Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương
Thượng liễn viết: Xuất Nam Hải, ngự mây lành, kim thân phổ hiện, phát đại từ bi cứu khổ nạn.
Hạ liễn viết: Nghiêng tịnh bình, vẫy dương liễu, cam lồ thơm ngát, rải cơn mưa pháp nhuộm càn khôn.
Trung ương là ba chữ to Quan Âm điện.
Lững thững tiến vào Quan Âm điện, trên đài sen, Quan Thế Âm Bồ Tát mặt mũi từ bi, tay cầm tịnh bình và cành dương liễu, tay kia niêm hoa, mắt nhìn xuống dưới.
Bên trái có Thủ Sơn đại thần, bên phải có Thiện Tài đồng tử.
Chính diện có hòm công đức, là địa phương dành cho hương khách quyên tiền.
Hòm công đức này sẽ trở thành Tụ Bảo bồn tương lai của Thiếu Lâm.
Đầu tiên Hoắc Nguyên Chân tham bái Bồ Tát, sau đó đi chung quanh một vòng trong Quan Âm điện. Cũng giống như những kiến trúc do Hệ Thống sinh ra, điện này vô cùng chắc chắn, rất khó bị ngoại lực phá hư.
Ở lại một lúc, Hoắc Nguyên Chân mới hài lòng rời đi.
Sau khi rời đi Quan Âm điện, Hoắc Nguyên Chân trở lại khu vực thứ tư, cũng chính là khu vực chỗ Phương Trượng viện mình cùng Vạn Phật tháp.
Hoắc Nguyên Chân đã chọn xong vị trí của Tàng Kinh các, ở bên trái khu vực thứ tư, ở giữa là Vạn Phật tháp, bên phải là Phương Trượng viện của mình. Giữa những kiến trúc này còn có khoảng trống, là chuẩn bị làm Xá Lợi viện cùng Tư Quá (sám hối) đường.
Địa phương sau cùng là hẻm mộc nhân.
Đi tới vị trí chọn cho Tàng Kinh các, nơi này Hoắc Nguyên Chân đã sớm chuẩn bị sẵn sàng. Xung quanh cây cối che trời, hoàn cảnh thanh u, trong rừng chừa ra một mảnh đất trống là chuyên môn dành sẵn cho Tàng Kinh các.
Vì địa phương này, Hoắc Nguyên Chân đã hao phí không ít tâm tư. Nơi này không đơn thuần có cây cối, thậm chí ở trước cửa Tàng Kinh các mấy chục thước còn có một hòn giả sơn, chỉ bất quá trước mắt những thứ này đều bị tuyết trắng bao trùm.
Xung quanh không có ai, Hoắc Nguyên Chân lấy lệnh bài xây dựng Tàng Kinh các ra sử dụng.
Một hư ảnh kiến trúc cao ba tầng vô cùng cổ kính dần dần sinh ra trên mảnh đất trống.
Hơn nửa canh giờ sau, rốt cục tòa kiến trúc Tàng Kinh các này chiếm diện tích tới bảy trăm thước vuông, xinh đẹp rực rỡ xuất hiện trước mắt Hoắc Nguyên Chân.
Giống như những Phật điện khác, trước cửa cũng có đôi liễn.
Thượng liên viết: Người thế ngoại, pháp vô định pháp, mới biết không pháp cũng là pháp.
Hạ liễn viết: Chuyện thiên hạ, dứt mà chưa dứt, sao không lấy không dứt để dứt đi.
Giữa là bảng đề chữ Tàng Kinh các cực lớn.
Mang theo tâm trạng như khách hành hương, Hoắc Nguyên Chân chậm rãi đi vào Tàng Kinh các.
Ở tầng trệt có một pho tượng Phật tổ vàng chói, không lớn không nhỏ, ở vào trung ương, đầu tiên Hoắc Nguyên Chân tham bái, sau đó đứng dậy quan sát chung quanh.
Trong tầng này của Tàng Kinh các có thật nhiều tủ đứng, trên tủ có rất nhiều ngăn, trên mỗi ngăn đều có chữ viết.
Tùy ý đi tới trước mặt một ngăn tủ, Hoắc Nguyên Chân nhìn thử, phía trên viết là Đại Khổng Tước Kinh từ quyển một tới quyển mười.
Chẳng lẽ bên trong có kinh thư?
Hoắc Nguyên Chân không nhịn được mở ngăn tủ ra, nhưng bên trong cũng không có kinh thư, trống trơn không có gì.
Hoắc Nguyên Chân nghi hoặc lại nhìn về phía một ngăn tủ khác, trên đó viết Bồ Tát Giới Bản từ quyển một tới quyền năm.
Hắn mở ra xem thử, bên trong vẫn không có kinh thư.
Hoắc Nguyên Chân đi một vòng lớn, đi qua từng ngăn tủ, trên mỗi ngăn tủ đều có chữ, nhưng bên trong đều trống rỗng, không có gì cả.
