Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Nghe thấy những thứ này, Hoắc Nguyên Chân không mấy hứng thú, Hệ Thống Phương Trượng mình sinh ra không một thứ nào không phải là tinh phẩm, ngay cả Đoạn Thiên thần kiếm trong tay mình cũng không có diệu dụng bao nhiêu, cho nên không hứng thú với những phần thưởng kia.
Bất quá có thể lấy được thành tích tốt trong đại hội luận võ Hoa Sơn, như vậy tuyệt đối là một mở đầu rất tốt cho chuyện ngày sau mình trở thành võ lâm Minh chủ.
Nếu muốn trở thành võ lâm Minh chủ, điểm đầu tiên chính là phải làm cho nhân sĩ võ lâm thiên hạ nhận biết mình, nếu không người ta cũng không biết mình là ai, dựa vào cái gì tôn mình làm Minh chi?
Hỏi Nhất Trần xong, trong lòng Hoắc Nguyên Chân đã có quyết định.
Xem ra đại hội luận võ Hoa Sơn này, mình không tham gia một lần là không được.
Dáng vẻ ngông cuồng kiêu ngạo của tên Lưu Tử Châu vừa rồi khiến cho Hoắc Nguyên Chân không thích, chỉ bất quá mình là phương trượng, không thích hợp hở ra là động thủ. Nhưng đến đại hội luận võ không cần e ngại điểm này, vốn hắn đã bị đè nén rất lâu, thật sự rất muốn tìm một cơ hội tốt phát tiết ra một phen.
Dám nói là không có đối thủ cảnh giới Hậu Thiên ư, được, đến lúc đó bần tăng sẽ xem thử tên Hậu Thiên ngươi không đối thủ như thế nào.
- Đệ có biết Từ Hàng Tĩnh Trai cùng Tịnh Niệm Thiền tông?
Nhất Trần nói:
- Biết, hai phái này có chút kỳ quái, bình thời cơ hồ không xuất hiện trên giang hồ, cho nên danh tiếng trên giang hồ cũng không lớn. Nhưng mỗi khi giang hồ lâm vào hạo kiếp, sẽ có người xuống núi lịch lãm, truyền thuyết trăm năm trước, chủ nhân Từ Hàng Tĩnh Trai đã từng có qua lại cùng Bạch Phát Huyết Ma. Năm đó trận chiến vây công Bạch Phát Huyết Ma, Từ Hàng Tĩnh Trai cũng không có ai tham gia, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì, không ai biết được rõ ràng.
- Phải chăng hại nơi này là võ lâm thánh địa?
Nhất Trần cất tiếng cười ha hả:
- Quả thật bọn họ tự xưng là võ lâm thánh địa, chỉ bất quá đã lâu bọn họ không xuất hiện giang hồ, không ai thừa nhận thánh địa này mà thôi.
Hoắc Nguyên Chân gật đầu một cái, xem ra Từ Hàng Tình Trại cùng Tịnh Niệm Thiền tông này cũng không giống như trong hiểu biết của mình.
Hỏi xong những vấn đề này, Nhất Trần mới vừa định rời khỏi, đột nhiên đứng lại nói với Hoắc Nguyên Chân:
- Phương trượng, ngày mai đã là đưa ông Táo, chúng ta có nên chuẩn bị treo một ít đèn lồng màu đỏ gì đó, cũng lộ ra vẻ ngày Tết một chút.
- Tới đưa ông Táo rồi sao?
- Đúng vậy, ngày mai sẽ là Hai Mươi Ba tháng Chạp, đồ Tết trong tự cũng đã mua sắm gần đủ, phương trượng, chúng ta cũng chuẩn bị đón Tết đi thôi.
- Tốt lắm, đệ đi chuẩn bị đi, đây là năm thứ nhất mọi người Thiếu Lâm chúng ta ăn Tết với nhau, nhất định phải làm cho xôm tụ một chút, cho mọi người thoải mái vui vẻ.
Nhất Trần cao hứng đi ngay. Tới dịp lễ Tết, tâm trạng ai nấy cũng sẽ trở nên vui vẻ hơn.
