Tư Đồ Lạp Vi đứng từ trên đỉnh của một chiếc container nhìn Lãnh Dạ từ xa đang giải quyết những tang thi cao cấp không chịu quy phục.Không phải là uy áp Tư Đồ Lạp Vi tỏa ra không mạnh, mà là cô cố tình không phát uy.
Mục đích là làm cho Lãnh Dạ tăng sức chiến đấu, còn là những tinh hạch trong đầu những tang thi kia để cho hắn càng nhanh nâng cấp.Hai tháng, cô muốn chỉ trong vòng hai tháng ngoại trừ cô Lãnh Dạ không chỉ mạnh hơn tất cả tang thi trên địa cầu này.
Mà còn phải vượt qua Lý Vũ Văn kia, ít nhất là ngang tầm.Bởi vì theo nguyên tác, thời gian đó chính là lúc Lãnh Dạ lần đâu tiên chạm mặt Lý Vũ Văn dưới thân phận tang thi vương.
Cô còn không quên chính là khi cái tên giả tạo Lý Vũ Văn này mượn cái chết của Lãnh Dạ nhà cô làm bước đệm để nhận được sự tín nhiệm, ủng hộ của mọi người.Thật đúng là không thể tha thứ!
- Dạ!Đến đây, đánh với ta một trận.Nhớ kĩ không cần phải nương tay ! - Vừa nói vừa nhẹ nhảy xuống.
Lãnh Dạ giương mắt vô cảm nhìn cô sau một lúc thì gật đầu.Tư Đồ Lạp Vi chờ Lãnh Dạ điều chỉnh xong trạng thái thì tiếp tục nói:
- Anh trước!
Lãnh Dạ nghe thế cũng không nói gì thêm lùi chân phải ra sau một chút, lấy đà dùng tốc độ nhanh chóng vọt đến trước mặt cô khi chỉ còn cách vài cm thì cùng với nụ cười là bóng dáng của Tư Đồ Lạp Vi biến mất.
Vừa thấy thế Lãnh Dạ phản ứng nhanh tức khắc dùng chân ma sát với mặt đất dừng lại , dùng thị giác cực tốt nhìn đề phòng bốn phía xung quanh.Trong lúc hắn thận trọng từng giây từng phút thì cuối cùng bóng dáng Tư Đồ Lạp Vi cũng xuất hiện phía sau lưng hắn nhỏ giọng thỏ thẻ vào tai hắn:
- Tìm em sao~
Mắt Lãnh Dạ cũng vì câu nói này mà mở to hơn một chút, vội quay ra sau cùng lúc dùng chân phải tung ra một cú đá nhưng rất tiếc Tư Đồ Lạp Vi lại biến mất như hư ảo vào giây phút cuối cùng làm một cước của hắn va vào khoảng không.
- Quá chậm!
Cùng lúc tới là một cước không lưu tình của Tư Đồ Lạp Vi làm Lãnh Dạ văng ra phía xa.Nếu không phải Lãnh Dạ vào giờ khắc định mệnh vội xoay chuyển tư thế dùng chân chống lại thì cũng đã trao tặng nụ hôn đầu với đất mẹ rồi.
Tư Đồ Lạp Vi nhẹ nhíu mày nhìn Lãnh Dạ cách đó không xa, nghiêm giọng nói:
- Đã bảo là không cần phải nương tay tay với em cứ dùng hết sức, vậy mà anh...Lãnh Dạ, nếu như một ngày có người khác giả dạng thành em đến để giết anh thì làm sao bây giờ?
Lãnh Dạ nghe xong thì nhẹ cuối đầu sau chốc lát lại ngước lên gương mặt tuấn mỹ nhìn Tư Đồ Lạp Vi:
- Tìm....đ..ư.ợc...sẽ...tìm..được.- Giọng nói khàn khàn, có chút khó khăn nói.
Nhìn Lãnh Dạ như thế khuôn mặt vốn đang nghiêm túc của Tư Đồ Lạp Vi cũng không khỏi nhu hòa đi vài phần:
- Nha, ý anh là sẽ nhận ra em.Đâu là thật đâu là giả sao?
