Nam nhân trước mặt cao khoảng 1m90, người vận áo sơ mi trắng cùng một cái quần bò màu nâu.Trên làn da tái nhợt không một tia huyết sắc, dấu sau mái tóc đen u ám là đôi mày kiếm anh tuấn cùng phượng mâu hẹp dài.Đồng tử màu huyết lạnh băng vô cảm.Dưới cánh mũi cao là bạc thần mê người càng làm tăng thêm khí chất lạnh khốc của hắn.
Còn chưa kịp đợi Tư Đồ Lạp Vi nói gì nhiều, nam nhân tiến lên một bước ôm chầm lấy thân thể mảnh khảnh nhỏ nhắn của cô.
- Lãnh Dạ!
Nhẹ kêu hắn một tiếng thấy thân hình hắn không có ý định di chuyển cũng đành buông tha. Vì trên người hắn Tư Đồ Lạp Vi không hề cảm nhận được chút sát khí nào nên mới buông lỏng không kịp đề phòng.
Trong " cuộc sống hạnh phúc tại mạt thế" cũng không có miêu tả bao nhiêu về nam nhân này.Rõ ràng dung mạo bậc nhất như vậy, năng lực cũng không sai.Kim hệ cùng cường hóa hệ dị năng trung cấp kì thượng giai tức bậc B.Rõ ràng kể cả tài lẫn sắc đều không hề kém cạnh nam chính Lý Vũ Văn.
Nhưng đáng tiếc hắn không được mẹ đẻ tác giả coi trong nên đương nhiên đất diễn cũng rất ít.Trong tiểu thuyết chỉ biết hắn là cái đuôi của nữ phụ.Nữ phụ đi đâu, hắn đi theo đến đấy (nếu cô ta không cho thì lén theo sau).Nữ phụ bảo hắn đi về phía Tây, dù cho chân hắn có bị thương nặng đến mấy thì hắn cũng sẽ gắng lếch đến hướng Tây chứ không chịu đi hướng gần nhất phía Đông.
Đây rõ ràng là cái trung khuyển điển hình a!Người hoàn hảo như thế lại vì một đứa bại não nữ phụ mà hi sinh bỏ mình.Trong tiểu thuyết, mẹ đẻ tác giả chỉ viết hắn vì đi cứu nữ phụ mà bị nam chính thiêt kế cuối cùng cũng biến thành vật thí nghiệm của một viện nghiên cứu vô nhân tính khác.
Về sau cũng không nhắc đến, nhưng năng lực hiện tại của Lãnh Dạ rõ ràng là một tang thi cao cấp S. Nếu là vậy, lẽ nào... con tang thi vương kéo theo một binh đoàn tang thi tấn công căn cứ của Lý Vũ Văn, hại nam chính mình đầy vết thương hao tổn chất xám đến tận mười lăm chương chuyện mới chính thức xuống sàn là Lãnh Dạ.
- V...
- Nga?Anh nói gì nha? - Tư Đồ Lạp Vi kề tai vào sát đầu Lãnh Dạ nhẹ nói.
- Vi. - Giọng nói có chút khàn khàn dường như đã rất lâu rồi chưa nói chuyện.
Nghe hắn gọi tên mình, mỗ phù thủy đương nhiên là rất vui vẻ a! Đường đường là tang thi vương đó nha, tuy nói lấy năng lực thật sự của cô đi đối đầu với hắn thì quá dễ dàng.Nhưng trong thế giới này lại có thể coi là một trong những đại Boss kiệm lời.
Lại nghe Lãnh Dạ gọi tên mình lần nữa, Tư Đồ Lạp Vi liền không nhịn được vui vẻ.Rời khỏi cái ôm ấp không ấm ấp của hắn.Quan sát từ đầu đến chân, lại soi từ trước ra sau một vòng.Vừa nhìn đến vài vệt máu phía sau chiếc áo sơ mi trắng.Mỗ phù thủy nổi tiếng tính khích phiến liền không khỏi sắc mặt khẽ biến.
