Editor: Mai Tuyết Vân
"Hi Nhi, chuyện này là…’’ Tuyết Phi Văn ngẩn người, sao lại bất ngờ xuất hiện hài tử của Hi Nhi? Vậy phụ thân của chúng đâu? "Đại hoàng tử, không dám gạt ngài, phu quân của thiếp cũng không thích thiếp…’’ Nghe giọng điệu của Nam Cung Hi, hình như Hi Nhi là người phải cam chịu.
Qúy Niệm Sầu và Qúy Triết sửng sốt, đúng là bọn chúng nói dối, nhưng vì sao nữ nhân trước mặt này cũng nói dối? Bọn chúng không hiểu chuyện gì, nhưng Nam Cung Hi không lật tẩy bọn chúng là được.
"Mẫu thân, con đói.’’ Qúy Niệm Sầu ngắt lời bọn họ, lần này không phải nói dối, mấy ngày qua đi đường, mặc dù gặp người tốt bụng, nhưng đều ăn lương khô, ăn đến phát ngán.
"Tiểu nhị, đến đây.’’ Tuyết Phi Văn lên tiếng gọi tiểu nhị, "Có món gì ngon đưa lên hết.’’ Hài tử của Hi Nhi, hắn cũng sẽ đối xử tốt với bọn trẻ, chẳng qua Hi Nhi xinh đẹp như vậy, sao còn có kẻ ghét bỏ Hi Nhi chứ?
Chốc lát, trên bàn đã bày đủ loại món ngon, Qúy Niệm Sầu không còn khách khi nữa ăn trước, Qúy Triết cũng ngồi xuống theo. Hai đứa trẻ ăn như hổ đói, giống như đã bị bỏ đói rất lâu.
"Phụ thân không cho các con ăn cơm sao?’’ Hài tử đáng yêu như thế, sao lại nhẫn tâm như vậy? Tuyết Phi Văn tức giận, "Mẫu thân, phụ thân đánh chúng con, chúng con liền chạy đi tìm mẫu thân.’’ Qúy Niệm Sầu nước mắt lưng tròng ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Hi, "Cái gì? Thật đáng hận!’’ Tuyết Phi Văn vỗ bàn một cái.
Qúy Triết nhìn Qúy Niệm Sầu, nàng nói bậy bạ gì đấy, diễn trò hơi quá rồi? Mặc dù không biết phụ thân của chúng là ai? Mặt Nam Cung Hi tái xanh, hai đứa nói dối cũng phải chừa mặt mũi chứ.
"Không sao đâu, về sau các con cứ theo thúc thúc là được được. Hi Nhi, để bọn chúng vào cung với nàng đi.’’ Nam Cung Hi do dự, để bọn trẻ ở đây hắn không yên tâm, nhưng nếu vào cung, hắn sợ xảy ra chuyện rắc rối, hình như đã nhìn thấu băn khoăn của hắn.
"Yên tâm đi, ta sẽ xem đám trẻ như hài tử của mình.’’ Tuyết Phi Văn nói xong, Nam Cung Hi đang ăn cũng bị nghẹn, Hình Phong cau mày, chẳng lẽ lần này Đại hoàng tử thật lòng sao?
"Vâng!’’ Vào cung rồi nói, dù sao Tinh Nhi cũng ở đấy, chỉ là nghĩ khi trở về phải đối phó Long Thiên Việt thì hắn lại nhức đầu. Không biết khi Long Thiên Việt nghe thấy hai tiểu tử kia gọi hắn là mẫu thân sẽ có phản ứng gì đây.
"Tứ hoàng tử, Đại hoàng tử khinh người quá đáng!’’ Long Thiên Việt nóng lòng đi tới đi lui trong phòng, Qúy Tinh ngồi trên ghế, nhàm chán nghịch móng tay của mình. Hai nam nhân đi ra ngoài có gì đáng lo? Khi Long Thiên Việt nhìn thấy bộ dạng của nàng, không khỏi tức giận thêm.
