Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1288: Phó chủ tịch thường trực Thành phố biểu hiện bắt mắt
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
- Loại cục diện hỗn loạn như thế này, bắt buộc phải thay đổi. Lúc các ban ngành trực thuộc thành phố phê duyệt hạng mục này, bắt buộc phải nghiêm khắc kiểm tra. Cái nào không phù hợp với điều kiện, tất cả đều không được phê chuẩn.
Thừa dịp khoảng không mà Lục Đại Dũng uống nước, thường vụ Thành ủy ngồi bên trái Lục Đại Dũng, Phó chủ tịch thường trực thành phố Chiêm Học Hải mỉm cười ngắt lời nói:
- Chủ tịch Thành phố, khu thương mại Cẩm Sơn kia đã chuẩn bị rất lâu rồi, một số công tác trước đó cũng làm không ít.
Ngụ ý chính là muốn nói người ta đã chuẩn bị hết mọi việc, anh đột nhiên lại buồn bực gõ một gậy, hẳn là rất không thỏa đáng à?
Phê chuẩn, xây dựng hạng mục đều là những việc rất nghiêm túc, đặc biệt là hạng mục lớn như khu thương mại Cẩm Thành, Chủ tịch thành phố không thể tâm huyết dâng trào, nói phủ định người ta thì liền phủ định, khó tránh trò đùa quá mức.
Chiêm Học Hải là được Bí thư Thành ủy tiền nhiệm Hách Chi Húc dốc hết sức đề bạt, là “chủ lực” của Chủ tịch Thành phố Long Bảo Quân khi Hách Chi Húc còn quản lý Ủy ban nhân dân Thành phố. Hách Chi Húc chuyển sang nhận chức Phó bí thư chuyên trách Tỉnh ủy, mọi gn đều cho rằng Chiêm Học Hải thuận thế thay chỗ, đảm nhiệm Chủ tịch Thành phố.
Không ngờ lại là Lục Đại Dũng từ tỉnh Sở ngàn dặm xa xôi đến đây, đặt mông ngồi xuống ngai vàng Chủ tịch Thành phố, Chiêm Học Hải vẫn là Phó thường vụ.
Chiêm Học Hải trong lòng buồn bực như thể nào, có thể nghĩ ra.
Vì vậy dù là Chiêm Học Hải và Long Bảo Quân không cùng đường với nhau, cũng không một lòng với Lục Đại Dũng. Y là Phó chủ tịch thường trực Thành phố, lại thêm lúc trước có chỗ dựa là Bí thư Thành ủy Hách Chi Húc, ở Ủy ban nhân dan Thành phố và các khu huyện phía dưới, đều có người của mình, mờ mờ ảo ảo tạo thành hệ thống, coi như là “hậu duệ chính trị” của Hách Chi Húc, là thành viên có lực hiệu triệu rất lớn trong tổ chức mà Hách Chi Húc để lại.
Chủ tịch khu Cẩm Sơn chưa chắc đã là thân tín tâm phúc của y, nhưng cũng không gây trở ngại Chiêm Học Hải đứng ra vì anh ta nói chuyện. Một là Chiêm Học Hải muốn thể hiện sự tồn tại của bản thân, nói với mọi người, Ủy ban nhân dân Thành phố Kinh Hoa chính là thực hành “lãnh đạo tập thể”, không phải đồng chí nào độc đoán. Hai là đây cũng là thủ đoạn từ trước đến nay của Chiêm Học Hải, thể hiện thiện ý với cán bộ cấp dưới, lung lạc lòng người.
Trong mắt mọi người, phó Chủ tịch Thành phố Chiêm là một lãnh đạo tốt, am hiểu tâm lý người khác.
Lục Đại Dũng liếc Chiêm Học Hải một cái, nói:
- Đồng chí Học Hải, ý của tôi không phải là khu thương mại Cẩm Sơn kia không thể xây dựng, nhưng địa điểm phải đổi một chút, không được gần khu thương mại Vũ Đình như thế, như vậy không tốt. Khu thương mại Cẩm Sơn có thể chuyển sang phía Tây một chút, cách một khoảng. Bình thường mà nói, khu thương mại đều có phạm vi bao trùm có hiệu quả nhất của nó. Khoảng cách giãn ra một chút có thể bao trùm càng nhiều cư dân. Bánh ngọt có thể lớn hơn.