Lại ngẩn đầu nhỏ nhìn vào "người" từ đầu đến cuối trong mắt luôn có bóng dáng " mình" kia, không khỏi mỉm cười:
- Dạ! Đi thôi, em sẽ đưa anh đi chơi!
Lãnh Dạ nghe thế liền cứng ngắc gật đầu.Tuy nói sức mạnh của hắn là cao cấp nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa IQ hiện tại của hắn vẫn cao.Tâm trí hiện tại của hắn, mỗ phù thủy không đoán được chính xác nhưng dựa theo tư liệu trong tiểu thuyết về tang thi chắc là tầm năm đến sáu tuổi.
...
- Dạ, đến đây!Mặc vào thứ này, Vi Vi sẽ đưa anh đi chơi ha?
Mỗ phù thủy nở nụ cười tươi rói hướng Lãnh Dạ nói, giọng điệu dụ dỗ con nít chẳng chút khác biệt.Black nhìn thấy bộ dáng chủ nhân biến thái của nó liền không khỏi liên tưởng Tư Đồ Lạp Vi vận đồ đủ bảy sắc như con chim khổng tước.
Mặc mày trát một đóng son phấn còn hơn trát tường thành cầm một chiếc khăn tay hướng thiếu nữ nhà lành Lãnh Dạ "Nhi" dụ dỗ để bán đi liền không khỏi rùng mình.Sau đó nhìn Lãnh Dạ với ánh mắt đồng cảm!
Lãnh Dạ vươn tay lấy quần áo mà Tư Đồ Lạp Vi đưa qua.Sau đó làm như không thấy mỗ siêu sắc nữ trước mặt thản nhiên trực tiếp cởi đồ.Mỗ phù thủy lập tức phản ứng nhanh tựa như thiếu nữ ngây thơ chưa hiểu sự đời ngại ngùng dùng hai tay bưng mặt.
Từ từ... mỗ phù thủy tuy lấy tới cả hai tay che kín mặt điều này sẽ vô cùng bình thường nếu như bỏ qua những khe hở giữa ngón tay mỗ ta.Thông qua khe hở đó, Tư Đồ Lạp Vi nhìn thấy Lãnh Dạ trực tiếp dùng tay "thô bạo" bức những cái nút áo ra.
Quá nhanh ,quá nguy hiểm.Nhanh ở "người" làm, nguy hiểm chính là ở cái kẻ đường đường chính chính rình xem mặt siêu cấp dày vô địch Tư Đồ Lạp Vi.Thoát đi lớp áo để lộ thân hình thon dài có tỉ lệ vô cùng hoàn mĩ khiến người khác phải ghen tị.
Tuy nói hắn là tang thi kim hệ cùng cường hóa nhưng cũng không phải thân thể to lớn, lưng hùm vai gấu như của người khác.Bờ vai rộng, xương quai xanh quyến rũ.Dưới vòm ngực hấp dẫn là sáu múi cơ bụng rắn chắc cùng đôi chân thon dài hữu lực.
Mỗ phù thủy bỗng cảm thấy hốc mũi ấm nóng, đưa tay lên sờ thì nhìn thấy một dòng chảy màu đỏ sẫm =.,=''!.Này không khoa học, tang thi hoàng mà cũng có máu???Mụ nội nó, chỉ chiêm ngưỡng nhan sắc xíu thôi mà.Ta có làm chuyện gì thương thiên hại lí đâu chớ!щ(゚Д゚щ)
- Vi!
Nghe tiếng gọi trầm thấp của Lãnh Dạ, Tư Đồ Lạp Vi chột dạ nhanh chóng xóa bỏ "bằng chứng phạm tội" của mình( lau đi dòng máu mũi).Vội nhìn lại thì thấy Lãnh Dạ đang đấu tranh với mớ vải rách cũng chính là quần áo do hắn không khống chế lực đạo quá mạnh tạo thành.
