Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 1299: Bí thư Lưu, anh đến thật rồi?
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Mặc dù Lưu Vĩ Hồng quả quyết xử trí, chuyện này vẫn đã làm lớn rồi.
Dựa theo sắp xếp hành trình của Lưu Vĩ Hồng, hôm nay hắn tự mình đi cùng với Tô Mộc đến khu Thất Tinh, tiến hành khảo sát thực địa.
Xe vừa sáng sớm liền ra khỏi cửa, vẫn là chiếc xe bảy chỗ. Cũng không có người thừa, có Lưu Vĩ Hồng, Cao Thượng và thêm ba người bọn Tô Mộc, rời khỏi Ninh Dương, đi đến khu Thất Tinh.
Khu Thất Tinh ở Giang Bắc, khu Ninh Dương ở Giang Nam, hơn nữa là ở trung tâm nội thành phía Nam, từ Ninh Dương đến Thất Tinh, gần như phải đi qua toàn thành phố. 8h xuất phát, khoảng 10h mới đến trụ sở khu Thất Tinh.
Trụ sở Khu ủy khu Thất Tinh cũng mới xây dựng, khí thế to lớn, không thua trụ sở Khu ủy khu Ninh Dương.
Vốn dĩ hai khu gần như cùng lúc được thăng thành khu trực thuộc thành phố, dựa vào cái gì mà huyện Ninh Dương lại mạnh hơn huyện Thất Tinh? Các anh xây lầu son gác vàng, chúng tôi cũng nên xây trụ sở làm việc giống như vậy phải không?
Lưu Vĩ Hồng đến khu Thất Tinh, chiều ngày hôm qua đã thông báo cho lãnh đạo khu Thất Tinh.
Thời gian thông báo này cũng rất sâu xa.
Thông báo quá muộn, lãnh đạo khu Thất Tinh sẽ bất ngờ không kịp đề phòng, Bí thư Khu ủy và Chủ tịch khu nhà người ta cũng không phải không có việc gì làm, từ sáng đến tối ở nhà cả ngày chờ Bí thư Lưu nhà anh đến “thị sát” công tác. Nhưng nếu như Bí thư Lưu đến rồi, khu Thất Tinh một chút chuẩn bị cũng không có, chắc chắn không thích hợp. Cho dù nói thế nào, Lưu Vĩ Hồng mang cái mác “trợ lý Chủ tịch thành phố”, xem như lãnh đạo thành phố.
Thông báo quá sớm cũng không thích hợp.
Anh đây là không cho người ta một chút không gian “xê dịch”.
Lãnh đạo cấp trên đến thị sát, quy tắc đón tiếp rất có chú ý. Lãnh đạo chủ chốt của tỉnh thành phố đến rồi, không hề nghi ngờ, bốn bộ máy ở khu, nhất định phải dốc toàn lực xuất động, đi đến bên đó đón tiếp. Lãnh đạo tỉnh và thành phố bình thường đi thị sát, vậy thì sẽ phái đại biểu đến biên giới đón tiếp, vài cán bộ lãnh đạo chủ chốt trong khu sẽ đón ở trụ sở Khu ủy. Bí thư Khu ủy, Chủ tịch khu bình thường đều phải ra mặt.
Nhưng loại lãnh đạo Trợ lý Chủ tịch thành phố này nên đón tiếp như thế nào lại vô cùng mất thời gian cân nhắc.
Biên giới không có động tĩnh.
Bên trong tình lý.
Xe chạy đến cửa trụ sở Khu ủy, cuối cùng thấy đội ngũ đón tiếp. Hơn 10 người, Chủ tịch khu Lý Như Quân dẫn đầu.
Xe chậm rãi dừng trước mặt Lý Như Quân.
Lập tức liền có cán bộ văn phòng trẻ tuổi vội vàng lên trước, mở cửa xe cho Lưu Vĩ Hồng. Đợi Lưu Vĩ Hồng xuống xe, Lý Như Quân liền dẫn mười mấy cán bộ cấp dưới, cười ha ha đón tiếp.
- Bí thư Lưu, hoan nghênh, hoan nghênh!
Những cán bộ khu Thất Tinh đi theo sau Lưu Vĩ Hồng, một đám bên trong vẻ mặt tươi cười chen lẫn vẻ khá kinh ngạc.
