Dịch: Hạo Thiên
Đả tự: Sơn Lão Ma
Thế nhưng giữ mạng cũng vô cùng quan trọng, vốn đến lúc Hoắc Nguyên Chân định dùng tới nó, Đông Phương Tình thình lình xuất hiện, cho nên hắn mới tạm hoãn hành động này.
Hiện tại Đông Phương Tình toàn lực công kích khiến cho Đông Phương Thiếu Bạch cùng Động Huyền Tử trong lúc nhất thời rơi vào hạ phong, Hoắc Nguyên Chân càng không thể lập tức sử dụng, mà là tìm cơ hội ra tay.
Lúc này hỏa lực Đông Phương Tình đang công kích dồn dập, chẳng khác nào phương thức rải thảm, quả thật Hoắc Nguyên Chân không tiện xông vào, chỉ có thể chạy theo xa xa.
Công kích cường độ cao như vậy kéo dài ước chừng ba phút, mặt đất như bị san bằng, một lúc lâu sau chưởng pháp Đông Phương Tình hơi chậm lại một chút, rốt cục Hoắc Nguyên Chân tìm được một cơ hội, hét lớn một tiếng:
- Tình nhi, giao Động Huyền Tử cho ta!
Tuy rằng thương thế hắn còn chưa lành hắn, nhưng trải qua trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi đã khôi phục đôi chút, đương nhiên không có khả năng để cho Đông Phương Tình khổ chiến như thế.
Đông Phương Tình liếc mắt nhìn Hoắc Nguyên Chân một cái, khẽ cắn môi không có lên tiếng, mà là bỏ mặc Động Huyền Tử, nhanh chóng phóng về phía Đông Phương Thiếu Bạch.
So sánh với Động Huyền Tử, nàng càng hận Đông Phương Thiếu Bạch nhiều hơn, nếu không vì tên này, nàng và Hoắc Nguyên Chân cũng đã không gặp phải nhiều khổ sở như vậy. Nhiều năm dưỡng dục đổi lấy phản bội vô tình, Đông Phương Tình đã hoàn toàn tuyệt vọng đối với tên nghĩa tử này.
Đông Phương Thiếu Bạch bị Đông Phương Tình oanh tạc trên không một trận cũng có chút chật vật, thật vất vả bức ra ngân châm, đối phương đã xông lại. Đông Phương Thiếu Bạch cũng đã nổi cơn điên, mái tóc dài bay phấp phới, huyết khí màu đỏ máu bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay, thân hình chớp động xông về phía Đông Phương Tình.
Quỳ Hoa Bảo Điển chú trọng thân pháp, tốc độ Đông Phương Tình hiện tại thậm chí còn vượt hơn Động Huyền Tử. Nàng cũng không chiến đấu cận thân với Đông Phương Thiếu Bạch, chưởng phong phối hợp cùng ngân châm, đánh ra từng đợt thế công sắc bén.
Mà Hóa Huyết Ma Công của Đông Phương Thiếu Bạch thắng ở âm độc, tóc dài phối hợp cùng huyết khí, tuy rằng không nhanh nhẹn bằng Đông Phương Tình nhưng cũng phòng thủ nghiêm mật. Hơn nữa y nhìn thấy lúc Đông Phương Tình bứt đứt dây đàn đã bị thương nhẹ trên ngón tay, hy vọng thông qua miệng vết thương này thi triển Hóa Huyết Ma công. Chỉ cần huyết khí có thể chạm đến miệng vết thương Đông Phương Tình, vậy coi như y đã thắng.
Bên kia Động Huyền Tử lại là đơn độc giao thủ lần thứ hai cùng Hoắc Nguyên Chân, lần trước hai người giao thủ là ở trên tuyết sơn Thiên Sơn, Động Huyền Tử vừa mới tiến vào viên mãn, cũng chưa củng cố cảnh giới. Kết quả bị Bất Động Căn Bản ấn bắn trúng, chật vật đào tẩu, nhưng cũng mất đi cơ hội tốt nhất đánh chết Hoắc Nguyên Chân.
Lần này hai người tái chiến, tuy rằng trên người Hoắc Nguyên Chân có thương tích, nhưng võ công đã khác xa ngày trước, đối mặt Động Huyền Tử không hề sợ hãi, lúc này một chọi hai còn không sợ, hiện tại một chọi một càng không có lý do gì sợ.
Bốn người giống như hai luồng gió lốc, đánh cho khoảng rừng này trở nên bằng phẳng, thủ đoạn nhiều không đếm xuể, uy lực vô tận, tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, giống như long trời lở đất.
Hoắc Nguyên Chân mang thương trên người, bằng vào nhiều loại võ học phối hợp cũng không đến nỗi thua Động Huyền Tử, hai người chiến đấu coi như tiến vào cục diện giằng co.
Nhưng Đông Phương Tình chiến đấu cùng Đông Phương Thiếu Bạch lại lộ ra chút chênh lệch.
