Dạo rày tâm trạng đã không được tốt mà khi nãy chứng kiến một màng như vậy tâm trạng của anh có thể nói là rơi xuống đáy.
Vì là nghệ sĩ nên anh che giấu rất tốt. Bước vào nơi xảy ra sự kiện anh tươi cười vẫy tay người hâm mộ nhưng trong mắt thoáng lên tia âm trầm
Các ký giả thay nhau chụp hình. Cùng hỏi anh những câu hỏi liên quá đến album của anh “ Hoàng tử biển “
Anh vui vẻ trả lời câu hỏi của mọi người, đôi mắt bất giác nhìn về gian hàng ở đằng xa. Tâm thoáng hiện lên một cảm xúc kỳ lạ không tên
Không biết từ lúc nào trong tìm thức của anh đã tìm kiếm hình bóng của cô
Anh cứ nghĩ là cảm giác nhất thời nhưng không ngờ cảm giác đó ngày càng mãnh liệt
Sau lần gặp mặt đó anh buộc mình không được nhớ đến cô nữa nhưng tim không cho phép. Anh biết anh đã trót yêu cô mất rồi
Mặc kệ bên ngoài có sự kiện quan trọng nào đó, có thần tượng ai cô nào đó cô cũng không quan tâm chú tâm vào công việc
Lòng là một mớ ngổn ngang. Không biết nếu cho anh ấy mượn tiền thì tháng này cô sẽ sống sao nhưng ít khi anh nhờ vả cô thật là không muốn từ chối làm anh thất vọng
Suy nghĩ liên miên một hồi cô liền bước đến quản lý trưởng
- Quản lý trưởng … Cô ngại ngùng lên tiếng
- Có chuyện gì??
Quản lý trưởng nghiêm mặt quay lại nhìn cô
- Em… quản lý có thể cho em ra ngoài
- Ra ngoài …? Quản lý trưởng cau mày nhìn cô
Nhìn mặt quản lý trưởng khiến cô có phần ấp úng và căng thẳng
- Em có việc ạ.., Khoảng 2 tiếng là em trở lại
Cô chớp đôi mắt thanh tú khẩn cầu nhìn quản lý trưởng
Đoán chừng giờ này đang tập trung xung quanh anh chàng thần tượng nào đó, thấy có vẻ cũng không đông khách cho lắm. Quản lý trưởng nhẹ gật đầu
- Cô đi đi, nhớ tranh thủ về đúng giờ!
Cô thầm cảm kích gật đầu mỉm cười rồi nhẹ rời đi
Hôm nay trung tâm thật là đông đúc. Yên Phương thầm cảm thán khi đi ngang qua nơi của Mars
Vô số người hâm mộ và phóng viên. Nhìn thật là long trọng
Cô vô tình nhìn lướt quá anh. Công nhận là anh rất đẹp đôi mắt sắc lẹm lạnh lùng, đôi mày anh tuấn kiêu ngạo. Sóng mũi cao thẳng tắp trời sinh mà nhiều người phải ngưỡng mộ. Môi mỏng hơi mím lại thỉnh thoảnh anh nhẹ nhếch môi cười đúng với cung cách của một thần tượng. Mái tóc đen nhánh được chải chỉnh chu. Trong anh chẳng khác nào vị thần
- Đẹp trai như vậy, phong cách như vậy hèn chi..
Cô nhẹ tắc lưỡi
Như một linh cảm nào đó. Anh ngước nhìn về phía cô đang đi qua
Môi anh hơi mím mắt thâm trầm nhìn cô
Hai mắt giao nhau. Cô hơi rùng mình khi bị anh nhìn như vậy bất giác cất bước nhanh hơn rời khỏi chỗ đó.
Hôm nay cô có việc nhất định phải nhanh nhanh lên một chút đến nơi hẹn với Ninh Minh Trí
Thấy cô bước nhanh rời đi mắt anh hơi nheo lại nhìn chằm chằm bóng lưng cô, lòng dâng lên cảm xúc khó chịu
Dạo rày tâm trạng đã không được tốt mà khi nãy chứng kiến một màng như vậy tâm trạng của anh có thể nói là rơi xuống đáy.