"Qúy…Rất buồn chán à?’’ Qúy Tinh ngẩng đầu lên chỉ vào mình, nàng buồn chán ư? "Vậy ngài nói ta nên làm gì? Giúp ngài đi giết Đại hoàng tử ư?’’ Nàng nhún vai, ngồi đây cũng chướng mắt hắn sao? "Ngươi…’’ Long Thiên Việt chỉ vào nàng, tức giận không nói thành lời.
"Được rồi, hoàng huynh của ta thật ra không hư đốn đến thế.’’ Tuyết Phi Bằng nói xong, có ba đôi mắt đồng loạt nhìn hắn, "Khụ, ta nói thật, vì huynh ấy sẽ không ép buộc nữ nhân.’’ Bọn họ đều hiểu ý hắn.
"Tứ hoàng tử, xe ngựa của Đại hoàng tử đã vào cung.’’ Thị vệ của Tuyết Phi Bằng đi vào hồi báo, Long Thiên Việt đang nôn nóng, vừa nghe Đại hoàng tử trở về thì trực tiếp chạy vội ra ngoài, ngược lại ba người kia rất bình tĩnh, "Vân Hạo, có chuyện gì?’’ Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của hắn, Tuyết Phi Bằng không khỏi tò mò.
"Chuyện là…Đại hoàng tử còn mang về hai đứa trẻ, tôi nghe thấy bọn trẻ gọi Hi Nhi cô nương là mẫu thân.’’ Hắn nói xong, Qúy Tinh ngã xuống đất, mẫu thân? Nam Cung Hi trở thành mẫu thân? Nàng rất tò mò hắn sinh thế nào, chẳng lẽ lại đang diễn trò gì?
"Tứ hoàng tử, nhanh đi xem thôi.’’ Long Thiên Hạo lên tiếng, hắn chỉ sợ đệ đệ của hắn tính tình dễ xúc động, không kiềm được đả thương người khác sẽ không tốt. "Được, chúng ta mau đi xem đi.’’ Qúy Tinh đứng dậy, Tuyết Phi Bằng cũng cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, sao đi ra ngoài một chuyến đã có hai hài tử rồi?
"Hi Nhi, nàng trở về rồi sao? Có bị thương không?’’ Long Thiên Việt tiến lên kéo tay Nam Cung Hi nhìn một lượt, "Khụ, tướng quân sợ ta ngược đãi nàng sao?’’ Tuyết Phi Văn vừa lên tiếng, "Tham kiến Đại hoàng tử.’’ Hắn cung kính hành lễ với Tuyết Phi Văn, Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu vừa xuống xe đã sững sờ, người kia là Đại hoàng tử ư?
"Không cần đa lễ.’’ Tuyết Phi Văn phất tay, lúc này Long Thiên Việt mới đứng lên, tiếp tục nhìn Nam Cung Hi, chờ sau khi về sẽ thành thân, hắn cũng không phải sợ gì nữa. Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu nhìn người trước mặt, "Mẫu thân!’’ Hai đứa đồng thanh, Long Thiên Việt sững sờ, mẫu thân? Đang gọi ai? Ngoại trừ cung nữ xung quanh, chỉ còn người bên cạnh hắn.
Giống như chứng thực suy nghĩ trong lòng Long Thiên Việt, Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu nhảy xuống xe ngựa, mỗi người một tay kéo Nam Cung Hi, đẩy Long Thiên Việt ra xa. Thấy cảnh này, tâm tình Tuyết Phi Văn rất tốt, không ngờ hai đứa trẻ này thật thông minh.
"Hi Nhi, chuyện này…Nàng có hài tử rồi?’’ Trước đây sao không nghe Nam Cung Hi nhắc đến? Hơn nữa hai tiểu tử này nhìn sao cũng đã năm tuổi rồi, chẳng lẽ điều Hi Nhi che giấu là việc này? "Long phó tướng muốn lùi bước sao?’’ Tuyết Phi Văn mỉm cười nhìn hắn, Long Thiên Việt nhìn Tuyết Phi Văn, chẳng lẽ là Đại hoàng tử? Nhưng cũng không phải! Hắn mơ hồ.
