Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Lúc này Chu tri huyện mới nhớ tới đề tài chính, vội vàng nói:
- Đại sư, ngài có chỗ không biết, bây giờ Đăng Phong huyện đã xuất hiện một tặc nhân, vào nhà cướp của, gian dâm bắt cóc, không chuyện ác nào không làm. Bản huyện nhiều lần điều tra tìm hiểu, rốt cục đã nắm được tung tích tắc nhân, vì vậy bày mưu lập kế, bày ra thiên la địa võng vây bắt.
Lúc này, Tuệ Nguyên ở bên cạnh Hoắc Nguyên Chân không nhịn được nói:
- Đại nhân, sư phụ ta bề bộn nhiều việc, một hồi nữa bần tăng còn phải thỉnh giáo võ công sư phụ, xin Đại nhân nói vào trọng điểm đi.
Tuệ Nguyên cũng không ngu ngốc, hắn thấy sắc mặt Hoắc Nguyên Chân không vui vẻ, hẳn là hiếm vì tri huyện này nói quá dài dòng, hắn liền thẳng thắn lên tiếng nhắc nhở, cũng là bảo vệ thân phận của Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân khẽ gật đầu, mặc dù có lúc Tuệ Nguyên đơn giản một chút, nhưng đó là nguyên do thiếu kinh nghiệm, cũng không phải là ngu xuẩn.
Chu tri huyện nhận được nhắc nhở, đã ngừng tự biên tự diễn, rốt cục đi vào chính đề:
- Bọn ta đã tìm được tên tặc nhân đó, thế nhưng tên tặc nhân đó đã động thủ với bọn ta, quan sai của ta căn bản không đến gần được, liền bị hắn đánh cho mỗi người một chưởng cách không trở thành như vậy. Hơn nữa tặc tử kia còn buông lời, lần sau còn dám tìm hắn gây phiền phức, hắn sẽ động thủ giết người.
Hoắc Nguyên Chân nói:
- Nếu huyện nha các ngươi không có lực lượng đối phó tặc nhân, vậy hẳn nên báo lên cho Tri phủ nha môn, đến tìm bần tăng làm gì?
- Đại sư, người có chỗ không biết, tên tặc nhân đó đã nói hắn là người giang hồ, người của bọn ta nhiều hơn nữa cũng vô dụng. Huống chi một khi báo cáo lên trên chuyện này, sợ rằng làm cho Tri phủ Đại nhân không hài lòng, bản quan không yên tâm.
Hoắc Nguyên Chân đã nghe rõ lời nói của Chu tri huyện, suy nghĩ một chút nói với hắn:
- Nếu là do người trong giang hồ gây án, đó chính là chuyện trong giang hồ, nếu Thiếu Lâm ta ở trong địa phận Đăng Phong cũng có trách nhiệm bảo vệ địa phương. Việc này bần tăng tự có tính toán, Đại nhân nói một chút tình huống cụ thể của tặc nhân kia đi.
Chu tri huyện liền thuật lại một lần tình huống của tặc nhân kia, cũng không nói ra được gì nhiều. Chỉ biết người này áo xanh che mặt, cầm kiếm, xuất chưởng từ xa, hơn nữa tuyên bố đêm mai sẽ tiếp tục gây án, mục tiêu chính là Trương Đại hộ gia ở phía Đông thành.
Chờ sau khi Chu tri huyện nói xong tình huống rời đi, Tuệ Nguyên nhìn Hoắc Nguyên Chân nói:
- Sư phụ, vì sao dễ dàng đồng ý tri huyện này như vậy, theo đệ tử thấy đó không phải là người giang hồ bình thường, hẳn là võ công rất cao, ít nhất cũng là cao thủ Tiên Thiên. Có thể khống chế Phách Không chưởng đả thương những quan sai kia mà không đánh chết, chắc chắn không phải là Tiên Thiên phổ thông.
Sắc mặt Hoắc Nguyên Chân lúc này có vẻ ngang trọng nói:
- Thật ra người này chính là nhắm vào Thiếu Lâm ta.
- Sự phụ nói như vậy là có nghĩa gì?
- Ngươi vừa mới vào Thiếu Lâm, có một số việc còn chưa rõ ràng lắm. Bây giờ Thiếu Lâm ta là môn phái lớn nhất mấy trăm dặm xung quanh, cao thủ giang hồ kia đã gây án ở Đăng Phong, hiển nhiên là muốn cho quan phủ tới cho chúng ta nhờ giúp đỡ, cho nên mục tiêu của hắn chính là chúng ta. Đây là kế hoạch dẫn xà xuất động.
Hoắc Nguyên Chân tiếp tục nói:
- Có thể dẫn xà xuất động, chứng tỏ bản thân hắn cũng không dám tới Thiếu Lâm, chuyện này có nghĩa là người này biết một ít tình hình của Thiếu Lâm, có lẽ là người quen.
- Vậy trong lòng của sư phụ có thể đoán được người này là ai sao?
