Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Thế nhưng cứ như vậy đã qua một đêm cẩn thận, người cầm kiếm trong truyền thuyết kia cũng không xuất hiện.
Mà Hoắc Nguyên Chân đã trải qua trọn đêm tu luyện này, tinh thần phơi phới, đã củng cố cảnh giới Tiên Thiên vững chắc rất nhiều, tu luyện hai đêm nữa chắc chắn có thể củng cố hoàn toàn.
Sau khi đã học tập Dịch Cân Kinh, tốc độ tu luyện của Hoắc Nguyên Chân tăng vọt nhanh chóng, một lần tu luyện gần như cao hơn ba lần so với trước đây, cộng thêm gia tốc của mười một lần, quả thật chính là cảm giác giống như ngồi tên lửa.
Ba luồng nội lực trong Đan Điền bây giờ là trạng thái phân tán, vẫn còn phân biệt rõ ràng, Đồng Tử Công là Đồng Tử Công, Cửu Dương là Cửu Dương, Vô Tướng là Vô Tướng.
Cái này hoàn toàn do khống chế của Hoắc Nguyên Chân, muốn phân thì phân, muốn hợp thì hợp, muốn làm cho ba luồng nội lực ngưng tụ, chỉ cần một phần vạn giây liền có thể ngưng tụ, lại lần nữa trở thành Tam Phân Chân Dương Khí cực lớn kia.
Nhưng bình thường Hoắc Nguyên Chân không cần như vậy, vẫn giữ vững thái độ bình thường. Hắn có chút bận tâm, ngộ nhỡ giữ gìn trạng thái Tam Phân Chân Dương Khí có thể bị Vô Danh khám phá hay không, cho nên bình thường như vậy là tốt rồi, phải ẩn giấu một ít lá bài tẩy chưa lật.
Một đêm khổ tu, hắn cũng cần đi ra ngoài xem một chút, trong tay còn có một cái lệnh bài xây dựng hẻm mộc nhân muốn sử dụng.
Đi tới trong viện Thiếu Lâm Tự, Hoắc Nguyên Chân liền nghe thấy thanh âm của Vô Danh vang lên ở bên tại:
- Chúc mừng phương trượng lên cấp Tiên Thiên.
Nói đơn giản một câu, Vô Danh lập tức im bặt.
Hoắc Nguyên Chân nghĩ thầm may mà trước đã giấu Tam Phân Chân Dương Khí đi, nếu không sợ rằng thật sự bị lão già này nhìn ra chỗ sơ hở dễ dàng.
Mình vẫn đánh cuộc cùng lão, chẳng qua là bây giờ không có gì nắm chắc. Đến khi có thời điểm nắm chắc, nhất định phải trộm ra một quyển kinh thư, làm cho Vô Danh hoàn toàn nghe theo chỉ huy của mình.
Vô tình đi đến khu vực phụ cận cửa chùa Thiếu Lâm Tự, nơi này cũng chính là chỗ mình chuẩn bị xây dựng hẻm mộc nhân.
Sắc trời còn sớm, cửa chùa chưa mở ra, xung quanh không người, Hoắc Nguyên Chân lấy ra lệnh bài xây dựng hẻm mộc nhân sử dụng ở chỗ này.
Hư ảnh của hẻm mộc nhân xuất hiện, chỉ trong chốc lát công phu dần dần ngưng tụ thành hình.
Hẻm mộc nhân này là một kiến trúc hình tròn, không có nóc, sau khi đi vào, hai mặt đều là tường cao, bên trong là một cái hẻm nhỏ quanh co, khó đi giống như mê cung khắp nơi bên trong đều là Mộc Đầu Nhân các loại.
Hoắc Nguyên Chân đi vào, những Mộc Đầu Nhân trong này vô cùng thần kỳ, dùng để Thập Bát Đồng Nhân bảo vệ hẻm mộc nhân luyện công, có thể dùng tấn công, cũng có thể bị đánh hỏng, thế nhưng thêm một điểm chính là Mộc Đầu Nhân bị đánh hỏng có thể tự động chữa trị. Mặc dù sẽ không chủ động công kích, nhưng những Mộc Nhân này có thể xoay tròn vào thời điểm tiến công, nếu không phải người quen thuộc, đường đột hạ thủ sẽ có thể bị Mộc Nhân xoay tròn làm cho thương tổn.
Hẻm mộc nhân quanh co khúc khuỷu không ngắn, đi được chừng hai ba trăm thước, dọc trên lộ trình có chỗ dành cho Thập Bát Đồng Nhân ẩn nấp, có chỗ có thể ẩn một người, có chỗ hai, thậm chí có chỗ còn có thể ẩn nấp sáu người.
Nếu như có thể một mạch xông qua hẻm mộc nhân do Thập Bát Đồng Nhân canh giữ, cuối cùng sẽ tới một khu vực hình tròn. Sau khi đến nơi này Thập Bát Đồng Nhân sẽ tụ tập lại đây, bày ra Thập Bát La Hán Trận. Nếu có thể thông qua Thập Bát La Hán Trận, coi như xông qua hẻm mộc nhân thành công.
