Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Hoắc Nguyên Chân vỗ tay cười to:
- Như vậy rất tốt, rất tốt, nàng hãy đi theo bần tăng.
Sau khi nói xong, Hoắc Nguyên Chân đưa Hoa Đóa tiến vào một căn phòng khác, lập tức quán đỉnh cho nàng.
Dù sao quá trình này có hơi kinh thế hãi tục, cho dù là bọn Vô Danh cùng Lý Thanh Hoa cũng không thể để bọn họ nhìn thấy, tránh khỏi phải giải thích rườm rà.
Sau khi quán đỉnh kết thúc, công lực Hoa Đóa từ Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong thăng lên đến Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, ngang hàng với bảy đệ tử kia của Hoắc Nguyên Chân.
- Từ hôm nay, vi sư cũng cho con một pháp danh, gọi là Tuệ Đóa. Vi sư cũng không yêu cầu con quy y, tạm thời hãy để tóc tu hành, chuyện quy y ngày sau hãy nói.
Hoắc Nguyên Chân nghĩ thầm, nói không chừng mình cũng sống chỉ được một năm, hôm nay thu Hoa Đóa chẳng qua là ngộ biến tùng quyền. Chỉ cần Bát Bộ Thiên Long tề tụ, vậy Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận sẽ chân chính thành hình, về phần ngày sau như thế nào, vậy phải chờ xem qua một năm mình còn sống hay không hãy tính.
Sau khi Hoa Đóa được Hoắc Nguyên Chân quán đỉnh cũng hết sức khiếp sợ ở trong lòng, có cảm giác thân thiết với phương trượng trước mắt một cách tự nhiên.
Mới ban đầu còn là vì Lý Thanh Hoa ra lệnh mà đáp ứng Hoắc Nguyên Chân, bây giờ lại là chân chính xem mình là người của Thiếu Lâm.
- Đệ tử ra mắt sư phụ.
Hoa Đóa thi lễ với Hoắc Nguyên Chân, hoàn thành nghi thức bái sư.
- Được, bây giờ hãy đi tìm bảy vị sư huynh con, lập tức làm quen với Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận. Đây là mấu chốt trong trận chiến lần này giữa Thiếu Lâm ta và Thần Long giáo, con nhất định phải có biểu hiện thật tốt, chuyện này vô cùng quan trọng.
- Đệ tử đã hiểu.
Sau khi Hoa Đóa đáp ứng, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên trong cơ thể Hoắc Nguyên Chân:
- Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ Bát Bộ Thiên Long Hệ Thống thưởng võ học siêu cấp Như Lai Thần Chưởng thức thứ tư tới thức thứ sáu, mời túc chủ thu nhận.
Hoắc Nguyên Chân ra sức giữ vững bình tĩnh trên mặt, không có lộ ra vẻ khác thường trước mặt Hoa Đóa, tra xét ba chiêu chưởng pháp mình mới đạt được.
Hoắc Nguyên Chân đã thu được ba chiêu Như Lai Thần Chưởng, hôm nay lại đạt được ba chiêu nữa, theo thứ tự là: Phật Vấn Già Lam, Phật Quang Phổ Chiếu, Phật Nghênh Tây Thiên.
Trong đó Phật Vấn Già Lam vừa đúng có thể tiếp nối thức thứ ba Phật Động Sơn Hà mà Hoắc Nguyên Chân đã học từ trước, uy lực cũng tương đương, đều là đạt tới trình độ kế dưới cảnh giới Ngự.
Những ưu điểm của thức này là có thể tiếp nối thức thứ ba Phật Động Sơn Hà tạo thành công kích liên hoàn, không chỉ là một chiêu chưởng pháp đơn độc.
Liên tục công kích mạnh mẽ mới là bảo đảm cho một cao thủ tung hoành.
Sau khi học tập Phật Vấn Già Lam, Phật Quang Phổ Chiếu cũng là một chiêu số liên tục. Hơn nữa lúc thi triển chiêu này, toàn thân lóe lên Phật quang, ánh sáng mạnh hơn Phật Quang Sơ Hiện rất nhiều lần, uy lực cũng hết sức bất phàm.
Nếu như hai thức này không gia tăng về chất quá lớn đối với Hoắc Nguyên Chân, vậy thức thứ sáu Phật Nghênh Tây Thiên đã giúp cho thực lực của hắn có bay vọt về chất.
Thức Phật Nghênh Tây Thiên này có uy lực đạt tới cảnh giới Ngự sơ kỳ.
Phải biết hôm nay Hoắc Nguyên Chân tu luyện Đồng Tử Công còn là Tiên Thiên hậu kỳ, đã có thể thi triển ra công kích uy lực cảnh giới Ngự, đây coi như là vượt cấp thi triển.
Nhưng có lợi cũng có hại, với trình độ nội lực hiện tại của Hoắc Nguyên Chân, nếu như thi triển liên tục Như Lai Thần Chưởng, sau khi thi triển đến chiêu thứ sáu cũng sẽ chấm dứt. Sau khi đánh ra Phật Nghênh Tây Thiên, nội lực cũng sẽ cạn sạch, không còn sức tái chiến.
