Tâm trạng vui vẻ của Mã Cát Xương đến buổi chiều thì bị phá hỏng.
Buổi chiều ông lên huyện để tham gia hội nghị có liên quan đến nông nghiệp. Hội nghị này do chính Phó Bí thư Huyện ủy quản lý nông nghiệp Mễ Khắc Lương chủ trì. Tất cả Phó bí thư và phó chủ tịch khu quản lý mảng nông nghiệp đều phải tham gia.
Nội dung chủ đề của hội nghi chỉ có một, đó là việc trồng cây táo.
Trong hội nghị Mễ Khắc Lương nhấn mạnh rằng, việc mở rộng trồng giống táo " Hào quang số 1" trong toàn huyện là quyết định cẩn trọng, đã qua nghiên cứu kỹ càng của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, mọi người nhất định phải chấp hành. Đặc biệt chỉ rõ họ tên, yêu cầu lãnh đạo, cán bộ của ba khu thí điểm phải bày tỏ ý kiến tại chỗ.
Khu Thượng Bình và khu Tam Hoa đều là Bí thư Khu ủy đích thân dự hội nghị.
Vốn những hội nghị như vậy thông thường đều là các chức phó đi dự. Những hội nghị mà Bí thư Huyện ủy hoặc chủ tịch huyện đích thân chủ trì, thì Bí thư khu ủy và chủ tịch khu mới đi dự, như vậy với xứng hàng với nhau.
Bời vì công văn của huyện đã nêu rõ khu Thượng Bình và Tam Hoa là khu thí điểm, cho nên để thể hiện sự thận trọng, cho nên Bí thư khu ủy đã đích thân đến dự. Chỉ có mỗi khu Giáp Sơn là Phó chủ tịch khu đến dự, lại còn không phải là Ủy viên Khu ủy nữa.
Khu Giáp Sơn này đúng là càng ngày càng vênh váo rồi, không còn coi Mễ Khắc Lương ra gì nữa hay sao?
Khu Thượng Bình thì không phải nói, vì đó là quê nhà ông ta. Bí thư khu ủy ở đó đều là do một tay ông ta cất nhắc lên. Bất luận là thời điểm nào, chỉ cần Phó bí thư Mễ yêu cầu, là phải chấp hành một trăm phần trăm, không nói hai lời. Nhưng hôm nay Bí thư khu Tam Hoa cũng đích thân đến rồi, cũng được coi là biết điều.
Khu Giáp Sơn dựa vào cái gì mà oai như vậy chứ?
Lưu Vĩ Hồng trẻ tuổi, có Chu Kiến Quốc làm chỗ dựa, vênh váo một chút cũng thôi, còn Hùng Quang Vinh cũng không biết điều như vậy sao? Hùng Quang Vinh dựa vào cái gì mà vênh váo như vậy? Tưởng rằng mình nịnh hót được Lưu Vĩ Hồng, là có thể " với được" Chu Kiến Quốc hay sao? Như vậy thì không coi Mễ Khắc Lương ra gì rồi.
Mễ Khắc Lương bụng đầy hỏa khí.
Bí thư khu Thượng Bình và khu Tam Hoa lần lượt tỏ thái độ, kiê quyết chấp hành văn kiện của Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện. Mễ Khắc Lương mặt trầm xuống, gọi Mã Cát Xương cho ý kiến.
Mã Cát Xương thẳng thắn nói cho Phó bí thư Mễ rằng khu Giáp Sơn không thích hợp để trồng táo. Bí thư Khu ủy Lưu và chủ tịch khu Hùng đều chỉ rõ, việc chấp hành văn kiện này của huyện rất khó khăn, mong các vị lãnh đạo suy xét lại.
Mã Cát Xương vừa dứt lời,, cả phòng hội nghị bỗng trở nê im phăng phắc.
Tất cả mọi người đều nín thở, cùng đợi "bão táp" đến.
Có ai không rõ tính cách của Phó bí thư Mễ đâu.
Như vậy chẳng khác nào khu Giáp Sơn "tặng" cho Phó bí thư Mễ một cái tát vào mặt cả.
Quả nhiên, Mễ Khắc Lương đập vào bàn, mắng như tát nước vào mặt Mã Cát Xương, mắng ông ta to gan lớn mật, dám chống lại văn kiện của huyện, hỏi ông liệu có còn là cán bộ của Đảng nữa không, có còn tính kỷ luật nữa không?
Nộ khí của Phó bí thư Mễ, phải trút liền mấy phút.
Mã cát xương cúi gằm mặt xuống bàn, không dám hé răng lấy nửa lời. Mã Cát Xương hơn bốn mươi tuổi, đường đường là Phó chủ tịch khu, cũng có uy tín nhất định, nhưng trên huyện thì không là cái gì cả, ở khu Giáp Sơn ai gặp mà không phải khách khí một chút chứ? Giờ lại bị Mễ Khắc Lương mắng té tát trước mặt bao nhiêu người, cho nên Mã Cát Xương cảm thấy bị tổn thương lớn, chỉ có điều trong hoàn cảnh này không dám hé răng mà thôi.