Lãnh Dạ nghe thế liền cứng ngắc gật đầu, nhìn thấy thế Tư Đồ Lạp Vi lại không nhịn được mà nổi lên tính xấu muốn trêu chọc hắn một chút.Mắt đẹp nhẹ cong lại thành hình trăng non hướng Lãnh Dạ nói:
- Nga~ Vậy anh tìm bằng cách nào đây?
Đồng chí Lãnh Dạ nghĩ nghĩ, sau đó lại lấy bộ dạng nghiêm trang nói:
- Kh..ông...biết, nh...ưng...sẽ..tì..m ...đ..ược!
- Phụt!Khụ..khụ! - Nghe xong câu trả lời kia mỗ phù thủy suýt nữa ngã ngửa, cái câu trả lời này của anh... không bằng nói giác quan thứ sáu luôn cho rồi.
Lãnh Dạ từ tốn đứng dậy lại phủi phủi một ít bụi bám trên quần áo, giương mắt không nhìn ra bất cứ cảm xúc nào nhìn Tư Đồ Lạp Vi phía trước đang cố gắng nén cười liền nhanh chóng chạy đến.
Tư Đồ Lạp Vi nhìn sơ qua cũng muốn biết tiếp theo hắn định làm cái hành động gì thì thấy đồng chí Lãnh Dạ bộ dáng nghiêm trang đi đến nhẹ vô lưng cho Tư Đồ Lạp Vi như muốn làm cô dễ chịu hơn.
Sau đó lại thấy hắn giương mắt cá chết nhìn hai tên Tiểu Hỏa, Tiểu Thủy ở phía xa ý bảo hai tên tang thi.Một con cầm khăn và quạt một con cầm hai chai nước đang đứng ở phía xa đem đồ lại đây.
Hai tên kia thấy hắn dùng mắt như vậy nhìn mình cũng không ngu ngốc mà không nghe theo, đành dùng tốc độ nhanh nhất vọt đến.Lãnh Dạ từ túi quần lấy ra hai cái bao tay y tế mang vào có chút ghét bỏ nhìn chai nước trên tay tựa như đang cầm thứ gì dơ bẩn.
Sau đó lại không từ túi áo trong lấy ra một chiếc khăn trắng lau chà, chà lau cái chai đến độ không thể sạch hơn mới bắt đầu mở nắp chai.Lại không biết hắn từ nơi nào biến ra một cái ống hút cắm vào sau đó đưa cho Tư Đồ Lạp Vi.
Ông anh à, đây là mạt thế a.Tụi tui biết ông thích sạch sẽ nhưng không cần trà đạp lòng tự tôn của tụi tui đến như thế!Hảo tổn thương nga~ Đây là tiếng lòng Tiểu thủy, Tiểu Hỏa.
Lãnh Dạ nhìn Tư Đồ Lạp Vi dùng tay tiếp chai nước mới vừa lòng gật đầu sau đó lại lột bỏ bao tay vứt xuống đất,lại lấy ra hai chiếc bao tay màu đen đeo vào.Dùng ánh mắt băng lãnh ám chỉ Tiểu Hỏa cùng Tiểu Thủy đi ra đấu với hắn.
Vi Vi bắt nạt hắn, hắn có thể nhẫn.Nhưng hai tên này, thì là hắn có thể bắt nạt.Hừ!Dám thân cận Vi Vi còn chưa tính.Vinh hạnh được Vi Vi đặt tên tạm thời không nói.Đã vậy còn dám dành vị trí bên cạnh Vi Vi của hắn.Cho dù là "người" Vi Vi chọn thì cũng phải chịu chút giáo huấn đi.
Tiểu Hỏa cùng Tiểu Thủy nghe hắn nói thế liền không nhịn được run rẩy, tuy nói tụi nó không được thông minh cho lắm!Nhưng là rất mẫn cảm với ý đồ không được tốt của tên này được không.
Cứ như vậy Tiểu Thủy và Tiểu Hỏa hoa hoa lệ lệ bị nhân mè đen* Lãnh Dạ "ý tốt" mang đi huấn luyện, bị đánh đánh cho thành hai cái đầu heo.Tư Đồ Lạp Vi quan sát từ đầu đến cuối, cuối cùng cũng rút ra một cái kết luận.
Khiết phích là một thói quen tốt, cần cố gắng phát huy!
