Người giúp việc đều dặn dò không được được tùy tiện vào phòng của tam thiếu gia quấy rầy, cho nên Lam Tịch ngất vẫn không bị ai phát hiện, đến sáng ngày thứ hai Lam Tịch mới tỉnh lại. Luyện công tẩu hỏa nhập ma nguyên khí đại thương, Lam Tịch cắn chặt răng gắng gượng đứng lên.
Lam Tịch xuống lầu đã thu thập xong hết thảy, chính là sắc mặt tái nhợt khiến quản gia rất lo lắng!
“Tiểu thiếu gia, thân thể không thoải mái sao?”
“Mơ phải ác mộng mà thôi, không có việc gì!”
“Vậy thiếu gia mời dùng bữa sáng!”
“Ta không muốn ăn, đi học thôi!”
“A, dạ!”
Lam Tịch bây giờ trông thật âm trầm, Lưu quản gia vội vàng phái xe, dặn vệ sĩ đưa Lam Tịch đi học!
Hàn Vân Long một đêm thức trắng, chẳng biết tại sao luôn luôn buồn bực bất an! Mãi ngày thứ ba từ sau vụ kia, Lam Tịch cũng không còn gọi điện thoại cho cha, bình thường nhận được điện thoại của con trai cho dù nghe qua thật lạnh lùng và vô cảm, nhưng nếu để ý vẫn là ấm áp, ít nhất biết đứa con trai này còn chưa quên mình, ít nhất biết thiếu niên vẫn sống tốt! Nhưng ba ngày không gọi điện thoại thì đây là lần đầu tiên! Giữa trưa, Hàn Vân Long cầm di động nghĩ nửa ngày, ngón tay do dự bấm số Hàn Vân, Lam Tịch, cuối cùng vẫn gọi cho Hàn Vân!
“Cha?”
“Ừ, đang làm gì?”
“A, cùng em trai dùng cơm!”
“Hai đứa em đều có ở đây à?”
“Vâng!”
“Gâng đây không có gây rắc rối đi?”
“Cha yên tâm, con cùng Hàn Dương đều bận rộn thi vào cao đẳng mà!”
“Vậy là tốt rồi, Lam Tịch đâu?”
“Cha tìm em? Con đem điện thoại cho em nha!”
“Không cần, cha chỉ hỏi một chút, em ở trường học tốt không?”
“Lam Tịch luôn là học sinh ngoan, cha không cần lo lắng!”
“Vậy à, tốt rồi!”
“À, đúng rồi, Lam Tịch mới có bạn gái, lớn lên đẹp lắm!”
“Cạch!” Bút máy trong tay bị bẻ gãy đôi! Hàn Vân Long nhìn bàn tay đầy mực bút máy, cắn chặt răng!
“Lam Tịch còn nhỏ, cần tập trung học tập, con là anh trai cần quản lý em nó cho tốt!”
“Cha, con khi mười lăm tuổi cũng bắt đầu có bạn gái, lúc ấy cha vẫn ủng hộ mà, yên tâm đi, Lam Tịch thành tích tốt lắm, có bạn gái cũng sẽ không chậm trễ việc học tập! Sắp vào học rồi, con gác mấy nha, chào cha!”
Hàn Vân Long cầm di động nửa ngày ngẩn ngơ, đúng nha, Hàn Vân cũng là mười lăm có bạn gái, lúc ấy mình một chút cũng không phản đối, Lam Tịch bây giờ có bạn gái cũng rất bình thường! Sao mình lại phản đối a?
Vương bí thư gõ cửa rồi mang một tập hồ sơ vào! Nhìn Tổng giám đốc Hàn không yên lòng, cùng bàn tay đầy mực bút máy, Vương bí thư lấy ra một cái khăn ướt đưa cho Hàn Vân Long!
“Tổng giám đốc Hàn, mấy thủ tục này cần ngài xem xét và kí nhận!”
