- Biến thái chủ nhân,ngươi có tính toán gì với hai cái vé đó không? - Black ẩn thân bay vài vòng xung quanh Tư Đồ Lạp Vi líu ríu hỏi.
- Vẫn chơi chiêu cũ a~
- Chiêu cũ? - Black ngốc ngốc hỏi.
- Một lát nữa ngươi sẽ biết! - Tư Đồ Lạp Vi đặt một ngón tay ở trên môi thần bí nói.
Vừa vào tới lớp,cô liền ngắm ngay chỗ Bạch Băng Dao đi tới,sau đó lại nhẹ giọng nói:
- Dao Dao đi với tớ một lát,tớ có chuyện muốn nói với cậu.
Bạch Băng Dao vốn muốn mở miệng nói không thì cũng vừa chú ý xung quanh mọi người đang nhìn hai người thì đành kìm lại.Ậm ừ đi cùng Bạch Băng Dao,Hàn Tiêu Kỳ cũng nhận thấy không khí giữa hai người có chút khác thường cũng liền đi theo.Ba người hai trước một sau đi tới một nơi khá vắng vẻ thì dừng lại,Bạch Băng Dao liền trở mặt khoanh tay chán ghét nói:
- Nói đi,có chuyện gì muốn nói với tôi "Hoa khôi của lớp"?- Giọng điệu vô cùng chăm chọc nhìn Tư Đồ Lạp Vi.
- Cảm ơn đã khen,"Hoa khôi một thời"!Vi Vi sẽ cố gắng nói ngắn gọn để không làm mất nhiều thời gian của "Hoa khôi một thời" của lớp đây!- Học giọng điệu y đúc Bạch Băng Dao nhưng âm thanh lại khá nhỏ chỉ vừa vặn để Bạch Băng Dao nghe được.
- Mày... - Bạch Băng Dao nghiến răng nghiến lợi nhìn chầm chầm vào Tư Đồ Lạp Vi.
- Chỉ là đùa thôi mà,sao cậu lại nóng tín thế!Ài,xem này chỉ lo ôn chuyện mà đã quên đại sự rồi! - Nói tới đây Tư Đồ Lạp Vi lấy ra một tấm vé hướng Bạch Băng Dao đưa tới.
- Thiên nhờ tôi,đưa cái này cho cô! - Tư Đồ Lạp tươi cười nhìn Bạch Băng Dao nhưng là rơi vào mắt cô ta nụ cười đó vô cùng đắc ý.
- Mày lại dám quyến rũ Thiên của tao! - Bạch Băng Dao giận run người,lấy tay gạt đi tấm vé quát to nói.
Tư Đồ Lạp Vi làm như kinh ngạc bộ dáng,cúi người nhặt lên tấm vé hơi nhăn lại trên mặt đất sau đó nhìn Bạch Băng Dao có chút buồn bã.Cười yếu ớt:
- Dao Dao đã thay đổi rồi!Tớ chỉ là trùng hợp gặp Phong Thiếu,cậu đâu cần phải tức giận như thế?- Giọng cô lúc này đã trở lại như bình thường.
- Mày còn dám nhắc đến! - Bạch Băng Dao cuối cùng cũng bùng nổ,giơ tay hướng mặt Tư Đồ Lạp Vi đánh tới.Vừa muốn trút giận,vừa muốn hủy đi khuôn mặt như hồ ly tinh kia.
Tư Đồ Lạp Vi dường như bị dọa sợ phản ứng theo bản năng bất giác lùi ra sau một bước,khi bàn tay Bạch Băng Dao sắp đánh trúng thì bất ngờ bị một bàn tay khác kiềm lại.
- Che dấu sâu lắm,Bạch Băng Dao! - Hàn Tiêu Kỳ vừa "khen ngợi" vừa kéo Bạch Băng Dao ra xa một khoảng, sau đó lại vòng tay ôm lấy Tư Đồ Lạp Vi còn đang "bị dọa"ngây ngốc kế bên vào lòng.
- Hàn...Hàn Tiêu Kỳ,sao cậu lại ở đây! - Bạch Băng Dao chưa thoát khỏi kinh sợ vì lớp mặt nạ hoàn mỹ của mình đột nhiên bị người thứ hai biết được.
- Nếu tôi không ở đây,cô liền sẽ làm gì với Lạp Vi hử? - Hàn Tiêu Kỳ lúc này đều tản ra khí thế của lão đại Huyết Sát,giọng nói không chút tình cảm thì làm sao một nữ sinh chưa trải hết sự đời như Bạch Băng Dao có thể chịu được.
