Đối phó một cái phế vật mà không thể tốc chiến tốc thắng thì thật sự rất mất mặt, bởi vậy khi thấy chiêu thức thất bại, tốc độ ra đòn của Tiết Mộng lập tức nhanh hơn.
Mặc dù tốc độ ra đòn nhanh hơn nhưng nàng vẫn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của mấy cái động tác mẫu, đây là ưu thế của cao thủ.
Hoàng Bắc Nguyệt đồng dạng cũng sử dụng mấy chiêu thức đánh trả, tuy không sắc bén nhanh lẹ như Tiết Mộng nhưng động tác của nàng tựa như phù vân lưu thủy (nước chảy mây trôi), nhìn như mềm mại không có lực công kích nhưng chỉ có Tiết Mộng đang ở chiến trong sân mới biết được, nàng đã xuất ra bảy phần lực lượng mà vẫn chưa chạm được đến chéo áo (góc áo) của Hoàng Bắc Nguyệt.
Điều này làm cho Tiết Mộng trời sanh tính kiêu ngạo cực kì phẫn nộ, cho dù chịu thua thiệt ở trước mặt cao thủ ăn nàng còn không chịu được, huống chi đối thủ bây giờ là một tên phế vật!
“ Hừ! Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi có biết hay không, ở trên lôi đài, cho dù ngươi đả thương hay thậm chí đánh chết đối phương thì ngươi cũng không bị truy cứu chút nào!?” Sau khi lại đánh hụt Hoàng Bắc Nguyệt, khuôn mặt xinh đẹp của Tiết Mộng có chút vặn vẹo.
“ Sống chết bất luận?” Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày, trong mắt hiện ra ý cười tàn nhẫn.
“ Ân!” Tiết Mộng khẽ quát một tiếng, trong giây lát thế công đã thay đổi, không phải những chiêu thức làm mẫu lúc nãy nữa.
Từng chiêu đều vô cùng tàn nhẫn, nhanh chóng, trực tiếp công kích địa phương yếu ớt nhất của Hoàng Bắc Nguyệt.
Mọi người phía dưới đều hít vào một ngụm lương khí, Tiết Mộng này đang làm gì vậy a? Không phải nói chỉ là diễn luyện thôi sao? Nàng như thế nào lại giống như cường đạo đi đòi mạng vậy.
Quách viện sĩ hừ một tiếng: “ Lôi viện sĩ, Bắc Nguyệt quận chúa hôm nay là lần đầu tiên tới Học viện, chưa bao giờ tiếp xúc qua võ đạo, đệ tử của ngươi đều là loại lấy mạnh hiếp yếu vậy sao?”
Lôi viện sĩ bị nói có chút đỏ mặt, hắn cũng cảm thấy có chút mất thể diện. Tiết Mộng cùng một người vốn chưa bao giờ tiếp xúc qua võ đạo giao thủ mấy chiêu mà vẫn chưa chiếm được tiện nghi đã rất mất mặt rồi, bây giờ nàng còn ra chiêu độc ác như vậy, quả thực ném hết mặt mũi của Võ đạo viện đi mà.
Hơn nữa Anh Dạ công chúa còn đang ở chỗ này xem cuộc chiến, sắc mặt nàng đã phi thường không tốt rồi a!
Lôi viện sĩ tiến lên mấy bước, lớn tiếng nói: “ Mộng nhi, được rồi, mau dừng lại thôi!”
Nhưng Tiết Mộng đã hoàn toàn bị Hoàng Bắc Nguyệt khơi dậy lửa giận, như thế nào sẽ chịu nghe lời hắn? Nàng luôn là người tâm cao khí ngạo, lại có chút bất mãn đối với Hoàng Bắc Nguyệt, hôm nay không đánh cho nàng quỳ xuống xin tha thứ, Tiết Mộng không cam tâm!
Hoàng Bắc Nguyệt xoay người một cái, né một chưởng mãnh liệt của Tiết Mộng, nương theo lực đạo vọt ra sau lưng nàng, dùng động tác làm mẫu một cước đá Tiết Mộng.
Hoàng Bắc Nguyệt vốn chỉ mới mười hai tuổi, còn thấp hơn Tiết Mộng một cái đầu, nhưng lại có thể nhấc chân phi thường cao, Tiết Mộng vừa kinh hãi quay đầu lại đã bị nàng một cước đá vào mặt. Tiết Mộng chật vật lui lại mấy bước, không dám tin ngây người nhìn nàng.
Khuôn mặt mà nàng tự hào nhất lại bị người ta đá cho một cước! Lực đạo tuy không lớn, nhưng cũng khiến nàng triệt để phẫn nộ. Nàng không thể tiếp nhận sự thực này.
Nàng bị một tên phế vật đánh! Hơn nữa dùng chính là động tác làm mẫu lúc nãy nàng diễn luyện! Điều… điều này sao có thể?
Sỉ nhục, chuyện này quả thực là vô cùng nhục nhã!
Dưới lôi đài, đám người mới vừa rồi còn thấp giọng nghị luận giờ phút đều triệt để an tĩnh lại. Từng người đều trợn mắt không dám tin.
Ai cũng không nghĩ đến phế vật Hoàng Bắc Nguyệt lại có thể đem động tác trụ cột được làm mẫu khi nãy biểu diễn thuần thục đến vậy, lại có thể đá cho Tiết Mộng một cước, hơn nữa còn đá ngay vào mặt!
Tiết Mộng rõ ràng đã bước vào hàng ngũ Trung cấp Chiến sĩ!
Phế vật… nàng thật sự là phế vật sao?