Lúc này, vươn hai mắt đáng thương trong mong nhìn cô như đứa nhỏ mong được cho kẹo.Phối hợp với thân hình bốc lửa cùng gương mặt đẹp trai chết người.Nhìn sao cũng thấy tổ hợp này thật kì quái.
Tư Đồ Lạp Vi đành yên lặng thở dài, lấy ra bộ quần áo mới sau đó nhận mệnh đi qua giúp Lãnh Dạ mặc vào.Tư Đồ Lạp Vi không biết rằng sâu bên trong đôi mắt mà cô cho rằng ngây thơ khờ khạo kia lúc này đột nhiên lóe lên tia sáng nhưng rất nhanh rồi lại biến mất.
Black nhìn chủ nhân biến thái cùng con tang thi tên Lãnh Dạ gì đó không khỏi trên trán trượt xuống ba vạch đen.Hai "người" này muốn chơi trò quản gia cùng tiểu thư ?Quần áo Tư Đồ Lạp Vi mới lấy cho Lãnh Dạ chính là một bộ vest đen.
Bên trong áo sơ mi trắng ngoài áo đuôi tôm dưới là quần âu cùng giày da màu đen.Mái tóc rối hỗn độn trước trán cũng được cô cắt tỉa gọn ràng vén sang một bên.Mỗ phù thủy hài lòng gật đầu với tác phẩm của mình, sau đó nắm lấy tay Lãnh Dạ:
- Đi thôi! Chúng ta cùng đi tìm nhà mới!
____________________________
Trong một ngôi biệt thự cao cấp xa hoa, hai bóng dáng tang thi đang kịch liệt đối chiến nhau để tranh dành địa bàn.Một con tang thi hỏa hệ bậc B trung cấp cùng một con tang thi thủy hệ biến dị bậc C trung cấp.
Cả hai đều là hai người đàn ông trưởng thành, màu da trắng xanh tròng mắt cũng tối đen chứ không phải xinh đẹp như của hai "người" Tư Đồ Lạp Vi.[t/g: phải chăng đây là một đặc quyền chỉ có vai quần chúng mới có! ( ̄^ ̄゜)]
Tên hỏa hệ thân thể cao to cường tráng tướng mạo đường hoàng, tên còn lại thì dáng vẻ gầy gò nho nhã.Cũng không biết bất ngờ hay trùng hợp mà con tang thi hỏa hệ lại vận trang phục màu xanh mà con thủy hệ dị biến lại là màu đỏ nổi bật.
Tuy nói cấp bậc trên lệch nhau khá lớn nhưng vì dị năng của con tang thi thủy hệ bị biến dị nên mới có thể đấu ngang tay.Đúng lúc cả hai quyết định dùng hết thực lực vào cú chót thì cảm nhận hai cổ uy áp không nhanh không chậm đang tiến đến đây.
Cả hai con không hẹn quay đầu nhìn ra phía cửa liền thấy một đồng loại xinh xắn cùng một đồng loại xấu xí không đẹp bằng tụi nó đi phía sau.Mà cỗ uy áp to lớn khiến chúng nó muốn thuần phục là ở vị đồng loại nhỏ xinh phía trước.
Hai tang thi run rẩy trong nội tâm, vì không muốn bại trận dễ dàng nên hai tang thi đồng loạt hướng về Tư Đồ Lạp Vi nhe răng thét chói tai mấy tiếng hai tay còn không ngừng quơ móng vuốt hù dọa.Tư Đồ Lạp Vi không nói không rành , khoanh tay lại từ xa nhìn hai đứa nó "diễn xiếc".
- Dạ.
Tiếng nói còn dứt hết, bóng dáng Lãnh Dạ cũng tức khắc biến mất khỏi vị trí ban đầu.Qua vài phút, hai tang thi xui xẻo liền giương cờ trắng đầu hàng.Thất bại nằm rạp dưới đất.
