Lời này vừa nói ra, toàn bộ Hào Quang Điện lập tức an tĩnh lại, ánh mắt mọi người đều chuyển về phía Tư Mã Quy Yến.
Tư Mã Quy Yến luôn thích nổi tiếng này không ngờ hướng Hí Thiên đại nhân khiêu chiến a.
Mấy năm qua, mỗi lần Nam Dực quốc có cao thủ mới tới là y như rằng tên Tư Mã Quy Yến này đều sẽ đi khiêu chiến một phen. Thực lực của hắn quả thực rất mạnh, chưa bại bao giờ.
Mọi người thường gọi hắn là “Bất Bại Tướng Quân” của Nam Dực quốc.
Đại danh của người này, Hoàng Bắc Nguyệt cũng có nghe tới lúc đang đi mua sắm ở Bố Cát Nhĩ phường thị, nghe nói thực lực của hắn chẳng mấy chốc sẽ đột phá Cửu Tinh tiến vào Hoàng giai, sắp trở thành người đầu tiên trở thành Hoàng giai cao thủ của Nam Dực quốc trong 50 năm qua.
Hắn nắm giữ man lực vô cùng khủng bố, thuộc tính là của hắn Lôi, lại nắm giữ một đầu Lôi thuộc tính Linh thú cấp mười một – Phẫn Nộ Thất Vĩ Long.
Tại Nam Dực quốc, hắn luôn có thể một đường quét ngang.
Tuy rằng Phẫn Nộ Thất Vĩ Long không phải một trong Ngũ Linh nhưng Linh thú thuộc Long tộc vẫn luôn vô cùng cường hãn.
Ở Nam Dực quốc có rất ít Linh thú khi trông thấy Tử Diễm Hỏa Kì Lân của Thái tử Chiến Dã mà không quỳ xuống, đầu Phẫn Nộ Thất Vĩ Long này là một trong số đó.
Thực lực khủng bố như vậy nàng cũng không chắc chắn thắng được, mà Đông Lăng liền khỏi phải nói.
Hoàng Bắc Nguyệt hơi nhíu mày, Tư Mã Quy Yến này thật sự thật không dễ đối phó a!
” Chuyện này……” Hoàng thượng hơi do dự, kỳ thực hắn cũng rất muốn nhìn xem thực lực của Hí Thiên kia rốt cuộc đạt tới trình độ nào.
Thế nhưng bây giờ vẫn chưa rõ tính khí của tên Hí Thiên kia, nếu mình tự tiện đồng ý không khỏi có chút quá phận, vạn nhất Tư Mã Quy Yến này ra tay không biết nặng nhẹ, làm Hí Thiên tức giận ly khai Nam Dực quốc, đây chẳng phải là lỗ vốn sao?
Ài, rốt cục phải làm sao mới tốt đây?
Đám người bên dưới thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm như vậy cũng bắt đầu khe khẽ bàn luận.
” Quy Yến đại nhân cùng Hí Thiên đại nhân, nhất định là một hồi chiến đấu cực kỳ đặc sắc a! Rốt cuộc là ai lợi hại hơn đây?”
” Hí Thiên đại nhân có Băng Linh Huyễn Điểu a!”
” Này này, Quy Yến đại nhân cũng sắp tiến vào Hoàng giai rồi đó, Phẫn Nộ Thất Vĩ Long cũng không phải ngồi không nha!”
” Chà chà, đêm nay đến đây thực sự là không uổng phí a!”
………..
Nghe chung quanh rối rít nghị luận, Hoàng Thượng cũng biết trận tỉ thí này sợ là không tránh được rồi, trong lòng âm thầm mắng Tư Mã Quy Yến quá mức hồ nháo…….
Bất quá bây giờ đã là thế cưỡi hổ khó xuống, nếu không đáp ứng thì sẽ làm Tư Mã Quy Yến mất hứng, hắn dù sao cũng rất trọng yếu đối với Nam Dực quốc.