Bạch Băng Dao cảm thấy lạnh run người ,trực giác cho cô ta biết nếu còn ở lại phút nào nữa thì sẽ càng bất lợi cho bản thân.Nên hướng Tư Đồ Lạp Vi đang còn vẻ mặt không thể tin được nhìn mình gằn từng tiếng:
- Mày nhớ đó! - Nói xong liền quay đầu rời khỏi.
Lúc này,Tư Đồ Lạp Vi nhẫn nhịn từ đầu đến giờ vì bị Hàn Tiêu Kỳ trắng trợn ăn đậu hủ liền dùng hết sức đẩy Hàn Tiêu Kỳ ra:
- Giữa ban ngày,ban mặt...ngươi,ngươi thế mà dám ăn đậu hủ của ta! - Đứng cách xa người kia một mét,rồi dùng ngón tay chỉ vào mặt hắn la to.
Hàn Tiêu Kỳ dở khóc dở cười nhìn người nào đó đã không biết ơn còn quay lại cắn hắn một miếng.Bộ dạng mặt một mảnh đỏ bừng không biết là thẹn thùng hay là tức giận đây?Mắt to tròn trợn trừng nhìn hắn,lại nhìn cái miệng nhỏ nhắn kia thật muốn cắn xuống đó một ngụm a.
Anh từng bước tiến tới,Tư Đồ Lạp Vi cũng là lùi từng bước từng bước.Mắt thấy Hàn Tiêu Kỳ vừa đi tới chỗ mình,một tay thì lấy ra kính mặt bỏ vào túi áo ngoài.Một tay nới rộng cà vạt ra,mặt càng đỏ dữ dội lắp bắp nói:
- Anh...anh muốn làm gì? - Lúc này mỗ phù thủy thật sự muốn học mấy cô thôn nữ gặp kẻ phá rối hô to cứu mạng,nhưng hành động này thật sự rất ấu trĩ lại ngây thơ vô cùng.
Đang lùi về sau thì bất giác đập vào lưng là xúc cảm lạnh băng,sau đó Tư Đồ Lạp Vi liền khóc không ra nước mắt nga?Hôm nay số cô đúng thật là quá nhọ a.Tư Đồ Lạp Vi lúc này nếu không chạy thì là tên ngu nhưng cái sự nghiệp vĩ đại của mình thì làm sao bây giờ?Đắn đo suy nghĩ,chợt phát hiện gương mặt anh tuấn của Hàn Tiêu Kỳ đang đối diện gần sát mặt mình.Còn bản thân lại đang bị giam bên trong hai cánh tay của tên nào đó!
- Sao không nói nữa,chẳng phải mới lúc nãy còn hưng phấn dùng cái miệng nhỏ này mắng tôi rất nhiều mà!- Tà mị nói một câu lại đặt ngón tay lên miệng anh đào Tư Đồ Lạp Vi vẽ loạn.
Ở ngoài mặt Tư Đồ Lạp Vi đang ngây ngốc ,nhưng là lời ở trong lòng.doc-truyen-nhanh-nhat-va-day-du-tai-diendanlequydon
Tên này thần kinh chính là không được bình thường a!Không dùng cái miệng để mắng chẳng lẽ dùng PP sao?Còn nửa,mau bỏ cái tay bẩn của ngươi ra khỏi miệng lão nương ngay.Ai đảm bảo trước đó ngươi có đi toilet mà quên rửa tay hay không chứ?
Phải biết trên tay con người đã có chứa tới một trăm năm mươi loại vi khuẩn,đó là loại thôi chứ chưa tính từng con.Listeria,slamonella,e.coli,bacillus,... hàng loạt cái tên các loại vi khuẩn trải dài trong đầu.Ai thân với Tư Đồ Lạp Vi cũng đều biết cô nàng bị bệnh khích phiến không hề nhẹ a!
- Chuyện lúc nãy giữa em và Bạch Băng Dao tôi đều đã nghe thấy,tấm vé đó nếu không tặng được thì cho tôi thế nào!
- Hả? - Tư Đồ Lạp Vi hồ nghi nhìn Hàn Tiêu Kỳ không phải mới vài giây trước còn đang bộ dáng lưu manh đùa con gái nhà lành sao?Với lại làm lão đại xã hội đen hình như rãnh ran lắm thì phải?
Nhìn ai đó vẫn còn ngơ ngác trưng ra khuôn mặt bánh bao tinh xảo,Hàn Tiêu Kỳ đã kiềm lòng không đậu mà đưa tay ra niếc.Nhất thời nhận lại là sự phản kháng không có hiệu quả mấy của Tư Đồ Lạp Vi:
- Được rồi,tôi cho tôi cho.Cậu buông ra đi,đau nga!