Đoàn người Qúy Tinh đi đến, đã nhìn thất Long Thiên Việt ngẩn người đứng đó, Qúy Tinh nhìn theo tầm mắt của hắn, Qúy Triết? Niệm Sầu? Sao bọn chúng lại ở đây? Hách Liên Viên xảy ra chuyện rồi? Hai người sao lại chạy đến đây chứ?
Cùng lúc đó, hai tiểu tử cũng nhìn thấy nàng, mẫu thân? Không ngờ lại tìm thấy mẫu thân ở đây, chỉ là mẫu thân đang mặc nam trang. Qúy Triết mạnh mẽ nén việc muốn gọi, nhưng thằng bé quên mất Qúy Niệm Sầu bên cạnh, chỉ nghe nàng gọi một tiếng, "Phụ thân!’’ Toàn bộ đều kinh hãi.
"Phụ thân! Hu hu, người không cần Niệm Sầu sao?’’ Qúy Tinh nhìn người đang nắm lấy vạt áo của nàng, mặt đầy vạch đen, Tuyết Phi Văn cũng khó hiểu, không phải hai đứa trẻ nói bị phụ thân đánh nên mới chạy đến đây sao? Qúy Triết phát hiện Qúy Niệm Sầu lỡ lời cũng không gọi theo, chỉ lập tức kéo nàng lại.
"Cái gì mà phụ thân! Chúng ta không có loại phụ thân này!’’ Hắn thở phì phò kéo Qúy Niệm Sầu đi, Qúy Tinh từ đầu đến cuối vẫn không lên tiếng. Vì nàng vốn không hiểu rõ tình hình trước mắt, ngộ nhỡ mở lời lộ tẩy thì sao.
"Không được, Triết ca ca, huynh đừng kéo muội, muội muốn phụ thân.’’ Qúy Niệm Sầu nhất quyết không buông, vừa khóc vừa gào, làm mọi người người nhức hết cả đầu. "Không phải con nói bị phụ thân đánh nên mới chạy đến đây sao?’’ Tuyết Phi Văn vừa hỏi, Qúy Niệm Sầu kinh sợ, hỏng rồi!
"Dù phụ thân đánh con, nhưng người vẫn là phụ thân của con mà.’’ Nàng mếu máo nói, đã khóc đến mức này rồi, thật lợi hại. Bây giờ Long Thiên Việt mới lấy lại tinh thần, nhìn Qúy Tinh, hét lớn.
"Qúy Tình Thiên! Thằng khốn!’’ Nói xong muốn xông qua đánh nàng, Nam Cung Hi lập tức cản hắn, Long Thiên Việt mới thu tay lại. "Hi Nhi! Loại người như thế, nàng còn muốn bảo vệ hắn?’’ Hắn run rẩy nhìn Nam Cung Hi.
"Tướng quân, thật xin lỗi, mặc dù phu quân không thích thiếp. Nhưng thiếp rất yêu chàng.’’ Vừa nói xong, Long Thiên Việt mới phát hiện, vì sao trước đây Hi Nhi luôn nhìn Qúy Tình Thiên, thì ra họ là phu thê, mặc dù bằng mặt không bằng lòng, nhưng sự thật vẫn còn đó.
"Phụ thân, để mẫu thân về lại bên người được không?’’ Qúy Niệm Sầu mở miệng, nhìn Qúy Tinh bằng ánh mắt vô tội. Bây giờ Qúy Tinh đau hết cả đầu, sao lại lộn xộn vậy? Người nhức đầu không chỉ có nàng, còn có Tuyết Phi Bằng, hắn đã ngu hoàn toàn.
Hai đứa trẻ gọi Qúy Tinh là phụ thân? Hắn biết Qúy Tinh là nữ nhân, cũng bởi vì hắn biết nên hắn mới không thể tin được, đầu óc hỗn loạn quay cuồng, hắn thấy mình sắp ngất rồi.
"Qúy Tình Thiên, nếu ngươi dám nói lời phụ bạc với Hi Nhi, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.’’ Long Thiên Việt nói một câu, thì ra Hi Nhi đã có người mình thích, khó trách Hi Nhi cứ liên tục từ chối hắn. Mặc dù hắn rất đau lòng, nhưng là một tướng sĩ, bảo vệ quốc gia là chuyện lớn, nhi nữ tư tình là chuyện nhỏ.
