Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Lý Thanh Hoa không hề hấn gì, Đông Phương Tình không có tin tức, hôm nay lại truyền tới tin nàng chết, cho dù là trong lòng Hoắc Nguyên Chân lạc quan tới mức nào, giờ phút này trong lòng không khỏi có hơi dao động.
Không được, ta không thể tiếp tục chờ đợi.
Hoắc Nguyên Chân chậm rãi đứng lên, hắn không cách nào tiếp nhận thực tế Đông Phương Tình đã chết, hắn muốn đi tìm chân tướng chuyện này. Cho dù là người đã chết, nhưng chết thế nào, là ai giết... Những chuyện này chưa có đầu mối, cũng không thể xác định một người đã chết thật rồi, hắn phải đi điều tra rõ.
Hơn nữa Võ Lâm Minh phát sinh chuyện lớn như vậy, mình thân là chưởng môn nhân môn phái nhất đẳng, lại không có được một chút tin tức, những người này cũng quá mức coi thường Thiếu Lâm tự rồi.
Đi Tây Vực điều tra là không thực tế, bởi vì đến nơi đó căn bản là không quen thuộc, không có chút đầu mối nào.
Muốn đi, hiện tại nên đi Hồ Điệp cốc, nếu như Linh Hư Tử thật sự muốn tiếp nhận võ lâm Minh chủ, chỉ sợ cũng không thể một mực sống trên núi Võ Đang, hiện tại lão phải tới Hồ Điệp cốc để mua chuộc lòng người.
Bất kể Đông Phương Tình chết hay chưa, Hoắc Nguyên Chân cũng sẽ không cho phép Linh Hư Tử tiếp nhận võ lâm Minh chủ.
Mặc dù Thiên Sơn có người tới trợ giúp Linh Hư Tử, nhưng Hoắc Nguyên Chân cũng không sợ.
Hoắc Nguyên Chân biết rất rõ ràng những người ở Thiên Sơn, mặc dù Đông Phương Thiếu Bạch tiến vào Tiên Thiên viên mãn nhưng thần trí đã mất, chỉ sợ đã trở thành cận vệ của Mạc Thiên Tà, sẽ không đơn độc đi ra thi hành nhiệm vụ.
Mà Mạc Thiên Tà thân là giáo chủ, hắn cũng sẽ không tới, cho nên người tới rất có thể là huynh đệ Lý Dật Phong, hoặc là phu thê Tu La Sát.
Nghe lời của Giác Viễn, có thể là chỉ một người tới, như vậy Hoắc Nguyên Chân cho là Lý Dật Phong hoặc Lý Lưu Vân có khả năng lớn hơn một chút.
Nếu là đơn độc một người trong bọn họ, Hoắc Nguyên Chân cho rằng mình cũng không phải không có sức đánh một trận.
Trải qua tu luyện lâu như vậy, Đồng Tử Công Hoắc Nguyên Chân cách Tiên Thiên trung kỳ đã không xa, hơn nữa vừa mới học được Phạm âm tầng thứ sáu, còn học được Pháp Tướng tầng thứ ba, thời khắc mấu chốt còn có Hấp Tinh đại pháp cùng Hàn Băng chưởng, chưa chắc đã sợ Độc Cô Cửu Kiếm của Lý Dật Phong.
Nhưng lần này Hoắc Nguyên Chân không tính toán đi một mình nữa, hôm nay hắn đã là môn phái nhất đẳng Võ Lâm Minh, thân là trưởng lão trong minh, những người này dám coi thường Thiếu Lâm như vậy, hắn sẽ cho những ngụy quân tử Võ Lâm Minh này xem thử, rốt cuộc Thiếu Lâm là một môn phái như thế nào.
Cho nên hắn phải dẫn đệ tử Thiếu Lâm cùng đi.
Chẳng những phải dẫn đệ tử, hơn nữa nhất định phải là tinh binh cường tướng, sẽ phải chấn nhiếp những kẻ không an phận này.
Hắn phải làm cho bọn họ xem thử, hôm nay trên giang hồ không riêng chỉ có Ma giáo, Thiếu Lâm cũng là một môn phái thực lực hùng mạnh, khiến cho người ta không dám bỏ qua. Nếu ai cho Thiếu Lâm là cục bột có thể tùy ý vo tròn bóp méo, vậy kẻ đó sai lầm rất lớn.
Nếu Linh Hư Tử cùng những kẻ từ Thiên Sơn tới muốn tự tung tự tác, Hoắc Nguyên Chân thà rằng đánh với bọn họ một trận cũng phải nhất định giữ lấy vị trí Minh chủ.
Chỉ có giữ được vị trí Minh chủ, Hoắc Nguyên Chân mới có thể yên tâm đi tìm Đông Phương Tình, nếu không mạo hiểm đi Tây Vực như vậy, nhất định là không thu hoạch được kết quả gì.
Nhưng... Đông Phương Tình thật sự đã chết rồi sao?
Hoắc Nguyên Chân đứng lên, niềm vui năm mới sắp đến đã không còn.