Tư Đồ Lạp Vi mặt vô biểu tình đi đến trước mặt hai tang thi, sau đó lấy tay hất tóc một cái nói:
- Từ bây giờ chỗ này là của chụy!Hai người các ngươi muốn tự biến hay là để bà "tiễn" đi.
Lãnh Dạ:...
Tang thi hỏa hệ:...
Tang thi thủy hệ biến dị:...
Black:...
Tư Đồ Lạp Vi thu lại ảo ảnh, không phải cô đột nhiên nổi máu thánh mẫu chỉ là mục đích chính để Nhạc Quỳnh Quỳnh đi cầu cứu Lý Vũ Văn cầu bảo vệ thôi!Quả nhiên không ngoài dự đoán, Nhạc Quỳnh Quỳnh ở trong không gian đợi đến nửa ngày thấy không có chuyện gì phát sinh mới dám đi ra.
- Vũ Văn, anh phải tin em!Trong phòng em quả thật có thứ kia! - Nhạc Quỳnh Quỳnh bộ dáng hoa lê vũ đái hướng Lý Vũ Văn nói.
- Quỳnh Quỳnh không phải anh không tin em, nhưng là chuyện này quả thật.... Chắc có lẽ dạo này em quá mệt mỏi nên mới hoa mắt đi! - Lý Vũ Văn hơi nhíu mày nhẹ an ủi.
- Không phải em không nhìn lầm, em thật sự đã tận mắt thấy nó kia mà!Suýt nữa thôi, nếu em không vào không gian đúng lúc nó thật sự đã giết em rồi! - Nhạc Quỳnh Quỳnh càng nói càng run sợ, móng tay vô thức siết chặt lấy cánh tay Lý Vũ Văn làm nổi lên những vết đỏ có dấu hiệu rách da .
- Thôi được rồi, đợi anh xử lí xong công việc sẽ đến phòng em.Được chứ? - Lý Vũ Văn hít vào một hơi mệt mỏi, nhưng vẫn nhẫn nại an ủi Nhạc Quỳnh Quỳnh.
- Không được, em phải đi theo anh như thế mới tạo cho em cảm giác an toàn! - Nhạc Quỳnh Quỳnh tuy vẫn bất an như cũ nhưng vẫn không quên quan sát sắc mặt Lý Vũ Văn biết hắn sắp hết kiên nhẫn nên mới cố tình nói cường điệu vế sau.
Không ngoài ý muốn, Lý Vũ Văn vừa nghe xong tâm tình cũng tốt hơn trước vài phần.Là nam nhân ai lại không có lòng hư vinh khi nghe ái nhân có ý muốn cầu hắn che trở.
...
- Anh đã kiểm tra rồi nhưng lại chẳng có gì cả?
Lý Vũ Văn xem xét mọi thứ một chút rồi lại nhìn những mảnh vỡ dưới chân, sau lại cầm lên con gấu nhồi bông Nhạc Quỳnh Quỳnh nói quái dị kia dùng lực tinh thần dò xét cả buổi cũng không thu hoạch được gì ngược lại còn làm sức lực hắn tiêu hao.Cuối cùng đem ánh mắt đặt lên người Nhạc Quỳnh Quỳnh như chờ câu trả lời.
- Sau lại có thể... em rõ ràng... - Nhạc Quỳnh Quỳnh vốn định mở miệng phản
bác lại thấy mình lỡ lời, nếu cô ta thực sự nói như vậy chẳng khác nào nói cô ta không tin tưởng năng lực của Lý Vũ Văn.
- Vâng! Chắc là do em nhầm! - Nhạc Quỳnh Quỳnh nhỏ nhẹ nói, đầu cuối xuống một bộ dáng hối lỗi.
Lý Vũ Văn thấy thế cũng không nhẫn tâm trách móc gì nhiều, đành bất đắc dĩ ôm cô ta vào lòng.Thầm suy nghĩ, nếu như lời Quỳnh Quỳnh là thật thì người có khả năng tạo ra ảo cảnh chân thật đến như vậy chỉ có dị năng giả cùng tang thi hệ tinh thần cao cấp.