"Ngươi thật sự là tướng công của Hi Nhi?’’ Tuyết Phi Văn khó tin nhìn bọn họ, hai người đứng chung một chỗ, không phải hắn muốn nói, mà không xứng đôi. Hi Nhi của hắn chịu ủy khuất rồi, nhưng kẻ này là người phụ hoàng vô cùng coi trọng, tạm thời không thể vạch mặt với hắn.
"Phải.’’ Qúy Tinh không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, hai tiểu gia hỏa này đến thật đúng lúc. Để Nam Cung Hi thoát thân cũng không tồi, tránh khi về quân doanh bị bắt đi thành thân, vậy mới chết người. "Hi Nhi, lời nói của ta có hiệu lực mãi mãi.’’ Sau khi nói những lời này, Tuyết Phi Văn mang người rời đi.
Long Thiên Việt không thể đi, dù sao về quân doanh cũng phải nhìn thấy nàng, Qúy Tinh nhìn bộ dạng tức giận của Long Thiên Việt, đang thương tâm đúng không? "Nàng xem mình đi, cũng biết trêu hoa ghẹo nguyệt đấy. Đại hoàng tử thích nàng, đi theo ngài ấy cũng tốt, trở thành phi tử.’’ Nàng mắng Nam Cung Hi một trận.
Tuyết Phi Bằng trợn tròn mắt, Qúy Tinh đang muốn làm gì? Long Thiên Hạo không muốn quản việc nhà của họ, chẳng qua Long Thiên Việt không nhịn được, "Qúy Tình Thiên, ngươi đừng quá đáng!’’ Nhìn bộ dạng Hi Nhi cúi đầu như làm sai việc, Long Thiên Việt đau lòng.
"Đây là việc nhà của ta, ngươi muốn quản sao?’’ Trước đây cứ để hắn nhằm vào nàng, bây giờ có cách đối phó, dĩ nhiên Qúy Tinh sẽ không bỏ qua cơ hội này. "Thiên Việt!’’ Long Thiên Hạo lên tiếng, nàng nói không sai, đây là việc nhà bọn họ, đừng để ý đến.
"Đại ca! Huynh xem hắn kìa!’’ Hắn chỉ vào Qúy Tinh, ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng. Nam Cung Hi cúi đầu, đáy mắt đầy ý cười, vốn không có chút bộ dạng đau lòng. Hắn biết Tinh Nhi cố ý, vì Long Thiên Việt cứ nhắm vào nàng gây khó dễ.
"Còn không theo ta về, ở đây mất mặt xấu hổ à!’’ Qúy Tinh gào xong, Nam Cung Hi run rẩy đi vào trong, còn Long Thiên Việt thì tức giận đến nghiến răng. "Long tướng quân, nếu để ta nhìn thấy nàng và ngươi dây dưa không rõ ràng. Đừng trách ta không khách khí với nàng.’’ Chỉ có hắn biết nói lời cay độc sao, nàng cũng biết.
"Ngươi... Ngươi..." Long Thiên Việt tức đến hộc máu, tên Qúy Tình Thiên này chắc chắn là cố ý, sớm biết đã không ép nàng rồi. Giờ thì quá hay, hại Hi Nhi, nhưng nếu Qúy Tinh dám ngược đãi Hi Nhi, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng. Coi như phải liều mạng, hắn cũng phải báo thù cho Hi Nhi.
"Được rồi, mọi người đi về, ngày mai trở về quân doanh.’’ Tuyết Phi Bằng lên tiếng, cuối cùng phụ hoàng cũng chịu thả người. "Phụ thân, con muốn ôm.’’ Qúy Niệm Sầu nhìn Qúy Tinh, nàng ngồi xuống ôm lấy Qúy Niệm Sầu, "Con cũng muốn.’’ Qúy Triết chen lấn, ba người bên cạnh nhìn nàng, nào có giống quan hệ không tốt đây!