Ting - Thông báo master nam chủ Phong Hàn Thiên đang đến rất gần,còn khoảng s nữa sẽ tiếp cận ngài.Thời gian bắt đầu đếm ngược s..s.....
Sau cái tên này cứ ám ta hoài thế,tuy gần không thể phủ nhận sức hấp dẫn của hắn nhưng cũng không có nghĩa là ta đây sẽ nhiệt tình tiếp cận mi đi làm cái việc mặt nóng mà dán mông lạnh ấy.
- Bạn học này,trong trường có quy định không được đem thú sủng.
Vừa nghe thế Black cùng Tư Đồ Lạp Vi âm thầm đổ mồ hôi lạnh,tuy Tư Đồ Lạp Vi ngoài mặt vẫn lạnh nhạt trấn định như trong lòng lại không ngừng mắng chửi Black chậm chạp để lộ hình thể trước mặt Phong Hàn Thiên.Nhanh chóng lấy lại tinh thần,dùng kĩ năng diễn xuất có thể đạt giải Oscar nhanh như chớp nhập vai:
- Cảm ơn đã nhắc nhở,chuyện như vậy tuyệt không có lần sau.
Phong Hàn Thiên dạo gần đây rất có hứng thú với Tư Đồ Lạp Vi(nhân vật phong vân của trường)chuyện về trong thời gian ngắn như thế nào đã biến mỹ nhân kể cả chuyện về kì thi vừa rồi,hắn đều đã cho người tra qua.
Sự thật đúng là không thể tin được Tư Đồ Lạp Vi này đi chơi suốt tuần vừa rồi nhưng lại không hề bén mảng đến bất kì viện thẩm mỹ nào mà lại có thể đột nhiên hóa thiên nga như vậy!Tuy hắn không biết kết quả chính xác nhưng bài thi của cô hắn đã xem qua hoàn toàn hoàn hảo không tưởng tượng được chắc chắn sẽ lọt vào top mười toàn trường, trong khi không có bất kì sự trợ giúp của bất cứ ai.
Liệu một con người trong thời gian ngắn đã có thể biến hóa đến nghiêng trời lệch đất như vậy?Hôm nay hắn đang tính toán đến lớp thăm dò Dao Dao sẵn tiện xác thực lời đồn có đúng như vậy không hay chỉ là người khác có tình thổi phồng lên thôi!
Khi đi ngang qua vườn hoa trong trường thì ngoài ý muốn phát hiện một nữ sinh cùng một con hắc miu,nên sẵn tiện nhắc nhở một chút lại không ngờ người này lại một cái tuyệt sắc nhân đâu.Trong chốc lát ngẩn người nhìn dung nhan như họa,tinh xảo ,đáng yêu nhưng lại vô cảm tựa như búp bê của người đối diện. Đôi mắt xinh đẹp có chút lạnh lùng kia sao hắn lại thấy quen thuộc đến thế!Bất giác hắn nhìn lướt qua thì thấy trên đồng phục dòng chữ...
Tư Đồ Lạp Vi nhìn Phong Hàn Thiên ngây người,không khỏi thầm khinh thường. Cái gì mà cái đẹp bên ngoài không quan trọng bằng vẻ đẹp tâm hồn,làm ơn đi!Người tin tưởng vào cái này được sao,cho dù bên trong có đẹp ngươi lấy ra có ai xem?Người ta chỉ xem cái bao da bên ngoài của ngươi thôi.Nói thế nào nhân loại đều là loại chú tâm về sắc đẹp.
Cũng không muốn tốn thêm thì giờ với tên này,Tư Đồ Lạp Vi tính toán xoay người đi thì lại nghe tiếng nói của Phong Hàn Thiên:
- Lạp Vi!
- Chúng ta không thân thiết đến mức đó ,Phong Thiếu! - Hai từ "Phong Thiếu"được Tư Đồ Lạp Vi cố tình nhấn mạnh.Tên này chẳng lẽ muốn cùng lúc đạp hai chân lên hai chiếc thuyền sao?
Lúc trước nghe hai từ "Phong Thiếu" này hắn cũng không để ý lắm,nhưng bây giờ sao lại thấy nó rất chướng mắt đi.Nhìn biểu tình xa cách của nữ sinh trước mặt như là đứng trước cô ,hắn chỉ là một tên người dưng xa lạ không hề quen biết nào đó.Trong lòng bỗng xuất hiện một cỗ khó chịu không thể tả.
- Sao lại không thân thiết được chứ!Em là bạn thân của Dao Dao đương nhiên cũng là bạn thân của tôi. - Mặt không đổi sắc ,Phong Hàn Thiên hướng Tư Đồ Lạp Vi nói.