Bí thư Lưu thật sự đến thị sát khu Thất Tinh sao?
Thực ra Lưu Vĩ Hồng không phải lần đầu tiên đến khu Thất Tinh, cách đây không lâu đã đến một lần. Có điều lần đó là đi cùng Lục Đại Dũng, Phó chủ tịch Thành phố Tiền. Sau khi Lục Đại Dũng đưa ra quyết định cải tạo ô nhiễm ngành sản xuất giấy toàn thành phố, đích thân thị sát khu Thất Tinh. Là một trong hai Phó tổ trưởng của tổ lãnh đạo sửa chữa, Lưu Vĩ Hồng nên cùng đi.
Nhưng đó là đi theo Chủ tịch thành phố, Bí thư Lưu chỉ là một vai phụ, cũng không có người để ý quá mức.
Bây giờ lại là thân phận diễn viên chính, nghênh ngang tới khu Thất Tinh.
Một người trên danh nghĩa là Trợ lý Chủ tịch thành phố, thực tế lại là Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương đến thị sát một khu trực thuộc thành phố khác, hành động như vậy, phỏng chừng cũng chỉ Lưu Vĩ Hồng mới có thể làm ra.
Vị bí thư Lưu này rốt cuộc còn muốn lập dị như thế nào nữa?
- Ha ha, Bí thư Lưu, Bí thư Thôi vừa vặn phải đi sở Giao thông tỉnh làm chút việc, đã hẹn từ lâu rồi, không tiện đổi… Thật là có lỗi, mong Bí thư Lưu tha lỗi cho.
Lý Như Quân nắm tay Lưu Vĩ Hồng, cười tủm tỉm nói.
Người được gọi là Bí thư Thôi đương nhiên là chỉ Bí thư Khu ủy khu Thất Tinh, Thôi Vĩ. Thôi Vĩ là Phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ thành phố, cuối năm ngoái đến khu Thất Tinh nhận chức Bí thư. Không hề nghi ngờ, Thôi Vĩ muốn tránh mặt Lưu Vĩ Hồng, tránh ọi người khó xử.
Cũng không phải Bí thư Thôi tâm cao khí ngạo như vậy, nhất định không thừa nhận thân phận “lãnh đạo thành phố” của Lưu Vĩ Hồng. Chỉ theo cấp bậc mà nói, Lưu Vĩ Hồng là Giám đốc Sở, Thôi Vĩ là Phó giám đốc Sở, trước mặt Lưu Vĩ Hồng làm cấp dưới cũng không tính là mất mặt gì. Mấu chốt ở chỗ, cái ông “lãnh đạo thành phố” Lưu Vĩ Hồng này, chỉ sợ Bí thư Thành ủy Long Bảo Quân cũng không tán thành.
Thôi Vĩ nếu như quá kính cẩn trước mặt Lưu Vĩ Hồng, ai biết Bí thư Long sẽ nghĩ thế nào? Anh ta là cán bộ tâm phúc do một tay Long Bảo Quân đề bạt lên. Dựa vào thân phận Phó chủ nhiệm văn phòng chính phủ thành phố, đảm nhiệm Bí thư Khu ủy khu Thất Tinh, tuyệt đối phải coi là trọng dụng, có thể thấy rõ sự bồi dưỡng của Long Bảo Quân đối với anh ta.
Nhưng nếu quá kiêu căng trước mặt Lưu Vĩ Hồng, lại không phải việc Thôi Vĩ nguyện ý làm.
Lai lịch của Lưu Vĩ Hồng lớn như vậy, thanh danh vang dội như thế, Thôi Vĩ hà tất phải giận dỗi Lưu Vĩ Hồng?
Tránh đi là biện pháp tốt nhất.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Bí thư Thôi khách khí rồi, mọi người đều vì công việc mà. Hôm nay tôi đến chủ yếu là làm người trung gian, diễn viên chính là khu Thất Tinh và công ty thức ăn gia súc Hạnh Phúc. Nào, Chủ tịch khu Lý, tôi giới thiệu ọi người một chút, vị này là Tô Mộc, Tổng giám đốc công ty thức ăn gia súc Hạnh Phúc tỉnh Sở. Tổng giám đốc Tô, vị này là Chủ tịch khu Thất Tinh, đồng chí Lý Như Quân.
