Chiến báo rất nhanh đã thống kê con số thương vong, kỵ binh tổng cộng thương vong năm vạn người, tiêu diệt mười ba vạn Uy khấu. Tù binh mười một vạn người, thu được các loại vũ khí trang bị đếm không hết.
Trong những tù binh này có một số là tộc nhân gia tộc Giáp Hạ, số khác có quan hệ với việc gia tộc Giáp Hạ tru diệt Gia tộc Duẫn Hạ năm đó. Duẫn Hạ Anh Tử điểm danh muốn dẫn đi toàn bộ.
Trên tay Duẫn Hạ Anh Tử có một bản danh sách rất dài, so sánh đầu người cùng tử thi, vẫn có một ít thành viên của Giáp Hạ gia tộc lẩn trốn. Chỉ là bốn cửa thành đều bị Đường quân phong tỏa, bất luận kẻ nào không cho ra vào. Trừ phi đã mọc cánh, nếu không sớm muộn sẽ bị lùng bắt sa lưới.
Dù sao những người này bởi vì huyết hải thâm cừu mà tâm linh vặn vẹo, nếu rơi vào tay Gia tộc Duẫn Hạ, khẳng định bị chết rất bi thảm.
Duẫn Hạ Anh Tử mở miệng đòi hỏi Đường Tiểu Đông một đội Đường binh, thanh tẩy tất cả cừu nhân của Gia tộc Duẫn Hạ.
Xử lý công việc chiến hậu đã có thủ hạ đi bận rộn, Đường Tiểu Đông nhàn nhã ngã xuống long sàng, thoải mái duỗi lưng một cái, cười híp mắt nhìn Lan Đình.
Lan Đình sao không biết trong lòng hắn đang nghĩ chuyện gì, kiều nhan đỏ lên, trừng mắt liếc hắn một cái.
Trên mặt đất của Hoàng cung gồm những đồ hư hỏng cùng vết máu, trong cung có không ít thái giám, cung nữ, hạ nhân may mắn thoát chết. Những công việc này cứ giao cho bọn họ chịu trách nhiệm dọn dẹp.
Hoàng cung Uy khấu có thể sánh bằng hoàng cung Cao Lệ, rộng rãi mà xa hoa. Trước khi Đường Huyền Tông cắt cử đại quan tới tiếp quản, quân đội vẫn không thể rút lui trở về nước. Đám người Đường Tiểu Đông tự nhiên hưởng thụ cuộc sống đế vương ở nơi xa hoa này.
Hoàng cung được kiến tạo vô cùng tráng lệ, bên trong lại càng xa hoa. Chỉ là trong mấy ngày này, tất cả những đồ đáng giá đều bị thân binh vệ đội Ngũ Thiên Chiếu càn quét không còn. Ngay trên tơ vàng trên vách tường cũng bị lấy đi, hai bên long ỷ dùng Dạ Minh Châu làm Long Nhãn cũng bị moi ra. Thật sự là càn quét quá sạch sẽ.
Chi tiết quốc khố kiểm kê được, lão sắc lang vung vút một chút, hung hăng chém đứt một số 0, một chút cũng không mặt đỏ tim đập.
Quốc khố một nước có bao nhiêu bạc? Nuốt riêng một con số không tính ra cũng đủ cho một người tiêu xài
Về phần những vật to lớn, mặc dù giá tiền không rẻ, nhưng không tiện mang đi, toàn bộ để lại cho người Gia tộc Duẫn Hạ. So với hiệp nghị ban đầu nhiều hơn rất nhiều, Duẫn Hạ Anh Tử tự nhiên không chê, có bạc kiếm bạc, ai cũng cười rất vui vẻ.
Năm ngày tiếp theo, nàng mang theo cao thủ trong tộc cùng một đội Đường binh đến từng nhà lục soát, thanh tẩy các đại thế gia quan hệ mật thiết cùng Giáp Hạ. Bắt giết toàn bộ cá lọt lưới, lúc này mới hài lòng thu binh.
Gia tộc Duẫn Hạ thiết yến chiêu đãi Đường Tiểu Đông cùng một đám tướng quân, Duẫn Hạ Anh Tử trăm phương ngàn kế muốn ngồi cùng Đường Tiểu Đông để ôn lại mộng cũ.
Lan Đình cùng Đường Mộc một tấc cũng không rời Đường Tiểu Đông, làm cho nàng không tìm được nửa điểm cơ hội.
Bố cáo chiêu an được dán lên, cộng thêm Gia tộc Duẫn Hạ cùng danh nghĩa nghĩa quân cổ động tuyên dương, Đường quân mở kho phát lương, khiến dân chúng thấp thỏm lo âu yên tâm, các loại cửa hàng cũng bắt đầu khai trương kinh doanh.
