Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Quách Nhan vô cùng ủ rũ ăn bánh đậu xanh, sau đó uống một chén trà, nhìn Hoắc Nguyên Chân nói:
- Lão phu từ trước tới nay không nghĩ cuộc sống của hòa thượng cũng có thể thoải mái như vậy, lão phu bội phục phương trượng Đại sư.
- Bần tăng có cái gì có thể bội phục?
Hoắc Nguyên Chân cũng muốn nghe thử lời của Quách Nhan, ít nhất đại biểu cho nhận xét của người giang hồ.
- Lão phu không thể không nói, thủ đoạn của Đại sư quả thật cao minh, khiến Ninh tiểu thư tự mình ra mặt, tuyên bố bởi vì chuyện Ma giáo tạm thời nương thân ở Thiếu Lâm tự. Cứ như vậy, trên giang hồ không ai có thể nói là Đại sư đã bắt giữ Ninh tiểu thư, lời đồn dâm tăng tự động sụp đổ, hơn nữa nói ra quang minh chính đại như vậy càng lộ rõ trong lòng trong sáng vô tư, có thể ngăn chặn miệng nhiều người, bây giờ Đông Phương Minh chủ cũng rất bị động.
Hoắc Nguyên Chân cười cười, mình bảo Ninh ý này, xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm.
Không ngờ Quách Nhan chuyển đề tài câu chuyện:
- Sau đó Đại sư để Ninh tiểu thư cùng La cô nương hai người ở lại Thiếu Lâm, còn mình trên thực tế lại hưởng hết diễm phúc nhân gian, khiến cho người ta vô cùng hâm mộ!
- Ninh cô nương cùng La cô nương cư ngụ ở hậu sơn, xưa nay không ai đi đến hậu sơn, cho dù là bần tăng cũng sẽ không đi, tại sao nói hưởng hết diễm phúc nhân gian?
- Đại sư nói như vậy là không đúng, lão phu mới bước chân vào giang hồ mấy chục năm, tự tin trong mắt không dính một hạt bụi. Căn cứ quan sát của lão phu, Ninh tiểu thư cùng La cô nương đối với Đại sư tốt vô cùng, đó là xuất phát từ thật lòng. Từ bộ dáng các nàng vội vã tới đưa thức ăn cho người, vui vẻ khi thấy người ăn, lão phu đã có thể nhìn ra các nàng là có tình ý đối với người, chỉ là bởi vì thân phận của người mới không nói ra được thôi.
Sau khi nói xong, Quách Nhan thở dài một tiếng:
- Thế nhưng căn cứ lão phu quan sát, Đại sư người đối với các nàng lại chỉ dừng bước ở hồng nhan tri kỷ, phải biết Ninh tiểu thư này và La cô nương chính là mỹ nhân nổi danh trên giang hồ, tuyệt sắc nhân gian. Nếu như lão phu là Đại sư, chỉ sợ lập tức sẽ hoàn tục, cùng các nàng song túc song tế, tuyệt đối không làm được như Đại sư hiện tại. Đây mới là điểm khiến cho lão phu bội phục.
Hoắc Nguyên Chân nét mặt tỉnh bơ, trong lòng lại ngầm cười khổ, nghĩ thầm hoàn tục cái rắm, để người luyện Đồng Tử Công thử xem ngươi có thể hoàn tục không.
Nhưng ngoài mặt không thể nói như vậy, Hoắc Nguyên Chân nói:
- Ninh cô nương cùng La cô nương đều là bằng hữu của bần tăng, mặc dù bần tăng là người xuất gia, nhưng cũng biết bằng hữu gặp nạn phải liều mình tương trợ, tự nhiên không để các nàng bị tổn thương là được.
Lại hàn huyên mấy câu, Quách Nhan lại nói:
- Lần này Đại sư cần phải chuẩn bị thật tốt, khảo sát lần này vô cùng quan trọng.
- Bần tăng cũng muốn biết một ít tình hình cụ thể, xin Quách thí chủ nói rõ đi.
Quách Nhan ngồi thẳng người, suy nghĩ một chút nói:
- Sứ giả Hồ Điệp cốc kia hẳn là một ngày gần đây sẽ đi tới Thiếu Lâm, nhưng Đại sư phải chuẩn bị tâm tư, sứ giả này nhất định sẽ là người của Đông Phương Minh chủ, cẩn thận người này gây khó khăn khắp nơi.
- Bần tăng hành sự đường đường chính chính, hắn có gì có thể làm khó dễ?
- Đại sư nói như vậy sai rồi, nếu là người cố ý tìm khuyết điểm của ngươi, luôn luôn có thể tìm được một ít sơ hở, nếu là cố ý tha cho ngươi một mạng, vậy dù người có khuyết điểm cũng sẽ không coi là khuyết điểm.