"Hi Nhi, chuyện này là…’’ Tuyết Phi Văn ngẩn người, sao lại bất ngờ xuất hiện hài tử của Hi Nhi? Vậy phụ thân của chúng đâu? "Đại hoàng tử, không dám gạt ngài, phu quân của thiếp cũng không thích thiếp…’’ Nghe giọng điệu của Nam Cung Hi, hình như Hi Nhi là người phải cam chịu.
Qúy Niệm Sầu và Qúy Triết sửng sốt, đúng là bọn chúng nói dối, nhưng vì sao nữ nhân trước mặt này cũng nói dối? Bọn chúng không hiểu chuyện gì, nhưng Nam Cung Hi không lật tẩy bọn chúng là được.
"Mẫu thân, con đói.’’ Qúy Niệm Sầu ngắt lời bọn họ, lần này không phải nói dối, mấy ngày qua đi đường, mặc dù gặp người tốt bụng, nhưng đều ăn lương khô, ăn đến phát ngán.
"Tiểu nhị, đến đây.’’ Tuyết Phi Văn lên tiếng gọi tiểu nhị, "Có món gì ngon đưa lên hết.’’ Hài tử của Hi Nhi, hắn cũng sẽ đối xử tốt với bọn trẻ, chẳng qua Hi Nhi xinh đẹp như vậy, sao còn có kẻ ghét bỏ Hi Nhi chứ?
Chốc lát, trên bàn đã bày đủ loại món ngon, Qúy Niệm Sầu không còn khách khi nữa ăn trước, Qúy Triết cũng ngồi xuống theo. Hai đứa trẻ ăn như hổ đói, giống như đã bị bỏ đói rất lâu.
"Phụ thân không cho các con ăn cơm sao?’’ Hài tử đáng yêu như thế, sao lại nhẫn tâm như vậy? Tuyết Phi Văn tức giận, "Mẫu thân, phụ thân đánh chúng con, chúng con liền chạy đi tìm mẫu thân.’’ Qúy Niệm Sầu nước mắt lưng tròng ngẩng đầu lên nhìn Nam Cung Hi, "Cái gì? Thật đáng hận!’’ Tuyết Phi Văn vỗ bàn một cái.
Qúy Triết nhìn Qúy Niệm Sầu, nàng nói bậy bạ gì đấy, diễn trò hơi quá rồi? Mặc dù không biết phụ thân của chúng là ai? Mặt Nam Cung Hi tái xanh, hai đứa nói dối cũng phải chừa mặt mũi chứ.
"Không sao đâu, về sau các con cứ theo thúc thúc là được được. Hi Nhi, để bọn chúng vào cung với nàng đi.’’ Nam Cung Hi do dự, để bọn trẻ ở đây hắn không yên tâm, nhưng nếu vào cung, hắn sợ xảy ra chuyện rắc rối, hình như đã nhìn thấu băn khoăn của hắn.
"Yên tâm đi, ta sẽ xem đám trẻ như hài tử của mình.’’ Tuyết Phi Văn nói xong, Nam Cung Hi đang ăn cũng bị nghẹn, Hình Phong cau mày, chẳng lẽ lần này Đại hoàng tử thật lòng sao?
"Vâng!’’ Vào cung rồi nói, dù sao Tinh Nhi cũng ở đấy, chỉ là nghĩ khi trở về phải đối phó Long Thiên Việt thì hắn lại nhức đầu. Không biết khi Long Thiên Việt nghe thấy hai tiểu tử kia gọi hắn là mẫu thân sẽ có phản ứng gì đây.
"Tứ hoàng tử, Đại hoàng tử khinh người quá đáng!’’ Long Thiên Việt nóng lòng đi tới đi lui trong phòng, Qúy Tinh ngồi trên ghế, nhàm chán nghịch móng tay của mình. Hai nam nhân đi ra ngoài có gì đáng lo? Khi Long Thiên Việt nhìn thấy bộ dạng của nàng, không khỏi tức giận thêm.
