Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Mắt thấy thực lực của Hoắc Nguyên Chân dũng mãnh như vậy, Chu Cẩn cũng bất chấp giấu nghề, lập tức xuất ra công phu áp đáy hòm, lại là Hấp Tinh đại pháp.
Tay của đối phương vừa giơ lên, chộp về phía Hoắc Nguyên Chân, lập tức áo quần toàn thân Hoắc Nguyên Chân phồng lên bay lượn, bị một luồng hấp lực lôi kéo mãnh liệt, giống như muốn kéo rời thân thể của mình.
- Ha ha, con lừa trọc Thiếu Lâm, muốn đấu với lão phu, trước hết cho ngươi nếm thử một chút mùi vị cởi truồng!
Chu Cẩn cười ngông cuồng, bình thường hắn sẽ không dùng tới Hấp Tinh đại pháp này, lần này đã dùng đến, sẽ phải nhất cử đánh bại hòa thượng Thiếu Lâm trước mặt mới được.
Sau khi Chu Cẩn một tay sử dụng ra Hấp Tinh đại pháp, trên tay còn lại lại lấy ra một binh khí kỳ môn.
Đây là một thanh Phân Thủy Nga Mi Thích, vừa xuất hiện hàn quang lóe lên, không phải là quá dài nhưng nhất định cực kỳ sắc bén.
- Con lừa trọc Thiếu Lâm, không phải là người có khí lực rất lớn sao, không phải là người rất nhiều công phu hoành luyện sao? Vậy lão phu thử xem ngươi có thể ngăn cản Nga Mi Thích này hay không, xem thử Nga Mi Thích chuyên phá Thiết Bố Sam này có thể đâm thủng thân thể của ngươi hay không!
Chu Cẩn vừa nói, kêu to cuồng vọng, hắn vì đối phó hòa thượng của Thiếu Lâm Tự, quả thật chuẩn bị rất đầy đủ. Lần trước ở Thiên Sơn, sau khi nhìn thấy Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam của Hoắc Nguyên Chân, đã cố ý tìm một thanh Nga Mi Thích như vậy.
Hắn không tin dựa vào thực lực Tiên Thiên hậu kỳ của mình, vẫn không thể đâm xuyên Thiết Bố Sam của một hòa thượng.
Hôm nay tới Hà Nam đối phó hòa thượng Thiếu Lâm Tự, hắn cố ý mang vật này đến, quả nhiên bây giờ đã phát huy công dụng.
Chỉ cần dùng Hấp Tinh đại pháp hút hòa thượng đến bên người, vừa hấp thu nội lực khiến cho hắn suy yếu, bên kia Nga Mi Thích sẽ là ác mộng của hắn.
Hoắc Nguyên Chân liên tục đánh ra hai đạo Vô Tướng Kiếp Chỉ, đều bị Hấp Tinh đại pháp của Chu Cẩn dẫn đạo lệch ra ngoài.
Vô Tướng Kiếp Chỉ bắn ra liên tục chẳng những không thành công, hơn nữa Hoắc Nguyên Chân cảm giác được ba luồng nội lực trong cơ thể đã có vẻ di chuyển hỗn loạn, tựa hồ muốn rời thân thể mà đi.
- Hấp Tinh đại pháp thật là cường hãn!
Hoắc Nguyên Chân kinh hãi trong lòng, nếu không có biện pháp ứng đối hữu hiệu Hấp Tinh đại pháp này, nhất định sẽ bị Chu Cẩn hút hết nội lực.
Biện pháp đối phó Hấp Tinh đại pháp, đầu tiên phải có nội lực vô cùng hùng hậu, tối thiểu phải hùng hậu hơn so với người thi triển Hấp Tinh đại pháp, như vậy mới có thể làm cho đối phương không cách nào hút lấy công lực của mình.
Thêm nữa chính là hành động phải cực kỳ mau lẹ, khiến hắn không cách nào theo được thân hình của mình, như vậy cũng sẽ không cách nào hấp thụ.
