''Lăng Không,chuyện đến ngập đầu, ngươi còn mạnh mồm, sư phụ đã phái ra sư tỉ muội của Chấp Pháp đường tới thu nhập ngươi, đến lúc đó, ngươi sẽ cầu xin tha mạng, tự mình nhổ hết răng, xem về sau miệng lưỡi ngươi có thể sắc bén như này không.''
Nàng đối với Lăng Không không có một tia kinh sợ.
Chuyện cũ rõ mồn một trước mắt, trị tận gốc đau đớn ở trong lòng, dư vị chưa tiêu, lúc nào cũng nhắc nhở nàng, nữ nhân lạnh nhạt trước mắt này nổi giận lên đáng sợ mức nào.
Đinh Lăng không nắm bắt được chiến thắng do võ công sư phụ tự tay truyền cho nàng ta.
Sự việc tạo phản do CHấp Pháp đường, không có quan hệ đến nàng.
Đến lúc đó, mục đích của nàng chính là xem nàng ta sợ hãi.
''Lăng Không, ta có mật hàm của sư phụ, cần hỏi ngươi vấn đề, ngươi cần trả lời thành thật, nếu không, tỉ muội Chấp Pháp đường đến, lập tức hợp lực tiêu diệt ngươi, quyết không cho kẻ nào làm mất mặt mũi của sư phụ.'' Mặt Đinh Lăng chuyển hồi, thu hồi dáng vẻ gây sự, ''Thứ nhất, mấy lần sư muội lấy bí pháp ra gọi, sao ngươi không hiện thân.''
''Không nhìn thấy.'' Nàng không có nói láo.
Ngày ngàng nàng bị Đế Tuấn ép chặt, cùng đi cùng ngủ, căn bản thời gian một mình không có.
Quỷ mới biết Đinh Lăng đem tín hiệu để chỗ nào.
Dù sao nàng cũng không nhìn thấy.
''Nói bậy, sáng sớm hôm nay ta đã thấy ngươi đi vào khách trọ, vẽ xuống ám kì độc môn, lớn như vậy, ngươi bị mù sao mà không thấy?'' Đinh Lăng tức giận la lớn.
''Ngươi không phải là dùng máu gà vẽ ra đấy chứ?'' Đại khái là nàng đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Tối qua Tiểu Bắc đang quét 'chiến trường', nơi nào còn là máu gà hay là máu người, chỉ cần làm xong chuyện báo cáo là tốt rồi.