“Ừm!” Vương bí thư lấy một cây bút máy cạnh đó đưa cho Tổng giám đốc Hàn! Tiếp nhận bút, Hàn Vân Long nhìn cũng không nhìn kí luôn không để ý, chờ lấy lại tinh thần nhìn chữ vừa kí đến ngây ngẩn cả người “Lam Tịch” hai chữ này như lửa cháy hừng hực đốt hai mắt của Hàn Vân Long! Hàn Vân Long vội vàng rút tờ giấy kia ra xé nát!
“Đi mang bản khác lại đây đi!”
“Ơ, vâng!”
Tổng giám đốc Hàn sắc mặt âm trầm khiến Vương bí thư một trận khẩn trương, lập tức ra khỏi văn phòng đánh lại thủ tục khác! Hàn Vân Long nhìn chằm chằm bàn đầy mảnh giấy sửng sốt nửa ngày! Buổi trưa này Hàn Vân Long không ngừng hút thuốc, tuy nhiên xua không được buồn rầu trong lòng, nhìn đồng hồ rồi dập thuốc lá đi ra cửa!
“Tổng giám đốc Hàn về nhà sao?”
“Đi xuống đi, tôi tự lái xe!”
“Dạ!”
“mấy người cũng không cần đi theo!” Hàn Vân Long nhìn vệ sĩ nói xong ngồi vào vị trí lái liền rời đi!
Dừng xe trước cổng trường học, Hàn Vân Long nhìn chằm chằm mấy học sinh ra vào! Thấy bong hình quen thuộc kia Hàn Vân Long trong lòng kích động, mà khi thấy bên cạnh thiếu niên còn có một nữ sinh xinh đẹp khi tâm trạng phức tạp vô cùng! Hai người vừa nói vừa cười đi về phía Hàn Vân Long.
“Lam Tịch!”
“Phụ thân?” Lam Tịch đột nhiên ngẩng đầu, hơi lặng đi một chút, trông vô cùng mất tự nhiên! Hàn Vân Long nhìn nữ sinh cạnh thiếu niên!
“Lam Tịch, giới thiệu cho cha một chút được không?”
“Cháu chào bác, cháu là bạn cùng lớp với Lam Tịch, cháu là Lưu Tuyết!”
“Chào cháu!”
“Phụ thân tới trường học có chuyện gì sao?”
“Đi qua mà thôi, thuận tiện đón con về nhà!”
“Ta muốn đưa Lưu tuyết về trước!”
“Lên xe đi!” Lam Tịch nhìn biểu hiện của phụ thân, mở cửa xe cùng Lưu Tuyết ngồi vào ghế sau! Hàn Vân Long giúp con đóng cửa xe rồi lên ghế trước ngồi! Dọc theo đường đi Hàn Vân Long thường qua kính chiếu hậu nhìn hai người phía sau, hai người cười cười nói nói vui vẻ khiến hắn vô cùng không thoải mái!
Tiến Lưu Tuyết xong Lam Tịch vẫn ngồi ở phía sau, cúi đầu không nói câu nào! Hàn Vân Long do dự một chút rồi đem xe chạy đến một nhà ăn Pháp!
Bửa cơm này ăn vô cùng buồn bực, Hàn Vân Long hỏi một câu Lam Tịch đáp một câu, ngoài ra đều không nói lời nào! Tuy rằng Lam Tịch ngồi đối diện mình nhưng Hàn Vân Long lại cảm giác đứa nhỏ cách mình thật xa, xa vô cùng vươn tay ra tưởng chừng không chạm đến được! Cho tới bây giờ Hàn Vân Long cũng chưa từng thấy qua Lam Tịch lạnh lùng như thế! Trước kia khuôn mặt này chỉ cần thấy mình liền tươi cười, bây giờ làm sao vậy?
Đến bãi đỗ xe Hàn Vân Long nghĩ mãi vẫn là nhịn không được nói một câu!
“Lam Tịch, đó là bạn gái của con sao?”
“Xem như thế đi!”