Mộ Dung Thu Vũ bệnh nguy trong sớm tối, hiện tại lại nhận được tin Đông Phương Tình sắp chết, trong lòng Hoắc Nguyên Chân đau nhói.
Ngày mai sẽ là Ba Mươi rồi, mười hai giờ khuya Ba Mươi chính là quay thưởng Tết, thời khắc quan trọng nhất trong một năm. Nhưng hiện tại thứ mà hắn mong đợi không phải là võ công, Hoắc Nguyên Chân thà rằng bỏ qua một lần quay thưởng cũng phải lấy cho bằng được một gốc Tuyệt Tình Thảo, đầu tiên trị hết bệnh Mộ Dung Thu Vũ đã.
Sau đó hắn sẽ lập tức mang theo đại đội nhân mã Thiếu Lâm đi Hồ Điệp cốc, để cho bọn Linh Hư Tử biết cho dù bây giờ Đông Phương Tình không có ở đây, vị trí Minh chủ cũng không phải lão có thể chạm tay vào.
Hoắc Nguyên Chân cũng không có bị tin Đông Phương Tình chết đánh sụp, hắn còn ôm một tia hy vọng, nàng còn sống.
Cho nên Hoắc Nguyên Chân cũng không có mất đi lý trí, mà là phát ra liên tiếp một chuỗi mệnh lệnh.
Đệ tử Thiếu Lâm đi thu thập tình báo, nhất định phải điều tra ra được tin tức liên quan tới Võ Đang và Hồ Điệp cốc.
Về phần tin tức Tây Vực, hiện tại cũng không thể lấy được một cách dễ dàng. Bởi vì khu vực phía Tây Hoàng Hà hiện tại đã không phải là quốc thổ của Thịnh Đường, biên cảnh đã giới nghiêm, muốn ra vào đều rất khó khăn.
Những tin tức Võ Đang và Hồ Điệp cốc cũng không khó dò xét.
Thiếu Lâm nằm ở Trung Nguyên, chung quanh có những môn phái võ lâm khác, có lòng hỏi thăm, rất nhanh liền lấy được tin tức từ chỗ Tô Xán.
Võ Đang Linh Hư Tử quả thật sắp tiếp nhận võ lâm Minh chủ, hơn nữa đã định vào ngày mồng Năm tháng Giêng.
Tin Đông Phương Tình chết đã truyền khắp toàn bộ Võ Lâm Minh. Chỉ vì Thiếu Lâm là môn phái mà Đông Phương Tình ủng hộ, mọi người đều cho rằng Thiếu Lâm xong đời, cho nên mới không có ai thông báo cho Thiếu Lâm tự.
Sau khi lấy được tin tức này, Hoắc Nguyên Chân quyết định, qua năm sẽ lập tức sẽ lên đường.
Đối với nhân tuyển lên đường đi theo, sẽ do Hoắc Nguyên Chân tự mình chọn lựa.
Đầu tiên, Vô Danh vẫn không thể đi theo hắn lên đường, bởi vì Đông Phương Thiếu Bạch Tiên Thiên viên mãn xuất hiện, Thiếu Lâm tự nhất định phải có Vô Danh trấn giữ, không thể để hắn vừa đi rồi, hang ổ liền bị người ta quét sạch.
Vô Danh không thể đi, Nhất Đăng cũng không thể đi, Vô Danh bất kể chuyện khác, phải cân Nhất Đăng chủ trì đại cục.
Người còn lại sẽ dẫn theo hết, Hoắc Nguyên Chân quyết định cho hai tên đệ tử Tuệ Nguyên, Tuệ Đạo đi theo.
Còn có Giác Viễn cũng đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ một thời gian, lần này cũng có thể phát huy tác dụng, cũng cùng đi.
Thập Bát La Hán bọn Tuệ Nhất tu luyện với gia tốc gấp năm lần ở hẻm mộc nhân, thực lực gia tăng mạnh mẽ, sáu người Tuệ Nhất đã đạt đến Tiên Thiên trung kỳ, mười hai người còn lại cũng tiến vào Tiên Thiên sơ kỳ, Thập Bát La Hán Trận vô cùng thuần thục. Căn cứ theo lời bọn họ, cho dù là Nhất Đăng sư thúc vào Thập Bát La Hán Trận cũng tuyệt đối đừng nghĩ đến chuyện rời đi.
Hơn nữa mười tám người bọn họ đầu đồng tay sắt, đao thương bất nhập, vừa đúng thích hợp quần chiến. Hoắc Nguyên Chân dự liệu đi Hồ Điệp cốc tất nhiên sẽ đánh một trận cùng Võ Lâm Minh, hơn nữa còn là chiến đấu cùng rất nhiều người, nhất định phải mang theo mười tám người này.
Ngoài ra những đệ tử Thiếu Lâm khác cũng tiến bộ rất nhanh, Nhất Trần cũng đã đạt đến Tiên Thiên trung kỳ, hai người Tuệ Vô, Tuệ Kiếm cũng đạt tới Tiên Thiên sơ kỳ đỉnh phong, cách trung kỳ chỉ có một bước, nói không chừng có thể đột phá bất cứ lúc nào.