"Được!" Tạ Dư Trì cũng sảng khoái, lấy ra tấm đưa cho Thuật Dung.
Nàng nhìn thoáng qua ba lô, nàng vẫn còn tấm phù...!Vậy thì, đợi lát nữa bớt thời giờ lại làm thêm mấy tấm.
Thuật Dung và Tạ Dư Trì đi thang máy lên tầng , cô bấm mật mã vào một cái tủ sắt lớn bên cạnh, một ngăn kéo mở ra.
Cô lấy ra ba cái túi nhỏ trong suốt, mỗi một viên trong túi đều là màu đỏ hoặc là xanh biếc to bằng ngón tay cái.
"Đây."
"Cảm ơn." Tạ Dư Trì nhận lấy, nắm nắm tinh hạch một cách tò mò.
Thuật Dung lại mở ra một ngăn khác, lấy ra một hộp nhỏ, "Của em."
"Hả?" Tạ Dư Trì mở hộp ra, thấy bên trong là một tinh hạch cỡ nắm tay, " Sao?"
"Đúng vậy, em có thể đến bất kỳ gian phòng nào trên lầu ba hấp thu, không có theo dõi." Thuật Dung nói, "Nếu còn muốn đổi tinh hạch Sao, em có thể tìm tôi."
"Cảm ơn!"
"Không có gì."
Mỗi phòng đều được xây kín, hơn nữa không gian rất nhỏ, bên trong có một cái giường gỗ đơn giản.
Tạ Dư Trì ngồi trên giường, lấy ra ba túi nhỏ tinh hạch Sao, đổ ra tay.
『 Ting! Luyện hóa tinh thạch Sao hay không? 』
Luyện hóa?
『 Loại bỏ tạp chất trong tinh hạch, sẽ không sinh ra tác dụng phụ đối với cơ thể ký chủ! 』
Nói cho ta trước, tốn tính phân không?
『 viên Sao cần tích phân! Tinh hạch Sao cần tích phân! 』
Vậy chẳng phải là...!Tổng cộng tích phân???
Tạ Dư Trì nàng chỉ có tích phân.
Tạ Dư Trì cảm thấy mình thực sự có hệ thống tạo.
『...!Vậy thì, thời hạn bảo vệ người mới có ưu đãi, tích phân đều luyện hóa hết cho ngài.
』
Chỉ ưu đãi tích phân...
『 Có chấp nhận không? 』
Có!!!
Tạ Dư Trì tỏ vẻ tâm mệt, nàng lại khuất phục dưới uy nghiêm của hệ thống.
viên tinh hạch nàng đang cầm trên tay đột nhiên bị lam quang nhu hòa bao lấy, Tạ Dư Trì đợi đến khi lam quang tan đi, chỉ thấy trong tay mình chỉ còn lại viên tinh hạch nhỏ đến không bằng nửa đốt ngón tay út...
Tâm tình hơi phức tạp.
Tạ Dư Trì cầm lấy một viên lên, cho vào miệng như ăn kẹo.
Gần như vừa mới chạm vào đầu lưỡi, tinh hạch liền tan ra, không còn mùi vị gì, nhưng Tạ Dư Trì lại cảm thấy đột nhiên khắp người có một cảm giác nóng nhàn nhạt?!
Nàng dứt khoát cầm một nắm cho vào miệng, lần này cảm giác mạnh hơn rất nhiều, nàng có thể cảm nhận được một luồng nhiệt chảy dọc khắp người, nàng không thể diễn tả được cảm giác này là như thế nào, nhưng loại cảm giác tinh lực tràn đầy đến mức sắp trào ra, sức mạnh toàn thân không có chỗ phát huy này thực sự —— Quá tuyệt!
Tạ Dư Trì có chút run rẩy, nàng đột nhiên nghĩ đến gì đó, vội vàng mở ra chế tác, làm tấm phù chú, cảm giác sức mạnh sắp bành trướng nổ mạnh vừa rồi tức khắc biến mất...
Nó giống như...!Giống như cắn thuốc vậy, cái loại thuốc mà nâng cao tinh thần kia a!
Như thể đã khám phá ra một lục địa mới, Tạ Dư Trì ném phần còn lại vào miệng, cảm thấy sức mạnh xuất hiện trở lại lần nữa, lại làm thêm tấm phù chú.
『...!』
Hệ thống nhìn động tác của Tạ Dư Trì, không biết vì sao có chút tâm mệt.
Tạ Dư Trì niết tinh hạch Sao trong tay, lam quang vừa rồi lại bao lấy nó, chỉ chốc lát sau, tinh hạch to bằng nắm tay đã co lại một nửa.
Tạ Dư Trì nuốt nó vào, đột nhiên nhịn không được lăn trên giường một cái ——
Đau!
Đau quá ——
"Hô, khụ ——" Tạ Dư Trì cắn răng không phát ra bất kỳ âm thanh nào, nàng nhịn đau làm tấm phù chú cuối cùng trong ngày hôm nay, tình huống lại không có chuyển biến tốt đẹp.
