Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Phải biết, bây giờ Vô Danh đang ở cách hắn có chừng bảy tám dặm, vì sao lại có cảm giác bị lão nhìn thấu?
Đang lúc nghi hoặc, đột nhiên bên tai hắn vang lên thanh âm mơ hồ Vô Danh:
- Phương Trượng, không nên kinh hoàng, đây là một loại pháp môn truyền âm có thể truyền xa ngoài mười dặm, không có người nào có thể nghe lén được. Lão nạp rất tốt, từ trước tới nay chưa từng cảm thấy tốt như vậy bao giờ, ta có thể cảm nhận được chim ưng trên trời cao kia, thậm chí có thể cảm giác được tâm trạng lo âu nôn nóng của ngươi. Nhất định là hiện tại người đang tâm phù khí động, tâm tính như vậy không tốt, bất kể làm chuyện gì cũng sẽ không thành công.
Hoắc Nguyên Chân há hốc mồm thật to, không thể nói nên lời.
Nhưng ngay sau đó, lập tức hắn mừng như điên dại.
Đây là Vô Danh đã thành công, nhất định lão đã thành công. Loại công phu tương tự thiên lý truyền âm này, người bình thường không thể nào thi triển ra được.
Hắn cũng muốn đáp lại Vô Danh đôi câu nhưng đột nhiên phát hiện, mình không nói ra được câu nào. Bởi vì hắn không biết thiên lý truyền âm, làm sao có thể trả lời Vô Danh.
Lúc này, thanh âm của Vô Danh truyền tới lần nữa:
- Phương Trượng, Vô Danh cần một khoảng thời gian để tiêu hóa những gì vừa lĩnh ngộ, khoảng thời gian này cũng không đi ra ngoài quét sân, chỉ có thể khuyến cáo người một câu, vạn vật có lúc vui có lúc buồn, tâm trạng vui buồn quá độ như vậy rất dễ dàng thất bại, xin ngài trân trọng.
Tiếp theo, thanh âm của Vô Danh liền biến mất, Kim Nhãn Ưng thấy một lão nhân bước chân tập tễnh chậm rãi đi về phía Thiếu Lâm tự. Không thể nhìn ra đây là một cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí sắp tiến vào cảnh giới Tiên Thiên viên mãn.
Lời của Vô Danh giống như một chậu nước lạnh giới vào đầu, làm cho Hoắc Nguyên Chân trong nháy mắt tỉnh táo lại.
Đúng vậy, hiện tại tâm trạng mình như vậy, cho dù bắt đầu quay thưởng Tết, sợ rằng một khi lấy được đồ không hài lòng cũng sẽ lập tức đánh bạc, đến lúc đó rất có thể hai lần cơ hội quay thưởng này đều trắng tay.
Tiết Nguyên Tiêu thất bại không đáng kể gì, nhưng đây chính là quay thưởng Tết, lần quan trọng nhất, tâm tính mình như vậy sao được?
Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài, tâm trạng dần dần bình tĩnh lại.
Đến khi thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên lần thứ ba, Hoắc Nguyên Chân mới mở mắt.
Hiện tại mình mới là trạng thái tốt nhất, tâm tính hoàn toàn bình phục.
- Đa tạ Vô Danh trưởng lão.
Hoắc Nguyên Chân cảm tạ Vô Danh một câu trong lòng, sau đó chậm rãi mở ra ở quay thưởng.
Bắt đầu từ khoảnh khắc luân bàn Hệ Thống xuất hiện, Hoắc Nguyên Chân lập tức có cảm giác mãnh liệt, nhất định là vận rủi của mình đã qua, vận may cực đỉnh của mình từ trước tới nay chưa từng có, có lẽ hiện tại sắp sửa bắt đầu.
Sau khi nghe Vô Danh khuyên nhủ, rốt cục Hoắc Nguyên Chân bình phục tâm tính lại.
Mới vừa rồi hắn giống như một con bạc khát nước, chỉ muốn gỡ lại. Mấy câu truyền âm của Vô Danh như một gậy quất vào đầu, giúp cho hắn tỉnh lại từ trong trạng thái cuồng nhiệt kia.
