Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Hoa Đóa há thật to cái miệng nhỏ nhắn, không nghĩ tới Nguyên Giáp này lợi hại như thế, nàng đã từng nghe nói qua, cửa sắt này cho dù lực lượng Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong cũng tuyệt đối không thể mở ra. Mà Nguyên Giáp này chẳng qua là một Tiên Thiên trung kỳ, làm sao có thể mở ra cửa sắt chỉ có Tiên Thiên viên mãn mới có thể lay chuyển như vậy?
Lúc này cũng không kịp lo nhiều như vậy, sau khi Hoắc Nguyên Chân mở cửa sắt ra cũng không nóng lòng đi vào, mà là quan sát tình huống bên trong phòng trước.
Chưa kịp thấy rõ ràng đột nhiên trước mắt bóng người chớp động, chỉ thấy hai người một đen một trắng đột nhiên xuất hiện, hai thanh Khốc Tang bồng mang theo tiếng rít thê lương, một tả một hữu đánh tới Hoắc Nguyên Chân.
Tốc độ của hai người này thật nhanh, chỉ vừa giơ tay nhấc chân, Hoắc Nguyên Chân cũng đã cảm nhận được áp lực vô cùng.
Quả thật còn khó đối phó hơn Chu Cẩn vừa rồi.
Mới vừa rồi thu thập Chu Cẩn, trong đó một mũi phi tiêu xuất kỳ bất ý của Hoa Đóa đưa tới tác dụng rất lớn, sau đó Hấp Tinh đại pháp Hoắc Nguyên Chân cũng đánh cho Chu Cẩn bị thương nặng, trong đó có phần trùng hợp không ít.
Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong không phải là dễ đối phó như vậy.
Nhưng hai người trước mắt đơn độc chọn ra một, tựa hồ cũng khó đối phó hơn Chu Cẩn một ít. Hoắc Nguyên Chân cũng không kịp nhìn tình huống bên trong phòng, trở tay rút ra Long Tuyền bảo kiếm sau lưng, giơ kiếm nghênh đón.
Đến khoảnh khắc này. Hoắc Nguyên Chân cũng không thể che giấu bất kỳ thú đoạn nào, nhiều loại võ công Vô Tướng Kiếp Chỉ, Hấp Tinh đại pháp, Sư Tử Hống, Đại Lực Kim Cương Chưởng được hắn thường xuyên sử dụng ra.
Giấu giếm thân phận có thể tới được nơi này, đã hoàn thành mục đích căn bản của Hoắc Nguyên Chân, còn muốn tiếp tục giấu giếm là không thể nào, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Sau khi nghe thấy Hoắc Nguyên Chân thi triển Sư Tử Hống, bên trong phòng lại có một người nữa xuất hiện, đi tới trước cửa sắt sụp đổ.
Hoắc Nguyên Chân xa xa liếc mắt nhìn, chính là Bất Tử Đạo Nhân.
Bất Tử Đạo Nhân đưa mắt nhìn Hoắc Nguyên Chân một hồi, đột nhiên lên tiếng nói:
- Người này là Thiếu Lâm tự Nhất Giới hòa thượng hóa trang, hai vị Vô Thường huynh, nhất định phải bắt cho bằng được.
Thì ra hai người vây công Hoắc Nguyên Chân chính là Hắc Bạch Vô Thường, nghe thấy lời của Bất Tử Đạo Nhân, hai người cất tiếng cười khành khạch quái dị:
- Đạo huynh yên tâm, mặc dù tên tiểu tử này có chút khó giải quyết, nhưng hai người chúng ta bắt hắn là không thành vấn đề, các ngươi cứ việc bắt đầu truyền thừa cuối cùng.
Lúc này, Lý Dật Phong cũng xuất hiện ở cửa sắt, nói với Bất Tử Đạo Nhân:
- Đạo huynh mau tới, nhân số quyết định thực lực người thừa kế cuối cùng cao hay thấp, hôm nay người của chúng ta không đủ bày ra Bát Phương đại trận, nhưng cũng phải bày ra Ngũ Hành trận, để cho Đông Phương Thiếu Bạch tận hết sức mình có được thực lực cao nhất.
Bất Tử Đạo Nhân gật đầu, xoay người đi theo Lý Dật Phong vào lúc này đột nhiên nơi xa có mấy bóng người chạy tới như bay, tới gần cửa sắt.
Lý Dật Phong vừa thấy, nhất thời trong lòng kinh hãi.
Người tới không là ai khác, chính là Mạc Thiên Tà, còn có hai người Tu La Sát cùng Ngọc La Sát.
Ba người đứng ở cách đó không xa, Mạc Thiên Tà nhìn về phía Lý Dật Phong nói:
- Lý Dật Phong, chuyện chúng ta thương lượng như thế nào?
- Hừ, giữa chúng ta có gì để nói?