Mặt tên này còn có thể dày hơn không a!Lúc trước tránh nữ phụ như tránh tà,lúc này lại còn vô sỉ thật tự nhiên nói ra hai từ bạn thân nữa chứ!
- Phong Thiếu nói quá rồi,vì một số chuyện nên tạm thời giữa tôi và Bạch Băng Dao chỉ đơn giản là đồng học bình thường tại Thiên Phong này mà thôi!
Nhìn nữ sinh như thiên thần trước mặt,tuy ngữ điệu lạnh băng bình thản như đang kể một câu chuyện bâng quơ nào đó không trọng yếu lắm nhưng hắn lại thấy trong đôi mắt hớp hồn kia ẩn ẩn chút đau thương.Hắn biết chuyện này xảy ra là vì hắn,nhưng không nghĩ tới chút chuyện nhỏ không đáng đó mà Bạch Băng Dao lại làm ra sự tình như vậy.Dao Dao càng ngày càng quá đáng rồi!
Ting- Hệ thống thông báo độ hảo cảm nam chính dành cho nữ chính đã giảm -% hiện tại còn %.
Ting - Hệ thống thông báo độ hảo cảm nam chính dành cho nữ phụ tăng +% hiện tại là %.
Nghe Hệ Thống thông báo trong lòng Tư Đồ Lạp Vi giơ hai ngón tay hình chữ V,nữ chính a!Nếu ngươi biết ta là đang dùng nghề ruột của ngươi mà quyến rũ nam nhân của ngươi không biết tâm trạng ngươi sẽ như thế nào?
Tư Đồ Lạp Vi nhìn Phong Hàn Thiên từ trong áo ngoài lấy ra một tấm giấy đưa cho cô.Hắn nói:
- Cho em!
- ?
- Vé xem phim,ngày mai tôi cùng Dao Dao đi giải trí đôi chút để xả street sau kì thi vừa rồi.Cho nên đây cũng là cơ hội tốt để hồi phục lại mối quan hệ giữa hai người.
- Vì cái gì?Không phải đây là cuộc hẹn của hai người sao?Chẳng lẽ anh không sợ vì tôi mà chấm dứt? - Nói xong Tư Đồ Lạp Vi nhìn thẳng vào hai mắt Phong Hàn Thiên.
Nhìn hắn một hồi ngoài nhìn thấy hắn khóe miệng mơ hồ khẽ cong,ngoài ra đều không thu hoạch được gì.
- Dù là gì lý do gì thì đây cũng là anh giúp.Tôi cảm ơn! - Giọng nói nhỏ dần,nhỏ dần hầu như ba từ cuối đều lí nhí như muỗi kêu.
Nhìn Tư Đồ Lạp Vi bộ dáng như vậy,Phong Hàn Thiên bỗng nhiên nổi lên chủ ý muốn trêu chọc một chút:
- Lạp Vi,em là đang nói gì!Đoạn cuối tôi là nghe không rõ,em có thể nói lại lần nữa được không?
Nhìn người kia khẽ cắn môi nhỏ,mắt to tròn xinh đẹp đang trừng hắn.Hắn có cảm giác như có con mèo nhỏ cào cào trong lòng vài nhát.
- Cảm....ơn anh.
- Nga? - Khẽ nghiêng đầu,người nào đó mắt cong cong thành hình bán nguyệt tựa như một con hồ ly.
- Đi chết đi! - Tư Đồ Lạp Vi sau không hét lên ba chữ liền ôm lấy Black chạy mất.
Nhìn bóng dáng Tư Đồ Lạp Vi chạy càng xa,tâm tình Phong Hàn Thiên tăng lên hẳn."Thật đáng yêu a!"
Còn về phía mỗ phù thủy sau khi chạy một đoạn cách Phong Hàn Thiên đã đủ xa,liền thả Black xuống hai tay chống gối thở phì phò."Nếu còn diễn lâu nữa cơ mặt ta muốn bị tê liệt luôn rồi a!"
Bí mật thứ hai của mỗ phù thủy: các vị độc giả thân ái!Các ngươi có để ý thấy Tư Đồ Lạp Vi rất thích ngậm một cây kẹo mút màu đỏ không nga?Các vị có thắc mắc tại sao lại là kẹo mút màu đỏ mà không phải vàng,đen,xanh đại loại.Tư Đồ Lạp Vi là do sở thích?Đó chỉ là một phần.Nên nhớ,Vi Vi có một phần hai huyết thống được di truyền từ baba- vương của ma cà rồng.Nên thay vì trực tiếp uống máu người thì Tư Đồ Lạp Vi liền sử dụng ma pháp tạo hỗn hợp kẹo có một nửa thành phần là huyết rồi kết tinh nó lại.