Hệ Thống đánh bạc là một cười nói dao hai lưỡi, có thể đạt được lợi ích lớn hơn, cũng có thể làm mình bị thương. Chỉ có thể giữ tâm bình tĩnh, dùng lý trí đánh bạc mới có thể gặt hái được lợi ích lớn nhất.
Tâm tính hoàn toàn bình phục, Hệ Thống cũng gợi ý ba lần, rốt cục Hoắc Nguyên Chân mở ra quay thưởng Tết.
Hình ảnh hội đèn Nguyên Tiêu kia biến mất, hình ảnh hoa hòe chúc mừng năm mới xuất hiện trở lại.
Lần này Hoắc Nguyên Chân hết sức cẩn thận.
Luân bàn Hệ Thống xuất hiện, thứ thu hút ánh mắt của người khác nhất chính là bên trong sáu hạng mục, mỗi hạng mục đều có một ô đại lễ bao.
Lễ bao vô cùng tinh xảo, nghe nói là có ba loại phần thưởng trong đó, chia làm ba loại cao trung thấp.
Ánh mắt của Hoắc Nguyên Chân quét một cái qua hạng mục ngân lượng, lần này ngay cả bạc cũng không có, kém nhất là một đống vàng thỏi, còn lại đều là kỳ trận dị bảo, còn có đại lễ bao ngân lượng.
Hạng mục kinh thư cũng gần như vậy, toàn là mỗi ô hai bản, cộng thêm một đại lễ bao kinh thư.
Hạng mục pháp khí, Hoắc Nguyên Chân liếc mắt liền thấy được đài sen kia, trên đó có mười ba cánh, giống như một đóa hoa sen nở rộ. Mặc dù nhìn qua ngồi lên sẽ không rất thoải mái, nhưng đây là thứ mà Hoắc Nguyên Chân mơ tưởng tìm cầu.
Trừ đài sen ra còn có một cây thiền trượng, một chuyển kinh luân, một chuỗi niệm châu, một chiếc mũ, một đại lễ bao pháp khí.
Lệnh bài xây dựng gồm có lệnh bài xây dựng Phổ Hiền điện, lệnh bài xây dựng Quan Âm điện, lệnh bài xây dựng Đại Hùng Bảo Điện, lệnh bài xây dựng Bồ Đề đường, lệnh bài xây dựng Tàng Kinh các, cùng đại lễ bao lệnh bài xây dựng.
Hạng mục tạp vật, vốn Hoắc Nguyên Chân cho là tạp vật cũng sẽ có đại lễ bao, nhưng vừa nhìn thấy tạp vật, mắt hắn lập tức sáng lên. Bên trong tạp vật cũng không có xuất hiện đại lễ bao, mà là xuất hiện ba Thưởng Lớn.
Nói cách khác, bên trong hạng mục tạp vật xuất hiện ba ô điểm sáng hình chữ phẩm Thưởng Lớn!
Vừa nhìn tới đây, Hệ Thống xuất hiện một câu nhắc nhở:
- Thưởng Lớn không được cộng dồn.
Nghe thấy câu này, lòng của Hoắc Nguyên Chân lạnh đi một ít, nếu như Thưởng Lớn có thể cộng dồn, như vậy có thể quay trúng Thưởng Lớn rồi lại quay trúng Thưởng Lớn nữa, thậm chí tối đa có khả năng quay trúng được tới bảy phần thưởng.
Bất quá cứ như vậy, khả năng quay trúng Thưởng Lớn gia tăng rất nhiều, cũng là một chuyện hết sức tuyệt vời.
Điểm quan trọng nhất chính là ba ô Thưởng Lớn này nằm kế bên nhau, hiển nhiên đây là do năm mới, Hệ Thống gia tăng Thưởng Lớn cho mình với hình thức như vậy, để mình có nhiều khả năng quay trúng hơn.
Tựa hồ Hệ Thống này cũng có chút nhân tính hóa, cứ như vậy, lòng của Hoắc Nguyên Chân cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Ba món tạp vật còn lại đều khá tầm thường, Hoắc Nguyên Chân không chú ý lắm.