ở cái huyện Lâm Khánh này, ngoài Bí thư Huyện ủy và chủ tịch huyện ra thì Mễ Khắc Lương chẳng thèm coi air a gì. Cho dù là Bí thư Huyện ủy và chủ tịch huyện thì trong lòng ông ta cũng coi là "bình đẳng như nhau", không thật sự coi họ là cấp trên.
Rắn độc thì không nên động vào.
Mễ Khắc Lương làm gì để ý Mã Cát Xương sinh hận trong lòng?
Mày liệu làm được gì chứ? Cắn tao à?
Sau khi giáo huấn cho Mã Cát Xương một trận, Mễ Khắc Lương tiếp tục sa sầm mặt mày, chỉ lệnh Mã Cát Xương, khu Giáp Sơn bắt buộc phải chấp hành văn kiện của huyện, ngay lập tức phải bàn bạc với phòng Nông nghiệp huyện về triển khai cụ thể. Nếu không, sẽ đưa người đứng đầu khu Giáp Sơn ra kỷ luật.
Sau khi tan họp, Mã Cát Xương mặt mày tối đen, không nói câu nào, vội vàng nhảy lên xe jeep, chạy về khu.
Thông thường, cán bộ cấp dưới lên huyện dự những cuộc họp như vậy, sau khi kết thúc thì huyện thường giữ mọi người lại cùng ăn một bữa cơm. Điều kiện ở xã lúc bấy giờ khá là khổ, lãnh đạo huyện tự nhiên cũng phải quan tâm một chút đến cán bộ cơ sở. Hôm nay cũng không ngoại lệ, người chủ trì đã tuyên bố rồi.
Nhưng giờ phút này Mã Cát Xương chỉ vội vàng về ngay chứ làm gì còn tâm trạng để ăn uống nữa? Khi đến khu, liền đến báo cáo ngay với Hùng Quang Vinh đầu đuôi ngọn ngành.
- Mễ Khắc Lương, tên khốn kiếp này.
Hùng Quang Vinh cũng nổi giận, liền quát lớn trong phòng.
Mã Cát Xương hoảng sợ, không biết tại sao Chủ tịch khu Hùng lại căm hận Mễ Khắc Lương như vậy.
- Không phải để ý đến lão ta, để tôi xem lão ta có thể làm được gì chứ.
Hùng Quang Vinh đập bàn, nổi giận đùng đùng quát.
Mã Cát Xương đã tỉnh táo lại, hơi lo lắng nói:
- Chủ tịch khu, Mễ Khắc Lương nói, nếu khu chúng ta không chấp hành văn kiện, thì sẽ đưa đồng chí phụ trách chính ra kỷ luật.
Chuyện này cũng không phải là đùa, người làm cán bộ đặc biệt là các lãnh đạo thì ai chẳng kỵ cái này? Nếu thật sự làm to ra, bị lưu vào trong hồ sơ thì là vết nhơ cả đời, vĩnh viễn không thể rửa sạch được.
Hùng Quang Vinh trừng mắt:
- Ông ta dám, kỷ luật đồng chí phụ trách chính của khu chúng ta, Mễ Khắc Lương có thể quyết định được hay sao? Lâm Khánh là của nhà nước chứ không phải là của riêng Mễ Khắc Lương.
Tuy nói vậy, nhưng Mã Cát Xương cũng có chút lo lắng trước thế mạnh mẽ của Mễ Khắc Lương. Liền "thăm dò" hỏi:
- Chủ tịch khu, chuyện này, có nên báo cáo ngay với Bí thư Lưu hay không?
Lúc Lưu Vĩ Hồng vừa mới đến, Mã Cát Xương đương nhiên sẽ không nói ra câu này, thậm chí ngay cả Hoàng Khắc Kiệm làm bí thư khu ủy, Mã Cát Xương cũng không đề nghị như vậy. Lúc đó, Hùng Quang Vinh thực tế là nhân vậy số một, nhưng mấy tháng trôi đi, uy vọng của Lưu Vĩ Hồng đã được xác lập, đám Mã Cát Xương tự nhiên tôn sùng và coi Lưu Vĩ Hồng là nhân vật số một.
Thực tế, Bí thư khu ủy cũng là nhân vật số một.
Tuy nhiên, là viết vào văn kiện hay là ghi dấu trong lòng người, là có bàn chất khác nhau.
Mã Cát Xương báo cáo trước cho Hùng Quang Vinh, cũng là biết phép tắc, ông ta là phó chủ tịch khu, không phải là phó bí thư, tham gia hội nghị về nông nghiệp, thì đương nhiên phải báo cáo cho chủ tịch khu Hùng Quang Vinh rồi.
Có những hiểu lầm, là vô ý nảy sinh, Mã Cát Xương cũng được coi là người sành sỏi, sẽ không phạm phải sai lầm như vậy.