- ------------
Hoắc Nguyên Chân cũng là như thế, rốt cục cũng nghênh đón quãng thời gian vui vẻ nhất từ sau khi mình chuyển kiếp tới đây.
Sắp tới đưa ông Táo rồi, sau đưa ông Táo còn có quay thưởng tháng Mười Hai, sau đó lập tức chính là Tết, sau Tết còn có tiết Nguyên Tiêu, sau tiết Nguyên Tiêu chính là quay thưởng tháng Giêng.
Chỉ trong hơn một tháng, lại có tới năm cơ hội quay thưởng!
Nghĩ đến điểm này, trong lòng Hoắc Nguyên Chân vô cùng hưng phấn.
Hắn ngồi trên bồ đoàn ngứa ngáy uốn éo, không thể nào tu luyện được.
Năm lần cơ hội!
Nếu như tất cả đều quay trúng Thưởng Lớn, sau đó đều đánh bạc thành công, một lần có thể đạt được sáu phần thưởng, năm lần ba mươi phần thưởng.
Nếu như không lần nào quay trúng ngân lượng hay kinh thư, vậy thì quá tốt.
Nếu như tất cả đều là lệnh bài xây dựng, cũng đủ để quay trúng tất cả kiến trúc trước mắt của Thiếu Lâm, hơn nữa rất có thể còn thừa là khác.
Nếu như tất cả toàn là võ công, như vậy sợ rằng sẽ quay trúng tất cả Cửu Dương thần công, Kim Chung Tráo, Dịch Cân Kinh, Tẩy Tủy Kinh vân vân... Cho dù là không quay trúng hết, cộng thêm võ công sẵn có của mình, bảy mươi hai tuyệt kỹ cũng quay trúng gần một nửa.
Nếu có thể quay trúng nửa bộ dưới Vô Tướng Thần Công, như vậy mình có thể nhảy một cái trở thành cao thủ Tiên Thiên rồi...
Nếu có thể quay trúng nửa bộ dưới Long Tượng Bát Nhã Công, lực lượng của mình sẽ gia tăng gấp vô số lần. Lúc ấy tham gia luận võ Hoa Sơn gì đó, vỗ một cái tất cả ngã rạp xuống đài.
Linh Tiêu cung, Tịnh Niệm Thiền tông gì đó đều là rác rưởi.
Đến lúc đó một thân võ lực tuyệt đỉnh, quét ngang quần hùng thiên hạ, võ lâm Minh chủ chỉ là chuyện trong sớm tối.
Cho dù không thể quay trúng những này, như vậy quay trúng đài sen gì đó cũng hay, sẽ giúp cho tốc độ tu luyện của mình lại tăng lên gấp mấy lần. Sang năm Đồng Tử Công sẽ đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ, tháng Ba viên mãn, rằm tháng Tám Tiên Thiên, hai năm vào trung kỳ, năm năm đại thành, sau đó là có thể tiêu dao giang hồ.
Những tình cảm phải đè nén, những thứ mình mơ ước trước đây, lúc ấy sẽ có tất cả.
Giữa cơn tự sướng vô tận, rốt cục Hoắc Nguyên Chân nghênh đón mười hai giờ đêm.
Mắt thấy thời gian sắp đến mười hai giờ, Hoắc Nguyên Chân chợt nhớ tới, mình không có đi Vạn Phật tháp!
Bây giờ Hoắc Nguyên Chân đã có hơi ỷ lại vào Vạn Phật tháp, không tới Vạn Phật tháp quay thưởng, trong lòng hắn cũng cảm thấy không yên.
Nhưng trước mắt thật sự là không còn kịp nữa, hắn vừa sực nhớ ra, thanh âm Hệ Thống đã vang lên:
- Đã đến đưa ông Táo Hai Mươi Ba tháng Chạp, thêm một lần quay thưởng, có lập tức quay thưởng hay không?
Lần này Hoắc Nguyên Chân không lập tức quay, chuẩn bị lát nữa tới Vạn Phật tháp quay. Bởi vì hắn chợt nhớ ra, dù sao trong nửa canh giờ không quay thưởng, Hệ Thống mới tự động quay.