Lục Đại Dũng giọng điệu thản nhiên, hơi có chút bất mãn.
Cách giải quyết này của Chiêm Học Hải không phải là một hai lần, Lục Đại Dũng khá bực mình với y.
Chiêm Học Hải mỉm cười gật đầu, không nói gì.
Cái y nên “biểu hiện” thì đã biểu hiện rồi, đã đạt được mục đích.
Lục Đại Dũng trả lời Chiêm Học Hải, sau đó nhìn kỹ phía trước, tiếp tục nói:
- Đồng chí Lưu Vĩ Hồng, vừa nãy nói với tôi một ý nghĩ chính là kế hoạch phát triển chỉnh thể. Cách nghĩ này tôi vô cùng tán đồng. Ý kiến của đồng chí Lưu Vĩ Hồng là muốn mời một số chuyên gia học giả đến bắt mạch cho thành phố Kinh Hoa chúng ta, nhập gia tùy tục, đưa ra các phương án phát triển không giống nhau. Điều này rất cần thiết. Mỗi cán bộ chúng ta đều không phải không có năng lực, đều có chỗ không nắm rõ được về tri thức, mời chuyên gia học giả đến đây, tiến hành điều tra khảo sát sâu, đưa ra kế hoạch phát triển hợp lý, rất khoa học.
Vốn dĩ lời Lưu Vĩ Hồng nói với Lục Đại Dũng là mời chuyên gia học giả bắt mạch cho khu Ninh Dương, đến miệng của Lục Đại Dũng liền trở thành xem mạch cho toàn bộ Thành phố Kinh Hoa. Dù sao đây là hội nghị thường vụ của Ủy ban nhân dân Thành phố Kinh Hoa, không phải hội nghị thường vụ của Khu ủy Ninh Dương. Mời chuyên gia học giả đến khảo sát cũng phải bắt đầu từ trong thành phố. Nếu như bắt đầu từ khu Ninh Dương, trong thành phố có muốn làm tiếp liền có chút điên đảo. Lục Đại Dũng sẽ bị người khác chê cười, “sao chép” phương pháp của cán bộ cấp dưới. Sau khi trong thành phố làm thử, khu Ninh Dương sẽ làm sau, như vậy vô cùng bình thường, ai cũng không nói gì.
Lời của Lục Đại Dũng vừa nói ra. Các cán bộ tham dự hội nghị liền ngơ ngác nhìn nhau.
Ở một lĩnh vực khoa học cụ thể nào đó, mời chuyên gia học giả đến tiến hành điều tra nghiên cứu khảo sát, tìm ra biện pháp giải quyết vấn đề, diễn ra vô số kể, không lạ gì. Nhưng Chủ tịch Thành phố Lục lại nói muốn mời chuyên gia học giả xem mạch cho cả thành phố, làm quy hoạch phát triển. Vậy thì còn cần Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố làm gì? Còn cần bọn họ những cán bộ lãnh đạo đang ngồi đây làm gì?
Cũng thật mới mẻ.
Ánh mắt mọi người không kìm lòng nổi liếc về phía mặt Lưu Vĩ Hồng.
Chủ tịch Thành phố Lục nói rõ, ý kiến này là do Lưu Vĩ Hồng đề ra.
Người trẻ tuổi quả nhiên thích lập dị.
Cũng có một số cán bộ tham gia hội nghị lập tức từ trong lời nói của Lục Đại Dũng ngửi được hơi thở “âm mưu” trong đó. Chiêm Học Hải là một trong số đó.
- Chủ tịch Thành phố, phương pháp này rất hay, tôi hoàn toàn tán đồng. Ha ha, Bí thư Lưu không hổ danh là cán bộ đến từ các Bộ và Ủy ban Trung ương quốc gia, suy nghĩ không giống với cán bộ địa phương chúng tôi, tầm mắt càng rộng lớn.
Tiếng của Lục Đại Dũng vừa dứt, Chiêm Học Hải liền nói, liên tiếp gật đầu, dường như chủ ý này của Lục Đại Dũng và Lưu Vĩ Hồng, quả thực đã nói đến điều tâm đắc trong lòng y, Phó chủ tịch Thành phố Chiêm vô cùng thích ý.
