Vân Vũ Thường còn có chút lo lắng liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái.
Người này, đừng nhìn ngày thường qua loa đại khái, mà trong đầu có bao nhiêu kiêu ngạo, Vân Vũ Thường biết rất rõ ràng. Ở Giang Khẩu đánh đập tàn nhẫn, xử lý cha con Hứa Duy Chúng, có thể thấy được một nửa.
Lưu Nhị Ca không phải loại có tính cách thích ăn…
Đến Vĩ Hồng sắc mặt thản nhiên, kèm theo nụ cười,ỏ vẻ không ưu tư điều gìt
Thường mới yên tâm, rót trà cho Hạ Cạnh Cường.
- Cạnh Cường, công tác vẫn thuận lợi chứ?
Vân Hán Dân hỏi.
Hạ cạnh kinh mỉm cười nói:
- Vẫn thuận lợi... Các đồng chí trong bộ máy đều tương đối phối hợp.
Vân Hán Dân liền cười, nói:
- Ừ, cậu ở Vĩnh Lạc làm đường, mạnh mẽ chỉnh đốn tác phong của cán bộ, đều làm rất tốt. Phù hợp với quan điểm cơ bản.
Huyện mà Hạ Cạnh Cường chủ quản, tên là huyện Vĩnh Lạc. Vân Hán Dân thuận miệng nói ra một vài hành động của Hạ Cạnh Cường ở Vĩnh Lạc, có thể thấy được hàng ngày đều chú ý đến Hạ Cạnh Cường. Cái này cũng không có gì kỳ lạ, trong lòng Vân Hán Dân luôn luôn coi Hạ Cạnh Cường là cậu. Thường hiện tại kiên quyết không lấy chồng, qua một thời gian nữa, đợi cô hiểu rõ rồi thì có thể mới lấy.
Hạ Cạnh Cường cười gật đầu:
- Cơ sở của Vĩnh Lạc không phải là tốt, hơn nữa tình trạng giao thông lại rất kém, cải thiện hiện trạng giao thông, là mấu chốt để xúc tiến xây dựng kinh tế. Xây dựng đội ngũ cán bộ Đảng viên, cũng rất quan trọng. Xây dựng xong đội ngũ cán bộ, có ý nghĩa quyết định đối với việc xây dựng kinh tế địa phương.
Một vẻ kinh ngạc trong mắt Vân Hán Dân chợt lóe qua.
Vị này, với Lưu Vĩ Hồng lại không mưu mà hợp. Con cháu của đại gia tộc Thế gia, quả nhiên đều có tầm mắt phi phàm.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Bí thư Hạ nói rất có lý, chúng tôi mới đang cùng bác Vân bàn về vấn đề này. Huyện Lâm Khánh chúng ta, sau khi Bí thư Chu nhậm chức, luôn luôn chỉnh đốn đội ngũ cán bộ, nhất là cán bộ tổ chức Đảng cơ sở, cũng rất có hiệu quả, và đúng với tinh thần của văn kiện Trung ương gần nhất, tỉnh đang chuẩn bị trong thời gian thích hợp, sẽ tiến hành mở rộng trên toàn tỉnh.
Hạ Cạnh Cường sắc mặt hơi hơi trầm xuống.
Nói thật, y hôm nay đến thăm hỏi Vân Hán Dân, chính là muốn cùng Vân Hán Dân nói về vấn đề này. Văn kiện liên hợp của Ban Tổ chức cán bộ Trung ương và của ban Tuyên giáo một khi phát xuống, Hạ Cạnh Cường liền bắt tay chuẩn bị tư liệu, đăng báo "Kinh nghiệm Vĩnh Lạc". Đây là kế hoạch đã được chuẩn bị xong, tuy nhiên hiện tại đã bị bỏ theo "Tiêu chuẩn quy trình".
Không ngờ tài liệu của huyện Vĩnh Lạc vẫn chưa làm tốt, bên tỉnh Sở Nam "Kinh nghiệm Lâm Khánh" đã ra, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và ban Tuyên giáo liên kết đưa ra, đã đăng một bài dài trên "Nhật Báo Sở Nam", yêu cầu toàn tỉnh học tập kinh nghiệm của huyện Lâm Khánh, học tập kinh nghiệm thiết thực trong công tác xây dựng tổ chức cơ sở Đảng.
