"Phu quân, chúng ta không nên đi Tứ Xuyên, đợi chuyện Hoàng Đường Sơn xử lí xong, chúng ta nhanh chóng về nhà, cái mà chúng ta cùng nhau bố trí, nhanh chóng sinh ra một đội hài tử, đến lúc đó, nam nhi đều lớn lến giống chàng, đại Tiêu Trúc, tiểu Tiêu Trúc, đại Đế tuấn, nhất định rất thú vị.'' Nàng chợt sinh ra nguyện vọng như vậy, bên xảy ra là không thể ngăn cản, khẩn cấp muốn đi thực hiện.
Mộ Lăng Không là cô nhi, cũng không có đồ vật đặc biệt gì để hồi đáp thâm tình của hắn.
Nếu hắn đặc biệt hướng tới cuộc sống ồn ào, chờ đợi có một bầy hài tử nho nhỏ vây quanh, như vậy nàng cố gắng giúp hắn thực hiện nguyện vọng đó.
Hắn cười cười.
Đang định trả lời.
Cách đó không xa có một giọng nam lạnh lùng tiếp lời, ''Sợ rằng hắn không có cơ hội đó.''
Thân hình nàng chấn động, bản năng nhận ra âm thanh của người nói, không nghĩ ra tại sao hắn lại xuất hiện ở nơi này vào lúc này.
Tâm tình nàng kích động, hơi thở cũng hỗn loạn, còn kém một chút nữa là công đức viên mãn, mắt thấy cũng bởi vì người xuất hiện mà thất bại trong gang tấc.
Âm thanh Đế Tuấn tuy nhẹ nhưng kiên định, ''Lăng Không, Bão Nguyên Thủ Nhất, tiếp tục vận công."
"Nhưng..'' Hắn tới, còn có thể cho phép bọn họ tiếp tục vượt ải sao.
"Vi phu ở đây, ngươi đừng sợ, Huyền Minh Thần vương cũng chỉ là một gia môn, hắn làm sao lợi dụng lúc chúng ta gặp khó khăn ra tay?'' Một chiếc mũ cao đưa cho hắn mang, Đế Tuấn không biến sắc tăng nhanh tốc độ vận công, bên phân thân nói bên trì hoãn thời gian.
Còn kém một bước cuối cùng, chờ nàng an lành vượt qua bước quan trọng, hắn có biện pháp lừa gạt Huyền Minh lần thứ nhất, tự nhiên cũng có lần hai.
''Vậy cũng chưa chắc.'' uyền Minh không ăn một ít sáo, bước chân kiên định hướng đến gần, trong con mắt thấy rõ hai người quần áo xốc xếch quấn lấy nhau, một số hình như lộ ra gõ cái gai trong con ngươi.