Cuối cùng chính là bí tịch võ công, đây mới là thứ Hoắc Nguyên Chân quan tâm nhất, qua hết một tháng tới chính là đại hội luận võ Hoa Sơn, đến lúc đó nhân vật trẻ tuổi anh hùng đồng lứa thiên hạ tề tụ. Hiện tại Hoắc Nguyên Chân cũng không nắm chắc là bao, cận chiến vẫn là sở đoản của hắn, hắn hết sức hy vọng lấy được một môn công phu cận chiến, đến lúc đó sẽ làm rạng danh Thiếu Lâm.
Lần này, sáu môn võ công tưởng thưởng trong đó bao gồm Thiếu Lâm Đạn Thối, Thiết Đương Công, Cà Sa Phục Ma Công, Bát Nhã Thần Chưởng, Đạt Ma kiếm pháp cùng đại lễ bao võ công.
Thấy tưởng thưởng này, Hoắc Nguyên Chân hơi có chút thất vọng, mặc dù những võ công này không tệ, nhưng không có công pháp cao cấp.
Bất quá bất kể như thế nào, tổng thể mà nói vẫn là rất tốt.
Cố gắng bình tĩnh hô hấp lần nữa, Hoắc Nguyên Chân tính toán khoảng cách, nhắm đúng vào ô Thưởng Lớn nằm giữa trong ba ô Thưởng Lớn.
Sau khi xác định không lầm, hắn ra lệnh chuyển động luân bàn Hệ Thống.
Điểm sáng vọt ra, mang theo kỳ vọng vô hạn của hắn, rốt cục lần quay thưởng Tết này cũng bắt đầu.
Qua lần này, Hệ Thống sẽ thăng cấp, Hoắc Nguyên Chân cũng không biết sau khi Hệ Thống thăng cấp sẽ ra sao, tóm lại phải nắm chắc cơ hội quay thưởng hiếm có lần này.
Linh cảm của Hoắc Nguyên Chân không lừa hắn, rốt cục vận may của hắn đã tới. Sau khi điểm sáng xoay tròn mấy và rốt cục dừng lại đúng ngay ô Thưởng Lớn ở giữa không sai ô nào.
Rơi vào Thưởng Lớn, Hoắc Nguyên Chân cũng không có quá mức kích động, vẫn giữ được tâm trạng bình tĩnh. Cũng không phải là lần đầu tiên hắn trúng Thưởng Lớn, cuối cùng quay trúng cái gì mới là mấu chốt.
Hệ Thống chớp động mấy cái, điểm sáng thứ nhất xông ra ngoài.
Sau khi chuyển động năm sáu vòng, điểm sáng thứ nhất dừng ở ô lệnh bài xây dựng Quan Âm điện.
- Quay trúng lệnh bài xây dựng Quan Âm điện, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Quan Âm điện quả thật chính là một cái máy thu tiền, Quan Âm Bồ Tát được rất nhiều tín đồ kính ngưỡng, danh vọng gần như ngang với Phật tổ, tín đồ hàng vạn. Nếu như Thiếu Lâm lấy được Quan Âm điện này, như vậy sau này hương khói thịnh vượng có thể tưởng tượng.
Nhưng hôm nay trong lòng Hoắc Nguyên Chân bình tĩnh, hắn muốn dùng những thứ này tranh thủ lợi ích lớn nhất, không chút do dự nói:
- Đánh bạc!
Lệnh bài xây dựng Quan Âm điện bắt đầu lóe lên ánh sáng, bốn lệnh bài xây dựng còn lại cùng lệnh bài xây dựng đại lễ bao cũng bắt đầu lóe lên.
Chớp động ước chừng một phút, rốt cục điểm sáng dừng lại.
Hoắc Nguyên Chân vừa nhìn, lệnh bài xây dựng Quan Âm điện vẫn còn, cũng không khỏi thở ra một hơi thật dài, như thế tối thiểu đã có hai lệnh bài xây dựng rơi vào tay mình.