“Con còn nhỏ cần tập trung vào học hành, qua vài năm có bạn gái cũng không muộn!”
“Ta chỉ là xem nữ nhân có lực hấp dẫn lớn như vậy không.”
“Có ý gì?”
“Không có ý gì, chỉ là muốn biết phụ thân vì sao thích ở cùng nữ nhân như vậy, kỳ thật nếu phụ thân thích cứ mang nữ nhân về ta không phản đối, nếu sợ ta ảnh hưởng phụ thân, ta sẽ chuyển vào kí túc xá của trường!”
“Thái độ này là cùng cha nói chuyện sao Lam Tịch?” Giọng điệu khinh miệt kia nhất thời khiến Hàn Vân Long tức giận bùng nổ!
“Trong nhà nhiều phòng như vậy nếu phụ thân muốn làm gì không cần ở văn phòng vụng trộm!”
“Chát!” Một cái tát này, Lam Tịch sửng sốt vô cùng, bên má nóng cháy, phụ thân lần đầu tiên tát hắn, chẳng lẽ ta nói sai rồi sao? Vì muốn cùng nữ nhân phụ thân ngay cả gia cũng không về, nếu muốn chẳng lẽ phụ thân còn sợ ta nói sao? Lam Tịch gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Vân Long, trong mắt dần dần nổi lên một tầng tức giận!
“Lam Tịch. . .” Hàn Vân Long nhìn bàn tay của mình, hối hận không thôi, trong lòng hoảng loạn!
Lam Tịch một câu chưa nói, xoay người bỏ chạy, Hàn Vân Long vội vàng đuổi theo, mới kéo quần áo của đứa nhỏ đã Lam Tịch linh hoạt lắc mình vùng ra chạy tiếp, đảo mắt đã không thấy tăm hơi thiếu niên!
Hàn Vân Long không nghĩ tới thân thủ Lam Tịch lại tốt như vậy, lặng đi một chút rồi vội vàng lái xe đuổi theo!
Người giúp việc đều dặn dò không được được tùy tiện vào phòng của tam thiếu gia quấy rầy, cho nên Lam Tịch ngất vẫn không bị ai phát hiện, đến sáng ngày thứ hai Lam Tịch mới tỉnh lại. Luyện công tẩu hỏa nhập ma nguyên khí đại thương, Lam Tịch cắn chặt răng gắng gượng đứng lên.
Lam Tịch xuống lầu đã thu thập xong hết thảy, chính là sắc mặt tái nhợt khiến quản gia rất lo lắng!
“Tiểu thiếu gia, thân thể không thoải mái sao?”
“Mơ phải ác mộng mà thôi, không có việc gì!”
“Vậy thiếu gia mời dùng bữa sáng!”
“Ta không muốn ăn, đi học thôi!”
“A, dạ!”
Lam Tịch bây giờ trông thật âm trầm, Lưu quản gia vội vàng phái xe, dặn vệ sĩ đưa Lam Tịch đi học!
Hàn Vân Long một đêm thức trắng, chẳng biết tại sao luôn luôn buồn bực bất an! Mãi ngày thứ ba từ sau vụ kia, Lam Tịch cũng không còn gọi điện thoại cho cha, bình thường nhận được điện thoại của con trai cho dù nghe qua thật lạnh lùng và vô cảm, nhưng nếu để ý vẫn là ấm áp, ít nhất biết đứa con trai này còn chưa quên mình, ít nhất biết thiếu niên vẫn sống tốt! Nhưng ba ngày không gọi điện thoại thì đây là lần đầu tiên! Giữa trưa, Hàn Vân Long cầm di động nghĩ nửa ngày, ngón tay do dự bấm số Hàn Vân, Lam Tịch, cuối cùng vẫn gọi cho Hàn Vân!
“Cha?”
“Ừ, đang làm gì?”
“A, cùng em trai dùng cơm!”
“Hai đứa em đều có ở đây à?”
“Vâng!”