Tạ Dư Trì nắm chặt ga trải giường, cảm thấy sống không bằng chết.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Thuật Dung cũng nghe thấy được một giọng nói...
『 Ting! Chúc mừng ký chủ đã đột phá Sao!
Khen thưởng: tích phân, điểm kỹ năng 』
Tạ Dư Trì như bị ngâm trong nước vậy, tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào mặt, môi tái nhợt vì đau, nàng nằm liệt trên giường thiếp đi.
Thời điểm tỉnh lại, căn phòng tối om, cứ như đã là buổi tối.
Tạ Dư Trì ngẩng đầu lên, phát hiện đây không phải là cái phòng nàng hấp thu kia.
Đây là một căn phòng rất đơn giản, cho dù là bàn hay là giường, cách bài trí toàn bộ căn phòng đều vô cùng đơn giản, lộ ra một phong cách lãnh đạm.
Tạ Dư Trì ngồi trên giường phát ngốc trong chốc lát, mới nhớ ra hình như mình đã thăng cấp lên Sao thành công?
Nhận được tích phân, điểm kỹ năng? Hệ thống không khen thưởng vũ khí gì sao?! Thật là keo kiệt...
Tạ Dư Trì nóng lòng mở thanh Kỹ Năng, chọn học tập phù chú Sao mình đã ao ước từ lâu.
『 Ting! Học tập thành công! 』
Nhấp vào chế tác, mới phát hiện giới hạn cao nhất mỗi ngày của phù chú Sao chỉ có tấm?
Cũng chính là mỗi ngày chỉ có thể làm tấm?
Vốn dĩ Tạ Dư Trì chuẩn bị ghét bỏ hệ thống này, nhưng đột nhiên nghĩ đến chuyện chính mình trước đây làm phù chú đến kiệt sức hôn mê, dừng một chút, hỏi: Làm một tấm này tiêu hao bao nhiêu sức lực? So với làm Sao?
『 Có thể coi như ngài một hơi làm tấm.
』
Tạ Dư Trì:...
『 Hiện tại ngài là Sao, thể lực đã được tăng lên.
』
Tạ Dư Trì vẫn có chút sợ.
Nhưng vì tò mò nên nàng đã chọn chế tác.
Ồ ——
Thân thể Tạ Dư Trì mềm đến thiếu chút nữa lăn xuống giường.
Cảm giác sức lực bị rút mất trong nháy mắt kia quả thực không ổn tí nào.
Nàng ghé vào trên giường thở dốc một hồi, mới cảm thấy nhẹ nhõm được một chút.
Tạ Dư Trì có chút hoảng sợ nhìn phù chú Sao trong ba lô, nàng cảm thấy sớm muộn gì cũng bị phù chú hút khô...
Ừm, nàng sẽ không nói việc phù chú Sao cho Thuật Dung, nếu không...!Tạ Dư Trì sợ rằng mình sẽ chết trên đường chế tác phù chú, như vậy nàng tuyệt đối là Phù Chu Sư chịu ấm ức nhất, không gì sánh nổi?!
Phù Chú Sư ấm ức xuống giường, mở cửa ra mới phát hiện chính mình đã về tới biệt thự nhỏ của Thanh Hòa và Thuật Dung?!
Nàng nhìn cánh cửa bên trái rồi cánh cửa bên phải, kinh ngạc phát hiện phòng mình vậy mà ở giữa?!
Tạ Dư Trì có chút xấu hổ, cảm thấy như mình chen vào vậy...
"Tỉnh rồi? Lầu một có phòng vệ sinh, đi tắm rửa đi." Thuật Dung lau tóc, đi tới sô pha, "Phòng của em là tôi sắp xếp, cảm giác như thế nào?"
"Rất tốt, em rất thích." Tạ Dư Trì hoàn toàn không cảm thấy lương tâm cắn rứt, nàng chạy xuống lầu đi vào phòng vệ sinh, sau đó bắt đầu tắm rửa, dù sao trong ba lô cũng có quần áo.
Nhưng mà nàng quên mang theo khăn tắm.
Nhìn khăn lông treo ngoài phòng tắm, nàng có chút suy sút, a, sao nàng lại ngốc đến như vậy?! Dùng khăn tắm của người khác để lau không ổn lắm!!!
"Khăn lông màu lam là mới, cho em."
Tạ Dư Trì trước nay chưa bao giờ cảm thấy Thuật Dung sẽ săn sóc đến như vậy!
Nàng thay áo ngủ xong chạy ra ngoài, liền thấy Thanh Hòa đang ôm một người đàn ông không mặc áo đi lên lầu?!
Đóng băng tại chỗ.
"Thủ lĩnh, ký túc xá của ngài còn có trẻ con sao?" Người đàn ông kia cười rộ lên.
"Đừng nhìn cái không nên nhìn." Thanh Hòa khẽ cười một tiếng, nhìn thoáng qua Tạ Dư Trì đang ngây ngốc tại chỗ, áo ngủ thỏ hồng nhạt bông bông mềm mềm kia xác thực rất giống trẻ con, hơn nữa dáng người Tạ Dư Trì vốn là nhỏ xinh, mặc bộ quần áo này cũng không khác gì trẻ con.