Ngay trước mặt mọi người, Lưu Vĩ Hồng đương nhiên phải nề nếp gọi chức vụ của Tô Mộc.
Trước khi đến, Lưu Vĩ Hồng đương nhiên đã nói với các đồng chí khu Thất Tinh về mục đích đến.
Dựa theo mệnh lệnh cưỡng chế của Chính phủ, tất cả nhà máy sản xuất giấy của khu Thất Tinh đã đình công toàn bộ, chuẩn bị tiến hành chỉnh đốn và cải cách theo tiêu chuẩn bảo vệ môi trường. Các đồng chí của khu Thất Tinh, nếu nói trong lòng không có ý kiến tuyệt đối là giả. Môi trường ô nhiễm hay không, không cần quan tâm, mấu chốt là những ông chủ của các nhà máy giấy đó rất có ý kiến. Vì trấn an những ông chủ đó, Bí thư Thôi và Lý Như Quân những ngày này tốn không ít võ mồm.
Về phần giữa lãnh đạo khu Thất Tinh và các ông chủ nhà máy giấy có quan hệ mật thiết hơn hay không cũng là không thể hiểu hết. Nếu có loại quan hệ đó thật, công việc của Thôi Vĩ và Lý Như Quân liền càng khó làm.
Đương nhiên những việc này không thể công khai ra ngoài. Người thật sự có thể đưa ra chữ “kháng nghị” chính là những người nông dân cung cấp nguyên liệu cho nhà máy giấy, lập tức mất đi nguồn kinh tế.
Chính phủ thành phố không thể ngồi yên không quan tâm đến.
Thôi Vĩ và Lý Như Quân liền nhân cơ hội vươn tay ra phía Lục Đại Dũng, mời phía thành phố ủng hộ một chút tài chính trợ giúp.
Lưu Vĩ Hồng liền nói cho Thôi Vĩ và Lý Như Quân, hắn đã thu hút đầu tư cho khu Thất Tinh.
Lúc đó nghe xong lời này, Thôi Vĩ và Lý Như Quân đều rất sửng sốt.
- Không lầm chứ?
Bí thư Khu ủy khu Ninh Dương thu hút đầu tư cho khu Thất Tinh?
Bí thư Lưu này đang ra chiêu gì vậy?
Nhưng mặc kệ Bí thư Lưu đang ra chiêu gì, người ta đã ra chiêu rồi, bọn Lý Như Quân chỉ có thể nghe, tươi cười đầy mặt, đối với sự quan tâm của Bí thư Lưu bày tỏ cảm tạ từ sâu trong đáy lòng.
Ngay sau khi hàn huyên ở trụ sở Khu uỷ xong, Lý Như Quân mời Bí thư Lưu, Tô Mộc và những người khác đi đến phòng khách uống trà.
Mười mấy cán bộ xếp thành đội ngũ đứng trước cửa trụ sở Khu ủy chào đón cũng theo sát sau. Vừa nãy Lý Như Quân đã giới thiệu qua, Phó chủ tịch khu, Cục trưởng phòng Nông nghiệp, Cục trưởng cục Chăn nuôi, Thủy sản phụ trách công tác ngành Nông nghiệp và các đồng chí phụ trách các ngành liên quan. Nếu Bí thư Lưu đã nói muốn giúp đỡ xây dựng nhà máy thức ăn gia súc ở khu Thất Tinh, phát triển ngành Chăn nuôi, đương nhiên phải triệu tập những người này lại, cùng nhau nghiên cứu thảo luận.
Lý Như Quân đánh giá Lưu Vĩ Hồng sẽ không ở khu Thất Tinh quá lâu, vậy thì nên giản hóa quy trình, mau chóng xác định sự tình.
Đoàn người ngồi xuống ở phòng khách.
Phòng khách Chính phủ khu Thất Tinh bố trí mô phỏng theo hội trường của đại hội nhân dân, một chiếc sô pha do vải tạo thành hình nửa vòng tròn, ở giữa rải một thảm dày vàng óng ánh, rất xa hoa.
Lưu Vĩ Hồng và Lý Như Quân ngồi vào giữa.