” Tư Mã khanh khiêu chiến sao…….” Hoàng Thượng khẽ vuốt chòm râu, chậm rãi nhìn về phía Đông Lăng: ” Hí Thiên các hạ có chấp nhận lời khiêu chiến này hay không?”
Nếu như Hí Thiên không đồng ý, tên Tư Mã Quy Yến này cũng không có cách nào ép buộc được.
Trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục, một bên hạ chiến thư, nếu bên còn lại không chấp nhận thì người khiêu chiến cũng không thể động thủ được, đây là pháp tắc từ xưa tới nay, không ai dám phá vỡ.
Chỉ có điều nếu từ chối khiêu chiến như vậy thì e rằng sẽ bị mọi người cười nhạo.
Dưới áo bào vẫn là một mảnh bình tĩnh quỷ dị, cái vị Hí Thiên đại nhân thần bí lãnh khốc kia không biết rốt cục có đáp ứng hay không đây.
Kỳ thực, nếu có ai nhìn xuyên qua áo bào sẽ thấy Đông Lăng nắm tay gắt gao nắm chặt, khẩn trương đến mức không biết phải làm sao.
Đây, đây chính là Bất Bại Tướng Quân nổi tiếng của Nam Dực quốc Tư Mã Quy Yến a! Loại chiến thư này nàng làm sao dám nhận chứ? Ài, cái gì vậy nè trời, đáng lẽ nàng chỉ cần giả lãnh khốc, tiếp rượu, ăn món ăn rồi ra về, vốn mọi chuyện phải theo kịch bản như vậy, bây giờ không biết tại sao lại lòi ra cái chiến thư này?
Làm sao bây giờ, tiểu thư, tiểu thư, người mau nghĩ biện pháp đi a.
Đông Lăng hiện tại chỉ có thể hi vọng Hoàng Bắc Nguyệt mau chóng nghĩ ra biện pháp mà thôi. Không còn cách nào, thực lực bản thân của nàng thực sự quá yếu, căn bản không có huyết mạch của Triệu hoán sư, võ đạo cũng rất tầm thường.
Tư Mã Quy Yến luôn thích nổi tiếng này không ngờ hướng Hí Thiên đại nhân khiêu chiến a.
Mấy năm qua, mỗi lần Nam Dực quốc có cao thủ mới tới là y như rằng tên Tư Mã Quy Yến này đều sẽ đi khiêu chiến một phen. Thực lực của hắn quả thực rất mạnh, chưa bại bao giờ.
Mọi người thường gọi hắn là “Bất Bại Tướng Quân” của Nam Dực quốc.
Đại danh của người này, Hoàng Bắc Nguyệt cũng có nghe tới lúc đang đi mua sắm ở Bố Cát Nhĩ phường thị, nghe nói thực lực của hắn chẳng mấy chốc sẽ đột phá Cửu Tinh tiến vào Hoàng giai, sắp trở thành người đầu tiên trở thành Hoàng giai cao thủ của Nam Dực quốc trong 50 năm qua.
Hắn nắm giữ man lực vô cùng khủng bố, thuộc tính là của hắn Lôi, lại nắm giữ một đầu Lôi thuộc tính Linh thú cấp mười một – Phẫn Nộ Thất Vĩ Long.
Tại Nam Dực quốc, hắn luôn có thể một đường quét ngang.
Tuy rằng Phẫn Nộ Thất Vĩ Long không phải một trong Ngũ Linh nhưng Linh thú thuộc Long tộc vẫn luôn vô cùng cường hãn.
Ở Nam Dực quốc có rất ít Linh thú khi trông thấy Tử Diễm Hỏa Kì Lân của Thái tử Chiến Dã mà không quỳ xuống, đầu Phẫn Nộ Thất Vĩ Long này là một trong số đó.
Thực lực khủng bố như vậy nàng cũng không chắc chắn thắng được, mà Đông Lăng liền khỏi phải nói.
Hoàng Bắc Nguyệt hơi nhíu mày, Tư Mã Quy Yến này thật sự thật không dễ đối phó a!