Chưa kịp thấy rõ ràng đánh bạc trắng được cái gì cái gì, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống âm đã vang lên:
- Quay trúng lệnh bài xây dựng Tàng Kinh các, bây giờ bắt đầu lần quay thưởng thứ hai.
Điểm sáng thứ hai từ trong ô Thưởng Lớn chạy ra.
Trong lòng Hoắc Nguyên Chân thầm kêu thống khoái, mặc dù mình nhắm tới đại lễ bao kia, nhưng Tàng Kinh các này cộng thêm Quan Âm điện vào tay, tuyệt đối là cực kỳ có giá trị.
Đối với Tàng Kinh Các, Hoắc Nguyên Chân vẫn có hoài vọng hết sức nhiệt tình. Là một trong kiến trúc mang tính tiêu chí của Thiếu Lâm, Tàng Kinh các không thể nghi ngờ là nhất định phải có, hơn nữa nhất định là có công dụng hết sức đặc thù.
Còn có một điểm, một khi có Tàng Kinh các, như vậy sau này Vô Danh sẽ là người trấn thủ Tàng Kinh các, sẽ không cần phụ trách những chuyện khác, làm một hòa thượng quét sân danh chánh ngôn thuận.
Chỉ bất quá bây giờ không cách nào lãnh thưởng, Hoắc Nguyên Chân cũng không thể nào nghiên cứu xem rốt cuộc Tàng Kinh các này có thể làm gì, nhưng hắn đã hài lòng. Dù là kế tiếp có thể trúng thưởng nữa hay không, hai kiến trúc này đã làm cho hắn cảm thấy thỏa mãn.
Tâm trạng hắn càng ngày càng chuyển biến tốt và bình tĩnh, lẳng lặng chờ đợi kết quả điểm sáng thứ hai.
Một lát sau, điểm sáng ngừng lại, đúng vào ô Thiếu Lâm Đạn Thối.
Bí tịch cước pháp, Hoắc Nguyên Chân cũng muốn có một quyển, sau khi mình học xong còn có thể truyền cho Hoàng Phi Hồng, tranh thủ trợ giúp y sớm ngày luyện thành Phật Sơn Vô ảnh cước.
- Quay trúng Thiếu Lâm Đạn Thối, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
- Đánh bạc!
Hoắc Nguyên Chân không hề do dự chút nào, rèn sắt phải rèn khi còn nóng, tranh thủ đánh bạc kiếm một môn công phu nữa.
Điểm sáng xoay tròn thật nhanh, lóe lên trên bốn ô võ công cùng đại lễ bao còn lại.
Chớp động một hồi, điểm sáng biến mất, Thiếu Lâm Đạn Thối cũng đã biến mất.
Thất bại!
Hoắc Nguyên Chân không có bất kỳ biểu lộ gì, lẳng lặng chờ đợi điểm sáng thứ ba xuất hiện.
Được Vô Danh khuyên bảo, hắn đã không dễ gì rơi vào trạng thái lo âu nữa. Vẫn còn cơ hội, chỉ cần mình không bỏ cuộc là được.
Điểm sáng thứ ba xuất hiện, xoay tròn thật nhanh.
Dựa theo suy đoán của Hoắc Nguyên Chân, điểm sáng thứ ba hắn sẽ quay trúng ngân lượng hoặc là kinh thư, hoặc là pháp khí, cơ hội quay trúng tạp vật rất nhỏ. Mà dựa theo kinh nghiệm trước kia, cơ hội quay trúng lệnh bài xây dựng cùng bí tịch võ công cũng sẽ không có.
Nhưng chuyện gì luôn luôn cũng có kỳ tích xuất hiện, điểm sáng cuối cùng dừng lại trên ô Thiết Đương Công.
Sự thật chứng minh, phần thưởng cũng có thể hai lần rơi vào cùng một hạng mục.
- Quay trúng Thiết Đương Công, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
- Đánh bạc!
