Phù Lạc nhất thời căng thẳng, vội vàng lấy tay sờ sờ cổ, hoàn hảo, đầu còn đây, chỉ sợ sau này lúc sờ vào, đầu đã không còn trên cổ. Nơi hậu cung giết người như giẫm kiến này, nhất là nghe thấy cái từ không tốt đó, Phù Lạc liền hoài nghi là hoàng đế muốn giết mình. Nàng cũng không biết vì sao luôn có loại ảo giác này, cảm giác hoàng đế muốn giết mình.
“Công chúa, Lăng tiểu chủ bên kia đã xảy ra chuyện.” Bích Diệp thở hổn hển nói.
Phù Lạc hít một hơi thật sâu, “Được rồi, sau này chỉ cần không phải hoàng thượng nói muốn chém đầu của ta, thì ngươi không cần kích động như thế, làm ta sợ muốn chết.”
“Nô tì đáng chết.”
“Đừng nói đáng chết, người nào cũng không đáng chết. Nói đi, nàng ta làm sao vậy?”
“Lăng tiểu chủ ngã gãy chân.”
“Sao mà gãy?” Phù Lạc cũng không nghĩ tới bản thân lại hỏi câu này đầu tiên, mà không phải là mấy câu “Có nặng lắm không, mau chóng đi thỉnh thái y” linh tinh, xem ra chính mình cũng đã bị hậu cung tràn ngập tính kế này thay đổi thành lạnh lùng rồi.
“Nghe nói là, Ngụy tiểu chủ đẩy Lăng tiểu chủ, Lăng tiểu chủ liền ngã từ trên bậc thang xuống.”
“Nghiêm trọng không?”
“Nghe thái y nói, là gãy chân, chỉ sợ cần phải nghỉ ngơi, hai tháng mới có thể lành.”
“Vì sao ngươi nói không tốt?” Phù Lạc cảm thấy đây chẳng qua là các tiểu chủ tranh đấu trong hậu cung, liên quan gì đến mình chứ.
“Công chúa, tú nữ tiểu chủ này xảy ra chuyện, bên trên sẽ trách cứ chủ tử phụ trách huấn luyện lễ nghi cho tú nữ là người.”
Thật sự là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.
“Phù phi nương nương, Quý phi nương nương mời người đến Khánh Đồng Hiên một chuyến.” Thấy không, Ngọc Quý phi đã nhanh chóng sai người đến truyền Phù Lạc qua rồi.
“Đã biết, giúp Bổn cung đổi xiêm y đi.”
Phù Lạc đứng dậy đi vào phòng trong, Bích Diệp cùng Bích Ngô đang muốn thoa phấn vẽ lông mày cho nàng, lại bị nàng ngăn trở.
“Bích Diệp, có thể đem mặt ta họa thành tái nhợt một chút không. Bích Ngô, tùy tiện vấn một búi tóc được rồi, không cần quá chỉnh tề, tốt nhất là để rối loạn một chút đi.” Hai nha đầu đều là người thông minh, vừa nghe lời này đã biết tâm ý Phù Lạc.
Hiện giờ đành phải làm bộ như thân mình không tốt, để ứng phó Ngọc Quý phi, mặc dù không cần phải làm quá, nhưng Phù Lạc cũng không muốn khiến cho người ta lấy cớ, đến lúc đó cho dù Ngọc Quý phi nhìn tình cảm tỷ muội không muốn trừng phạt mình, nhưng những phi tử khác sẽ châm ngòi, phỏng chừng mình cũng không tránh khỏi trách phạt, có điều sợ nhất vẫn là hoàng đế sau này dùng nó làm cớ.
Cứ như vậy Phù Lạc một thân tố y, ốm yếu đi tới trước mặt Ngọc Quý phi.
“Tần thiếp vấn an Quý phi nương nương.” Lúc hạ thấp thân xuống đứng dậy, còn cố ý lắc lư thân mình, Bích Ngô nhanh chóng tiến lên đỡ, Phù Lạc nhìn thoáng qua nàng ta, trong lòng nói quả nhiên là nha đầu thông minh lanh lợi.
“Thân mình muội muội làm sao vậy?”