” Chuyện này……” Hoàng thượng hơi do dự, kỳ thực hắn cũng rất muốn nhìn xem thực lực của Hí Thiên kia rốt cuộc đạt tới trình độ nào.
Thế nhưng bây giờ vẫn chưa rõ tính khí của tên Hí Thiên kia, nếu mình tự tiện đồng ý không khỏi có chút quá phận, vạn nhất Tư Mã Quy Yến này ra tay không biết nặng nhẹ, làm Hí Thiên tức giận ly khai Nam Dực quốc, đây chẳng phải là lỗ vốn sao?
Ài, rốt cục phải làm sao mới tốt đây?
Đám người bên dưới thấy bầu không khí giương cung bạt kiếm như vậy cũng bắt đầu khe khẽ bàn luận.
” Quy Yến đại nhân cùng Hí Thiên đại nhân, nhất định là một hồi chiến đấu cực kỳ đặc sắc a! Rốt cuộc là ai lợi hại hơn đây?”
” Hí Thiên đại nhân có Băng Linh Huyễn Điểu a!”
” Này này, Quy Yến đại nhân cũng sắp tiến vào Hoàng giai rồi đó, Phẫn Nộ Thất Vĩ Long cũng không phải ngồi không nha!”
” Chà chà, đêm nay đến đây thực sự là không uổng phí a!”
………..
Nghe chung quanh rối rít nghị luận, Hoàng Thượng cũng biết trận tỉ thí này sợ là không tránh được rồi, trong lòng âm thầm mắng Tư Mã Quy Yến quá mức hồ nháo…….
Bất quá bây giờ đã là thế cưỡi hổ khó xuống, nếu không đáp ứng thì sẽ làm Tư Mã Quy Yến mất hứng, hắn dù sao cũng rất trọng yếu đối với Nam Dực quốc.
” Tư Mã khanh khiêu chiến sao…….” Hoàng Thượng khẽ vuốt chòm râu, chậm rãi nhìn về phía Đông Lăng: ” Hí Thiên các hạ có chấp nhận lời khiêu chiến này hay không?”
Nếu như Hí Thiên không đồng ý, tên Tư Mã Quy Yến này cũng không có cách nào ép buộc được.
Trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục, một bên hạ chiến thư, nếu bên còn lại không chấp nhận thì người khiêu chiến cũng không thể động thủ được, đây là pháp tắc từ xưa tới nay, không ai dám phá vỡ.
Chỉ có điều nếu từ chối khiêu chiến như vậy thì e rằng sẽ bị mọi người cười nhạo.
Dưới áo bào vẫn là một mảnh bình tĩnh quỷ dị, cái vị Hí Thiên đại nhân thần bí lãnh khốc kia không biết rốt cục có đáp ứng hay không đây.
Kỳ thực, nếu có ai nhìn xuyên qua áo bào sẽ thấy Đông Lăng nắm tay gắt gao nắm chặt, khẩn trương đến mức không biết phải làm sao.
Đây, đây chính là Bất Bại Tướng Quân nổi tiếng của Nam Dực quốc Tư Mã Quy Yến a! Loại chiến thư này nàng làm sao dám nhận chứ? Ài, cái gì vậy nè trời, đáng lẽ nàng chỉ cần giả lãnh khốc, tiếp rượu, ăn món ăn rồi ra về, vốn mọi chuyện phải theo kịch bản như vậy, bây giờ không biết tại sao lại lòi ra cái chiến thư này?
Làm sao bây giờ, tiểu thư, tiểu thư, người mau nghĩ biện pháp đi a.
Đông Lăng hiện tại chỉ có thể hi vọng Hoàng Bắc Nguyệt mau chóng nghĩ ra biện pháp mà thôi. Không còn cách nào, thực lực bản thân của nàng thực sự quá yếu, căn bản không có huyết mạch của Triệu hoán sư, võ đạo cũng rất tầm thường.