Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Mười tám người này Hoắc Nguyên Chân đặc biệt cho bối phận hàng chữ Tuệ, cũng không đặt tên khác, bắt đầu từ Tuệ Nhất Tuệ Nhị, cho tới cuối cùng là Tuệ Thập Bát.
Sau khi có được cánh quân sinh lực này, thực lực toàn Thiếu Lâm lập tức gia tăng một bậc dài.
Ngoại trừ thực lực nhân vật tầng cao nhất còn hơi lộ vẻ yếu kém ra, trung tầng hạ tầng, đệ tử đời thứ hai thứ ba đã không kém hơn bất kỳ môn phái nào.
Phải biết cho dù là Ma giáo, phân đà Đà chủ ở Hà Nam bất quá cũng là một Hậu Thiên viên mãn. Lần này Thiếu Lâm thu nhận một lần sáu Hậu Thiên viên mãn, mười hai Hậu Thiên hậu kỳ, cơ hồ làm cho thực lực toàn thể gia tăng gấp bội.
Hơn nữa bọn họ tu luyện Thập Tam Thái Bảo Hoành Luyện, càng là công phu tuyệt hảo, thích hợp với lộ số của Thiếu Lâm. Hoắc Nguyên Chân lại truyền thụ Vô Tướng Thần Công cùng Long Tượng Bát Nhã Công cho bọn họ, lại để cho bọn họ tạm thời luyện võ cùng mọi người ở La Hán đường. Tin rằng sau một thời gian ngắn, trong số những người này sẽ xuất hiện cao thủ Tiên Thiên.
Từ lúc lệnh cho Kim Nhãn Ưng mang Tuệ Nhất trở về, trong lòng Hoắc Nguyên Chân đã âm thầm tính toán chuyện này. Hôm nay cuối cùng đạt được thành công, biến một đám mã tặc thành đệ tử Phật môn, cũng coi như là công đức viên mãn.
- -------------------
- Minh chủ, hai người này đáng tin tưởng sao?
Cung Quý Lương nhìn Hoa Vô Kỵ, rất là không hiểu quyết định của y.
Hai người Trịnh Cửu Công cùng Tư Mã Lãng từ Giang Nam tới bất ngờ đi tới Thiên Đạo Minh. Lúc mới vừa biết được tin tức này, Hoa Vô Kỵ liên tục cười lạnh, nói hai người này tới tự chui đầu vào lưới, nhất định sẽ tru diệt bọn họ.
Ban đầu Trung Nhạc phái bị hủy, hai người này cùng Tuyệt Diệt chính là đầu sỏ. Chuyện này Hoa Vô Kỵ đã biết, bất quá là thời gian gần đây bận rộn chuẩn bị đối phó phân đà Ma giáo, vẫn không có cơ hội tìm bọn họ làm khó dễ, không ngờ rằng hiện tại bọn họ chủ động dâng lên tới cửa.
Những sự việc biến hóa có hơi ngoài dự đoán mọi người, không nghĩ tới sau khi Hoa Vô Kỵ đơn độc gặp mặt hai người bọn họ, lại đạt thành hiện nghị gì đó. Hai người này tạm thời gia nhập hàng ngũ Thiên Đạo Minh, cùng Hoa Vô Kỵ đi tấn công phân đà Ma giáo.
Chuyện biến hóa nhanh tới nỗi làm cho Cung Quý Lương có hơi không tiếp thu nổi, địch nhân mới vừa diệt Trung Nhạc phái, không ngờ rằng Minh chủ quyết định hợp tác với loại người như thế. Không riêng gì Cung Quý Lương mất hứng, rất nhiều người bên trong Thiên Đạo Minh đều mất hứng.
Nhưng Hoa Vô Kỵ là Minh chủ, hết thảy mọi chuyện đều do y làm chủ, Cung Quý Lương không có quyền quyết định.
Hiện tại trong đại điện Tung Sơn, năm người Hoa Vô Kỵ, Cung Quý Lương, Sơn Mộc, Trịnh Cửu Công, Tư Mã Lãng đang ngồi, đang thương nghị chuyện tấn công phân đà Ma giáo.
- Tiểu Hoàn trở về chưa?
Hoa Vô Kỵ hỏi một nữ đệ tử đứng ở phía dưới.
- Minh chủ, tiểu thư mới vừa trở về, bất quá...
- Bất quá cái gì, có lời cứ việc nói thẳng.
- Đúng vậy, tiểu thư nói nàng đã sắp đến núi Thiếu Thất, nhưng lại bị ngài gọi về trở lại, có hơi mất hứng, bây giờ đang ở một mình trong phòng, không chịu tiếp kiến bất cứ ai.
- Nha đầu này quen thói hờn dỗi, hiện tại chuyện có biến, đương nhiên phải theo thời cuộc mà quyết định. Nó là một trong những chiến lực quan trọng nhất của chúng ta, đại kế lần này làm sao có thể thiếu nó được.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng ngoài mặt Hoa Vô Kỵ không hề có vẻ buồn phiền, nói với mấy người xung quanh:
- Chư vị, thất lễ một chút, tiểu nữ quanh năm không có bên cạnh ta, bây giờ mới vừa trở lại, tính khí không tốt, ta cũng không làm tròn nghĩa vụ làm cha. Hiện tại nó nổi cơn hờn dỗi, phụ thân ta đây phải đi an ủi một chút mới được.