Chu Cẩn chính là Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, mặc dù Hoắc Nguyên Chân đã tiến vào Tiên Thiên Dịch Cân Kinh cũng là khắc tinh của Hấp Tinh đại pháp, nhưng dù sao chỉ là sơ kỳ, nội lực không thể nào hùng hậu hơn Chu Cẩn, chỉ có thể chọn lựa phương thức né tránh.
Hắn vội vàng thi triển thân pháp Đại Na Di, thân thể chợt lách sang bên cạnh, sau đó Hoắc Nguyên Chân lại lần nữa bắn ra hai phát Vô Tướng Kiếp Chỉ, thân thể cấp tốc theo vào, chuẩn bị cận chiến cùng Chu Cẩn.
Bị Hấp Tinh đại pháp bao phủ không dám đến gần, nhưng thoát khỏi Hấp Tinh đại pháp bao phủ, Hoắc Nguyên Chân còn hy vọng cận chiến.
Chu Cẩn thấy Hoắc Nguyên Chân thoát khỏi khống chế của mình, bàn tay thấp thoáng một cái nhắm ngay Hoắc Nguyên Chân, lại thi triển Hấp Tinh đại pháp lần nữa.
- Con lừa trọc, cho dù là người chạy mau hơn nữa, còn có thể mau hơn tay của lão phu di chuyển được sao? Nên ngoan ngoãn chịu chết đi, để lão phu hút khô nội lực của toàn thân ngươi, sau đó đâm ngươi thông mấy lỗ.
Hoắc Nguyên Chân lại thử tránh né vài lần, sau đó bỏ qua phương thức uổng công này. Mình tránh như thế nào đi nữa cũng không nhanh bằng chưởng của Chu Cẩn di chuyển, không cách nào vận dụng phương diện nhanh chóng linh hoạt.
Chu Cẩn thấy Hoắc Nguyên Chân tựa hồ bỏ cuộc chạy trốn, càng tỏ ra khinh thường, vừa cười như điên vừa tiếp tục gia tăng lực độ của Hấp Tinh đại pháp, thậm chí hắn cảm giác được sau khoảnh khắc sẽ hút được nội lực của hòa thượng này.
Không ngờ hòa thượng kia đột nhiên cười to:
- Chu Cẩn, người cho rằng Hấp Tinh đại pháp dùng rất tốt, nhưng lại không có hiệu quả đối với bần tăng!
Sau khi nói xong, Kim Chung Tráo hiện lên bên ngoài thân, Hoắc Nguyên Chân từng bước đi về phía Chu Cẩn.
Hấp Tinh đại pháp nhất thời liền mất đi uy lực, Kim Chung Tráo này ngăn cách hòa thượng ở bên trong, cho dù là Chu Cẩn cố gắng hút thế nào đi nữa, cũng chẳng qua chỉ có thể hút được một ít cành khô lá úa bên cạnh.
Chu Cẩn hừ lạnh một tiếng:
- Kim Chung Tráo của người đạt tới trình độ gì đừng tưởng rằng lão phu không biết, xem ta đập nát Kim Chung Tráo của người ngay bây giờ, ngươi còn dùng cái gì ngăn trở?
Đeo Nga Mi Thích vào bên hông, Chu Cẩn giơ tả chưởng lên, chuẩn bị phát ra Phách Không Chưởng.
Hoắc Nguyên Chân thấy không xong, mình quên mất cảnh giới của Chu Cẩn, Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, đánh nát Kim Chung Tráo của mình không khó gì, biện pháp này không được!
Vội vàng thu hồi Kim Chung Tráo, Hoắc Nguyên Chân đột nhiên phát lực Đan Điền, rống một tiếng Sư Tử Hống xung kích ra ngoài.
Chu Cẩn yên lặng vận chuyển nội lực, phong bế hai lỗ tai, Sư Tử Hống của Hoắc Nguyên Chân cũng không thể có được công hiệu.
- Hòa thượng, còn có thủ đoạn gì sử dụng ra tất cả đi.
Hấp Tinh đại pháp của Chu Cẩn gần như đã thúc giục đến mức mạnh nhất, Hoắc Nguyên Chân cảm giác được nội lực trong cơ thể thực sự không giữ được muốn rời cơ thể mà đi, tiếp tục như vậy không được.