Cùng lúc đó, tỉnh ủy Sở Nam đem kinh nghiệm "Lâm Khánh" lên báo Ban Tổ chức Trung ương và Ban Tuyên giáo Trung ương.
Nhận được tin tức này, Hạ Cạnh Cường quả thực trong cơn giận dữ.
Lưu Vĩ Hồng thật bạo dạn.
Bí thư Hạ bình thường luôn nhã nhặn, cũng tức giận đến mức quăng vỡ mấy cái chén ở văn phòng.
Vì chuyện này, ông ta đã chuẩn bị từ rất lâu. Trước khi đưa ra, đã tạo thế dư luận, đã đăng bài nghiên cứu có tính lý luận trên tạp chí "Tiếng Kèn", nghiên cứu thảo luận hình thức xây dựng cơ sở Đảng mới. Bài này không phải từ tay của một mình Hạ Cạnh Cường viết ra, mà là vài vị đa mưu trí của Hạ gia cùng nhau viết, giọng văn hoa mỹ, có lý có lẽ. Bài văn vừa đăng, Hạ Cạnh Cường liền nhậm chức Bí thư huyện ủy, nhậm chức không lâu, vừa mới nắm được một chút ở huyện, đã bắt đầu thực hiện công tác xây dựng cơ sở Đảng mới.
Ai ngờ thời điểm thời cơ chín muồi, lại bị Lưu Vĩ Hồng đưa tay ra hái mất.
Quả thực khinh người quá đáng!
Người này, không ngờ còn nghênh ngang trước mặt y, vô cùng "Vô sỉ". Dù Bí thư Hạ có kiềm chế được nữa, thì nụ cười trên mặt cũng duy trì không nổi nữa.
Thật là coi Hạ Cạnh Cường ta dễ bắt nạt như vậy sao?
Đối với sự phẫn nộ của Hạ Cạnh Cường, Lưu Vĩ Hồng coi như là không nhìn thấy, tiếp tục cười nói:
- Bí thư Hạ, lại nói đến hình thức của công tác xây dựng Đảng cơ sở, cũng được dẫn dắt từ bài báo mà ông phát biểu trên tạp chí "Tiếng Kèn", Bí thư Huyện ủy Chu cảm thấy được mở rộng tầm mắt. Ha ha! Bí thư Chu thật phải cảm ơn những chỉ điểm của Bí thư Hạ rồi.
Có cơ hội, tôi giới thiệu hai vị gặp mặt nhau một lần. Cảm ơn sự quan tâm của Bí thư Hạ đối với công tác của huyện Lâm Khánh và khu Giáp Sơn chúng tôi.
Hạ Cạnh Cường sắc mặt có chút thay đổi.
Lưu Vĩ Hồng nói rất rõ ràng, Bí thư Hạ không chỉ quan tâm đến mỗi công tác của huyện Lâm Khánh, mà còn rất quan tâm đến công tác của khu Giáp Sơn.
Ông cho là toàn bộ thế giới chỉ có một mình ông thông minh thôi sao?
Ông đâm cho tôi một nhát dao từ sau lưng, ông tưởng Lưu Vĩ Hồng tôi không biết gì sao?