“Gâng đây không có gây rắc rối đi?”
“Cha yên tâm, con cùng Hàn Dương đều bận rộn thi vào cao đẳng mà!”
“Vậy là tốt rồi, Lam Tịch đâu?”
“Cha tìm em? Con đem điện thoại cho em nha!”
“Không cần, cha chỉ hỏi một chút, em ở trường học tốt không?”
“Lam Tịch luôn là học sinh ngoan, cha không cần lo lắng!”
“Vậy à, tốt rồi!”
“À, đúng rồi, Lam Tịch mới có bạn gái, lớn lên đẹp lắm!”
“Cạch!” Bút máy trong tay bị bẻ gãy đôi! Hàn Vân Long nhìn bàn tay đầy mực bút máy, cắn chặt răng!
“Lam Tịch còn nhỏ, cần tập trung học tập, con là anh trai cần quản lý em nó cho tốt!”
“Cha, con khi mười lăm tuổi cũng bắt đầu có bạn gái, lúc ấy cha vẫn ủng hộ mà, yên tâm đi, Lam Tịch thành tích tốt lắm, có bạn gái cũng sẽ không chậm trễ việc học tập! Sắp vào học rồi, con gác mấy nha, chào cha!”
Hàn Vân Long cầm di động nửa ngày ngẩn ngơ, đúng nha, Hàn Vân cũng là mười lăm có bạn gái, lúc ấy mình một chút cũng không phản đối, Lam Tịch bây giờ có bạn gái cũng rất bình thường! Sao mình lại phản đối a?
Vương bí thư gõ cửa rồi mang một tập hồ sơ vào! Nhìn Tổng giám đốc Hàn không yên lòng, cùng bàn tay đầy mực bút máy, Vương bí thư lấy ra một cái khăn ướt đưa cho Hàn Vân Long!
“Tổng giám đốc Hàn, mấy thủ tục này cần ngài xem xét và kí nhận!”
“Ừm!” Vương bí thư lấy một cây bút máy cạnh đó đưa cho Tổng giám đốc Hàn! Tiếp nhận bút, Hàn Vân Long nhìn cũng không nhìn kí luôn không để ý, chờ lấy lại tinh thần nhìn chữ vừa kí đến ngây ngẩn cả người “Lam Tịch” hai chữ này như lửa cháy hừng hực đốt hai mắt của Hàn Vân Long! Hàn Vân Long vội vàng rút tờ giấy kia ra xé nát!
“Đi mang bản khác lại đây đi!”
“Ơ, vâng!”
Tổng giám đốc Hàn sắc mặt âm trầm khiến Vương bí thư một trận khẩn trương, lập tức ra khỏi văn phòng đánh lại thủ tục khác! Hàn Vân Long nhìn chằm chằm bàn đầy mảnh giấy sửng sốt nửa ngày! Buổi trưa này Hàn Vân Long không ngừng hút thuốc, tuy nhiên xua không được buồn rầu trong lòng, nhìn đồng hồ rồi dập thuốc lá đi ra cửa!
“Tổng giám đốc Hàn về nhà sao?”
“Đi xuống đi, tôi tự lái xe!”
“Dạ!”
“mấy người cũng không cần đi theo!” Hàn Vân Long nhìn vệ sĩ nói xong ngồi vào vị trí lái liền rời đi!
Dừng xe trước cổng trường học, Hàn Vân Long nhìn chằm chằm mấy học sinh ra vào! Thấy bong hình quen thuộc kia Hàn Vân Long trong lòng kích động, mà khi thấy bên cạnh thiếu niên còn có một nữ sinh xinh đẹp khi tâm trạng phức tạp vô cùng! Hai người vừa nói vừa cười đi về phía Hàn Vân Long.
“Lam Tịch!”
“Phụ thân?” Lam Tịch đột nhiên ngẩng đầu, hơi lặng đi một chút, trông vô cùng mất tự nhiên! Hàn Vân Long nhìn nữ sinh cạnh thiếu niên!
