Sau khi đến bệnh viện thì Mạc Nhất Phóng được đưa thẳng vào phòng cấp cứu, Bạch Nhất Phong cũng nhanh chóng đi làm thủ tục nhập viện và đóng viện phí.
Sau khi Bạch Nhất Phong đóng tiền viện phí và làm thủ tục nhập viện xong thì quay lại phòng cấp cứu chờ nhưng anh vừa quay lại chưa lâu thì bác sĩ đã đi ra
- Cho hỏi ai là người nhà của bệnh nhân Mạc Nhất Phóng?
- Là tôi thưa bác sĩ, tôi là ba thằng bé, con trai tôi thế nào rồi bác sĩ?
Bạch Nhất Phong nghe bác sĩ hỏi thì nhanh chóng đứng lên trả lời sau đó hỏi thăm tình hình của con trai.
Nhưng bác sĩ khi nghe anh hỏi đến tình hình bệnh nhân thì lắc đầu rôi đưa cho anh tờ giấy cam kết
- Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức nhưng hiện tại bệnh nhân đang trong tình trạng nguy kịch, nếu vượt qua được thì cần nhanh chóng ghép tủy nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng, anh lên liên lạc với người nhà để tìm tủy thích hợp.
Mạc Phỉ sau khi nghe xong thì rất sốc cô ấy ngất luôn tại chỗ may mà Bạch Nhất Phong nhanh tay đỡ kịp sau đó anh ký giấy cam kết đưa cho bác sĩ.
Bác sĩ sau khi nhận giấy cam kết thì đi vào trong, Bạch Nhất Phong cũng nhanh chóng đưa Mạc Phỉ đến một phòng bệnh dặn dò y tá chăm sóc cô ấy cẩn thận rồi anh ra ngoài gọi điện thoại.
Bạch Nhất Phong gọi điện về cho ông cụ Bạch kêu ông bảo mọi người đến bệnh viện.
Ông cụ Bạch nghe xong tưởng anh gặp chuyện gì lên nhanh chóng gọi hết người trong nhà đến bệnh viện.
Nhưng sau khi mọi người đến lại thấy anh đang đứng trước cửa phòng phẫu thuật mọi người cũng không để ý đi đến chỗ anh
- Nhất Phong, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Con không bị làm sao chứ? Có bị thương...!
- Ông nội, con không sao.
- Nếu con không sao thì gọi mọi người đến bệnh viện làm gì?
- Con muốn mọi giúp con làm xét.
- Xét nghiệm? Xét nghiệm gì chứ? Tại sao lại cần tất cả mọi người?
- Nhất Phóng bị bệnh máu trắng, bây giờ thằng bé cần tủy thích hợp để ghép nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Mọi người nghe xong đều rất kinh ngạc, không ai nói gì.
Bạch Nhất Phong thấy mọi người như vậy không biết phải làm thế nào để thuyết phục họ lên đành nói ra lý do Mạc Phỉ đưa Mạc Nhất Phóng về đây để mọi người biết và để họ có thể đồng ý xét nghiệm
- Lý do Mạc Phỉ đưa Nhất Phóng về đây là để chữa bệnh cho thằng bé và sau đó là giao nó lại cho con chăm sóc.
- Cái gì?
- Thật ra thằng bé bị mắc bệnh máu trắng là do di truyền, Mạc Phỉ cô ấy cũng bị và cô ấy chỉ còn sống được tháng nữa.
Vì vậy nên cô ấy đưa Nhất Phóng về đây để con chăm sóc và tìm người ghép tủy chữa khỏi bệnh cho thằng bé.
- Vậy...!
- Cô ấy không nói với con lý do khi đó bỏ đi chỉ muốn con chấp nhận thằng bé chữa bệnh cho nó và sau này giúp cô ấy chăm sóc Nhất Phóng.
Cô ấy không có ý định quay lại để cướp vị trí Bạch phu nhân của Tuyết Linh cũng không có ý định sẽ trở thành Bạch phu nhân từ khi cô ấy bỏ đi.
Vậy nên con mong mọi giúp con cứu thằng bé.
- Được.
Mọi người nghe xong thì đồng ý đi xét nghiệm thử, sau khi xét nghiệm xong thì mọi người ở lại chờ kết quả luôn, không ai ra về.
Chờ khoảng một lúc thì bác sĩ mang kết quả ra và gọi Bạch Nhất Phong vào phòng.
Mọi người ở bên ngoài rất hồi hộp chỉ mong một trong số họ có thể trùng khớp và có thể cứu Mạc Nhất Phóng.
Nhưng đời không như những gì ta mong muốn, bác sĩ đưa kết quả cho Bạch Nhất Phong va nói không có ai trong số họ là trùng khớp cả.
Bạch Nhất Phong sau khi xem kết quả thì không thể tin được anh ngờ vực hỏi bác sĩ
- Nếu người nhà không trùng khớp vậy những người không cùng huyết thống có khả năng trùng khớp không?
- Cũng không phải không thể nhưng khả năng rất thấp vì tủy của cậu bé là tủy hiếm đến người nhà còn không trùng khớp thì người ngoài khả năng trùng khớp chỉ có % thôi.
Bạch Nhất Phong nghe bác sĩ trả lời vậy anh cũng rất lo lắng nhưng anh vẫn muốn thử vận may dù chỉ là % thôi nhưng nó cũng là tia sáng và anh không thể bỏ lỡ tia sáng cuối cùng này được.
Anh muốn hi vọng vào tia sáng cuối cùng này để cứu con trai
- Vậy anh giúp tôi tìm thử, chỉ cần có hi vọng tôi sẵn sàng thử dù phải trả bất cứ giá nào.
Nếu như có người phù hợp tôi sẵn sàng đáp ứng mọi yêu cầu của người đó.
- Được.
Vậy anh chờ tôi một chút tôi thông báo với bên phía phòng gen tra thử.
- Được.
Phiền bác sĩ rồi.
Sau đó bác sĩ đứng dậy ra khỏi phòng làm việc còn Bạch Nhất Phong vẫn ngồi trong đó kiên trì chờ bác sĩ quay trở lại.
Sau khoảng tiếng đồng hồ thì cuối cùng bác sĩ cũng quay trở lại với bản kết quả trong tay
- Sao rồi bác sĩ?
- Đúng như dự đoán gen của cậu bé rất khó có thể tìm được người thích hợp để ghép tủy....