Đang chuẩn bị rời đi, hắn lại đứng lại.
Sở dĩ những lần quay thưởng bên trong Vạn Phật tháp có thể trúng được thứ tốt, Hoắc Nguyên Chân cho rằng Vạn Phật tháp là do Hệ Thống sinh ra, sử dụng Hệ Thống ở đó sẽ gia tăng xác suất cũng giống như xác suất đánh NPC rớt đồ tốt cao hơn. (Game Võ Lâm Truyền Kỳ)
Nhưng hiện tại mình đang ở Phương Trượng viện.
Bên trong Vạn Phật tháp có thể gia tăng được, chẳng lẽ bên trong Phương Trượng viện không gia tăng chút nào sao?
Dù sao tên của Hệ Thống này cũng là Hệ Thống Phương Trượng kia mà..
Sử dụng Hệ Thống Phương Trượng bên trong Phương Trượng viện, có thể gia tăng may mắn mười thuộc tính ẩn hay không?
Càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý, Hoắc Nguyên Chân dứt khoát cắn răng một cái, trở về ngồi vào bồ đoàn mình. Phải thử một lần xem bên trong Phương Trượng viện có thể quay trúng đồ tốt hay không.
Sau khi ngồi lên bồ đoàn, Hoắc Nguyên Chân mở Hệ Thống ra.
- Ủa, đổi bản mới rồi sao?
Hoắc Nguyên Chân đột nhiên phát hiện, Hệ Thống tựa hồ có chút biến hóa, xung quanh mép được viền hoa đỏ, hơn nữa còn có đồ án đèn lồng lớn cùng màu đỏ, thậm chí xung quanh còn có hình tiểu hài tử ôm cá lớn, đống kim nguyên bảo, Tụ Bảo bồn đủ các màu sắc sặc sỡ... Toàn là đồ năm mới, không khí vô cùng rộn rã.
Quả thật là đổi bản rồi, đặc biệt năm mới.
Hoắc Nguyên Chân vui vẻ nhìn, trong lòng xác định một chuyện, Hệ Thống
Này nhất định là sản phẩm trong nước, trên đó toàn là hình ảnh phong tục Trung Quốc cổ đại.
Nhìn nhiều lần thấy không chán chút nào, chợt thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên lần thứ hai:
- Đã đến đưa ông Táo Hai Mươi Ba tháng Chạp, thêm một lần quay thưởng, có lập tức quay thưởng hay không?
- Ôi chao, suýt chút nữa quên mất chính sự, lập tức quay thưởng!
Luân bàn Hệ Thống xuất hiện, luân bàn này cũng lấy màu đỏ làm màu chính, thậm chí trên đó còn có đồ án hai xâu pháo.
Bất quá lần này Hoắc Nguyên Chân không có lãng phí thời gian nữa, mà là lập tức quan sát phần thưởng.
- Có biến hóa! Có biến hóa!
Đột nhiên Hoắc Nguyên Chân vui mừng phát hiện, những phần thưởng này lại phát sinh biến hóa.
Cũng không biết là nguyên nhân năm mới đổi bản, hay là hiệu quả do quay thưởng bên trong Phương Trượng viện bất ngờ sinh ra, Hệ Thống quay thưởng từ trước tới nay vốn không đổi hiện tại lại xảy ra một ít thay đổi.
Đầu tiên là hạng mục phần thưởng, mặc dù vẫn là ba mươi sáu phần thưởng, nhưng rất nhiều phần thưởng đều phát sinh biến hóa.
Bình thời Hoắc Nguyên Chân đều quan sát hạng mục ngân lượng trước hết, hôm nay cũng vậy.
Bởi vì nếu như không có khoản thưởng bạc nào quá lớn, thường là hắn sẽ không nhắm vào hạng mục ngân lượng, mà chọn hạng mục khác có giá trị hơn.
Nhưng là hôm nay ngân lượng rõ ràng hết sức khác biệt, đầu tiên, không ngờ trong sáu phần thưởng ngân lượng chỉ có một là ngân lượng, hơn nữa còn là ba ngàn lượng bạc trắng.