Đây cũng là một trong những đặc điểm của Chiêm Học Hải, trong tình huống bình thường, nói chuyện luôn cười ha hả, tuyệt đối không dễ dàng làm ra vẻ ta đây. Những tên “khẩu Phật tâm xà” như Chiêm Học Hải, ở chốn quan trường thường gặp nhất, chỉ là đạo hạnh nông hay sâu mà thôi.
Trong lúc Chiêm Học Hải vô cùng tán đồng, hung hăng đập Lưu Vĩ Hồng hai câu. Liền làm người ta không khỏi cảm thấy vị Chủ tịch Thành phố Lục Đại Dũng này không có trình độ gì, cái gì cũng phải hỏi ý kiến của một cấp dưới tuổi còn trẻ, Lưu Vĩ Hồng nói cái gì chính là cái đó.
Lục Đại Dũng không để ý chút nào.
Lưu Vĩ Hồng là thân tín tâm phúc của ông ta, mọi người đều biết. Nâng Lưu Vĩ Hồng lên không hề tổn thất đến uy danh của ông ta Lục Đại Dũng.
Nhớ ngày đó, thời kì đầu dân quốc, thủ lĩnh Tào Côn trực hệ quân phiệt, bản lĩnh đánh giặc rất đỗi bình thường, lại làm một việc chính xác đến mức không thể chính xác hơn, đó chính là tín nhiệm Ngô Bội Phu vô điều kiện.
Có sự ủng hộ to lớn của Ngô Bội Phu, Tào Côn từ đốc quân Trực Lệ mà trở thành quan tuần tra Lỗ Duyệt, lược sử bốn tỉnh, cho đến mua chuộc để trúng cử thành Tổng thống thành công, cũng coi như đạt đến đỉnh cao cảnh giới của đời người.
Đương nhiên, Lục Đại Dũng không phải Tào Côn, Lưu Vĩ Hồng cũng không phải Ngô Bội Phu. Nhưng hàm ý trong đó, cũng có chỗ tương đồng.
Chiêm Học Hải nói tiếp:
- Năm nay là năm cuối cùng quy hoạch 5 năm lần thứ 8, năm sau liền bắt đầu quy hoạch 5 năm mới. Chúng ta mời thêm vài chuyên gia đến, cùng bàn bạc đại kế phát triển thành phố, rất cần thiết, có thể đưa ra kế hoạch phát triển 5 năm lần thứ 9 càng hợp lý hơn.
Không thể nghi ngờ, Chiêm Học Hải đã hiểu rõ dụng tâm của Lục Đại Dũng, Lục Đại Dũng là muốn mượn các chuyên gia học giả đến khảo sát điều tra, theo suy nghĩ của mình mà đề ra một kế hoạch phát triển thành phố mới, từ đó chiếm vị trí cao hơn về mặt lý luận. Lại dựa theo kế hoạch phát triển này, thi triển quyền cước của bản thân, nhân tiện hoàn thành một số điều chỉnh nhân sự, hoàn toàn tạo ra quyền uy của Chủ tịch Thành phố.
Nên nói đây là một chủ ý hay, rất có trình độ. Khiến ọi người biết trong đó có mưu mẹo, lại không thể công khai phản đối. Dù sao đây cũng là chuyện trong vòng quyền uy của Chủ tịch Thành phố Lục Đại Dũng, mời chuyên gia học giả đến cùng bàn bạc đại kế cũng tuyệt đối không thể nói là sai.
Chiêm Học Hải liền thản nhiên đem “kế hoạch 5 năm lần thứ 9” ra.
Phải mời chuyên gia học giả đến đây, có thể, hoan nghênh. Nhưng kế hoạch phát triển này, phải cùng với “đề cương phát triển của kế hoạch 5 năm lần thứ 9” tương đồng, không cần bắt đầu từ số 0. Là quy tắc phát triển chung của toàn thành phố Kinh Hoa, đến lúc đó bắt buộc phải thông qua Hội nghị thường vụ Thành ủy thảo luận, và phải có sự thông qua của Hội nghị Hội đồng nhân dân thành phố Kinh Hoa. Là văn kiện có tính chính thức, không phải công lao của một mình Lục Đại Dũng ông.
Trong lúc vô ý liền phủ định kế hoạch của Lục Đại Dũng.
Cũng là đường đường chính chính, không ai có thể chỉ trích anh ta không đúng.