- Chẳng lẽ là bần tăng còn phải hối lộ với sứ giả hay sao? Chuyện này tuyệt đối không thể.
- Thiếu Lâm chính là Phật môn, tự nhiên không thể đưa hối lộ, nhưng lão phu cũng phải nhắc nhở Đại sư mấy điểm, đầu tiên quy củ bề ngoài trong Võ Lâm Minh này là không thể phá hỏng.
- Cũng có quy củ sao?
- Là như vậy, sau khi môn phái gia nhập Võ Lâm Minh cũng phải chia làm mấy bậc. Trong môn có năm cao thủ Tiên Thiên trở lên coi như là môn phái nhất đắng, chưởng môn có thể đảm nhiệm chức vị trưởng lão trong liên minh.
Hoa cô nương nhìn Quách Nhan một cái:
- Quách thí chủ có thể đảm nhiệm trưởng lão trong môn, hắn cũng là vì nguyên nhân có năm Tiên Thiên hậu kỳ trong môn sao?
- Không sai, lão phu là Tiên Thiên hậu kỳ, tiện nội cũng là Tiên Thiên hậu kỳ, còn có Tứ Đại Danh Kiếm, chính là bốn tên đồ đệ không nên thân kia. Chẳng qua là lần này bọn họ gặp chuyện không may ở Thiếu Lâm, sợ rằng lão phu trở về trong liên minh, sang năm sẽ bị xuống cấp trở thành môn phái mạt đẳng.
- A, môn phái tổng cộng chia làm mấy đẳng cấp?
- Tổng cộng chia làm tứ đắng, có năm Tiên Thiên hậu kỳ trở lên chính là môn phái nhất đắng, chưởng môn có thể đảm nhiệm trưởng lão, ở trong liên minh có quyền phát biểu cực lớn, thuộc về thành viên nòng cốt.
- Có bốn Tiên Thiên hậu kỳ chính là môn phái nhị đẳng, chưởng môn có thể tham gia quyết sách sự vụ trong môn. Thế nhưng nếu như chuyện trong liên minh có bất đồng, thời điểm bỏ phiếu cuối cùng, ý kiến chưởng môn của hai môn phái nhị đẳng cộng lại mới được tính là một phiếu, không giống trưởng lão mỗi người chính là một phiếu.
- Còn có môn phái tam đẳng, có ba tên cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ coi như môn phái tam đẳng, môn phái tam đẳng có quyền dự thính phát biểu, nhưng không có quyền bỏ phiếu.
- Vậy môn phái mạt đẳng thì sao?
- Chưa đủ ba tên Tiên Thiên hậu kỳ, nhất luật coi như là môn phái mạt đẳng. Môn phái mạt đẳng chính là ở trong Võ Lâm Minh chỉ có danh nghĩa, ngoại trừ đề cử những môn phái khác vào minh ra, không có quyền lợi gì cả, chỉ có phục tùng vô điều kiện quyết định trong minh.
- Thì ra còn phân chia nhiều như vậy, vậy cho dù là Thiếu Lâm bần tăng vào minh, suy đoán cũng là môn phái mạt... Tam đẳng, chẳng qua là môn phái mạt đẳng có tư cách tranh đoạt võ lâm Minh chủ hay không?
- Môn phái mạt đẳng không có tư cách tranh đoạt võ lâm Minh chủ, tối thiểu nhất cũng phải là môn phái tam đẳng, mới có tranh đoạt Minh chủ tư cách.
- Chẳng hay xếp hạng như vậy có thể biến hóa bất cứ lúc nào hay sao?
- Vậy cũng không phải. Dù sao chuyện giang hồ quá nhiều, xếp hạng không thể nào thay đổi liên tục, sau khi các môn phái ghi danh cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ bên trong môn phái mình, sau một năm mới ghi danh một lần nữa, xác định xếp hạng, cho nên xếp hạng này một năm mới có thể biến hóa một lần.
Nghe thấy lời của Quách Nhan, trong lòng của Hoắc Nguyên Chân lúc này suy nghĩ, Nhất Đăng, Tuệ Nguyên, hai người này là Tiên Thiên hậu kỳ, nhưng chỉ có hai người bọn họ vậy cũng là môn phái mạt đẳng, cũng không có bất kỳ quyền lợi nào, cũng không có tư cách tranh đoạt võ lâm Minh chủ, như vậy là không được.
Nhưng trên thực tế mình còn có một đệ tử Tuệ Cương, cũng là Tiên Thiên hậu kỳ, còn có Vô Danh đã là Tiên Thiên viên mãn.
Thêm vào mình có được sức chiến đấu không thua gì Tiên Thiên hậu kỳ, thật ra thì Thiếu Lâm cũng có thể trở thành môn phái nhất đắng, mình cũng có thể làm trưởng lão trong Võ Lâm Minh.