Hôm nay đã đánh bạc thất bại hai lần, nhưng Hoắc Nguyên Chân không hề do dự, lúc này chút nào, dù là quay trúng Bát Nhã Thần Chưởng hắn cũng dám đánh bạc. Hắn có lòng tự tin, không phải là loại con bạc khát nước đánh bạc tìm cách gỡ vốn.
Cảm giác của hắn càng ngày càng mãnh liệt, sắp rồi, sắp rồi, thời điểm tốt của mình sắp tới.
Cảm giác này lúc quay thưởng Tết vừa mới bắt đầu đã xuất hiện, càng ngày càng mãnh liệt. Lúc quay trúng lệnh bài xây dựng Tàng Kinh các, cảm giác này của Hoắc Nguyên Chân vẫn chưa kết thúc, có lẽ chính là lúc này.
Hơn nữa hiện tại đánh bạc có một ưu thế thật lớn.
Đạn Thối đã biến mất, sẽ không đánh bạc nó nữa, Thiết Đương Công là tiền đặt cuộc, như vậy lựa chọn còn lại cũng chỉ có bốn ô.
Bát Nhã Thần Chưởng, Cà Sa Phục Ma Công, Đạt Ma kiếm pháp cùng đại lễ bao võ công.
Chỉ cần đánh trúng, như vậy sẽ có một phần tư cơ hội nhận được đại lễ bao. Cho dù không thể lấy được đại lễ bao, ba hạng mục kỹ năng chiến đấu còn lại cũng đủ giúp cho mình đánh một tiếng chuông làm kinh người trong luận võ Hoa Sơn.
Nếu như trúng đại lễ bao, vậy không cần phải nói, sẽ giúp cho võ lực của mình một lần tăng lên mấy cấp cũng không thành vấn đề.
Nhìn điểm sáng chớp động, hai tay Hoắc Nguyên Chân tạo thành chữ thập, lấy tư thế hết sức thành kính này chờ đợi kết quả đánh bạc.
Mặc dù tràn đầy tự tin, nhưng hắn cũng đã tính cho trường hợp xấu nhất. Nếu như thất bại, mình cũng sẽ bình tĩnh tiếp nhận kết quả lần này, chờ đợi Hệ Thống thăng cấp kết thúc, mình sẽ có cơ hội lần sau.
Chỉ cần Hệ Thống còn đó, luôn luôn có cơ hội.
Điểm sáng càng lóe lên càng nhanh, đã sắp đến lúc kết thúc. Rốt cục, dưới ánh mắt Hoắc Nguyên Chân nhìn chăm chú, điểm sáng ngừng lại.
Trước tiên quan sát Thiết Đương Công, Hoắc Nguyên Chân vui mừng phát hiện Thiết Đương Công vẫn còn đó, quả nhiên lần đánh bạc này đã thành công.
Mà điểm sáng kia quả thật như mình mong muốn, rốt cục đã dừng lại ở ô đại lễ bao võ công.
Rốt cục vận may cũng tới rồi, nhất định mình sẽ có một môn võ học đỉnh cấp.
Hết thảy đều không uổng phí, dự cảm của mình đã trở thành sự thật, Hoắc Nguyên Chân cúi đầu, yên lặng niệm một tiếng:
- A Di Đà Phật, trời phù hộ Thiếu Lâm ta!
Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:
- Quay trúng đại lễ bao võ công, quay thưởng Tết kết thúc, Hệ Thống sắp bắt đầu thăng cấp, xin nhận lấy phần thưởng.
- Nhận lấy
Ánh sáng chớp động một trận, hai lệnh bài xây dựng, một quyển bí tịch Thiết Đương Công, còn có một lễ bao vuông vức, to như một cái hộp xuất hiện trong tay Hoắc Nguyên Chân.
Sau khi thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống kết thúc, Hoắc Nguyên Chân đã không cách nào mở ra Hệ Thống lần nữa, Hệ Thống Phương Trượng này đã tiến vào trạng thái thăng cấp.
Cần một tháng thăng cấp mới có thể hoàn thành, tiết Nguyên Tiêu sẽ không được quay nữa, mà quay thưởng tháng Giêng tự động chuyển sang tháng Hai.