Khóe miệng Lưu Vĩ Hồng hiện lên một chút ý cười.
Chiêm Học Hải tất nhiên vô cùng tỉnh táo, chỉ số thông minh cũng rất cao, thủ đoạn đấu tranh chính trị cũng phong phú, nhưng không tránh khỏi quá mức keo kiệt. Ý đồ lúc nào cũng biểu hiện sự tồn tại của bản thân, có chút chủ yếu và thứ yếu không phân, Đây có lẽ là một trong những nguyên nhân anh ta lúc đầu không thể thuận lợi nhận chức Chủ tịch Thành phố chăng? Nếu như Chiêm Học Hải thật sự biểu hiện ra năng lực nắm giữ toàn cục và cái nhìn đại cục cực kỳ mạnh, là ứng cử viên số một mọi người đều mong muốn cho chức Chủ tịch Thành phố Kinh Hoa, Lưu Thành Thắng chỉ sợ cũng chưa chắc sẽ đề cử Lục Đại Dũng đến.
Lục Đại Dũng mỉm cười gật đầu nói:
- Đồng chí Chiêm Học Hải nói rất có lý.
Đơn giản một câu liền đem vấn đề gác lại không đề cập tới. Đến lúc mời các chuyên gia học giả nào đó tới, làm sao tiến hành nghiên cứu khảo sát, làm thế nào đưa ra kế hoạch phát triển, có tương đồng với “kế hoạch 5 năm lần thứ 9” hay không, đương nhiên do Lục Đại Dũng quyết định.
Đồng chí Chiêm Hải Học, đứng sang một bên đi!
Kế tiếp lại thảo luận mấy đề tài nhưng không có gợn sóng gì, nhất trí thông qua.
Ánh mắt của Lục Đại Dũng vừa xoay, dừng lại trên mặt Chủ tịch khu Thất Tinh, Lý Như Quân, chậm rãi nói:
- Đồng chí Lý Như Quân, nói tình hình có liên quan đến việc chỉnh đốn và cải cách xí nghiệp chế tạo giấy ở khu các cậu đi. Cảm xúc của quần chúng thế nào?
Khu Thất Tinh nằm ở địa khu Giang Bắc thành phố Kinh Hoa, là một trong hai khu của Giang Bắc. Giống như Ninh Dương, hai năm trước là huyện Thất Tinh, vừa đổi thành khu trực thuộc thành phố không lâu.
Xí nghiệp chế tạo giấy Kinh Hoa, chủ yếu tập trung ở khu Giang Bắc, trong đó số lượng xưởng chế tạo giấy ở Giang Bắc nhiều nhất, nhiều vô số cộng lại, có 12 nhà. Toàn bộ đều dùng cỏ lúa mì chế bột, quy mô công xưởng không lớn, thiết bị sản xuất cực kỳ cũ kĩ lạc hậu, cơ bản không có biện pháp bảo vệ môi trường. Trực tiếp thải nước bẩn ra sông. Sau mấy năm đã làm ôi trường của khu Thất Tinh vô cùng ô nhiễm. Mấy con sông chủ yếu của khu Thất Tinh cơ bản đều bị ô nhiễm nghiêm trọng, hơn nữa đã thấm vào sâu trong lớp đất bề mặt, lượng lớn nước ngầm cũng bị ô nhiễm. Có nước dùng của hai ba trăm ngàn người đều bị ô nhiễm, cả người lẫn vật đều bị ảnh hưởng nặng nề, không ít người và gia súc nhiễm bệnh.
Trước đó không lâu, khu Thất Tinh bạo phát “sự kiện thỉnh nguyện” của quần chúng với quy mô lớn yêu cầu Chính phủ đóng cửa các xưởng sản xuất giấy, trả lại môi trường trong sạch cho khu Thất Tinh. Có mấy ngàn người tham gia hoạt động thỉnh nguyện này, thực tế chính là một lần “sự kiện nhân dân phỏng vấn”, gây ra ảnh hưởng không tốt nhất định.
Lần này Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân Thành phố, Lục Đại Dũng điểm danh Lý Như Quân tham gia chính là muốn nghe biện pháp xử lý của bọn họ.
- Vâng, Chủ tịch Thành phố!
Lý Như Quân vội vàng đáp một tiếng, mở văn kiện trước mắt ra.