Giữa sân lạnh ngắt như tờ, chỉ có một mình Anh Dạ công chúa vỗ tay cười nói: “ Không tồi!”
Mặc dù tốc độ ra đòn nhanh hơn nhưng nàng vẫn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của mấy cái động tác mẫu, đây là ưu thế của cao thủ.
Hoàng Bắc Nguyệt đồng dạng cũng sử dụng mấy chiêu thức đánh trả, tuy không sắc bén nhanh lẹ như Tiết Mộng nhưng động tác của nàng tựa như phù vân lưu thủy (nước chảy mây trôi), nhìn như mềm mại không có lực công kích nhưng chỉ có Tiết Mộng đang ở chiến trong sân mới biết được, nàng đã xuất ra bảy phần lực lượng mà vẫn chưa chạm được đến chéo áo (góc áo) của Hoàng Bắc Nguyệt.
Điều này làm cho Tiết Mộng trời sanh tính kiêu ngạo cực kì phẫn nộ, cho dù chịu thua thiệt ở trước mặt cao thủ ăn nàng còn không chịu được, huống chi đối thủ bây giờ là một tên phế vật!
“ Hừ! Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi có biết hay không, ở trên lôi đài, cho dù ngươi đả thương hay thậm chí đánh chết đối phương thì ngươi cũng không bị truy cứu chút nào!?” Sau khi lại đánh hụt Hoàng Bắc Nguyệt, khuôn mặt xinh đẹp của Tiết Mộng có chút vặn vẹo.
“ Sống chết bất luận?” Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày, trong mắt hiện ra ý cười tàn nhẫn.
“ Ân!” Tiết Mộng khẽ quát một tiếng, trong giây lát thế công đã thay đổi, không phải những chiêu thức làm mẫu lúc nãy nữa.
Từng chiêu đều vô cùng tàn nhẫn, nhanh chóng, trực tiếp công kích địa phương yếu ớt nhất của Hoàng Bắc Nguyệt.
Mọi người phía dưới đều hít vào một ngụm lương khí, Tiết Mộng này đang làm gì vậy a? Không phải nói chỉ là diễn luyện thôi sao? Nàng như thế nào lại giống như cường đạo đi đòi mạng vậy.
Quách viện sĩ hừ một tiếng: “ Lôi viện sĩ, Bắc Nguyệt quận chúa hôm nay là lần đầu tiên tới Học viện, chưa bao giờ tiếp xúc qua võ đạo, đệ tử của ngươi đều là loại lấy mạnh hiếp yếu vậy sao?”
Lôi viện sĩ bị nói có chút đỏ mặt, hắn cũng cảm thấy có chút mất thể diện. Tiết Mộng cùng một người vốn chưa bao giờ tiếp xúc qua võ đạo giao thủ mấy chiêu mà vẫn chưa chiếm được tiện nghi đã rất mất mặt rồi, bây giờ nàng còn ra chiêu độc ác như vậy, quả thực ném hết mặt mũi của Võ đạo viện đi mà.
Hơn nữa Anh Dạ công chúa còn đang ở chỗ này xem cuộc chiến, sắc mặt nàng đã phi thường không tốt rồi a!
Lôi viện sĩ tiến lên mấy bước, lớn tiếng nói: “ Mộng nhi, được rồi, mau dừng lại thôi!”
Nhưng Tiết Mộng đã hoàn toàn bị Hoàng Bắc Nguyệt khơi dậy lửa giận, như thế nào sẽ chịu nghe lời hắn? Nàng luôn là người tâm cao khí ngạo, lại có chút bất mãn đối với Hoàng Bắc Nguyệt, hôm nay không đánh cho nàng quỳ xuống xin tha thứ, Tiết Mộng không cam tâm!
Hoàng Bắc Nguyệt xoay người một cái, né một chưởng mãnh liệt của Tiết Mộng, nương theo lực đạo vọt ra sau lưng nàng, dùng động tác làm mẫu một cước đá Tiết Mộng.
Hoàng Bắc Nguyệt vốn chỉ mới mười hai tuổi, còn thấp hơn Tiết Mộng một cái đầu, nhưng lại có thể nhấc chân phi thường cao, Tiết Mộng vừa kinh hãi quay đầu lại đã bị nàng một cước đá vào mặt. Tiết Mộng chật vật lui lại mấy bước, không dám tin ngây người nhìn nàng.
Khuôn mặt mà nàng tự hào nhất lại bị người ta đá cho một cước! Lực đạo tuy không lớn, nhưng cũng khiến nàng triệt để phẫn nộ. Nàng không thể tiếp nhận sự thực này.
Nàng bị một tên phế vật đánh! Hơn nữa dùng chính là động tác làm mẫu lúc nãy nàng diễn luyện! Điều… điều này sao có thể?
Sỉ nhục, chuyện này quả thực là vô cùng nhục nhã!
Dưới lôi đài, đám người mới vừa rồi còn thấp giọng nghị luận giờ phút đều triệt để an tĩnh lại. Từng người đều trợn mắt không dám tin.
Ai cũng không nghĩ đến phế vật Hoàng Bắc Nguyệt lại có thể đem động tác trụ cột được làm mẫu khi nãy biểu diễn thuần thục đến vậy, lại có thể đá cho Tiết Mộng một cước, hơn nữa còn đá ngay vào mặt!
Tiết Mộng rõ ràng đã bước vào hàng ngũ Trung cấp Chiến sĩ!
Phế vật… nàng thật sự là phế vật sao?
Giữa sân lạnh ngắt như tờ, chỉ có một mình Anh Dạ công chúa vỗ tay cười nói: “ Không tồi!”