Thanh Hòa lên lầu vào căn phòng bên phải, đóng cửa lại, Tạ Dư Trì mới định thần lại.
Nàng nhìn thoáng qua Thuật Dung đang bật TV chuẩn bị xem đĩa, mặc dù rất tò mò nhưng mà...!Ừm, nàng vẫn rất nhát khi đến gần Thuật Dung, vì thế Tạ Dư Trì lộc cộc chạy lên lầu trở về phòng.
Cảm thấy không ngủ được...
Tạ Dư Trì lăn lộn trên giường, hệ thống, nhiệm vụ của ta chỉ có săn tang thi sao? Ngoại trừ điều này và thăng cấp, làm thế nào để được thêm điểm kỹ năng?
『 Nhiệm vụ, thành tựu, thăng cấp.
』
Thành tựu là cái gì?
『 Đạt được thành tựu đặc thù.
』
Đó là cái gì?
『 Ký chủ đạt được sẽ biết nó.
』
Tạ Dư Trì hơi mệt mỏi, nàng mở thanh Kỹ Năng, nhìn lướt qua điểm kỹ năng cần thiết phù chú Sao —— điểm?! Sao không đi cướp đi?!
điểm?!!
Trời ạ...!
Tạ Dư Trì cảm thấy tim mình quặn đau.
Nàng lại nhìn Phù Tăng Tốc sơ cấp, lần sau học cái này đi.
Cho mình một tấm Phù Tăng Tốc, chạy tới dán đám tang thi cũng nhanh hơn một chút...
Tại sao Phù Chú Sư không thể khống chế phù chú chứ! Quả thực là quá tệ!
『 Có kỹ năng Khống Phù Thuật, nhưng ký chủ chưa kích hoạt nó.
』
Cho dù nó được kích hoạt cũng không có điểm kỹ năng nào để học...
『 Đúng vậy.
Khống Phù Thuật sơ cấp cần điểm kỹ năng.
』
Ha hả, ngươi đi cướp đi.
『 Cướp của ký chủ? 』
Tạ Dư Trì nhất thời cạn lời.
Nàng lại mở ba lô, lấy túi thức ăn ra, lấy túi bánh mì một mình chiếm một ô, sau đó lại bỏ túi vào.
Hửm, dấu chấm hỏi này là...
『 Ting! Mở rộng ba lô hay không? 』
『 Lần đầu tiên tích phân! 』
Trái cây ô, nước khoáng ô, túi quần áo ô, tui đồ ăn ô, bánh mì ô, phù chú Sao ô, phù chú Sao ô, chủy thủ ô...
Tạ Dư Trì dự định giữ lại ô chứa tinh hạch Sao, nói như vậy...!Nàng còn ô trống.
ô...!Nhận được một rương kho báu nhỏ bí ẩn có lẽ sẽ đầy...
Hệ thống, nếu ba lô ta đầy, khen thưởng sẽ thế nào?
『 Hệ thống sẽ thu về, đổi thành tích phân cho ký chủ.
』
...!Trao đổi tương đương?
『 Ký chủ, ngài nên tỉnh lại đi.
』
Tạ Dư Trì nghẹn một chút, chung quy hiện tại có việc cầu hệ thống, nàng mím môi, phù chú Sao này đổi được bao nhiêu tích phân?
『 tấm đổi được tích phân, nhưng kí chủ không thể chủ động đổi.
』
...!Ta biết rồi.
Tạ Dư Trì thở dài, bây giờ nàng vẫn còn tích phân, cho nên, vậy mở rộng ba lô đi...
『 Ting! Tiêu phí tích phân, mở rộng thành công! 』
Tạ Dư Trì nhìn ô vừa tăng thêm, tâm tình vi diệu.
Ôthứ hai bao nhiêu tích phân?
『 tích phân 』
Ô thứ ?
『 tích phân 』
Thứ ?
『 tích phân 』
...
『 Ô thứ tốn tích phân, nhưng! Ô thứ tốn tích phân.
Thứ tốn ! 』
Coi như, ta chưa từng hỏi đi...
Đã hiểu biết các quy luật của hệ thống không sai biệt lắm, Tạ Dư Trì cảm thấy mình thực sự nghèo muốn chết.
Nàng đội mũ lên, ghé vào trên giừng giả chết, đột nhiên nghe được những tiếng rên rỉ ngắt quãng?
"Ưm, a...!ha..."
Tạ Dư Trì: "..."
Mặt nàng đỏ lên, tiếng rên này là từ phòng bên cạnh...
Cách âm của căn phòng khá tốt mà!
Tại sao...!Sẽ có...
Nàng lăn lộn trên giường hồi lâu, nhưng nàng vẫn chưa buồn ngủ, ngược lại càng thêm thẹn thùng.
Không thể làm gì, nàng bò xuống giường, đẩy cửa ra, đập vào mắt là cái TV lớn trên tường đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt quỷ, kèm theo tiếng gầm thét chói tai....