Phần thưởng thứ hai trong hạng mục ngân lượng là một ngàn lượng hoàng kim.
Phần thưởng thứ ba, mấy chục viên trân châu to bằng trứng bồ câu.
Phần thưởng thứ tư, một khối bích lục phỉ thúy.
Phần thưởng thứ năm, một gốc san hô màu đỏ sẫm.
Phần thưởng thứ sáu, mười mấy viên kim cương đủ các màu sắc.
- Ông trời, đây thật là Tết đến phát phúc lợi, mang ra của cải khổng lồ như vậy để cám dỗ bần tăng.
Phải biết rằng hiện tại nợ nần của Thiếu Lâm vô cùng mệt mỏi, không biết năm nào tháng nào mới có thể trả hết. Có lúc Hoắc Nguyên Chân nghĩ đến lúc quay thưởng chỉ cần quay trúng ngân lượng là được.
Nhưng Hệ Thống cho ngân lượng không nhiều lắm, hơn nữa cơ hội khó được, quay trúng ngân lượng thật sự là lãng phí quá mức.
Nhưng lần này không giống, những thứ này đã không phải là ngân lượng nữa, mà là châu báu.
Trong mấy phần thưởng này, chỉ cần quay trúng một phần, lập tức hóa giải được nguy cơ tài chính của Thiếu Lâm, lấy được hai phần, coi như thoát nghèo thành giàu.
Hắn cố nén kích động xem hạng mục tiếp theo, là hạng mục kinh thư.
- Lợi hại quá!
Sáu đồ án kinh thư cũng xảy ra biến hóa cực lớn, trong đó có ba ô là một quyển kinh thư, ba ô còn lại không ngờ rằng hóa thành hai quyển kinh thư.
Sau khi xem kinh thư xong, tới hạng mục lệnh bài xây dựng.
Lệnh bài xây dựng Văn Thù điện, lệnh bài xây dựng Quan Âm điện, lệnh bài xây dựng Đại Hùng Bảo Điện, lệnh bài xây dựng Bồ Đề đường, lệnh bài xây dựng Trưởng Lão viện, lệnh bài xây dựng Tàng Kinh các.
Lần này bên trong hạng mục lệnh bài xây dựng, mười đường nội viện bất ngờ xuất hiện tới ba.
Phải biết, bình thời mười đường nội viện này xuất hiện một thứ cũng đã không dễ dàng gì, từ trước tới nay chưa từng xuất hiện qua ba thứ.
Thời gian tu luyện ở La Hán đường nhanh gấp rưỡi, dựa theo đó mà tính, Bồ Đề đường hẳn là nhanh gấp đôi, Đạt Ma đường hẳn là nhanh gấp ba, mà Trưởng Lão viện hắn là nhanh gấp bốn. Chỉ có Phương Trượng viện mình là nhanh gấp năm lần.
Quay trúng một thứ, đệ tử Thiếu Lâm lại thêm được một thánh địa tu luyện!
Tàng Kinh các cũng không cần nói, càng là một trong kiến trúc tiêu chí, vật trấn tự Thiếu Lâm.
Hoắc Nguyên Chân vẫn có điều nghi ngờ đối với Tàng Kinh các, hiện tại quay trúng kinh thư khó khăn như vậy, chẳng lẽ sau này quay trúng Tàng Kinh các, bên trong trống trơn hay sao?
Nếu nói như vậy, mình tự xây một cái rộng rãi không được sao?
Mỗi kiến trúc đều có hiệu quả đặc biệt của nó, Hoắc Nguyên Chân tin tưởng, bên trong Tàng Kinh các chắc chắn cũng có bí mật gì đợi chờ mình nghiên cứu phát hiện.
Xem xong lệnh bài xây dựng, kế tiếp chính là pháp khí Phật giáo.
Niệm chậu, vòng tay, dây chuyền Phật tổ, mũ, đại đỉnh đồng xanh, đài sen.
Trong những thứ này, trừ đại đỉnh đồng xanh ra, thứ còn lại đều là Hoắc Nguyên Chân có thể dùng được, hơn nữa hắn muốn đài sen kia đã sắp hóa điên. Quay trúng vật này sớm một ngày, tiến độ tu luyện của mình cũng sẽ nhanh hơn một ngày.