Đầu lưỡi hắn lại khẽ động lần nữa, một tiếng Phạm âm ra khỏi miệng, công kích thẳng vào đầu của Chu Cẩn.
Lần này rốt cục Chu Cẩn không phòng bị được, bị chấn động một cái trong đầu, Hấp Tinh đại pháp trong nháy mắt dừng lại.
Thừa dịp cơ hội ngàn năm một thuở này, Hoắc Nguyên Chân dồn sức về phía trước, ba đạo Vô Tướng Kiếp Chỉ mở đường, phía sau chính là Đại Lực Kim Cương Chưởng, tranh thủ nhất cử đánh bại Chu Cẩn.
Những Phạm âm này cũng chỉ ảnh hưởng Chu Cẩn trong một sát na ngắn ngủi, Chu Cẩn né tránh khẩn cấp, tránh khỏi mấy phát Vô Tướng Kiếp Chỉ. Sau đó lúc Hoắc Nguyên Chân sắp tới gần, đột nhiên lại lần nữa thi triển Hấp Tinh đại pháp, hấp thụ được một chút nội lực của Hoắc Nguyên Chân.
Hoắc Nguyên Chân không ngờ phản ứng của lão ma này nhanh như vậy, nhất thời không cẩn thận đã bị hấp thụ nội lực, vội vàng nhanh chóng lui về phía sau, thân thể liên tục lắc lư, mới coi là không bị hấp thu nội lực nhiều hơn.
Chu Cẩn ngửa mặt lên trời cười dài:
- Ha ha ha ha! Con lừa trọc, nội lực của người thật là nóng, không ngờ lại có thể tu luyện nội lực thuần dương, đây chính là bổ sung không nhỏ, lên đi, quả thật thuận lợi cho lão phu.
Thấy tình hình của bên này, bên kia Nhất Đăng cùng Tuệ Nguyên không khỏi tỏ ra hết sức khẩn trương nôn nóng.
Thậm chí Nhất Đăng cảm thấy có vẻ không ổn, bèn lớn tiếng hỏi:
- Phương trượng, sao hả? Chi bằng để sư đệ thay người ngăn cản một trận.
- A Di Đà Phật, sư đệ yên tâm, chiến đấu vừa rồi chẳng qua là chút khai vị mà thôi.
Nghe thấy phương trượng nói không có sao, Nhất Đăng cũng không tiện nói thêm cái gì, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục quyết chiến cùng hai thầy trò Quách Nhan.
Chu Cẩn lại tỏ ra khinh thường nói:
- Chút khai vị? Con lừa trọc, ngươi có phần đề cao mình quá, lão phu tung hoành giang hồ hơn một trăm năm, người dám ngông cuồng ở trước mặt ta tuyệt đối không vượt quá mười người. Một tên tiểu bối hèn mọn như ngươi cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, thật là tự mình tác nghiệt không thể sống!
Lúc này Hoắc Nguyên Chân chắp tay trước ngực:
- Chu Cẩn, người làm nhiều việc ác, tội ác chồng chất, hơn nữa bôi nhọ Phật môn ta, thường có cấu ác giả ác báo, lưới trời tuy thưa mà không lọt. Hôm nay bần tăng đã gặp ngươi ở đây, cũng không thể không thay trời hành đạo, bắt ngươi hàng phục. Nếu như người hiểu lý lẽ, bây giờ lập tức cầu xin bần tăng tha thứ, sau đó đi tới trước Phật sám hối ba năm, bần tăng có thể không nhắc chuyện cũ nữa.
Chu Cẩn nhìn Hoắc Nguyên Chân giống như bệnh thần kinh:
- Hòa thượng, lão phu rất bội phục dũng khí nằm mộng ban ngày của ngươi, nhưng đáng tiếc, mộng ban ngày bất quá chỉ là mộng ban ngày, lời lẽ của Phật gia các ngươi, ngươi hãy tới địa ngục nói cùng Diêm Vương đi!