- Đương nhiên, chắc chắn là phải báo cho Bí thư Lưu rồi, nào chúng ta cùng đi thôi.
Hùng Quang Vinh lập tức đáp. Dù đang tức giận, Hùng Quang Vinh cũng không quên quy củ.
Phòng làm việc của Chủ tịch khu và Bí thư khu ủy đều nằm ở tầng 1, hai người rất nhanh đã đến phòng làm việc của Lưu Vĩ Hồng.
Vừa bước vào cửa, còn chưa kịp mở miệng, Lưu Vĩ Hồng đã ra đón, cười nói:
- Đồng chí Cát Xương, anh phải chịu ấm ức rồi, nào, mời ngồi. Chủ tịch khu, mời ngồi.
Bí thư Lưu dù bận vẫn ung dung, để hai trợ thủ ngồi lên ghế sô pha, rút bao thuốc ra mời mỗi người một điếu.
Mã Cát Xương liền kinh ngạc hỏi:
- Bí thư Lưu, anh biết hết rồi à?
Lưu Vĩ Hồng cười, gật đầu nói:
- Với tính cách của Mễ Khắc Lương, chỉ cần nghĩ cũng ra ông ta sẽ có cư xử như vậy.
Kỳ thật Bí thư Lưu lúc này có chút " ra vẻ cao thâm".
Mã Cát Xương còn chưa về đến khu, Bí thư Lưu đã nhận được một cú điện thoại. Nhấc máy lên, đầu dây bên kia vẫn im lặng, chỉ nghe thấy tiếng hơi thở mà thôi.
Lưu Vĩ Hồng trong đầu có chút kinh ngạc, nhưng cũng không lên tiếng.
Một lúc sau từ đầu giây bên kia mới truyền đến giọng nói của Trương Diệu Nga, có chút sợ hãi, dường như để gọi cuộc điện thoại này cô đã phải hạ quyết tâm rất lớn.
Lập tức, trong điện thoại Trương Diệu Nga vội vàng thông báo cho Lưu Vĩ Hồng việc Mễ Khắc Lương nổi giận trong cuộc họp. Trước mặt mọi người mắng té tát vào mặt Mã Cát Xương, còn đập bà, tuyên bố sẽ kỷ luật lãnh đạo chủ chốt của khu Giáp Sơn nữa.
- Bí thư Lưu, Mễ Khắc Lương, rất xấu, nói ra được thì làm được, anh…anh phải cẩn thận đấy.
Trương Diệu Nga trong điện thoại nói rất nhỏ nhẹ.
Nhận được điện thoại này, Lưu Vĩ Hồng cũng có chút bất ngờ. Xem ra sự tình không giống như hắn nghĩ. Trương Diệu Nga không phải là kiểu con gái yếu đuối. Sau khi bị từ chối, điều chỉnh tâm trạng của mình rất nhanh, tự giác làm "tình báo viên", đây cũng là một trong những mục đích mà ban đầu Lưu Vĩ Hồng muốn đưa Trương Diệu Nga lên văn phòng Huyện ủy.
Về phần Trương Diệu Nga trong lòng còn ý tưởng khác hay không thì trong thời gian ngắn Lưu Vĩ Hồng không xác định được.
Trên thế giới này, cái khó xác định nhất chính là tâm tư của phụ nữ. Từ trước đến nay có bao anh hùng vĩ nhân cũng chẳng làm được điều này.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười, tỏ vẻ cảm ơn Trương Diệu Nga.
- Mễ Khắc Lương, khốn kiếp. Text được lấy tại Truyện FULL
Hùng Quang Vinh vẫn rất tức giận, Mễ Khắc Lương đã trở thành "máy phát hỏa" của ông ta rồi, chỉ cần nhắc đến người này là Hùng Quang Vinh đã nổi giận rồi.
Mã Cát Xương mở to mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, hy vọng hắn có thể nghĩ ra cách gì.
Lưu Vĩ Hồng châm điếu thuốc, thản nhiên nói:
- Vẫn là câu nói đó, không thèm để ý đến ông ta. Chủ tịch khu, ngày mai chúng ta mở một cuộc họp bí thư để bàn bạc một chút, rồi báo cáo lên huyện, để đồng chí Mã Cát Xương vào bộ máy khu ủy. Đây cũng chính là thể hiện sự coi trọng của chúng ta với nông nghiệp mà. Thời gian này, công tác của đồng chí Cát Xương có hiệu quả rõ ràng mà.
Mã Cát Xương lập tức ngây người.
Bí thư Lưu rốt cuộc là đang nghĩ cái gì vậy.
Hùng Quang Vinh lại cười ha hả, vỗ tay vịn của ghế sô pha, nói:
- Tuyệt! Bí thư, tôi phục sát đất đấy. Lợi hại, lợi hại thật.
Báo cáo này khi đã đệ lên, không biết là Mễ Khắc Lương sẽ tức như thế nào.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Mễ Khắc Lương tức giận thì Hùng Quang Vinh cảm thấy vô cùng dễ chịu.