- Minh chủ xin cứ tự nhiên!
- Hoa Minh chủ cứ việc đi đi, chúng ta có thể chờ.
Hoa Vô Kỵ rời đi đại điện, tới hậu đường Tung Sơn phái.
Qua mấy khúc quanh, rốt cục y đi tới trước mặt một gian tú lâu.
Lên trên lầu, Hoa Vô Kỵ nhẹ nhàng gõ cửa:
- Tiểu Hoàn, có ở bên trong không? Phụ thân tới thăm con đây.
Gõ nửa ngày không ai đáp ứng, Hoa Vô Kỵ không thể làm gì khác hơn là tự mình đây cửa mà vào.
Bên trong phòng, một thiếu nữ áo đen sắc mặt trong trẻo lạnh lùng, nhưng dung nhan xinh đẹp tuyệt trần đang ngồi ở trước bàn trang điểm, nhẹ nhàng chải mái tóc dài của mình. Hoa Vô Kỵ đi vào, nàng cũng không hề động mi mắt.
Hoa Vô Kỵ ngồi xuống bên cạnh, nói với thiếu nữ áo đen:
- Tiểu Hoàn, gặp phụ thân không vui mừng sao?
- Chớ nói như vậy, không phải là phụ thân có mấy đứa con trai sao, con đã đáng là gì?
Sắc mặt thiếu nữ áo đen như sương, trong khi nói chuyện mơ hồ có một tia khí tức âm lãnh, gương mặt xinh đẹp không hề mỉm cười, khiến cho người ta nhìn thấy lập tức sinh ra cảm giác không thoải mái.
- Tiểu Hoàn, phụ thân biết con vẫn còn trách phụ thân, nhưng chuyện năm xưa... Ôi, hết thảy đều đã qua đi, không phải là hiện tại con đã học được một thân võ nghệ trở về sao? Hiện tại trong Thiên Đạo Minh chúng ta, con mới là đệ nhất cao thủ, e rằng phụ thân cũng phải cam bái hạ phong.
- Võ nghệ như vậy không học cũng được.
- Con nói gì vậy?! Cửu Âm Bạch Cốt Trảo này chính là võ học chí cao thiên hạ, con có thể học thành, phụ thân cảm thấy hết sức vui mừng.
Tiểu Hoàn yên lặng đưa tay ra, ngón tay thon thả xinh đẹp tuyệt trần, nhưng móng tay rất dài, hơn nữa trắng toát, không phải là trắng bình thường mà là màu trắng bệch giống như của người chết.
- Không cần nói nhiều, con là do phụ thân sinh ra, phụ thân muốn con làm gì, con sẽ làm theo. Phụ thân bảo con đi giết chết hòa thượng Thiếu Lâm, con cũng đi, nhưng chưa đi tới nơi đã gọi con trở lại...
- Tiểu Hoàn, con phải hiểu cho phụ thân. Hai người Trịnh Cửu Công và Tư Mã Lãng kia không bao lâu sau sẽ trở về Giang Nam, cho nên hành động của chúng ta nhất định phải bắt đầu trong vòng mấy ngày này. Trong Ma giáo có La Thái Y cùng Chu Tần trấn thủ, phụ thân đã tính qua, nếu chỉ bằng vào thực lực mấy người chúng ta không đủ để hoàn toàn tiêu diệt hai đại Hộ Giáo Pháp Vương này, mà một mình con đã có thể giữ chân La Thái Y. Khi đó chỉ còn lại mình Chu Tần, chúng ta hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết, đây là cơ hội tốt, không thể bỏ lỡ.
- Là cơ hội tốt của phụ thân, không phải cơ hội tốt của con.
Hoa Tiểu Hoàn nhẹ nhàng vung ngón tay, rạch một cái trên bàn trang điểm, lập tức xuất hiện một rãnh sâu.
Hoa Vô Kỵ nhiều lần bị Hoa Tiểu Hoàn chống đối, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn không dám phát tác. Hiện tại con gái của y không đơn giản, rời nhà mười năm chẳng những gia tăng nội lực tăng lên tới cảnh giới Tiên Thiên, hơn nữa còn tu luyện Cửu Âm Bạch Cốt Trảo. Mặc dù là con gái của y, nhưng nếu như không khéo léo để cho nàng phát cuồng, y cũng không nắm chắc có thể chế ngự được nàng.
- Phải phải, con nói rất phải, là cơ hội tốt của phụ thân, những cơ hội này thật sự rất quan trọng, một khi hoàn toàn đánh sập phân đà Ma giáo, như vậy ở Hà Nam, Thiên Đạo Minh sẽ không còn địch nhân nào nữa, ngoại trừ Thiếu Lâm tự kia. Bất quá đó chỉ là một ngôi miếu nhỏ, bọn chúng không đáng để lo, bất kể thế nào nữ nhi cũng phải giúp phụ thân lần này.