Nhưng cười canh gác tòa nhà này cũng không phát hiện có gì bất thường.Trong căn cứ cũng không hề có dị năng giả hệ tinh thần ngoại trừ người kia.Lý Vũ Văn dường như nghĩ đến chuyện gì đó trên mặt lộ ra thần sắc chán ghét cùng tiếc hận.
Tư Đồ Lạp Vi ngồi nhàn nhã trên chiếc giường màu hồng của Nhạc Quỳnh Quỳnh, vừa nhìn thấy biểu tình kia của Lý Vũ Văn thì làm sao không biết hắn ta đang nghĩ đến cái gì?Cũng không khỏi cười lạnh.
Dị năng giả hệ tinh thần hiện tại cực kì khan hiếm, trình độ coi trọng tại mạt thế so với đám động vật quý hiếm trước mạt thế còn hơn xa.Ít ỏi đến nổi một đất nước rộng lớn như Trung Quốc mà chỉ có duy hai dị năng giả hệ tinh thần liền biết.
Nữ phụ nguyên bản là một tinh thần giả trung cấp nếu không phải cô ta "thiếu muối" trầm trọng chạm đến sự nhẫn nại cực hạn của nam chính thì dù gì hiện tại không lâm vào tình cảnh sống không bằng chết trong viện nghiên cứu.
Chi ít nhất cũng có thể được nam chính người ta "sủng ái" đem nữ phụ luôn ngày đêm si mê hắn "vắt khô" tinh thần lực đến khi không còn khô hơn nữa mới ngừng.
Ngoài những dị năng bị biến dị hoặc bình thường như: phong,hỏa, mộc, thổ, tốc độ, cường hóa thân thể,... thì còn những dị năng đặc biệt: lôi, băng,thủy,kim,quang hệ,ám hệ cuối cùng là tinh thần hệ.
Lôi hệ, băng hệ và kim hệ: là ba dị năng hoàn hảo về cả công kích lẫn phòng ngự.
Quang hệ: gồm một nhóm dị năng riêng lẽ hợp thành ( tốc độ, lôi cùng hỏa hệ).
Ám hệ: hệ độc, thổ hệ,...
Thủy hệ: tuy lực công kích cùng phòng thủ không ra gì nhưng trong tình trạng thiếu nước sạch trầm trọng tại mạt thế mà nói thì lại rất hữu ích.
Tinh thần hệ: năng lực này có thể nói vô vạn biến hóa cấp bậc càng cao sẽ thấy dị năng càng lợi hại.Dị năng giả loại này sơ cấp chỉ có thể gây ảo giác nhưng hiệu quả lại cực cao.Vào trung cấp thì có thể tạo ảo mộng trận, có thể công kích cùng phòng vệ bằng lực tinh thần.
Tấn cao cấp thì chẳng những có thể điều khiển bất cứ sinh vật nào có lực tinh thần dưới cấp theo ý muốn mà còn nghịch thiên có thể nâng cao lực tinh thần theo ý muốn trong khoảng thời gian ngắn.
Vài ngày tiếp theo Tư Đồ Lạp Vi vẫn cùng Nhạc Quỳnh Quỳnh ngoạn một chút.Mỗ phù thủy chỉ là cho cô ta nhìn thấy thức ăn của mình toàn bộ biến thành giòi bọ lúc nhúc, khi cô ta ngủ chẳng qua sờ mó kéo chân cô ta lôi xuống một chút.
Chỉ là khi cô ta tắm lén đổi màu sắc trong bồn thành màu đỏ tựa huyết tươi,... tất cả bất quá chỉ là đùa giỡn nho nhỏ... nho nhỏ, ha hả... Nhưng bạn nhỏ Nhạc Quỳnh Quỳnh đáng thương của chúng ta hoàn toàn không cười được nữa!