Mà ở một nơi nào đó....
Một nam nhân tầm hai mươi mấy tuổi ngồi trên bàn làm việc trầm ngâm:
- Nhạc Quỳnh Quỳnh này...nên giữ lại hay hủy đây?
Một câu nói trầm tư dường như nhẹ nhàng nhưng lại là một câu phán quyết,định đoạt sinh tử con người.
*Nhân mè đen:chỉ người ngoài sáng bao nhiêu, bên trong tối bấy nhiêu.
Nam nhân trước mặt cao khoảng m, người vận áo sơ mi trắng cùng một cái quần bò màu nâu.Trên làn da tái nhợt không một tia huyết sắc, dấu sau mái tóc đen u ám là đôi mày kiếm anh tuấn cùng phượng mâu hẹp dài.Đồng tử màu huyết lạnh băng vô cảm.Dưới cánh mũi cao là bạc thần mê người càng làm tăng thêm khí chất lạnh khốc của hắn.
Còn chưa kịp đợi Tư Đồ Lạp Vi nói gì nhiều, nam nhân tiến lên một bước ôm chầm lấy thân thể mảnh khảnh nhỏ nhắn của cô.
- Lãnh Dạ!
Nhẹ kêu hắn một tiếng thấy thân hình hắn không có ý định di chuyển cũng đành buông tha. Vì trên người hắn Tư Đồ Lạp Vi không hề cảm nhận được chút sát khí nào nên mới buông lỏng không kịp đề phòng.
Trong " cuộc sống hạnh phúc tại mạt thế" cũng không có miêu tả bao nhiêu về nam nhân này.Rõ ràng dung mạo bậc nhất như vậy, năng lực cũng không sai.Kim hệ cùng cường hóa hệ dị năng trung cấp kì thượng giai tức bậc B.Rõ ràng kể cả tài lẫn sắc đều không hề kém cạnh nam chính Lý Vũ Văn.
Nhưng đáng tiếc hắn không được mẹ đẻ tác giả coi trong nên đương nhiên đất diễn cũng rất ít.Trong tiểu thuyết chỉ biết hắn là cái đuôi của nữ phụ.Nữ phụ đi đâu, hắn đi theo đến đấy (nếu cô ta không cho thì lén theo sau).Nữ phụ bảo hắn đi về phía Tây, dù cho chân hắn có bị thương nặng đến mấy thì hắn cũng sẽ gắng lếch đến hướng Tây chứ không chịu đi hướng gần nhất phía Đông.
Đây rõ ràng là cái trung khuyển điển hình a!Người hoàn hảo như thế lại vì một đứa bại não nữ phụ mà hi sinh bỏ mình.Trong tiểu thuyết, mẹ đẻ tác giả chỉ viết hắn vì đi cứu nữ phụ mà bị nam chính thiêt kế cuối cùng cũng biến thành vật thí nghiệm của một viện nghiên cứu vô nhân tính khác.
Về sau cũng không nhắc đến, nhưng năng lực hiện tại của Lãnh Dạ rõ ràng là một tang thi cao cấp S. Nếu là vậy, lẽ nào... con tang thi vương kéo theo một binh đoàn tang thi tấn công căn cứ của Lý Vũ Văn, hại nam chính mình đầy vết thương hao tổn chất xám đến tận mười lăm chương chuyện mới chính thức xuống sàn là Lãnh Dạ.
- V...
- Nga?Anh nói gì nha? - Tư Đồ Lạp Vi kề tai vào sát đầu Lãnh Dạ nhẹ nói.
- Vi. - Giọng nói có chút khàn khàn dường như đã rất lâu rồi chưa nói chuyện.
Nghe hắn gọi tên mình, mỗ phù thủy đương nhiên là rất vui vẻ a! Đường đường là tang thi vương đó nha, tuy nói lấy năng lực thật sự của cô đi đối đầu với hắn thì quá dễ dàng.Nhưng trong thế giới này lại có thể coi là một trong những đại Boss kiệm lời.
Lại nghe Lãnh Dạ gọi tên mình lần nữa, Tư Đồ Lạp Vi liền không nhịn được vui vẻ.Rời khỏi cái ôm ấp không ấm ấp của hắn.Quan sát từ đầu đến chân, lại soi từ trước ra sau một vòng.Vừa nhìn đến vài vệt máu phía sau chiếc áo sơ mi trắng.Mỗ phù thủy nổi tiếng tính khích phiến liền không khỏi sắc mặt khẽ biến.