"Qúy…Rất buồn chán à?’’ Qúy Tinh ngẩng đầu lên chỉ vào mình, nàng buồn chán ư? "Vậy ngài nói ta nên làm gì? Giúp ngài đi giết Đại hoàng tử ư?’’ Nàng nhún vai, ngồi đây cũng chướng mắt hắn sao? "Ngươi…’’ Long Thiên Việt chỉ vào nàng, tức giận không nói thành lời.
"Được rồi, hoàng huynh của ta thật ra không hư đốn đến thế.’’ Tuyết Phi Bằng nói xong, có ba đôi mắt đồng loạt nhìn hắn, "Khụ, ta nói thật, vì huynh ấy sẽ không ép buộc nữ nhân.’’ Bọn họ đều hiểu ý hắn.
"Tứ hoàng tử, xe ngựa của Đại hoàng tử đã vào cung.’’ Thị vệ của Tuyết Phi Bằng đi vào hồi báo, Long Thiên Việt đang nôn nóng, vừa nghe Đại hoàng tử trở về thì trực tiếp chạy vội ra ngoài, ngược lại ba người kia rất bình tĩnh, "Vân Hạo, có chuyện gì?’’ Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của hắn, Tuyết Phi Bằng không khỏi tò mò.
"Chuyện là…Đại hoàng tử còn mang về hai đứa trẻ, tôi nghe thấy bọn trẻ gọi Hi Nhi cô nương là mẫu thân.’’ Hắn nói xong, Qúy Tinh ngã xuống đất, mẫu thân? Nam Cung Hi trở thành mẫu thân? Nàng rất tò mò hắn sinh thế nào, chẳng lẽ lại đang diễn trò gì?
"Tứ hoàng tử, nhanh đi xem thôi.’’ Long Thiên Hạo lên tiếng, hắn chỉ sợ đệ đệ của hắn tính tình dễ xúc động, không kiềm được đả thương người khác sẽ không tốt. "Được, chúng ta mau đi xem đi.’’ Qúy Tinh đứng dậy, Tuyết Phi Bằng cũng cảm thấy chuyện này rất quỷ dị, sao đi ra ngoài một chuyến đã có hai hài tử rồi?
"Hi Nhi, nàng trở về rồi sao? Có bị thương không?’’ Long Thiên Việt tiến lên kéo tay Nam Cung Hi nhìn một lượt, "Khụ, tướng quân sợ ta ngược đãi nàng sao?’’ Tuyết Phi Văn vừa lên tiếng, "Tham kiến Đại hoàng tử.’’ Hắn cung kính hành lễ với Tuyết Phi Văn, Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu vừa xuống xe đã sững sờ, người kia là Đại hoàng tử ư?
"Không cần đa lễ.’’ Tuyết Phi Văn phất tay, lúc này Long Thiên Việt mới đứng lên, tiếp tục nhìn Nam Cung Hi, chờ sau khi về sẽ thành thân, hắn cũng không phải sợ gì nữa. Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu nhìn người trước mặt, "Mẫu thân!’’ Hai đứa đồng thanh, Long Thiên Việt sững sờ, mẫu thân? Đang gọi ai? Ngoại trừ cung nữ xung quanh, chỉ còn người bên cạnh hắn.
Giống như chứng thực suy nghĩ trong lòng Long Thiên Việt, Qúy Triết và Qúy Niệm Sầu nhảy xuống xe ngựa, mỗi người một tay kéo Nam Cung Hi, đẩy Long Thiên Việt ra xa. Thấy cảnh này, tâm tình Tuyết Phi Văn rất tốt, không ngờ hai đứa trẻ này thật thông minh.
"Hi Nhi, chuyện này…Nàng có hài tử rồi?’’ Trước đây sao không nghe Nam Cung Hi nhắc đến? Hơn nữa hai tiểu tử này nhìn sao cũng đã năm tuổi rồi, chẳng lẽ điều Hi Nhi che giấu là việc này? "Long phó tướng muốn lùi bước sao?’’ Tuyết Phi Văn mỉm cười nhìn hắn, Long Thiên Việt nhìn Tuyết Phi Văn, chẳng lẽ là Đại hoàng tử? Nhưng cũng không phải! Hắn mơ hồ.