Trên mặt Nhạc Quỳnh Quỳnh ngày càng xuất hiện nhiều quầng thâm, nếu đem cô ta quăng vào một đám Quốc Bảo trước mạt thế chỉ sợ không phân biệt được luôn đi.Cho dù cô ta có dùng bao nhiêu nước suối trong không gian thì qua ngày hôm sau cũng sẽ bị dọa sợ mà xuất hiện như cũ.
Cô ta đã nhiều lần muốn nói rõ với Lý Vũ Văn nhưng hắn vẫn một mực không tin như cũ khiến cô ta gấp sắp muốn điên lên rồi.Vì sao Lý Vũ Văn không tin?Đơn giản là vì sau lần cáo trạng trước đó của Nhạc Quỳnh Quỳnh, thì hắn đã lén gắn ba camera cùng một thiết bị ghi âm.
Nhưng cuối cùng cũng như cũ không thu hoạch được gì.Đương nhiên rồi!Vì mỗ phù thủy đã lường trước nên chỉ dùng ảo ảnh, quay được điều gì thì mới lạ đó.Người trong căn cứ thấy nữ thần Nhạc Quỳnh Quỳnh trong lòng họ ngày càng cư xử khác thường, luôn hay nổi nóng không còn dịu dàng như trước.
Chẳng những như vậy còn nói mình gặp ma.Từ đó liền xuất hiện hai lời đồn trong căn cứ nào là nữ thần họ dạo này dây thần kinh gặp chút trục trặc, thứ hai là trong căn cứ có dị vật xâm nhập.
Lý Vũ Văn gấp rút xử lí chuyện viện nghiên cứu chưa xong, nửa đường lại nhảy ra một cục nợ Nhạc Quỳnh Quỳnh luôn đeo bám hắn gần như /.Nếu là lúc trước hắn cầu còn không được hiện tại lại thấy vô cùng phiền chán.
Đã như vậy, từ điều tra mà hắn mới phát hiện hai tin đồn gây thiệt hại cho căn cứ là bắt nguồn từ ái nhân của hắn.Hiện tại, theo hắn thấy Nhạc Quỳnh Quỳnh ngày càng "hành sự không có, bại sự có thừa" chứ chẳng phải là thần may mắn nữa.
____________________________Phân cách tuyến______________________
Trong khu rừng âm u, dưới mặt đất không ngừng tỏa ra những làn khói màu tím trên cao thì sương mù bao phủ.Thiếu nữ dung mạo tinh xảo, nghiêng người ngủ say trên chiếc võng được đan bằng vỏ cây.Hai đầu dây cố định trên cây cổ thụ biến dị vô cùng to lớn.
Mái tóc dài đen nhánh xỏa tung làm nổi bật làn da trắng hơn tuyết,phía bên dưới chỗ thiếu nữ nằm là một nhóm vài chục cây nấm phát sáng sơ cấp.Xung quanh cô là một đàn nhỏ Tuyết Hồ Điệp trên mình phát ra ánh sáng trắng dịu dàng nhẹ đập đôi cánh mềm mại bay vòng quanh thiếu nữ tựa như bị cô thu hút.
Dường như cảm nhận có sự hiện diện không ác ý của ai khác.Lúc này hàng mi dày cong vút nhẹ run, đôi mắt to tròn dần mở ra hé lộ đồng mâu yêu mị đang mơ màng ẩn chứa chút hơi nước muốn người khác phạm tội dĩ nhiên là vì chưa tỉnh ngủ hẳn.Nhưng khi nhìn thấy "người" trước mặt thì không khỏi sửng sốt:
- Tại sao anh lại ở đây?
[Cấp bậc dị năng giả : Cao cấp (SSS, SS, S) ;Trung cấp (A, B, C) ; Sơ cấp (D, E, F)
Cấp bậc tang thi: Tang thi hoàng (Z) ; Tang thi vương (SSS) ; Tang thi cao cấp (SS, S) ; Tang thi trung cấp ( A , B , C) ; Tang thi sơ cấp ( D, E, F)]
Quốc bảo ở Trung Quốc là gấu trúc.