Đường Tiểu Đông cũng thực hiện hứa hẹn với binh lính, miễn trừ thuế má nửa năm tất cả thanh lâu trong thành, điều kiện là tiếp đãi miễn phí Đại Đường binh một lần, về phần muốn tiêu khiển nhiều hơn, vậy thì phải trả tiền.
Viễn chinh Cao Lệ cùng Uy Quốc, binh sĩ có thể nói ai ai cũng vơ vét một khoản tiền lớn, còn được vui vẻ với mỹ nữ xinh đẹp, đối với chủ soái sáng suốt như vậy, binh sĩ như cúng bái thần linh, vô cùng sùng bái cùng ủng hộ.
Đợi đặc sứ của hoàng thượng và Tiết Độ Sứ đại nhân tới, Ngũ Thiên Chiếu vẫn dùng lại một chiêu. Hung hăng vơ vét đại gia tộc bên trong thành, lại an ủi thị thiếp xinh đẹp của mấy đại gia chủ.
Thuyền chở vàng bạc, châu báu, đồ cổ, tranh chữ, lấy danh nghĩa quân lương vận chuyển tới doanh trại thủy sư Hán Giang niêm phong cất vào kho. Sau khi trở về, mấy đại cự đầu mới phân chia tang vật.
Tóm lại, hai lần viễn chinh, số bạc kiếm được đếm đến hoa mắt, đủ cho mỗi người tiêu xài thoải mái nửa đời còn lại.
Cuộc sống đế vương ở hoàng cung Uy khấu kết thúc rất nhanh, đặc sứ Đường Huyền Tông cùng Tiết Độ Sứ đã tới, làm như vậy là để cho đại quân tranh thủ trở về quốc nội trước tuyết lớn.
Theo đội còn có Lý Ngạo cùng mười mấy Lãnh Huyết Địa Sát, điều này khiến Đường Tiểu Đông sinh lòng bất an, mơ hồ cảm giác Trường An đã xảy ra chuyện.
Lý công công tuyên đọc thánh chỉ, nhét Uy Quốc vào bản đồ Đại Đường. Đổi Lưầu Châu - Vương Tri Ngộ thành Tiết Độ Sứ Lưu Cầu, tất cả tướng sĩ xuất chinh đều được phong thưởng. Trần Huyền Lễ được phong làm Hổ Uy tướng quân, thống lĩnh vũ lâm vệ, Tống Kim tấn thăng làm Phó thống lĩnh Mai Hoa nội vệ. Những tướng quân lớn nhỏ khác tấn chức một cấp, khiến mọi người rất hài lòng.
Tiết Độ Sứ một châu chính là thổ hoàng đế địa phương, công việc béo bở khiến người ta vô cùng đỏ mắt.
Ngồi giao tiếp kiểm kê cẩn thận, Lý Ngạo thấp giọng thuật lại cho Đường Tiểu Đông một chút, lông mày Đường Tiểu Đông cau chặt lại.
Tựa hồ Lý Lâm Phủ, Dương Quốc Trung trở mặt, Trường An đổ cục cũng tan vỡ.
Dương Quốc Trung đi lại rất gần với Vương Ngạo Phong.
Đây hết thảy là do Đường Huyền Tông muốn giữ thăng bằng thế cục trong triều, tránh Lý Lâm Phủ độc đại, âm thầm bồi dưỡng Dương Quốc Trung.
Dương Quốc Trung là người vô năng, lại rất tham lam, nhưng ngoài mặt vẫn cung kính Lý Lâm Phủ, nhưng thật ra không để hắn vào trong mắt. Cổ động kéo bè kết phái, thỉnh thoảng đối chọi gay gắt với Lý Lâm Phủ ở trong triều, ẩn ẩn hình thành một thế lực mới đối địch Lý Lâm Phủ.
Lý Lâm Phủ rất khó chịu, mục đích phái Lý Ngạo tới chính là nói cho Đường Tiểu Đông những chuyện này. Hy vọng hắn vào triều, tăng cường thực lực của hắn, sắp tới chèn ép Dương Quốc Trung.
Mỗi ngày giống như đầu côn trùng quỳ bái Đường Huyền Tông? Thật sự cực kỳ nhàm chán, còn không bằng quỳ lạy dưới sườn xám của Dương quý phi còn thoải mái hơn.
Trước khi đi, năm vạn tướng sĩ tạm thời lưu lại hiệp trợ Vương Tri Ngộ củng cố chính quyền địa phương.
Đường Tiểu Đông giới thiệu Duẫn Hạ Anh Tử với Vương Tri Ngộ, học hỏi một ít chuyện.
Đơn giản là tại phương diện buôn bán cho một chút ưu đãi vân vân, nhân tiện nói chuyện miễn thuế má nửa năm cho thanh lâu.
Đây là ngân phiếu trắng hắn cho những lão bản thanh lâu, Tiết Độ Sứ Vương Tri Ngộ tiếp nhận và xử lý như thế nào, đó là chuyện của hắn.