Lại ngẩn đầu nhỏ nhìn vào "người" từ đầu đến cuối trong mắt luôn có bóng dáng " mình" kia, không khỏi mỉm cười:
- Dạ! Đi thôi, em sẽ đưa anh đi chơi!
Lãnh Dạ nghe thế liền cứng ngắc gật đầu.Tuy nói sức mạnh của hắn là cao cấp nhưng điều đó cũng không đồng nghĩa IQ hiện tại của hắn vẫn cao.Tâm trí hiện tại của hắn, mỗ phù thủy không đoán được chính xác nhưng dựa theo tư liệu trong tiểu thuyết về tang thi chắc là tầm năm đến sáu tuổi.
...
- Dạ, đến đây!Mặc vào thứ này, Vi Vi sẽ đưa anh đi chơi ha?
Mỗ phù thủy nở nụ cười tươi rói hướng Lãnh Dạ nói, giọng điệu dụ dỗ con nít chẳng chút khác biệt.Black nhìn thấy bộ dáng chủ nhân biến thái của nó liền không khỏi liên tưởng Tư Đồ Lạp Vi vận đồ đủ bảy sắc như con chim khổng tước.
Mặc mày trát một đóng son phấn còn hơn trát tường thành cầm một chiếc khăn tay hướng thiếu nữ nhà lành Lãnh Dạ "Nhi" dụ dỗ để bán đi liền không khỏi rùng mình.Sau đó nhìn Lãnh Dạ với ánh mắt đồng cảm!
Lãnh Dạ vươn tay lấy quần áo mà Tư Đồ Lạp Vi đưa qua.Sau đó làm như không thấy mỗ siêu sắc nữ trước mặt thản nhiên trực tiếp cởi đồ.Mỗ phù thủy lập tức phản ứng nhanh tựa như thiếu nữ ngây thơ chưa hiểu sự đời ngại ngùng dùng hai tay bưng mặt.
Từ từ... mỗ phù thủy tuy lấy tới cả hai tay che kín mặt điều này sẽ vô cùng bình thường nếu như bỏ qua những khe hở giữa ngón tay mỗ ta.Thông qua khe hở đó, Tư Đồ Lạp Vi nhìn thấy Lãnh Dạ trực tiếp dùng tay "thô bạo" bức những cái nút áo ra.
Quá nhanh ,quá nguy hiểm.Nhanh ở "người" làm, nguy hiểm chính là ở cái kẻ đường đường chính chính rình xem mặt siêu cấp dày vô địch Tư Đồ Lạp Vi.Thoát đi lớp áo để lộ thân hình thon dài có tỉ lệ vô cùng hoàn mĩ khiến người khác phải ghen tị.
Tuy nói hắn là tang thi kim hệ cùng cường hóa nhưng cũng không phải thân thể to lớn, lưng hùm vai gấu như của người khác.Bờ vai rộng, xương quai xanh quyến rũ.Dưới vòm ngực hấp dẫn là sáu múi cơ bụng rắn chắc cùng đôi chân thon dài hữu lực.
Mỗ phù thủy bỗng cảm thấy hốc mũi ấm nóng, đưa tay lên sờ thì nhìn thấy một dòng chảy màu đỏ sẫm =.,=''!.Này không khoa học, tang thi hoàng mà cũng có máu???Mụ nội nó, chỉ chiêm ngưỡng nhan sắc xíu thôi mà.Ta có làm chuyện gì thương thiên hại lí đâu chớ!щ(゚Д゚щ)
- Vi!
Nghe tiếng gọi trầm thấp của Lãnh Dạ, Tư Đồ Lạp Vi chột dạ nhanh chóng xóa bỏ "bằng chứng phạm tội" của mình( lau đi dòng máu mũi).Vội nhìn lại thì thấy Lãnh Dạ đang đấu tranh với mớ vải rách cũng chính là quần áo do hắn không khống chế lực đạo quá mạnh tạo thành.