Hạng mục tạp vật có Phong Ma Trượng, một cây chổi, một thanh đại côn màu vàng, Thưởng Lớn, Song Thiểm Tưởng, còn lại một món là Thiếu Lâm Thập Bát La Hán trận pháp.
- A Di Đà Phật! Tim của bần tăng sắp sửa không chịu nổi rồi...
Hoắc Nguyên Chân cố gắng trấn tĩnh hồi lâu, mới quan sát hạng mục võ công cuối cùng.
Sáu món võ công gồm có: La Hán Quyền, Đại Lực Kim Cương Chưởng, Súc Cốt Công, Thiếu Lâm Long Trảo Thủ, Kim Cương Phục Ma Quyển, Kim Chung Tráo quyển thứ nhất.
Nhìn phần thưởng hôm nay, Hoắc Nguyên Chân có cảm giác không thể nào hạ thủ.
Nguyên nhân không phải là gì khác, không biết nên lấy thứ nào bỏ thứ nào.
Lúc này, Hoắc Nguyên Chân cảm nhận được sâu sắc số lần quay thưởng quả thật là quá ít, những bảo bối này khiến cho người ta hoa cả mắt.
Bạn nói thử xem nên chọn cái gì? Bồ Đề đường lập tức có thể cho Thiếu Lâm tăng chúng dùng, có thể để cho người có biểu hiện tốt ở La Hán đường tiến vào Bồ Đề đường, La Hán đường tăng gấp rưỡi tốc độ tu luyện, Bồ Đề đường có thể tăng gấp đôi, lập tức thấy hiệu quả.
Tàng Kinh các, không muốn được không?
Đài sen, không muốn được không? Chổi, không muốn được không?
Càng không cần phải nói tới Long Trảo Thủ, La Hán trận, Kim Cương Phục Ma Quyển, Kim Chung Tráo...
Huống chi còn có Thưởng Lớn cùng Song Thiểm Tưởng, nếu như có thể tự động lựa chọn mấy thứ thì hay quá.
Nghiên cứu rất lâu, Hoắc Nguyên Chân cũng không có manh mối gì, cứ mải lo được lo mất. Mắt thấy sắp sửa tới thời gian Hệ Thống quay tự động, hắn nhìn kỹ lại cuối cùng chọn ra một khu vực.
Khu vực này có rất nhiều thứ tốt, có năm món tưởng thưởng cực phẩm là Song Thiểm Tưởng La Hán trận, Kim Chung Tráo, Bồ Đề đường, đài sen.
Vốn kế hoạch của Hoắc Nguyên Chân là nhắm vào Thưởng Lớn, nhưng lần này vị trí Thưởng Lớn hết sức lẻ loi, xung quanh nó có một quyển kinh thư, thậm chí còn có ba ngàn lượng bạc, Hoắc Nguyên Chân thật sự là không dám mạo hiểm như vậy. Cuối cùng hắn quyết định nhắm mục tiêu vào khu vực này, bất kể mình quay trúng thứ nào trong năm phần thưởng này cũng coi như là trúng mánh.
Đầu tiên là tính toán chuẩn xác vị trí, Hoắc Nguyên Chân mới chuyển động điểm sáng.
Điểm sáng xông ra ngoài thật nhanh, trong miệng Hoắc Nguyên Chân lập tức niệm lẩm bẩm:
- Năm mới đến, đốt pháo mừng, quay thưởng, thứ gì cũng muốn, người xuất gia không tham tiền, càng nhiều càng tốt!
Trong lúc hắn lải nhải như vậy, điểm sáng càng đi càng chậm, từ từ đi tới khu vực mà hắn đã nhắm trước.
Hoắc Nguyên Chân lựa chọn nơi này là có dụng ý của mình, hắn định vị mười bốn ô là nhắm vào ô Kim Chung Tráo, cho dù là không quay trúng Kim Chung Tráo cũng có thể quay trúng bên cạnh, thế nào cũng không thua thiệt.