Đoàn người Qúy Tinh đi đến, đã nhìn thất Long Thiên Việt ngẩn người đứng đó, Qúy Tinh nhìn theo tầm mắt của hắn, Qúy Triết? Niệm Sầu? Sao bọn chúng lại ở đây? Hách Liên Viên xảy ra chuyện rồi? Hai người sao lại chạy đến đây chứ?
Cùng lúc đó, hai tiểu tử cũng nhìn thấy nàng, mẫu thân? Không ngờ lại tìm thấy mẫu thân ở đây, chỉ là mẫu thân đang mặc nam trang. Qúy Triết mạnh mẽ nén việc muốn gọi, nhưng thằng bé quên mất Qúy Niệm Sầu bên cạnh, chỉ nghe nàng gọi một tiếng, "Phụ thân!’’ Toàn bộ đều kinh hãi.
"Phụ thân! Hu hu, người không cần Niệm Sầu sao?’’ Qúy Tinh nhìn người đang nắm lấy vạt áo của nàng, mặt đầy vạch đen, Tuyết Phi Văn cũng khó hiểu, không phải hai đứa trẻ nói bị phụ thân đánh nên mới chạy đến đây sao? Qúy Triết phát hiện Qúy Niệm Sầu lỡ lời cũng không gọi theo, chỉ lập tức kéo nàng lại.
"Cái gì mà phụ thân! Chúng ta không có loại phụ thân này!’’ Hắn thở phì phò kéo Qúy Niệm Sầu đi, Qúy Tinh từ đầu đến cuối vẫn không lên tiếng. Vì nàng vốn không hiểu rõ tình hình trước mắt, ngộ nhỡ mở lời lộ tẩy thì sao.
"Không được, Triết ca ca, huynh đừng kéo muội, muội muốn phụ thân.’’ Qúy Niệm Sầu nhất quyết không buông, vừa khóc vừa gào, làm mọi người người nhức hết cả đầu. "Không phải con nói bị phụ thân đánh nên mới chạy đến đây sao?’’ Tuyết Phi Văn vừa hỏi, Qúy Niệm Sầu kinh sợ, hỏng rồi!
"Dù phụ thân đánh con, nhưng người vẫn là phụ thân của con mà.’’ Nàng mếu máo nói, đã khóc đến mức này rồi, thật lợi hại. Bây giờ Long Thiên Việt mới lấy lại tinh thần, nhìn Qúy Tinh, hét lớn.
"Qúy Tình Thiên! Thằng khốn!’’ Nói xong muốn xông qua đánh nàng, Nam Cung Hi lập tức cản hắn, Long Thiên Việt mới thu tay lại. "Hi Nhi! Loại người như thế, nàng còn muốn bảo vệ hắn?’’ Hắn run rẩy nhìn Nam Cung Hi.
"Tướng quân, thật xin lỗi, mặc dù phu quân không thích thiếp. Nhưng thiếp rất yêu chàng.’’ Vừa nói xong, Long Thiên Việt mới phát hiện, vì sao trước đây Hi Nhi luôn nhìn Qúy Tình Thiên, thì ra họ là phu thê, mặc dù bằng mặt không bằng lòng, nhưng sự thật vẫn còn đó.
"Phụ thân, để mẫu thân về lại bên người được không?’’ Qúy Niệm Sầu mở miệng, nhìn Qúy Tinh bằng ánh mắt vô tội. Bây giờ Qúy Tinh đau hết cả đầu, sao lại lộn xộn vậy? Người nhức đầu không chỉ có nàng, còn có Tuyết Phi Bằng, hắn đã ngu hoàn toàn.
Hai đứa trẻ gọi Qúy Tinh là phụ thân? Hắn biết Qúy Tinh là nữ nhân, cũng bởi vì hắn biết nên hắn mới không thể tin được, đầu óc hỗn loạn quay cuồng, hắn thấy mình sắp ngất rồi.
"Qúy Tình Thiên, nếu ngươi dám nói lời phụ bạc với Hi Nhi, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.’’ Long Thiên Việt nói một câu, thì ra Hi Nhi đã có người mình thích, khó trách Hi Nhi cứ liên tục từ chối hắn. Mặc dù hắn rất đau lòng, nhưng là một tướng sĩ, bảo vệ quốc gia là chuyện lớn, nhi nữ tư tình là chuyện nhỏ.