- Là như vậy, Mạc Thiên Tà ta thân là giáo chủ Thánh giáo, tự nhiên biết thực lực người thừa kế là do nhiều phương diện yếu tố quyết định, bày ra Bát Phương đại trận là lựa chọn tốt nhất. Mà bây giờ các ngươi đã không đủ tám người, nhưng nếu như cộng thêm ta cùng phu thê La Sát, như vậy vẫn còn đủ tám người. Chúng ta bằng lòng giúp người một tay để cho Đông Phương Thiếu Bạch lấy được truyền thừa cuối cùng, hơn nữa sau khi truyền thừa kết thúc, thực lực sẽ tuyệt đối cường hãn.
Lý Dật Phong đảo mắt liên hồi:
- Mạc Thiên Tà, lão muốn giở trò quỷ quái gì vậy?
Mạc Thiên Tà cười nói:
- Cũng không có gì, chỉ muốn sau khi truyền thừa kết thúc, các ngươi đáp ứng trả lại vị trí giáo chủ cho ta, tất cả mọi chuyện giữa chúng ta coi như xóa bỏ, các người thấy thế nào?
Trong lòng Lý Dật Phong tính toán thật nhanh hơn thiệt được mất trong chuyện này.
Nếu như Đông Phương Thiếu Bạch lấy được truyền thừa, như vậy nhất định sẽ tiến vào Tiên Thiên viên mãn. Nếu như tám người đồng loạt ra tay trợ giúp Đông Phương Thiếu Bạch đạt được truyền thừa, thực lực Đông Phương Thiếu Bạch trong số Tiên Thiên viên mãn cũng là rất mạnh.
Nhưng nếu như chỉ có năm người trợ giúp, như vậy cho dù Đông Phương Thiếu Bạch tiến vào Tiên Thiên viên mãn cũng không thể đạt tới hiệu quả tung hoành vô địch, chuyện này không hợp với yêu cầu của bọn Lý Dật Phong.
Phải biết hôm nay Đông Phương Tình đã tiến vào Tiên Thiên viên mãn, mặc dù bọn Lý Dật Phong không biết Đông Phương Tình Tiên Thiên viên mãn lợi hại tới trình độ nào, nhưng theo như thực lực trước kia mà phân tích, hắn cũng không phải là yếu. Nếu như sau khi Đông Phương Thiếu Bạch trở thành Tiên Thiên viên mãn không thể có hiệu quả áp chế đối với Đông Phương Tình, như vậy ý nghĩa lần truyền thừa này sẽ giảm đi nhiều.
Ba người Mạc Thiên Tà, Tu La Sát, Ngọc La Sát, không một ai không phải là Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, vừa đúng phù hợp yêu cầu, bọn họ chịu giúp một tay dĩ nhiên là không còn gì bằng.
Nhưng Mạc Thiên Tà yêu cầu mình trả lại vị trí giáo chủ, điểm này theo Lý Dật Phong thấy, tựa hồ cũng không phải là không được.
Một khi Đông Phương Thiếu Bạch tiến vào Tiên Thiên viên mãn, chẳng lẽ Mạc Thiên Tà còn có lực chống cự gì sao?
Đến lúc đó có phải trả lại hay không, còn không phải là do mình định đoạt?
Nghĩ tới đây Lý Dật Phong nói:
- Được, quân tử nhất ngôn, khoái mã nan truy, chỉ cần Mạc giáo chủ người có thể trợ giúp Đông Phương Thiếu Bạch lần này, như vậy vị trí giáo chủ Thánh giáo vẫn là của lão.
- Được, chúng ta nói lời thẳng thắn, vậy tiến vào đi. Mạc Thiên Tà nói xong, chuẩn bị mang theo Tu La Sát cùng Ngọc La Sát tiến vào bên trong phòng.
Lúc này Hoắc Nguyên Chân có chút nóng nảy, hô to với Mạc Thiên Tà:
- Mạc giáo chủ, lão không thể làm như vậy...
Mạc Thiên Tà quay đầu lại liếc mắt nhìn Hoắc Nguyên Chân lúc này đang chật vật chống đỡ, lên tiếng nói:
- Nhất Giới, chuyện này nói cũng không nói rõ được, ngươi nên cẩn thận đối phó hai vị Vô Thường này, cũng đừng chết ở trong tay bọn họ.
Mạc Thiên Tà nói không sai, cho dù là bản lãnh Hoắc Nguyên Chân lớn hơn nữa cũng không thể đồng thời đối phó hai Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, đối phó một người cũng chưa chắc có thể thắng được.
Còn Hoa Đóa bên cạnh mặc dù thực lực cũng không tồi, nhưng dù sao chẳng qua là trung kỳ, chiến đấu như vậy, cơ hồ nàng không thể giúp được gì.
Mạc Thiên Tà nói xong, sau đó cùng bọn Lý Dật Phong vào bên trong phòng.
Bây giờ bên trong phòng có chín người, trừ Đông Phương Thiếu Bạch sẽ tiếp nhận truyền thừa ra, còn có Lý Dật Phong, Lý Lưu Vân, Bất Tử Đạo Nhân, Khô Mộc hòa thượng, Niệm Từ thần ni, Mạc Thiên Tà Tu La Sát, Ngọc La Sát.