Bạch Nhất Phong ôm Đường Tuyết Linh một lúc thì sợ cô mệt lên lại đề nghị với cô
- Tuyết Linh, em về nhà nghỉ ngơi một chút đi
- Không, em muốn ở đây với anh
Bạch Nhất Phong bất lực thở dài anh không hiểu rốt cuộc cô bị sao nữa rõ ràng ở đây không thoải mái nhưng vẫn muốn ở lại.
Anh gỡ hai tay cô đang ôm chặt anh ra rồi tách cô ra khỏi người anh
- Tuyết Linh, hôm nay em sao vậy? Rõ ràng ở đây không thoải mái nhưng lại không chịu về nhà nghỉ ngơi?
- Nhất Phong, anh đừng đuổi em đi mà
Bạch Nhất Phong nhìn cô chằm chằm như người ngoài hành tinh “Ủa? Anh đuổi em đi hồi nào vậy???”
- Anh đâu có đuổi em, anh thấy em ở đây không thoải mái lên muốn em về nhà nghỉ ngơi thôi mà
- Em không cần, em muốn ở cạnh anh
Đường Tuyết Linh vẫn một mực không chịu lắc đầu nói.
Bạch Nhất Phong thấy cô như vậy thì không biết phải làm như thế nào, cô từ hôm qua đến giờ không nghỉ ngơi khiến anh rất lo lắng.
Bầu không khí trong phòng đang im lặng thì một âm thanh phát ra “ọt ọt”.
Bạch Nhất Phong nhìn Đường Tuyết Linh cô ngượng ngùng quay mặt đi.
Bạch Nhất Phong nhất thời tức giận đẩy cô ra rồi đứng lên.
Anh nhìn chằm chằm Đường Tuyết Linh rồi bỏ ra khỏi phòng.
Đường Tuyết Linh thấy thế vội đuổi theo níu anh lại
- Nhất Phong, anh sao vậy? Tại sao anh lại bỏ đi?
- Đường Tuyết Linh, rốt cuộc em muốn gì đây hả? Em muốn hành anh đến khi nào đây?
- Em đâu có làm gì
- Em không làm gì? Em biết em vừa xuất viện ngày hôm qua về nhà không hả? Em có biết lý do em nhập viện là gì không? Em thật sự không cần sức khỏe của mình đúng không? Em cũng không để tâm đến những người xung quanh lo lắng cho em như thế nào đúng không?
- Em...!
- Không phải em muốn ly hôn sao? Bây giờ anh đồng ý, một lát anh bảo quản gi đưa em về Đường gia để cho ba mẹ và Gia Bách chăm sóc em anh mệt rồi.
Bạch Nhất Phong nói rồi quay lưng bỏ đi, anh thật sự không thể chăm sóc được cô nữa rồi.
Anh cảm thấy có lỗi với ba mẹ cô vì cô từ khi kết hôn với anh đã phải nhập viện hai lần rồi.
Bạch Nhất Phong gọi điện kêu quản gia chuyển hành lý đến Đường gia cho cô.
Anh muốn cô về Đường gia có lẽ như vậy sức khỏe của cô sẽ tốt lên.
Sau khi sắp xếp cho cô xong Bạch Nhất Phong lại lái xe đến quán bar Tadioto của Lục Quang Huy uống rượu.
Anh vừa đến Lục Quang Huy đã thấy Lục Quang Huy đang ngồi ở bàn rồi
- Sao vậy? Vừa về lúc sáng bây giờ lại đến
- Việc mình nhờ cậu đến đâu rồi?
- Tra ra rồi, là Lục tiểu thư của nước C.
- Là Lục Sơ Hạ?
- Cậu biết cô ta?
- Ừm.
Ba cô ta là thủ tướng của nước C, mình từng nói chuyện với ông ấy.
- Vậy bây giờ cậu tính thế nào?
- Để anh cả giải quyết
Bạch Nhất Phong nói xong chút cả ly rượu vào miệng uống hết.
Lục Quang Huy nhận ra anh có tâm sự liền chắt một ly nữa cho anh hỏi
- Cậu có chuyện gì sao?
- Cô ấy từ hôm qua đến giờ không ăn uống cũng không nghỉ ngơi.
Mình cảm thấy từ khi kết hôn với mình cô ấy chịu rất nhiều tổn thương
- Vậy cậu...!
- Mình đã đồng ý ly hôn với cô ấy để cô ấy về nhà ba mẹ có lẽ họ sẽ chăm sóc cô ấy tốt hơn mình và có lẽ sau này cô ấy cũng sẽ tìm được người đàn ông tốt hơn mình chăm sóc cho cô ấy
- Cậu thật sự đành lòng buông bỏ người cậu yêu năm qua?
- Chứ còn cách nào khác sao? Mình từng nghĩ sẽ dùng bản hợp đồng để giữ cô ấy bên cạnh mình cả đời nhưng chỉ thời gian ngắn như vậy mà cô ấy đã nhập viện hai lần trong khi trước kia ở với ba mẹ cô ấy cô ấy chưa từng phải bước chân vào viện.
Bạch Nhất Phong vừa nói vừa uống hết ly này đến ly khác.
Lục Quang Huy thấy anh uống rượu như uống nước thì vội ngăn anh lại
- Cậu uống vừa thôi, muốn chết sao?
- Có lẽ như vậy cũng tốt
- Đồ điên
Bạch Nhất Phong nữa đùa nữa thật nói khiến cánh tay đang cản anh bỏ ra và thêm một câu chửi đi kèm.
Lục Quang Huy gọi thêm mấy cô em xinh đẹp đến rồi nhìn sang Bạch Nhất Phong hỏi anh
- Cần một vài em không? Tôi tặng cậu
- Không cần giữ lại mà dùng
- Được thôi.
Mà cậu với vợ cậu động phòng lần nào chưa vậy?
Bạch Nhất Phong nghe hỏi thì liếc xéo anh một cái rồi lạnh lùng nói một câu
- Liên quan gì đến cậu?
Hai người đang nói chuyện thì Ngôn Nhất Trì đến.
Anh ngồi xuống nhìn hai người bạn thân của mình đang chí chóe với nhau thì hỏi
- Sao vậy?
- Cậu ấy cãi nhau với vợ rồi lôi mình ra đây uống rượu
- Sao vậy?
Ngôn Nhất Trì hất cằm nhìn Bạch Nhất Phong tay đưa ly rượu lên nhấp một ngụm.
Bạch Nhất Phong không nói gì chỉ lắc đầu.
Ngôn Nhất Trì cũng không muốn hỏi thêm.
Cả ba chỉ ngồi uống rượu và không bàn luận gì thêm gì nữa..