Tay nhỏ dời đến eo, đổi vị trí tiếp tục tứ ngược, đau cũ chưa dứt, đau mới đã đánh tới. Đế Tuấn cũng không nhúc nhích, mồm nói toàn lời dả dối bậy bạ.
"Đó! Từ trước đến giờ ngươi chưa từng cùng ta nói qua chuyện trong nhà đấy." Nam Cung Liên nhi nháy mắt mấy cái, thủy mâu ẩn tình, hướng về phía Mộ Lăng Không nhẹ nhàng hạ bái, "Tiêu Nhị gia hảo."
Mộ Lăng Không làm sao lại không hiểu nàng đa lễ như vậy là có ý tứ gì.
Đây rõ ràng là lấy thúc tẩu chi lễ (lễ nghi của người chị dâu) tới bái phỏng mà.
Đế Tuấn hắn còn dám nói hai người không có gian tình....Nhìn Nam Cung Liên Nhi căn bản không có chút nào kiêng kị, không kịp chờ đợi muốn gặp người nhà của hắn rồi.
"Nam Cung cô nương, nhị đệ nhà ta trời sanh bản tính đần độn, nhìn thấy mỹ nhân càng thêm khẩn trương, ngươi cùng tỷ tỷ phía sau không nên nhìn chằm chằm hắn như vậy, nếu không đợi lát nữa hắn sẽ lại xấu hổ mà tìm cái khe đá chui vào." Có lẽ Đế Tuấn sợ nhìn lâu sẽ lộ ra sơ hở, cố gắng bày ra điệu bộ thoải mái trêu đùa để rời lực chú ý của các nàng.
Mộ Lăng Không lại đối với ' Mỹ nhân ' hình dung như vậy thật sâu để ý.
Biết Đế Tuấn đến bây giờ, hình như hắn chưa từng tán dương nàng như vậy.
Thế nào? Chẳng lẽ ở trong lòng hắn, nàng không bằng Nam Cung Liên Nhi sao.
Càng nghĩ càng giận, hạ thủ càng thêm không lưu tình, bấm véo càng hăng hái.
"Liên nhi tỷ, ngươi mau nhìn, Tiêu nhị gia ngượng ngùng thực giống cô nương trong nhà, lại còn nắm áo khoác Tiêu đại gia không buông chứ." Cô gái y phuc hồng phấn sau lưng Nam Cung Liên Nhi tên là Mị Yên, dựa vào địa vị khá cao phía dưới Liên Nhi, danh nghĩa là tỷ muội, trên thực tế cùng chủ tớ không khác biệt lắm.
Cá lớn nuốt cá bé, là loại quy luật thích giả sinh tồn. (quy luật sống còn của con người)
Cho dù ở Đai Tuyết Sơn, cũng thịnh hành đạo lý dưới đại thụ chỗ nào cũng mát.
"Không cho nói bậy, Tiêu gia huynh đệ ngàn dặm xa xôi đến đây, dựa vào chính mình đi đến nơi này, chúng ta nên kính nể mới phải..." Sóng mắt lấp lánh chuyển trở lại trên người Đế Tuấn, Nam Cung Liên Nhi yếu ớt hỏi....