“Lam Tịch, giới thiệu cho cha một chút được không?”
“Cháu chào bác, cháu là bạn cùng lớp với Lam Tịch, cháu là Lưu Tuyết!”
“Chào cháu!”
“Phụ thân tới trường học có chuyện gì sao?”
“Đi qua mà thôi, thuận tiện đón con về nhà!”
“Ta muốn đưa Lưu tuyết về trước!”
“Lên xe đi!” Lam Tịch nhìn biểu hiện của phụ thân, mở cửa xe cùng Lưu Tuyết ngồi vào ghế sau! Hàn Vân Long giúp con đóng cửa xe rồi lên ghế trước ngồi! Dọc theo đường đi Hàn Vân Long thường qua kính chiếu hậu nhìn hai người phía sau, hai người cười cười nói nói vui vẻ khiến hắn vô cùng không thoải mái!
Tiến Lưu Tuyết xong Lam Tịch vẫn ngồi ở phía sau, cúi đầu không nói câu nào! Hàn Vân Long do dự một chút rồi đem xe chạy đến một nhà ăn Pháp!
Bửa cơm này ăn vô cùng buồn bực, Hàn Vân Long hỏi một câu Lam Tịch đáp một câu, ngoài ra đều không nói lời nào! Tuy rằng Lam Tịch ngồi đối diện mình nhưng Hàn Vân Long lại cảm giác đứa nhỏ cách mình thật xa, xa vô cùng vươn tay ra tưởng chừng không chạm đến được! Cho tới bây giờ Hàn Vân Long cũng chưa từng thấy qua Lam Tịch lạnh lùng như thế! Trước kia khuôn mặt này chỉ cần thấy mình liền tươi cười, bây giờ làm sao vậy?
Đến bãi đỗ xe Hàn Vân Long nghĩ mãi vẫn là nhịn không được nói một câu!
“Lam Tịch, đó là bạn gái của con sao?”
“Xem như thế đi!”
“Con còn nhỏ cần tập trung vào học hành, qua vài năm có bạn gái cũng không muộn!”
“Ta chỉ là xem nữ nhân có lực hấp dẫn lớn như vậy không.”
“Có ý gì?”
“Không có ý gì, chỉ là muốn biết phụ thân vì sao thích ở cùng nữ nhân như vậy, kỳ thật nếu phụ thân thích cứ mang nữ nhân về ta không phản đối, nếu sợ ta ảnh hưởng phụ thân, ta sẽ chuyển vào kí túc xá của trường!”
“Thái độ này là cùng cha nói chuyện sao Lam Tịch?” Giọng điệu khinh miệt kia nhất thời khiến Hàn Vân Long tức giận bùng nổ!
“Trong nhà nhiều phòng như vậy nếu phụ thân muốn làm gì không cần ở văn phòng vụng trộm!”
“Chát!” Một cái tát này, Lam Tịch sửng sốt vô cùng, bên má nóng cháy, phụ thân lần đầu tiên tát hắn, chẳng lẽ ta nói sai rồi sao? Vì muốn cùng nữ nhân phụ thân ngay cả gia cũng không về, nếu muốn chẳng lẽ phụ thân còn sợ ta nói sao? Lam Tịch gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Vân Long, trong mắt dần dần nổi lên một tầng tức giận!
“Lam Tịch. . .” Hàn Vân Long nhìn bàn tay của mình, hối hận không thôi, trong lòng hoảng loạn!
Lam Tịch một câu chưa nói, xoay người bỏ chạy, Hàn Vân Long vội vàng đuổi theo, mới kéo quần áo của đứa nhỏ đã Lam Tịch linh hoạt lắc mình vùng ra chạy tiếp, đảo mắt đã không thấy tăm hơi thiếu niên!
Hàn Vân Long không nghĩ tới thân thủ Lam Tịch lại tốt như vậy, lặng đi một chút rồi vội vàng lái xe đuổi theo!