Vân Hán Dân lại không biết những vướng mắc trong phương diện này, chỉ cảm thấy việc này Lưu Vĩ Hồng làm không chân chính, hiện giờ ngay cả trước mặt Hạ Cạnh Cường còn ương ngạnh như vậy, thì thật là quá đáng, liền nghiêm mặt lại, nói:
- Đồng chí Vĩ Hồng, Cạnh Cường công tác ở tỉnh Việt Trung, chỉ sợ không thể chỉ đạo công tác của huyện Lâm Khánh, tỉnh Sở Nam các người đâu? Có mấy quy tắc, vẫn phải nói…
Vân Hán Dân không rõ ràng như vậy, có thể coi là đã để thể diện cho rồi. Chủ yếu vẫn là những lời về việc kiến thiết khu Giáp Sơn mà Lưu Vĩ Hồng nói vừa rồi, đã thay đổi một số cách nhìn trong lòng ông ta. Nếu Lưu Vĩ Hồng là tài năng có thể bồi dưỡng, lão Lưu gia sẽ không bỏ rơi hắn như vậy, mà khả năng sẽ tăng cường bồi dưỡng. Tiền đồ phía trước của hắn cũng khó nói. Phỏng chừng muốn đạt được như Hạ Cạnh Cường thì có khó khăn nhất định, chung quy không thể lại được tính là "ăn chơi trác táng" được.
Tuy nhiên trước mặt hai người, cứ một câu "đồng chí Vĩ Hồng…một câu "Cạnh Cường", sự thân mật khác nhau hoàn toàn.
Lưu Vĩ Hồng sắc mặt không thay đổi, thản nhiên nói:
Bác Vân, trước đó không lâu ở huyện chúng tôi xảy ra một vụ vu cáo hãm hại. Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật huyện và một Phó bí thư huyện ủy, đều là những cán bộ đầu rắn cả. Vì nguyên nhân công tác, xảy ra một vài mẫu thuẫn với tôi, liền sai khiến cán bộ của Ủy ban Kỷ luật huyện tra tấn bức cung, vu cáo hãm hại tôi để thu "cảm tạ phí" gì đó. Kết quả là đã bị bắt. Vốn vụ án này rất đơn giản, tổ chuyên án liên hợp địa khu cũng tiến hành điều tra. Kết quả Ủy ban Kỷ luật tỉnh lại ngang ngược can thiệp, cử tôr điều tra đến huyện Lâm Khánh để điều tra hành vi tham ô nhận hối lộ của tôi. Haha, Ủy ban Kỷ luật tỉnh đối với tôi còn rất trọng thị.
Vân Hán Dân sắc mặt cũng có chút biến đổi.
Những lời của Lưu Vĩ Hồng tuy đơn giản, nhưng ý tứ trong đó, Vân Hán Dân vẫn rõ ràng. Ông ta không biết Lưu Vĩ Hồng ở Sở Nam công tác, đã để "Bại lộ" thân phận của mình hay chưa. Nhưng Ủy ban Kỷ luật tỉnh chú ý một Bí thư Khu ủy cấp trưởng phòng như thế, thật có chút ngoài dự đoán của mọi người. Liên hệ đến mối bất hòa giữa Lưu Vĩ Hồng, Hạ Cạnh Cường và Vân Vũ Thường, cùng với bất hòa giữa Lưu Thành Thắng và Hạ Thái Bình, Vân Hán Dân gần như lập tức có thể đoán được, Ủy ban Kỷ luật tỉnh coi trọng như vậy, mặt sau nhất định có nguyên nhân.
Người khác muốn sách Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng kiên quyết phản kích, cũng là không có gì đáng trách. Bất kể đem ra thủ đoạn gì, đều là nên thế. Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL
Lưu Vĩ Hồng nói rõ ràng, nhưng Hạ Cạnh Cường cũng vẫn chưa ngượng ngùng, càng không có chuyện thẹn quá thành giận, thậm chí vẻ oán hận vừa rồi cũng được kiềm chế, liếc nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, hiện ra ý đề phòng kỹ.
Động tác của Ủy ban Kỷ luật tỉnh Sở Nam, đứng đằng sau giật dây là ai, Hạ Cạnh Cường trong lòng rành mạch. Cuối cùng lại bị người ta dễ dàng phá giải, Lưu Vĩ Hồng giành được toàn thắng. Hơn nữa còn quay lại nã một phát súng về phía y, động tác thần tốc. Khắp nơi đều là phong phạm của cao thủ đấu tranh hạng 1. Hạ Cạnh Cường trước kia cũng là hơi khinh thường Lưu Vĩ Hồng. Hiện tại xem ra, tên " lưu manh" mà trước kia y không thèm để ý, thật sự là có khả năng trở thành đối thủ cứng rắn nhất với Hạ Cạnh Cường y. Bỗng chốc, Hạ Cạnh Cường liền thu lại sự phẫn nộ oán hận, dành cho Lưu Vĩ Hồng sự coi trọng "xứng đáng".