Sau khi nói xong, Chu Cẩn đột nhiên nhảy vút lên trời cao, một tay chộp hờ, bao phủ chộp xuống đầu Hoắc Nguyên Chân.
- Xem thử uy lực tối cao của Hấp Tinh đại pháp lão phu, một lần hút người thành thây khô!
Hoắc Nguyên Chân khép hờ hai mắt, hai tay chắp trước ngực, mắt thấy Chu Cẩn lăng không xông tới nhưng cũng không nhúc nhích.
Chu Cẩn thấy dáng vẻ quái lạ của Hoắc Nguyên Chân, trong lòng ít nhiều có chút thấp thỏm.
Sự vật khác thường tức là yêu quái, hòa thượng này làm như vậy chắc chắn không phải là muốn tìm chết, như vậy rốt cục hắn muốn làm gì?
Nhưng hắn đã đánh tới, cũng không thể nào bị hình dạng quái lạ của hòa thượng dọa cho sợ hãi lui về, vẫn nhắm mắt tiếp tục đập xuống
Khi tới trên đỉnh đầu Hoắc Nguyên Chân chừng ba trượng, đột nhiên một màn kỳ cảnh xuất hiện.
Một hư ảnh La Hán hình thể vô cùng to lớn đột nhiên xuất hiện ở đỉnh đầu của Hoắc Nguyên Chân.
La Hán này thân cao hơn mười trượng, trừng mắt trên cao nhìn chằm chằm Chu Cẩn bay nhào tới, trong tay nắm một con thanh long. Thấy Chu Cẩn đến đột nhiên giơ chưởng lên, giống như một tấm cửa sắt rất lớn, như Thái Sơn Áp Đỉnh nhằm vào đầu Chu Cẩn nện xuống.
- Mę ơi!
Chu Cẩn sợ hãi hú lên quái dị, lúc này thân thể đang ở tình huống không có chỗ mượn lực, cố gắng dừng lại giữa không trung, hơn nữa còn lướt ngang ba thước sang bên cạnh, lần này đã vượt qua tiêu chuẩn khinh công bình thường của hắn.
Có thể thấy được người ta trong lúc sống chết trước mắt thật đúng là có thể phát huy tiềm lực.
Sau khi đã dừng lại, Chu Cẩn liền rơi xuống, nhưng khi hắn rơi xuống, đột nhiên ý thức được mình đã mắc lừa.
Thời điểm trước đây ở Thiên Sơn, hòa thượng Nhất Giới này đã từng giở qua thủ đoạn này, khi đó đúng là đã chấn nhiếp tất cả mọi người, cũng bức lui Mã Chấn Tây, ngay cả Lý Dật Phong cũng sợ hãi.
Thế nhưng sau đó cũng đã chứng thực, cái này căn bản là Chướng Nhãn Pháp hù dọa người, thuần túy chỉ dùng để lừa gạt kẻ ngu si, không có bất kỳ uy lực nào.
Nhưng khi đó, lăng không xuất hiện chỉ là một lão hòa thượng, cũng không phải là một La Hán.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu của Chu Cẩn bị hù dọa. Nếu là lão hòa thượng, hắn sẽ không sợ, nhưng đột nhiên xuất hiện một La Hán nhe răng trợn ở mắt, Chu Cẩn có thể nào không sợ hãi.
Chỉ sai lầm một chút như vậy, Chu Cẩn đã mất đi thời cơ chiến đấu tốt nhất. Thậm chí có thể tưởng tượng nếu như vừa rồi hắn không dừng lại, như vậy giờ phút này có lẽ đã hút khô nội lực của hòa thượng này, hoàn toàn kết thúc chiến đấu.
Nhưng mọi việc không có nếu như, mất đi một cơ hội muốn tìm lại là không được.
Lúc này Hoắc Nguyên Chấn đột nhiên mở to hai mắt, khí thế trong nháy mắt liền tăng tới cực điểm.
Mới vừa trong thời gian ngắn, hắn đã dung hợp ba luồng nội lực, hơn nữa lòng bàn tay cũng đã tụ tập xong luồng khí Tam Phân Chân Dương Khí.