Sau này Hoắc Nguyên Chân sẽ định ra quy củ, cho mười tám người Tuệ Nhất canh giữ hẻm mộc nhân. Nếu như người bên ngoài tới Thiếu Lâm Tự khiêu chiến, trước hết phải thông qua hẻm mộc nhân. Nếu như ngay cả hẻm mộc nhân cũng không thể thông qua, vậy sẽ không có tư cách khiêu chiến Thiếu Lâm.
Còn có đệ tử Thiếu Lâm cũng muốn xuống núi xông pha giang hồ, vậy cũng nhất định phải thông qua hẻm mộc nhân. Nếu không thể qua hẻm mộc nhân sẽ không có tư cách xuống núi, vẫn phải tiếp tục ở trên núi tu luyện.
Đương nhiên chuyện này là có thể du di được. Nếu như mười tám người Tuệ Nhất tạo thành La Hán đại trận toàn lực công kích, sợ rằng Thiếu Lâm Tự không có ai có đủ tư cách xuống núi.
Cho dù là Tiên Thiên hậu kỳ như Nhất Đăng, muốn phá Thập Bát La Hán Trận cũng chưa chắc có thể thành công.
Chùa miếu lớn, cũng phải xây dựng quy củ chặt chẽ.
Đi một vòng hẻm mộc nhân, Hoắc Nguyên Chân gọi mười tám người Tuệ Nhất tới.
- Các ngươi tiến vào hẻm mộc nhân này luyện võ, một lát sau đi ra, nói cho bần tăng biết cảm giác của các ngươi như thế nào.
Bọn Tuệ Nhất tuân lệnh tiến vào thần tích vừa mới xuất hiện này, rất nhanh từng người tìm vị trí, sử dụng những Mộc Đầu Nhân kia luyện công.
Sau thời gian tàn một nén nhang, mười tám người mồ hôi chảy ướt lưng chạy ra, giống như vừa trải qua một cuộc đại chiến sinh tử.
- Phương trượng, quá đà, những Mộc Đầu Nhân kia có thể đánh mãi, đánh mãi, không xuất hết toàn lực căn bản không thể đánh hỏng, cho dù đánh hỏng, một hồi vẫn có thể tự động đứng lên. Nếu không đánh nó, nó bất động, đánh nó, nó hành động rất nhanh, khiến bọn ta nhất định phải luôn luôn duy trì trạng thái toàn lực ứng phó, một hồi như vậy, gần như hơn cả bọn ta tu luyện một ngày trước kia!
Hoắc Nguyên Chân thầm nói, hẻm mộc nhân gia tốc gấp năm lần này quả nhiên không phải là dễ dàng như vậy. Bất quá như vậy cũng tốt, sẽ giúp gia tăng thực lực của bọn Tuệ Nhất cực nhanh, chỉ có tu luyện sau khi trải qua chiến đấu kịch liệt mới có được hiệu quả tốt nhất.
Đã có hẻm mộc nhân này, dự đoán không bao lâu sau, toàn bộ Thập Bát La Hán đều có thể trở thành cao thủ Tiên Thiên.
Thậm chí bọn Tuệ Nhất còn có hy vọng tiến vào Tiên Thiên trung kỳ.
Trong tay mình còn có một quyển bí tịch Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận, nếu như sau này tập hợp đủ một trăm lẻ tám cao thủ tối thiểu Hậu Thiên viên mãn, bọn Tuệ Nhất cũng sẽ là nòng cốt trận pháp.
Sắp xếp xong xuôi chuyện của hẻm mộc nhân, Hoắc Nguyên Chân lại tìm bọn Tuệ Vô tới, bảo họ đả thông một chỗ tường viện của Thiếu Lâm Tự. Xây dựng một đại môn ở chỗ này, vừa đúng nối liền với cửa vào của hẻm mộc nhân.
Cửa này dùng một cửa sắt cực lớn che lại, bình thường cũng sẽ không mở ra.
Cửa sắt này và cửa giữa Thiếu Lâm Tự đã được viết chữ cực lớn rõ ràng.
Bên cạnh cửa chùa viết, thí chủ dâng hương đi bên này.
Cửa của hẻm mộc nhân viết, người khiêu chiến đi bên này.
Mà ở nội bộ Thiếu Lâm Tự cũng có cửa, Hoắc Nguyên Chấn trực tiếp bảo Tuệ Vô thông báo xuống, nếu như đệ tử Thiếu Lâm muốn rời khỏi Thiếu Lâm Tự xông pha giang hồ, nhất định phải đả thông hẻm mộc nhân, nếu không không được tự tiện xuống núi.
Không chỉ đệ tử nội bộ Thiếu Lâm, dù cho đệ tử tục gia của Thiếu Lâm cũng phải tuân thủ quy củ này. Nếu không gây chuyện ở dưới núi, không được báo ra danh hiệu Thiếu Lâm. Không thông qua hẻm mộc nhân đã tự ý gây họa bên ngoài, Thiếu Lâm sẽ không bảo vệ cho kẻ đó.