Hoắc Nguyên Chân cười cười:
- Người này tất nhiên là tìm người giúp đỡ tới, chuẩn bị chờ chúng ta đến cửa đây. Mặc dù trong lòng vi sư có suy đoán, nhưng cũng chưa chắc chính xác, nên vẫn phải đi Đăng Phong này một chuyến.
- Sư phụ, đây là cái bẫy, đệ tử nghĩ người không nên đi.
Tuệ Nguyên lập tức biểu lộ thái độ với Hoắc Nguyên Chân, bày tỏ mình lo lắng an nguy của sư phụ.
- Vi sư cũng cảm thấy như vậy.
Hoắc Nguyên Chân nói một câu, đối diện đồ đệ Tuệ Nguyên mới nhận của mình nói:
- Cho nên vi sư quyết định để người thay thế sư phụ đi một lần, dẫn tặc nhân kia tới. Không yêu cầu người nhất định dẫn tới núi Thiếu Thất, nhưng cũng không được động thủ trong bố trí của đối phương, chỉ cần ngươi đưa bọn chúng tới coi như thành công.
- Sư phụ, thế nhưng đệ tử vừa mới gia nhập Thiếu Lâm Tự.
- Tuệ Nguyên, mặc dù vi sư vừa mới nhận ngươi làm đồ đệ, nhưng khi sư phụ nhìn thấy người đã cảm thấy ngươi là nhân tài có thể đào tạo, hơn nữa cho tới bây giờ chưa từng hoài nghi lòng dũng cảm của ngươi.
Tuệ Nguyên nhìn ánh mắt tín nhiệm của sư phụ, trong lòng hơi cảm động, quả nhiên là sư phụ tin tưởng mình, đây là khẳng định đối với năng lực của mình.
Ra sức gật đầu một cái, Tuệ Nguyên vỗ ngực nói:
- Xin sự phụ yên tâm, đệ tử nhất định không làm nhục sứ mệnh.
- Sư phụ, lần này nhất định người phải báo thù cho các sư huynh đệ!
Trong một nhà dân bên ngoài Đăng Phong huyện thành, Đồng Hóa đứng ở trước mặt một lão nhân, lên tiếng đau buồn cầu xin.
Đồng Hóa chính là kẻ đứng thứ hai trong Giang Nam Tứ Đại Danh Kiếm, lần này bị Đông Phương Thiếu Bạch dụ hoặc cùng đi đến Thiếu Lâm gây phiền toái, kết quả đã có ba người chết đi, chỉ còn lại một mình hắn. Không cam lòng bỏ qua chuyện này, truyền tin tức trở về Giang Nam, để sư phụ của mình Thất Tiên Kiếm Quách Nhan tới báo thù.
Thất Tiên Kiếm Quách Nhan sáng lập Thiên Kiếm Môn ở Giang Nam, hơn ngàn môn nhân đệ tử, nhưng đệ tử đắc ý nhất trong đó chính là Tứ Đại Danh Kiếm.
Bốn tên Tiên Thiên hậu kỳ đối với bất kỳ một môn phái nào đều là cực kỳ quan trọng, đây cũng là một cơ sở để Thiên Kiếm Môn tiến vào Võ Lâm Minh. Có bốn tên đệ tử đắc ý này, tiếng nói của Quách Nhan trong Võ Lâm Minh cũng rất có trọng lượng.
Thế nhưng lần này Tứ Đại Danh Kiếm gần như toàn quân bị diệt ở Thiếu Lâm Tự. Sau khi nhận được tin tức, Quách Nhan lên cơn giận dữ, thề phải san thành bình địa Thiếu Lâm Tự.
Nhưng khi sau khi hắn đến nơi này gặp Đổng Hóa, lại thay đổi chủ ý.
Những ong vò vẽ quái thú kia của Thiếu Lâm, hắn nghe cũng có chút rợn tóc gáy, sau khi tỉnh táo lại, quyết định sửa đổi sách lược.
Có thể dẫn xà xuất động, có lẽ không nên tới sân nhà của người khác tác chiến là hơn.
Chẳng qua là không biết chiêu dẫn xà xuất động này có thể đưa đến hiệu quả hay không. Nếu như Thiếu Lâm Tự kia không để ý tới, Quách Nhan thật sự không có biện pháp gì tốt hơn.
- Cứ yên tâm, không phải là ngươi đã nghe thấy huyện lệnh kia đi Thiếu Lâm cầu viện sao, tối hôm nay chúng ta hành động. Trừ phi hòa thượng kia co đầu rụt cổ ở trong miếu không ra, chỉ cần hắn dám ra đây, sự phụ đã có mười phần nắm chắc đánh chết hắn!
Quách Nhan cho Đồng Hóa uống một liều thuốc an thần, sau đó lại nói:
- Bây giờ trong liên minh thanh âm không ngừng vang lên kêu gọi cho Thiếu Lâm Tự gia nhập Võ Lâm Minh.