Vì vết thương không quá nghiêm trọng lên Bạch Nhất Phong chỉ ở viện ngày thì về nhà.
Mặc dù sức khỏe của Đường Tuyết Linh không nghiêm trọng nhưng mọi người vẫn kêu cô ở lại theo dõi thêm vì thế lên cô ở lại viện thêm vài ngày và xuất viện cùng ngày với anh.
Khi Đường Tuyết Linh và Bạch Nhất Phong về nhà thì ông bà quản gia và người làm trong nhà ai cũng vui mừng.
Bà quản gia vì mừng quá lên chạy đến ôm trầm lấy cô
- Thiếu phu nhân, cô cuối cùng cũng về, cô làm tôi lo quá
Đường Tuyết Linh bị ôm đến nghẹt thở cô vỗ vỗ lưng bà quản gia rồi khó khăn lên tiếng
- Dì Từ, dì ôm lỏng thôi, con khó thở
Bà quản gia nghe cô nói thì buông cô ra rối rít xin lỗi
- Xin lỗi thiếu phu nhân, tại tôi kích động quá
- Không sao đâu mà, tại dì ôm chặt quá con không thở nổi lên mới nói vậy
- Được rồi, mọi người để Tuyết Linh nghỉ ngơi có gì đến chiều thì nói chuyện
Bạch Nhất Phong thấy Đường Tuyết Linh khó xử liền giúp cô giải vây.
Anh cầm tay cô đưa cô lên tầng nhưng cô kéo tay anh lại rồi quay ra nói với ông bà quản gia
- Dì Từ, bác Trung hai người giúp con chuẩn bị đồ ăn, một lát con dậy chúng ta ăn mừng
- Được
Ông bà quản gia nghe thế vui vẻ đáp, sau khi nghe xong thì cùng Bạch Nhất Phong lên tầng.
Cả hai vừa về đến phòng thì Bạch Nhất Phong vội kéo Đường Tuyết Linh lên giường
- Anh làm gì vậy
Bạch Nhất Phong không trả lời mà nhìn cô rồi cúi xuống hôn
- Ưm...!Ưm...buông...bu..buông...em ra...!
Đường Tuyết Linh hoảng sợ đẩy mạnh Bạch Nhất Phong ra.
Bạch Nhất Phong nhìn cô, anh biết cô vẫn còn hoảng sợ chuyện lần trước lên đi đến nhẹ nhàng ôm cô vào lòng
- Anh...đừng như vậy mà...!
- Em còn sợ?
- Em...!
Bạch Nhất Phong dụi đầu vào hõm cổ cô thì thào
- Vợ, anh không kiềm chế được nữa
- Nhất Phong, có phải em làm sai gì không? Anh nói đi em sẽ thay đổi mà
- Em có làm gì sai đâu, chỉ là anh muốn em
- Anh...!
- Anh kiềm chế mấy tháng nay rồi, em định cho anh ăn chay đến khi nào đây?
- Em...đâu biết gì đâu...nếu anh muốn ăn thịt thì phải tìm bác quản gia chứ
- Anh muốn ăn em, tìm bác quản gia làm gì?
- Anh...nhưng em không muốn...rất đau...!
Bạch Nhất Phong nghe Đường Tuyết Linh nói vậy đưa tay lên sờ mặt cô, anh nhìn cô một lúc rồi nhẹ nhàng nói
- Lần này sẽ không đau nữa
Bạch Nhất Phong nhẹ nhàng dụ dỗ nhưng Đường Tuyết Linh không bị anh dụ mà lắc đầu nhìn anh
- Không
- Vợ..
- Anh đừng như vậy
Bạch Nhất Phong muốn làm nũng để cô đồng ý nhưng cô vẫn lắc đầu.
Thấy kế hoạch này không khả thi Bạch Nhất Phong liền đổi kế hoạch khác
- Vợ à, em cho anh ăn thịt rồi bây giờ bắt anh ăn chay anh làm sao chịu được
- Nhất Phong...!
- Nếu như em không cho anh ăn vậy anh ra ngoài kiếm người phụ nữ khác giải tỏa đó
- Bạch Nhất Phong, anh dám
- Anh cũng có dục vọng của bản thân nếu em không đáp ứng thì anh phải tìm người khác chứ
Bạch Nhất Phong muốn trêu chọc cô ghen một chút nhưng ai ngờ Đường Tuyết Linh đẩy anh ra đứng phắt dậy
- Anh đi luôn đi đừng về nữa
Bạch Nhất Phong chỉ là trêu đùa cô một chút nhưng ai ngờ cô phản ứng dữ như thế lên anh đành ra ngoài chờ cô hết giận thì về xin lỗi sau.
