỏ, ba mươi mấy chiếc mông trùng cùng thuyền cảm tử, còn có một vài hỏa khí bí mật Đường Tiểu Đông đưa cho, thực lực so với hơn nửa hạm đội Lý đại nhân mang đi không yếu hơn bao nhiêu.
Uy lực của hỏa khí, hắn tận mắt nhìn thấy, cái loại lực sát thương đáng sợ này, đến nay vẫn làm rung động tinh thần của hắn, hạm đội trang bị vũ khí khủng bố như vậy, quân địch có
cường đại cỡ nào há có thể làm hắn e ngại?
Liên tiếp hạ mệnh lệnh, hạm đội bày ra đội hình chiến đấu, hai mươi chiếc ngũ nha dẫn đầu, chiến hạm hải cốt cỡ trung lựa thời du kích, mông trùng trang bị hỏa khí khủng bố cùng thuyền cảm tử trải qua cải tiến bố trí ở phía sau đợi lệnh. Thủy sư Đại Đường vô địch, bằng vào ngũ nha đã đủ để đập nát chiến hạm của quân địch.
Hắn không phải cuồng vọng, mà là tự tin.
Đương nhiên, loại từ tin này từ sau khi hỏa khí của Đường Tiểu Đông xuất hiện đã dạo động một lần, may mắn hỏa khí khủng bố này được trang bị cho thủy sư, càng làm hắn tăng thêm tin tưởng, có đôi khi thậm chí nghĩ đến một ngày nào đó tự mình dẫn hạm đội thủy sư khổng lồ vô địch thân chinh ra biển, chinh phục những tiểu quốc phía bên kia bờ biển đối diện, trở thành đất đai của Đại Đường.
Đổ mồ hôi, lại thêm một cuồng nhân quân sự.
Chiến hạm đối diện quả thật là của người Uy, bất quá không phải Uy khấu, mà là hoàng thái tử Uy quốc Dụ Nhân Tú tự mình dẫn sứ đoàn đi sứ Đại Đường.
Đủ loại hung ác của Uy khấu, trong lòng Tô Văn đã sớm khó chịu, đối với người Uy Quốc ấn tượng tự nhiên cũng không tốt đẹp gì, bất quá người ta là sứ đoàn yết kiến hoàng đế Đại Đường, trong lòng có khó chịu cũng phải tiếp đãi.
Phái người hộ tống sứ đoàn khổng lồ của Uy quốc lên bờ, hắn tự mình dẫn hạm đội thủy sư, hộ tống hạm đội của Uy quốc tới đảo Đà Long thả neo nghỉ nơi.