“Mấy ngày trước bị nhiễm phong hàn, không có gì đáng ngại.”
“Bổn cung thấy lúc muội dùng trượng với Lý ma ma, thân mình vẫn rất tốt cơ mà.” Ngọc Quý phi lạnh lùng hừ nói.
Phù Lạc không nói tiếp, không biết sắp phải đón nhận cái gì, Lan Hiền Phi hiện giờ cũng đang có mặt, xem ra hôm nay cũng thật có chút hương vị Hồng Môn Yến.
“Lý ma ma phạm lỗi Bổn cung cũng biết, nhưng dù sao bà ta cũng là lão ma ma trong cung, lại là ân nhân của Đại hoàng tử, là chưởng tán bát phẩm, như vậy đã không còn, muội có phải đã làm quá rồi không, nếu hoàng thượng truy hỏi tới, Bổn cung trả lời thế nào?”
“Nương nương dạy rất đúng, là tần thiếp quá xúc động, tần thiếp cam nguyện lĩnh phạt.”
“Hiền phi tỷ tỷ xem nên phạt như thế nào, Lý ma ma dù sao cũng là nhũ nương của Đại hoàng tử, người đi ra từ trong cung của tỷ?”
“Sau khi Lý ma ma thành chưởng tán, cũng không còn là người của cung Tường Vân, tần thiếp cũng không quản được bà ta, hết thảy đều do nương nương làm chủ, nhưng mà lần này bà ta quả thật quá mức, lại có thể dám đánh mắng tiểu chủ mới tới. Tần thiếp cho rằng Phù phi muội muội mặc dù xúc động, nhưng đều có nguyên do, mong rằng nương nương khoan dung với Phù phi muội muội.”
Trong lòng Phù Lạc đối với Lan phi chỉ có khen ngợi. Một câu nói liền vứt bỏ quan hệ giữa nàng ta cùng Lý ma ma khi dễ chủ tử kia, lại vì mình mà cầu tình, chẳng trách trong cung đều khen nàng ta là người tốt nhất. Đáng tiếc Phù Lạc đã đọc qua nhiều tiểu thuyết, căn bản sẽ không tin tưởng trong cung này còn có người tốt.
“Phù phi còn không mau tạ ơn Hiền phi tỷ tỷ xin tha cho mình, đã thế này, thì phạt tu tâm dưỡng tính nửa năm đi. Muội cũng nên sửa lại tính tình của mình, kẻo đến lúc hoàng thượng trách phạt xuống, Bổn cung cũng cảm thấy mất hết thể diện.”
“Tạ ơn Quý phi nương nương, Hiền phi nương nương.” Bị người ta trừng phạt, vẫn phải mỉm cười cám ơn, cấp bậc thấp đúng là uất ức, không trách được mọi người đều muốn leo lên cao, trở thành hoàng hậu quyền lực nắm giữ hậu cung.
“Lần này gọi muội tới còn vì chuyện của Lăng tiểu chủ cùng Ngụy tiểu chủ, mới mấy ngày đã xảy ra chuyện xấu như thế, Phù phi muội là phụ trách huấn luyện tú nữ như thế nào vậy?”
“Tần thiếp đã nhiều ngày thân mình không tốt, vẫn luôn không đi điện Thể Nguyên, không ngờ tới sẽ xảy ra việc này, xin nương nương tha thứ. Tần thiếp trẻ tuổi không hiểu, mong nương nương lại phái người theo ở bên cạnh trợ giúp mới tốt.”
“Sai lầm chính là sai lầm, còn dùng thân mình không tốt đến thoái thác. Muội đi sao chéo《Nữ giới》mười lần, dưỡng lại tính tình của mình đi.” Quý phi tức giận đến ánh mắt đều trợn tròn.
“Vâng.” Phù Lạc thực ủy khuất lui xuống.
“Công chúa chớ để ở trong lòng, Quý phi nương nương cũng là ngại trước mặt Hiền phi nương nương, mới không thể không trách phạt người.”
Phù Lạc đối với Bích Diệp nói tốt cho Ngọc Quý phi kia có một tia kinh ngạc, nghĩ lại nàng ta cũng là vì trấn an mình, cho nên cũng không để trong lòng.