Dường như Đông Phương Tình đã nghiên cứu qua đặc điểm của Đông Phương Thiếu Bạch, nghiên cứu qua ưu điểm và khuyết điểm của Hóa Huyết Ma công, phát huy sở trường Quỳ Hoa Bảo Điển của mình đến cực hạn. Tuy rằng Hóa Huyết Ma công của Đông Phương Thiếu Bạch vô cùng bá đạo, nhưng lại không thể chạm tới một sợi tóc của Đông Phương Tình, sau khi hai người giao thủ vài phút, y đã rơi vào thế hạ phong.
Tóc đen Đông Phương Tình tung bay, trong quá trình chiến đấu nhẹ nhàng đưa tay ngọc ra, lấy bên hông ra một mũi kim châm.
Nếu như Vô Danh thấy mũi kim châm này, nhất định sẽ có ấn tượng.
Lúc trước Đông Phương Tình lần đầu tiên tới Thiếu Lâm, Vô Danh còn cho nàng là địch nhân đến, chủ động đi ra ngoài nghênh địch, Đông Phương Tình giữ chân Vô Danh, Hoắc Nguyên Chân phối hợp trộm kinh thư từ Tàng Kinh các.
Sau khi Vô Danh biết được Hoắc Nguyên Chân trộm kinh thư vội vàng chạy trở về, Đông Phương Tình đã sử dụng mũi kim châm này một lần, phá hộ thân cương khí Vô Danh, cho Vô Danh một châm.
Phải biết khi đó thật ra tài nghệ nội lực Đông Phương Tình còn không bằng Vô Danh, nhưng Vô Danh đã không chống nổi mũi kim châm này, đây coi như là đòn sát thủ của Đông Phương Tình.
Hôm nay nàng công lực tiến nhanh, rõ ràng chiếm cứ một ít ưu thế nhưng vẫn lấy ra mũi kim châm này, cũng quả thật quá hận Đông Phương Thiếu Bạch, quyết định tốc chiến tốc thắng, trong lòng của nàng còn có chuyện phải làm quan trọng hơn chiến đấu.
Đông Phương Thiếu Bạch là lần đầu tiên chiến đấu buồn bực như vậy, mặc dù đã sớm biết Đông Phương Tình lợi hại, nhưng không nghĩ tới nàng lại lợi hại đến trình độ này.
Lúc trước cần ngước mắt nhìn Đông Phương Tình, chẳng lẽ sau khi mình thừa kế Hóa Huyết Ma công, vẫn còn phải ngước mắt nhìn nữ nhân này sao?
Đông Phương Thiếu Bạch không cam lòng, y tức giận gào thét, tóc trắng phất phơ, dốc hết sức bình sinh tấn công, nhưng lại không làm gì được Đông Phương Tình.
- A! Ta không cam lòng! Ta muốn giết ngươi, Hóa Huyết Ma khí, bạo cho ta!
Rốt cục Đông Phương Thiếu Bạch có vẻ điên cuồng, huyết khí toàn thân bắt đầu bành trướng, muốn chọn phương thức tự hại mình để công kích Đông Phương Tình.
Những công kích của y còn chưa phát ra, tiếng hét chưa dứt đột nhiên nuốt trở lại vào trong cổ họng.
Phập!
Kim quang chợt lóe, một luồng huyết quang nổ tung trên mặt trái Đông Phương Thiếu Bạch.
- A! Mắt của ta!
Con mắt màu đỏ máu giờ phút này chảy máu đỏ thật. Đông Phương Thiếu Bạch một tay che mắt, máu tươi theo kẽ tay chảy ra, tay còn lại của y múa may điên cuồng, huyết khí tanh hôi lan tràn ra phạm vi mấy chục trượng xung quanh, có trên mặt đất khô héo trong nháy mắt.
Đã đạt tới kế dưới cảnh giới Ngự, Đông Phương Thiếu Bạch lại bị chọc mù một mắt.
- Đông Phương Tình, xí nữ nhân ác độc này, ngươi dám làm mù mắt của ta, ta muốn giết ngươi!
Đông Phương Tình khẽ cau đôi mày thanh tú, thân thể đã lăng không bay lên, đáp xuống ngọn cây ngoài xa. Đông Phương Thiếu Bạch đã tiến vào trạng thái điên cuồng, phóng xuất Hóa Huyết Ma khí ra ngoài không cất giữ chút nào. Lúc này không nên tới gần y là hơn, chỉ cần chờ sau khi cơn điên của y qua đi, tự nhiên mình có thể dễ dàng lấy tánh mạng y.
Nàng nghiên cứu Hóa Huyết Ma công của Đông Phương Thiếu Bạch đã lâu rồi, loại công phu này có năng lực tự chữa trị hết sức hùng mạnh, thậm chí tay chân bị đứt cũng có thể khôi phục lại, nhưng đôi mắt chắc chắn là nhược điểm. Đông Phương Thiếu Bạch dám xát muối vào vết thương lòng Đông Phương Tình, nàng cũng không chút do dự hạ độc thủ.
Bên này Đông Phương Thiếu Bạch bị thương, lại làm cho Động Huyền Tử bên kia vô cùng sợ hãi.