Đường Tuyết Linh thấy anh đi thật thì trái tim nhói lên, cô muốn đuổi theo giữ anh lại nhưng cô thật sự chưa sẵn sàng cho chuyện đó lên đã ngồi sụp xuống.
Tối đó Bạch Nhất Phong đi cả đêm không về, Đường Tuyết Linh ngồi trong phòng chờ anh đến tận sáng vẫn chưa thấy anh về.
Cô buồn tủi đi vệ sinh cá nhân thay quần áo rồi đến trường luôn.
Đến trường thì Cố Yên Nhi và Lâm Hy đã đang chờ cô ở cổng, thấy cô đi đến họ liền xúm lại.
Nhìn vẻ mặt cô nhợt nhạt họ tò mò hỏi
- Tuyết Linh, cậu sao vậy? Đêm qua không ngủ sao?
- Hay là đêm qua cậu và Bạch tổng làm chuyện xấu lên không ngủ
Đường Tuyết Linh nhìn hai cô bạn thân tò mò thì chỉ cười trừ sau đó đi vào trường.
Cố Yên Nhi và Lâm Hy thấy thế liền chạy theo
- Cậu sao vậy? Sao không trả lời bọn mình?
- Đúng vậy, hay cậu có chuyện gì? Không khỏe sao?
Đường Tuyết Linh thấy hai cô bạn thân chạy theo gặng hỏi thì chán nản lắc đầu rồi cùng hai người họ vào lớp.
Suốt cả buổi học Đường Tuyết Linh cứ thơ thẩn không tập trung khiến hai cô bạn thân lo lắng.
Vừa hết giờ học Cố Yên Nhi và Lâm Hy kéo Đường Tuyết Linh đến một quán cà phê gần trường rồi nhìn cô chằm chằm
- Nói đi, rốt cuộc cậu sao vậy hả?
- Mình không sao mà
- Cậu không xem tụi mình là bạn?
Cố Yên Nhi hỏi Đường Tuyết Linh nhưng cô vẫn không chịu nói, Lâm Hy tức giận đập bàn khiến Đường Tuyết Linh giật mình cuối cùng thì cô không cách nào đành nói hết chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Hai cô bạn cô chăm chú nghe, cứ tưởng nghe xong họ sẽ an ủi và đồng cảm với cô ai ngờ họ mỗi người cốc trán cô một cái lắc đầu
- Đường tiểu thư ơi là Đường tiểu thư, mình thua cậu rồi
- Đúng vậy, cậu đúng là dâng chồng cho người phụ nữ khác
Cố Yên Nhi và Lâm Hy ngao ngán nhìn cô.
Đường Tuyết Linh khó hiểu nhìn hai cô bạn thân rồi hỏi
- Hai cậu nói vậy là có ý gì?
Hai cô bạn nhìn nhau rồi chắp tay vào lạy luôn cô một lạy
- Hết chỗ nói
Đường Tuyết Linh tức giận nhìn hai cô bạn thân đang đùa cợt, cô đứng dậy muốn bỏ đi nhưng bị họ kéo lại
- Cậu đi đâu?
- Về nhà
- Làm gì?
- Vậy chứ ở đây làm trò đùa cho hai cậu à
- Được rồi, cậu ngồi xuống đây chúng ta nói chuyện đàng hoàng
Đường Tuyết Linh cũng nghe theo ngồi xuống uống một hớp nước rồi hất cằm với hai cô bạn, Cố Yên Nhi và Lâm Hy thấy thế thì đưa ra lời khuyên
- Hay là cậu đi xin lỗi Bạch tổng đi
- Nhưng làm sao xin lỗi?
- Thì cậu dâng hiến bản thân lên cho anh ấy
- Nhưng mình chưa sẵn sàng
- Hai người đã là vợ chồng gần một năm rồi bây giờ cậu nói chưa sẵn sàng
- Bọn mình mới quan hệ một lần mà
- Trời, vậy mà bây giờ cậu mới mất chồng
- Hai cậu có thôi đi không hả?
Lâm Hy thấy Đường Tuyết Linh giận liền đá chân Cố Yên Nhi kêu cố ấy đừng trêu cô nữa.
Cố Yên Nhi cũng nghe theo ngồi yên không nói gì..