"Ngươi thật sự là tướng công của Hi Nhi?’’ Tuyết Phi Văn khó tin nhìn bọn họ, hai người đứng chung một chỗ, không phải hắn muốn nói, mà không xứng đôi. Hi Nhi của hắn chịu ủy khuất rồi, nhưng kẻ này là người phụ hoàng vô cùng coi trọng, tạm thời không thể vạch mặt với hắn.
"Phải.’’ Qúy Tinh không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, hai tiểu gia hỏa này đến thật đúng lúc. Để Nam Cung Hi thoát thân cũng không tồi, tránh khi về quân doanh bị bắt đi thành thân, vậy mới chết người. "Hi Nhi, lời nói của ta có hiệu lực mãi mãi.’’ Sau khi nói những lời này, Tuyết Phi Văn mang người rời đi.
Long Thiên Việt không thể đi, dù sao về quân doanh cũng phải nhìn thấy nàng, Qúy Tinh nhìn bộ dạng tức giận của Long Thiên Việt, đang thương tâm đúng không? "Nàng xem mình đi, cũng biết trêu hoa ghẹo nguyệt đấy. Đại hoàng tử thích nàng, đi theo ngài ấy cũng tốt, trở thành phi tử.’’ Nàng mắng Nam Cung Hi một trận.
Tuyết Phi Bằng trợn tròn mắt, Qúy Tinh đang muốn làm gì? Long Thiên Hạo không muốn quản việc nhà của họ, chẳng qua Long Thiên Việt không nhịn được, "Qúy Tình Thiên, ngươi đừng quá đáng!’’ Nhìn bộ dạng Hi Nhi cúi đầu như làm sai việc, Long Thiên Việt đau lòng.
"Đây là việc nhà của ta, ngươi muốn quản sao?’’ Trước đây cứ để hắn nhằm vào nàng, bây giờ có cách đối phó, dĩ nhiên Qúy Tinh sẽ không bỏ qua cơ hội này. "Thiên Việt!’’ Long Thiên Hạo lên tiếng, nàng nói không sai, đây là việc nhà bọn họ, đừng để ý đến.
"Đại ca! Huynh xem hắn kìa!’’ Hắn chỉ vào Qúy Tinh, ánh mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng. Nam Cung Hi cúi đầu, đáy mắt đầy ý cười, vốn không có chút bộ dạng đau lòng. Hắn biết Tinh Nhi cố ý, vì Long Thiên Việt cứ nhắm vào nàng gây khó dễ.
"Còn không theo ta về, ở đây mất mặt xấu hổ à!’’ Qúy Tinh gào xong, Nam Cung Hi run rẩy đi vào trong, còn Long Thiên Việt thì tức giận đến nghiến răng. "Long tướng quân, nếu để ta nhìn thấy nàng và ngươi dây dưa không rõ ràng. Đừng trách ta không khách khí với nàng.’’ Chỉ có hắn biết nói lời cay độc sao, nàng cũng biết.
"Ngươi... Ngươi..." Long Thiên Việt tức đến hộc máu, tên Qúy Tình Thiên này chắc chắn là cố ý, sớm biết đã không ép nàng rồi. Giờ thì quá hay, hại Hi Nhi, nhưng nếu Qúy Tinh dám ngược đãi Hi Nhi, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng. Coi như phải liều mạng, hắn cũng phải báo thù cho Hi Nhi.
"Được rồi, mọi người đi về, ngày mai trở về quân doanh.’’ Tuyết Phi Bằng lên tiếng, cuối cùng phụ hoàng cũng chịu thả người. "Phụ thân, con muốn ôm.’’ Qúy Niệm Sầu nhìn Qúy Tinh, nàng ngồi xuống ôm lấy Qúy Niệm Sầu, "Con cũng muốn.’’ Qúy Triết chen lấn, ba người bên cạnh nhìn nàng, nào có giống quan hệ không tốt đây!