Song chưởng cách nhau hơn mười phân, hơi tách rời ra, xuất hiện một luồng khí to như quả bóng, tràn đầy lưu quang màu vàng lơ lửng trong không trung.
Cũng giống như Tam Phân Quy Nguyên Khí của Hùng Bá có thể trôi lơ lửng, Tam Phân Chân Dương Khí của Hoắc Nguyên Chân cũng có thể trôi lơ lửng, nhìn qua quỷ dị vô cùng.
Là cái gì?
Chu Cẩn ở trước người Hoắc Nguyên Chân hai trường hơi trợn mắt há mồm, có lẽ lần đầu thấy vật này, đây là nội lực sao? Tại sao lại xuất hiện dưới hình thức này...
- Lục đạo tam giới, không gì là không chứa được, có tiên có Phật, có người có ma, có thiện có ác, bởi vì lúc làm thiện là người, lúc làm ác là ma, có ma, vậy sẽ có người hàng ma. Tên ma đầu Chu Cẩn kia, hôm nay đã đến thời khắc chịu khuất phục!
- Hòa thượng người đang nói thứ gì giả thần giả quỷ, xem lão phu hút ngươi thành thấy khô!
Chu Cẩn nói xong có chút nơm nớp lo sợ, chuẩn bị lại thi triển Hấp Tinh đại pháp lần nữa đánh một đòn cuối cùng về phía Hoắc Nguyên Chân.
- Ngu xuẩn cố chấp, không thể giáo hóa, ma đầu, để bần tăng siêu độ ngươi đi. Xem chiêu của ta, kỹ thuật chiến đấu cấp Hoàng Kim! Thiên Ma Hàng Phục!
Hoắc Nguyên Chân nói một hơi trên trời dưới đất, đột nhiên hai tay giang ra, quang cầu màu vàng trong tay xông thẳng lên không, giống như mặt trời rực rỡ chói mắt.
Cái gọi là Thiên Ma Hàng Phục là chiêu số của Hoắc Nguyên Chân trước kia xem trong Thánh Đấu Sĩ (một bộ truyện Nhật Bản) thấy được, mới vừa tạm thời nhớ ra, liền thuận tiện lấy ra dùng một chút. Phối hợp phương pháp sử dụng một chiêu Tam Phân Chân Dương Khí của mình mấy ngày nay nghiên cứu ra, xem thử có thể hù chết lão ma đầu Chu Cẩn này không.
Chu Cẩn thấy luồng khí màu vàng kia bay lên không, sắc mặt không khỏi trắng bệch. Hắn đã là cao thủ tuyệt đỉnh Tiên Thiên hậu kỳ, thứ có thể khiến hắn cảm thấy sợ hãi đã không nhiều lắm.
Những trò lừa bịp của hòa thượng này trước mắt làm ra, quả thật làm cho hắn cảm thấy trong lòng không nắm chắc.
Bởi vì hắn chưa từng thấy qua.
Ném một luồng khí màu vàng lên cao như vậy, Chu Cẩn không hiểu cái này là dùng để làm gì, thế nhưng nhìn qua cũng không giống như là lộ số tầm thường, hẳn là chuẩn bị dùng để tiến công mình.
Những vật kia treo lơ lửng trên trời, có thể đánh trúng mình sao?
Hoắc Nguyên Chân không cho Chu Cẩn có thời gian suy tính, đột nhiên nhảy một cái, thừa dịp lúc Chu Cẩn chú ý luồng khí màu vàng trên không, lần nữa thì triển Đại Na Di, chợt nhích tới gần bên người Chu Cẩn, giơ tay lên bổ tới một chưởng nhanh như điện chớp.
Luồng khí màu vàng là dưới khống chế của mình, giống như Hùng Bá có thể khống chế Tam Phân Quy Nguyên Khí. Uy hiếp trên không này sẽ giáng xuống vào lúc cần thiết nhất, mà bây giờ Hoắc Nguyên Chân đang tạo cơ hội cho luồng khí giáng xuống.