- Bí thư Lưu, rất cảm ơn anh đã ủng hộ rất nhiều cho công tác của khu Thất Tinh chúng tôi, khu Thất Tinh chúng tôi nền móng mỏng, nhân khẩu nông nghiệp nhiều, thu hút nhà máy thức ăn gia súc, cổ vũ mọi người theo ngành chăn nuôi có quy mô quả thực là phương pháp tốt.
Lý Như Quân cười nói với Lưu Vĩ Hồng.
Nói thật, hôm nay tiếp đãi Lưu Vĩ Hồng như thế nào, nói cái gì, đắn đo đến trình độ nào, đều khiến cho Lý Như Quân đau đầu. Sự băn khoăn của anh ta và Thôi Vĩ là giống nhau, quá kính cẩn với Lưu Vĩ Hồng không được, quá chậm trễ lại càng không được.
Làm cho người ta khó làm như vậy, Bí thư Lưu có thể gọi là “vị khách đáng ghét”.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười nói:
- Chủ tịch khu Lý, tình hình Thất Tinh và Ninh Dương cũng không khác là bao.Trên danh nghĩa là khu trực thuộc, thực tế vẫn là huyện nông nghiệp. Nên phát triển kinh tế thế nào, tìm con đường đúng rất quan trọng. Đứng ở góc độ toàn thành phố mà nhìn, vị trí địa lý của Kinh Hoa chúng ta đều khá xấu hổ. Cách Minh Châu không xa không gần, về phương diện thu hút vốn đầu tư rõ ràng nằm trong hoàn cành không thuận lợi chút nào. Chúng ta không phải thành phố vùng duyên hải mà, công nghiệp truyền thống cũng không phát đạt bằng Minh Châu, có chút ý dưới đèn đen. Mà so với toàn tỉnh mà nói, chúng ta cũng không có ưu thế vị trí địa lý. Nói thật, toàn lực phát triển kinh tế Kinh Hoa, đối với hiệu ứng kéo theo toàn bộ nền kinh tế toàn tỉnh dường như cũng không đặc biệt rõ ràng. Ngược lại, đặc biệt tiếp cận mấy thành phố của Minh Châu, ưu thế địa lý càng nổi rõ, hoàn toàn có hy vọng hợp lại một khối với Minh Châu. Mượn thành phố Minh Châu, đặc biệt là kiến thiết của khu mới xây dựng Giang Đông, làm cho tự thân phát triển nhanh chóng.
Lời nói này của Lưu Vĩ Hồng, nói đến mức làm ọi người hơi sửng sốt.
Đây rõ ràng là giọng điệu của lãnh đạo thành phố mà.
Nghe xem, đều đứng ở độ cao của toàn bộ thành phố thậm chí toàn tỉnh đề trình bày vấn đề, đồng chí Tiểu Lưu quả nhiên tự cảm thấy vô cùng tốt đẹp. Các anh không thừa nhận thân phận lãnh đạo Thành phố của tôi, điều đó không quan trọng, tự mình tôi đắn đo đến cái chức đó.
Ừ, cái này cũng có đạo lý.
Nếu không phải dựa vào thân phận lãnh đạo thành phố, vậy Bí thư khu Ninh Dương hôm nay đến đây làm gì?
Lý Như Quân cười nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, mỗi thành phố đều có chỗ khó khăn riêng, chuyện trong thành phố, chúng ta không phải quan tâm. Có thể quản lý tốt địa phận của mình, tôi liền cảm tạ trời đất rồi.
Lời này của Chủ tịch khu Lý cũng trả lời một cách khéo léo. Đối với việc Lưu Vĩ Hồng tự ình là lãnh đạo thành phố, vừa không thừa nhận cũng không phủ nhận. Ít nhiều có chút không cho là đúng, mơ hồ nhắc nhở Lưu Vĩ Hồng, tuyết nhà ai nhà ấy dọn.
Ngài Bí thư Lưu thật sự muốn quan tâm đại sự toàn bộ thành phố, xin thứ cho Lý Như Quân tôi không hầu tiếp.
Chúng ta cũng không có sức.
Chuyện này nếu truyền đến tai của Long Bảo Quân và Lục Đại Dũng, không chừng còn hiểu lầm dã tâm của Lý Như Quân tôi không nhỏ đấy. Chuyện này cho dù thế nào cũng không đảm đương nổi.