Vì là nghệ sĩ nên anh che giấu rất tốt. Bước vào nơi xảy ra sự kiện anh tươi cười vẫy tay người hâm mộ nhưng trong mắt thoáng lên tia âm trầm
Các ký giả thay nhau chụp hình. Cùng hỏi anh những câu hỏi liên quá đến album của anh “ Hoàng tử biển “
Anh vui vẻ trả lời câu hỏi của mọi người, đôi mắt bất giác nhìn về gian hàng ở đằng xa. Tâm thoáng hiện lên một cảm xúc kỳ lạ không tên
Không biết từ lúc nào trong tìm thức của anh đã tìm kiếm hình bóng của cô
Anh cứ nghĩ là cảm giác nhất thời nhưng không ngờ cảm giác đó ngày càng mãnh liệt
Sau lần gặp mặt đó anh buộc mình không được nhớ đến cô nữa nhưng tim không cho phép. Anh biết anh đã trót yêu cô mất rồi
Mặc kệ bên ngoài có sự kiện quan trọng nào đó, có thần tượng ai cô nào đó cô cũng không quan tâm chú tâm vào công việc
Lòng là một mớ ngổn ngang. Không biết nếu cho anh ấy mượn tiền thì tháng này cô sẽ sống sao nhưng ít khi anh nhờ vả cô thật là không muốn từ chối làm anh thất vọng
Suy nghĩ liên miên một hồi cô liền bước đến quản lý trưởng
- Quản lý trưởng … Cô ngại ngùng lên tiếng
- Có chuyện gì??
Quản lý trưởng nghiêm mặt quay lại nhìn cô
- Em… quản lý có thể cho em ra ngoài
- Ra ngoài …? Quản lý trưởng cau mày nhìn cô
Nhìn mặt quản lý trưởng khiến cô có phần ấp úng và căng thẳng
- Em có việc ạ.., Khoảng tiếng là em trở lại
Cô chớp đôi mắt thanh tú khẩn cầu nhìn quản lý trưởng
Đoán chừng giờ này đang tập trung xung quanh anh chàng thần tượng nào đó, thấy có vẻ cũng không đông khách cho lắm. Quản lý trưởng nhẹ gật đầu
- Cô đi đi, nhớ tranh thủ về đúng giờ!
Cô thầm cảm kích gật đầu mỉm cười rồi nhẹ rời đi
Hôm nay trung tâm thật là đông đúc. Yên Phương thầm cảm thán khi đi ngang qua nơi của Mars
Vô số người hâm mộ và phóng viên. Nhìn thật là long trọng
Cô vô tình nhìn lướt quá anh. Công nhận là anh rất đẹp đôi mắt sắc lẹm lạnh lùng, đôi mày anh tuấn kiêu ngạo. Sóng mũi cao thẳng tắp trời sinh mà nhiều người phải ngưỡng mộ. Môi mỏng hơi mím lại thỉnh thoảnh anh nhẹ nhếch môi cười đúng với cung cách của một thần tượng. Mái tóc đen nhánh được chải chỉnh chu. Trong anh chẳng khác nào vị thần
- Đẹp trai như vậy, phong cách như vậy hèn chi..
Cô nhẹ tắc lưỡi
Như một linh cảm nào đó. Anh ngước nhìn về phía cô đang đi qua
Môi anh hơi mím mắt thâm trầm nhìn cô
Hai mắt giao nhau. Cô hơi rùng mình khi bị anh nhìn như vậy bất giác cất bước nhanh hơn rời khỏi chỗ đó.
Hôm nay cô có việc nhất định phải nhanh nhanh lên một chút đến nơi hẹn với Ninh Minh Trí
Thấy cô bước nhanh rời đi mắt anh hơi nheo lại nhìn chằm chằm bóng lưng cô, lòng dâng lên cảm xúc khó chịu