Điện Thể Nguyên
Lăng Nhã Phong nhìn thấy Phù Lạc xuất hiện, lập tức giãy dụa muốn đứng dậy vấn an.
“Muội muội có thương tích trong người không cần đa lễ. Bổn cung chỉ tới thăm thương thế của muội một chút, muội chịu ủy khuất, có gì cần cứ việc phân phó cô cô nơi này, dưỡng thương thật tốt đi.” Nói xong lại ra hiệu cho Bích Diệp cùng Bích Ngô mang đồ tẩm bổ đến đặt lên bàn.
“Tạ nương nương quan tâm, Ngụy, Ngụy Lan nàng ấy sao rồi, nương nương ~~” Lăng Nhã Phong vẫn khăng khăng để cung nữ hầu hạ nâng dậy hành lễ. Đối mặt với Lăng Nhã Phong không vì chút bệnh mà kiêu căng như vậy, tâm Phù Lạc hơi trầm xuống, xem ra lại là một người khó đối phó đây.
“Bổn cung đã trách phạt nàng ta, loại người tranh sủng hại người như vậy Bổn cung cũng đã bẩm báo Quý phi, biếm nàng ta làm cung nữ.” Phù Lạc tự mình nâng Lăng Nhã Phong dậy.
“Ngụy Lan muội muội không hiểu chuyện, cũng là nhất thời hồ đồ, nương nương có thể ~~”
“Tấm lòng của Nhã Phong muội muội thật tốt, chỉ là người như vậy trong cung tuyệt đối không thể nuông chiều. Muội muội dưỡng tốt thân mình, chuyện khác đừng lo lắng.”
“Vậy, vậy thỉnh phong vũ tháng sau?”
“Bổn cung cũng rất tiếc hận.”
“Thỉnh phong vũ là điệu múa cát tường chúc phúc cho vương triều ta hưng thịnh vĩnh hằng, tần thiếp cũng muốn xuất lực vì nó, xin nương nương để cho Nhã Phong ở phía sau màn đánh đàn tranh phụ chúng tú nữ múa, coi như là cố gắng một phần tấm lòng.”
Nếu hôm nay gặp phải chủ tử nào khác nàng, có lẽ sẽ cho rằng đánh đàn tranh ở phía sau màn có thể có khả năng gì hấp dẫn hoàng thượng, cũng sẽ không hình thành bất cứ uy hiếp gì, nói vậy cũng sẽ không cự tuyệt.
“Như vậy có thể ủy khuất muội muội không?”
“Sẽ không, Nhã Phong chỉ cần có thể vì điệu múa cát tường mà xuất ra chút lực đã cảm thấy thoả mãn rồi.”
“Vậy được rồi.”
Sau khi ra khỏi điện Thể Nguyên, Bích Ngô nhẹ giọng nói, “Tại sao nương nương lại đáp ứng Lăng tiểu chủ, nghe nói từ nhỏ cầm kỳ thư họa mọi thứ nàng ta đều tinh thông, như vậy chỉ sợ ~~”
Phù Lạc cười cười, “Nàng ta như vậy thì sớm hay muộn cũng sẽ được hoàng thượng sủng ái, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, Bổn cung cũng không muốn cự tuyệt khiến nàng ta ghi hận Bổn cung trong lòng.”
Mà trong điện Thể Nguyên, Lăng Nhã Phong cũng đang mỉm cười, vì Phù Lạc có diện mạo ngốc nghếch mà bật cười. Chỉ mình mới có thể trở thành người hoàng thượng sủng ái nhất, phi tử hiện giờ đều sẽ trở thành mây trôi. Từ lúc ở nhà lần đầu tiên nhìn thấy hoàng thượng vi phục xuất tuần, nàng liền vì trở thành thê tử của ngài mà phấn đấu.
Ngày kế Phù Lạc thực kinh ngạc phát hiện, Ngọc Quý phi lại có thể hạ mình đến Hạm Đạm Hiên thăm nàng. Sau khi thấy loại trừng phạt chí công vô tư ngày hôm qua, Phù Lạc có chút không thể thích ứng.