Trên mặt bất giác nóng bừng, không ngừng lan ra, trong lòng nàng còn chưa cùng Đế Tuấn bàn bạc cho phép chia sẻ cái này bí mật nho nhỏ với mọi người.
"Chuyện vô cùng tốt, Cửu tẩu đừng làm khó chuyện." Đến Tuấn hề hề trộm liếc nhìn Đế Tuấn, thấy hắn đang bận rộn nhìn bản đồ tìm kiếm đường ra, không rảnh quay đầu lại nhìn, cũng yên tâm to gan thẳng thắn phát biểu mục đích, "Đứa nhỏ của tẩu và Cửu ca, nhất định phải tìm sư phụ tốt nhất trên đời đến dạy, không biết hiện tại trong đầu Cửu tẩu đã nghĩ tới ai chưa?"
Mộ Lăng Không thấy buồn cười, "Thập nhị gia, bảo bảo còn chưa sinh ra, không biết là nam hay nữ, bây giờ đac nghĩ tới chuyện này, hình như có hơi sớm đi."
"Không còn sớm, không còn sớm." Bộ dạng nghiêm chỉnh lắc đầu, đầu trọc của Thái Nhất, ở trong bóng tối hết sức rõ ràng, "Ta đây ngược lại có một người vô cùng thích hợp, văn võ xong toàn, người lại có lòng yêu thương, đem con giao cho hắn, tuyệt đối yên tâm."
"Ta tuyệt không đem nhi tử giao cho một hòa thượng!" Đế Tuấn tranh thủ lúc rảnh rỗi nói chen vào, câu nói đầu tiên hoàn toàn hủy bỏ quyết định của Thái Nhất.
"Này này này này, hòa thượng thì làm sao? Ngươi cũng đã ở Thiếu Thất sơn ngây người mười mấy năm, tại sao lại không thích hòa thượng?" Thập nhị gia tinh thần lập tức trở nên hăng hái, không phục chạy tới trước mặt Đế Tuấn, chuẩn bị bất cứ lúc nào cùng hắn tranh luận.
Mộ Lăng Không mới bất giác tỉnh ngộ, Thái Nhất mới vừa tự đề cử mình, mồm nói sư phụ tốt thật ra là ám chỉ chính mình.
Không cho nghĩ nhiều, bên kia hai huynh đệ đã bắt đầu tranh luận, có náo nhiệt đẹp mắt, chuyện nhỏ cũng trước để xuống không cần lo.
"Cũng bởi vì hài tử, cha hắn ở trong miếu ngây người rất nhiều năm, nhận hết tôm tép đậu hủ khổ, nói thật, ta bây giờ nhìn thấy đầu trọc còn hoa mắt đây." Tay chỉ chỉ đầu trọc của Thái Nhất, đẩy sang bên cạnh, mắt không thấy tâm không phiền.
"Tóc của ngươi còn chưa có dài hẳn đây, không biết xấu hổ mà cười nhạo người khác sao?" Thái Nhất lại nhảy trở lại, Đế Tuấn không muốn nhìn, mình nhất định bắt hắn phải nhìn.