Lúc này, vươn hai mắt đáng thương trong mong nhìn cô như đứa nhỏ mong được cho kẹo.Phối hợp với thân hình bốc lửa cùng gương mặt đẹp trai chết người.Nhìn sao cũng thấy tổ hợp này thật kì quái.
Tư Đồ Lạp Vi đành yên lặng thở dài, lấy ra bộ quần áo mới sau đó nhận mệnh đi qua giúp Lãnh Dạ mặc vào.Tư Đồ Lạp Vi không biết rằng sâu bên trong đôi mắt mà cô cho rằng ngây thơ khờ khạo kia lúc này đột nhiên lóe lên tia sáng nhưng rất nhanh rồi lại biến mất.
Black nhìn chủ nhân biến thái cùng con tang thi tên Lãnh Dạ gì đó không khỏi trên trán trượt xuống ba vạch đen.Hai "người" này muốn chơi trò quản gia cùng tiểu thư ?Quần áo Tư Đồ Lạp Vi mới lấy cho Lãnh Dạ chính là một bộ vest đen.
Bên trong áo sơ mi trắng ngoài áo đuôi tôm dưới là quần âu cùng giày da màu đen.Mái tóc rối hỗn độn trước trán cũng được cô cắt tỉa gọn ràng vén sang một bên.Mỗ phù thủy hài lòng gật đầu với tác phẩm của mình, sau đó nắm lấy tay Lãnh Dạ:
- Đi thôi! Chúng ta cùng đi tìm nhà mới!
____________________________
Trong một ngôi biệt thự cao cấp xa hoa, hai bóng dáng tang thi đang kịch liệt đối chiến nhau để tranh dành địa bàn.Một con tang thi hỏa hệ bậc B trung cấp cùng một con tang thi thủy hệ biến dị bậc C trung cấp.
Cả hai đều là hai người đàn ông trưởng thành, màu da trắng xanh tròng mắt cũng tối đen chứ không phải xinh đẹp như của hai "người" Tư Đồ Lạp Vi.[t/g: phải chăng đây là một đặc quyền chỉ có vai quần chúng mới có! ( ̄^ ̄゜)]
Tên hỏa hệ thân thể cao to cường tráng tướng mạo đường hoàng, tên còn lại thì dáng vẻ gầy gò nho nhã.Cũng không biết bất ngờ hay trùng hợp mà con tang thi hỏa hệ lại vận trang phục màu xanh mà con thủy hệ dị biến lại là màu đỏ nổi bật.
Tuy nói cấp bậc trên lệch nhau khá lớn nhưng vì dị năng của con tang thi thủy hệ bị biến dị nên mới có thể đấu ngang tay.Đúng lúc cả hai quyết định dùng hết thực lực vào cú chót thì cảm nhận hai cổ uy áp không nhanh không chậm đang tiến đến đây.
Cả hai con không hẹn quay đầu nhìn ra phía cửa liền thấy một đồng loại xinh xắn cùng một đồng loại xấu xí không đẹp bằng tụi nó đi phía sau.Mà cỗ uy áp to lớn khiến chúng nó muốn thuần phục là ở vị đồng loại nhỏ xinh phía trước.
Hai tang thi run rẩy trong nội tâm, vì không muốn bại trận dễ dàng nên hai tang thi đồng loạt hướng về Tư Đồ Lạp Vi nhe răng thét chói tai mấy tiếng hai tay còn không ngừng quơ móng vuốt hù dọa.Tư Đồ Lạp Vi không nói không rành , khoanh tay lại từ xa nhìn hai đứa nó "diễn xiếc".
- Dạ.
Tiếng nói còn dứt hết, bóng dáng Lãnh Dạ cũng tức khắc biến mất khỏi vị trí ban đầu.Qua vài phút, hai tang thi xui xẻo liền giương cờ trắng đầu hàng.Thất bại nằm rạp dưới đất.
Tư Đồ Lạp Vi mặt vô biểu tình đi đến trước mặt hai tang thi, sau đó lấy tay hất tóc một cái nói:
- Từ bây giờ chỗ này là của chụy!Hai người các ngươi muốn tự biến hay là để bà "tiễn" đi.
Lãnh Dạ:...
Tang thi hỏa hệ:...
Tang thi thủy hệ biến dị:...
Black:...