Cho nên trước mắt chiêu này giống như cấm chiêu đối với Hoắc Nguyên Chân, có thể không thi triển sẽ cố gắng hết sức không thi triển.
Có một chiêu này làm tuyệt chiêu áp đáy hòm, nỗi lo của Hoắc Nguyên Chân đối với uy hiếp của Thần Long giáo bớt đi một chút. Xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị, có lẽ một chiêu này có thể tạo ra kỳ tích.
Mất chừng mười phút, rốt cục học xong ba thức Như Lai Thần Chưởng này, Hoắc Nguyên Chân mở mắt ra, chỉ thấy Hoa Đóa vẫn đang ở đó tò mò nhìn hắn, không hiểu vì sao sư phụ ngẩn người ra tại chỗ thật lâu.
- Được rồi, vừa rồi sư phụ có chút lãnh ngộ, con hãy ra ngoài trước đi.
Sau khi Hoa Đóa đi ra, lập tức bọn Lý Thanh Hoa trợn to hai mắt, khó có thể tưởng tượng chỉ trong thoáng chốc như vậy, Hoắc Nguyên Chân đã biến một Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong thành hậu kỳ đỉnh phong.
Ánh mắt mấy người dừng lại trên người Hoắc Nguyên Chân, không thấy hắn có vẻ gì là mệt mỏi.
Lý Thanh Hoa tò mò hỏi:
- Phương trượng, người làm thế nào vậy, trước đó Hoa Đóa chỉ là Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong.
- Tự nhiên bần tăng có biện pháp của mình, đương nhiên chỉ có thể sử dụng với đệ tử của ta.
Hoắc Nguyên Chân hàm hồ giải thích một câu, những chuyện này không cách nào giải thích cặn kẽ, có thể không nói vậy cố gắng không nói.
Nhưng bất kể thế nào, hôm nay thu nhận Hoa Đóa dĩ nhiên là một chuyện thật tốt, Hoa Đóa cũng cáo biệt Hoắc Nguyên Chân cùng Lý Thanh Hoa, đứng dậy đi ra ngoài tìm kiếm mấy sư huynh nàng.
Thần Long giáo tấn công đã như lửa cháy ngang mày, Hoa Đóa phải tranh thủ hết thảy thời gian làm quen với Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận, tránh cho đến lúc đó sai lầm, ảnh hưởng tới đại sự Thiếu Lâm.
Lúc này Hoắc Nguyên Chân mới nói với bọn Lý Thanh Hoa:
- Các ngươi cũng biết Thiếu Lâm ta đang luyện tập Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận, Hoa Đóa nhất định phải lập tức đi làm quen, trận pháp này có chỗ đại dụng.
Lúc này Vô Danh nói:
- Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận toàn bộ là cao thủ Tiên Thiên tạo thành, nếu như vận dụng thuần thục thích đáng, uy lực vô cùng, chỉ sợ Tiên Thiên viên mãn phổ thông không thể chống cự, đúng là chiến lực hùng mạnh. Bọn họ giữ chân cao thủ cảnh giới Ngự đối phương, quả thật coi như là một biện pháp tốt.
Nói tới chỗ này, Vô Danh dừng một chút:
- Nhưng Hoa Đóa cô nương tới quá muộn, bây giờ người Thần Long giáo đã rời đi Đăng Phong, suy đoán vào giữa trưa là có thể đến Thiếu Lâm, còn kịp sao?
Lời của Vô Danh cũng là nỗi lo của Hoắc Nguyên Chân. Kim Nhãn Điêu đang giám thị chặt chẽ trên không, người Thần Long giáo đang chậm rãi tiến về phía này, nhưng chậm cũng có mức độ. Ngày hôm qua bọn họ tới Đăng Phong huyện, nghỉ ngơi qua sáng sớm hôm nay lại cất bước lên đường, suy đoán đến trưa có thể tới đây. Thời gian dành cho Hoa Đóa làm quen với trận pháp chỉ có một buổi.
Nhưng chuyện này không có biện pháp nào, vốn Hoắc Nguyên Chân còn có ý nghĩ mang theo Lý Thanh Hoa ngồi Kim Nhãn Điêu từ trên bầu trời đánh chặn đường đối phương. Nếu như có thể giết chết trước một tên Tiên Thiên viên mãn, vậy trận chiến này sẽ dễ đánh hơn nhiều. Nhưng hiện tại Nhị trưởng lão đối phương lại là cao thủ cảnh giới Ngự, e rằng làm như vậy cũng không được.
- Trưởng lão, mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, trên thực tế chuyện này chúng ta đã nằm vào thế bị động. Dù sao thủ đoạn của ta chỉ có bấy nhiêu thôi, nhưng những người Thần Long giáo có phải chỉ có bao nhiêu thực lực đã lộ ra hay không, vậy thì khó nói.