Đi hết một vòng không có tìm được thứ gì, Hoắc Nguyên Chân không khỏi nghi hoặc trong lòng. Tàng Kinh các hắn là không đơn giản như vậy, mặc dù nơi này rường cột chạm trổ, sơn phết đẹp đẽ, nhìn qua vô cùng đẹp mắt, nhưng đây chỉ là bề ngoài, chắc chắn bên trong còn có bí mật.
Lại nhìn quanh bốn phía một lượt, đột nhiên Hoắc Nguyên Chân chú ý thấy dưới tượng Dược Sư Phật cũng có hai ngăn tủ, hơn nữa trên đó không có chữ.
Hắn vội vàng đi tới mở một ngăn tủ ra xem.
Bên trong quả nhiên có một quyển kinh thư, Địa Tạng kinh quyển thứ nhất.
Hoắc Nguyên Chân coi như trân bảo lấy ra, chuẩn bị mở ra học tập.
Nhưng sau khi hắn mở kinh ra, bất ngờ đã xảy ra, quyển kinh thư này không hề có năng lực thần kỳ, hắn không thể nào lãnh ngộ nội dung bên trong nhanh chóng.
Chẳng lẽ trong này xuất hiện ra kinh thư, không giống kinh thư Hệ Thống xuất hiện ra hay sao?
Hoắc Nguyên Chân lại mở ra ngăn tủ thứ hai, bên trong có Lăng Nghiêm kinh quyển thứ nhất.
Sau khi mở ra, cũng không có cách nào học được trong nháy mắt.
Nghiên cứu nửa ngày không có kết quả, Hoắc Nguyên Chân chuẩn bị trả kinh thư trở lại chỗ cũ, vừa mở ra chợt phát hiện ngăn tủ này đã không mở được.
Đang muốn dùng sức kéo ngăn tủ ra lần nữa, trong đầu hắn đột nhiên vang lên một thanh âm, là thanh âm Hệ Thống:
- Kinh thư đang trong quá trình sinh ra, xin ba ngày sau hãy mở.
Giờ phút này Hoắc Nguyên Chân chợt hiểu ra, thì ra đây chính là diệu dụng của Tàng Kinh các, tự động sinh ra kinh thư.
Chỉ bất quá loại kinh thư này chính là kinh thư bình thường mà không có được năng lực vừa xem đã lãnh ngộ thần kỳ kia.
Bất quá như vậy là đủ rồi, tài nghệ Phật học Hoắc Nguyên Chân đã tương đối cao, đủ dùng, trong này có thể tự động xuất hiện kinh thư, vừa hay cung cấp phổ biến cho đệ tử Thiếu Lâm học tập.
Hai ngăn tủ, chỉ cần ba ngày sinh ra hai bản kinh thư, một tháng chính là hai mươi bản, tốc độ này quả thật rất nhanh.
Sau khi bỏ kinh thư trong tay vào ngăn tủ của nó dựa theo chữ viết trên đó, Hoắc Nguyên Chân nhanh chóng lên tầng hai.
Sau khi đến tầng hai, không gian nơi này tương đối nhỏ hơn một chút, ngăn tủ cũng ít một chút, bất quá kinh thư đều là tương đối cao cấp, tỷ như Pháp Hoa kinh, Kim Cương kinh, Lăng Già kinh vân vân.
Trong đó cũng có một ngăn tủ đặc biệt, cứ mỗi ba ngày sẽ sinh ra một quyển kinh thư.
Xem xong tầng hai, Hoắc Nguyên Chân lên tầng thứ ba.
Tầng thứ ba diện tích nhỏ hơn một chút, xung quanh có một vòng tủ đứng, tất cả chữ viết trên đó đều là bí tịch võ công.
Đến nơi này Hoắc Nguyên Chân mới biết, thì ra võ công Thiếu Lâm không chỉ có bảy mươi hai loại. Đa số trong bảy mươi hai tuyệt kỹ đều là võ học căn bản, có rất nhiều võ học cao cấp không nằm trong bảy mươi hai tuyệt kỹ.
Nhìn thật lâu, có chừng hơn một trăm loại võ học.
Từ cao xuống thấp, ngăn tủ võ học các loại sắp hàng chính tề, nếu như ngày sau có được đầy đủ, sẽ phải tạo thành hệ thống hoàn chỉnh. Đệ tử Thiếu Lâm tới cảnh giới gì, trình độ gì, tu luyện võ công gì, phải có hoạch định rõ ràng tỉ mỉ.
Chỉ bất quá tầng thứ ba này không có loại ngăn tủ đặc biệt kia, không có địa phương sinh ra bí tịch võ công.
Xem ra những ngăn tủ này, đều phải thông qua mình quay trúng bí tịch để cho vào.
Bây giờ mình đã quay trúng hơn mười bản, một hồi có thể lấy ra, bỏ những bí tịch này vào trước. Như thế chỉ còn thiếu chừng một trăm quyển là có thể chứa đầy.
Nhìn ngăn tủ khắp nơi, trong lòng Hoắc Nguyên Chân âm thầm tự cổ vũ cho mình, nhất định phải lấp đầy toàn bộ những ngăn tủ này, cũng phải lấp đầy toàn bộ ngăn tủ kinh thư tầng dưới, đến khi đó mới là thời điểm huy hoàng nhất của Thiếu Lâm.