Sau này muốn dành hoàn toàn tinh thần để ứng đối người này!
Hơn nữa quan trọng hơn chính là, Hạ Cạnh Cường vừa đến kinh sư, liền nghe được tin tức, Ban Tổ chức Trung ương đã đồng ý đem " Kinh nghiệm Lâm Khánh" xây dựng trở thành điển hình công tác xây dựng cơ sở Đảng trên toàn quốc. Hội nghị Bộ vụ đã thảo luận qua. Tạm thời chưa kết nối với Ban Tuyên giáo Trung ương.
Bên kia Lưu Vĩ Hồng, động tác nhanh như vậy... Khiến Hạ Cạnh Cường buồn bực rất nhiều, cũng vô cùng cảnh giác. Bản thân Lưu Vĩ Hồng, thậm chí bao gồm cả Mã Quốc Bình và Lưu Thành Thắng, e rằng cũng không đủ tầm để ảnh hưởng đến quyết định của Ban Tổ chức Trung ương. Trong ban Tổ chức Trung ương
Hạ Cạnh Cường cũng là thế gia tử, hơn nữa là người nối nghiệp đời thứ ba nhà quyền quý đại tộc đang gắng sức bồi dưỡng, đối với phong cách làm việc của nhà quyền quý, có chút hiểu biết. Phải mời ông cụ tự thân xuất mã, làm "Thuyết khách" cho con cháu là không phải khó khăn bình thường. Trừ phi đứa cháu này giống như Hạ Cạnh Cường, là thành viên mà gia tộc đang dốc sức bồi dưỡng. Mới có thể được ông cụ ưu ái như vậy.
Bởi vậy có thể thấy được, Lưu Vĩ Hồng trong cảm nhận của ông cụ Lưu, phân lượng cũng không bình thường.
Một khi đã như vậy, ánh mặt trời rạng rỡ trước mắt này, dường như là đứa cháu không hề có tâm cơ, không phải là đứa ăn chơi trác táng, mà là người nối nghiệp đời thứ ba, cho dù không thể đánh đồng địa vị của hắn trong Hạ gia, ít nhất cũng không xa lắm.
Mơ hồ đoán được nội tình trong đó, nhưng Vân Hán Dân thật khó mà nói cái gì.
Hạ Cạnh Cường sau lưng cho Lưu Vĩ Hồng một đao, Lưu Vĩ Hồng trước mặt trả Hạ Cạnh Cường một cái tát, chưa nói tới ai đúng ai sai. Tiếp tục nói về vấn đề này, sẽ chỉ khiến cho tất cả mọi người xấu hổ mà thôi.
Đúng vào lúc này, Dương Cầm và Bảo Hảo đã làm xong đồ ăn, mỉm cười mời mọi người ngồi vào vị trí. Trên bàn chẳng những có món ăn nhẹ mà Hạ Cạnh Cường thích ăn, mà còn có cả món thịt kho tàu mà Lưu Vĩ Hồng thích, mọi người vừa nói vừa cười ngồi vào bàn, Vân Vũ Thường và Lưu Vĩ Hồng ngồi gần nhau. Theo đề nghị của Dương Cầm, uống một chút hồng tửu, không khí của bữa ăn cũng được coi là hòa hợp.
Tuy nhiên Vân Vũ Thường thỉnh thoảng gắp rau cho Lưu Vĩ Hồng, thần thái khá, tương đối thân mật, khiến Vân Hán Dân Dương Cầm và Hạ Cạnh Cường trong lòng đều có chút xấu hổ. Cũng không biết là Vân Vũ Thường có cố ý như vậy hay không?
Tất cả mọi người hiểu được, bắt đầu từ giờ khắc này, Hạ Cạnh Cường và Lưu Vĩ Hồng, xem như "lên gánh" rồi.
Đấu tranh, chỉ vừa mới bắt đầu!