Giáp Sơn về đêm, trầm tĩnh mà rét lạnh.
Trong phòng Lưu Vĩ Hồng, Mã Cát Xương và hắn ngồi đối diện nhau
Mã Cát Xương hai hàng lông mày nhíu chặt lại, rất có vẻ ưu tư.
Mộ Tân Dân, Vương Hóa Văn và cán bộ khác ở huyện tới, đều ở lại khu Giáp Sơn. Bình thường mà nói, trước nay rất ít lãnh đạo huyện qua đêm ở khu Giáp Sơn, đều là đến và đi trong ngày. Điều kiện Giáp Sơn, thật sự là quá kém, hoàn toàn không có bất cứ hoạt động giải trí nào, các lãnh đạo sao có thể ở được chứ? Chỉ có lãnh đạo cắm điểm, ngẫu nhiên sẽ ở lại một ha ngày, đó là công tác cần, không có cách, chẳng sợ làm bộ dáng cũng là phải
Hiện tại, Mộ Tân Dân với danh bí thư huyện ủy, không ngờ ở lại khu Giáp Sơn. Vốn Mã Cát Xương muốn mời bí thư Mộ cùng nhau đánh đánh bài poker, đây là giải trí duy nhất của Giáp Sơn vào buổi tối. Trước nay lãnh đạo huyện cắm điểm qua đêm ở Giáp Sơn, đều là loại này giải trí. Cán bộ ở khu cùng đánh bài poker, ăn khuya, xem như là tôn kính với lãnh đạo.
Chỉ là điều kiện như vậy.
Đương nhiên đánh bài là giải trí đơn thuần, không bài bạc
Vùng núi hẻo lánh thời kỳ đầu những năm 90, tư tưởng cán bộ cơ sở tương đối mà nói còn khá thuần khiết, vẫn chưa học được cách "tướng quân thường bại" ở trên bàn bài. Đó là cố ý thua tiền cho lãnh đạo. Cán bộ Giáp Sơn, đến tiền lương cũng không nhất định có thể phát toàn bộ, càng không có dư tiền dư gạo đi "Hiếu kính" lãnh đạo
Tuy nhiên an bài này của Mã Cát Xương, bị văn phòng Huyện ủy Vương Hóa Văn ngăn cản.
Không biết bí thư Mộ là tính khí thế nào, vẫn là không nên tùy tiện đi mời gã đánh bài là tốt nhất. Bình thường loại hoạt động này, phát sinh ở giữa những người khá thân cận. mọi người và bí thư Mộ cũng chỉ là mới gặp mặt lần đầu, thì mời bí thư đánh bài, không khỏi đường đột.
Vì thế Mã Cát Xương liền an bài xong chỗ dừng chân cho lãnh đạo huyện, rồi dặn dò nhân viên công tác căn tin, khoảng chín giờ đưa điểm ăn khuya qua cho các lãnh đạo, liền lập tức đi tới chỗ Lưu Vĩ Hồng
Lưu Vĩ Hồng cũng là dù bận vẫn ung dung xem sách
- Bí thư, bí thư Mộ sao có thể như vậy chứ?
Mã Cát Xương không kìm nổi phát câu bực tức.
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, cũng là có thể lý giải buồn bực trong lòng Mã Cát Xương. Hôm nay biểu hiện của Mộ Tân Dân, thực tại là khiến cho cán bộ ở khu trong lòng bất an không yên. Mộ Tân Dân đi thăm nhà máy thức ăn gia súc và nhà máy cơ giới, duy chỉ có nhà máy chế phẩm sữa là không nhìn tới
Tình hình nhà máy thức ăn gia súc, thực tại khả quan. Trong phân xưởng bận rộn không chịu nổi, mỗi một công nhân đều không có chút nhàn hạ. Dù cho lãnh đạo ở huyện và ở khu đều lại đây, cũng không có công nhân đến gần bọn họ nói chuyện, không thời gian mà. Chỉ có nhân viên quản lý phân xưởng qua tiếp đón, đem tình hình giới thiệu tỉ mỉ cho Bí thư huyện ủy. Phòng tiêu thụ lại càng náo nhiệt, mấy ông chủ vây ở nơi đó la lối om sòm, trong tay cầm phiếu cứng, hươ qua hươ lại, đều nói phải lập tức nhận hàng. Còn có ông chủ rất buồn bực chỉ trích súc lãnh đạo nhà máy thức ăn gia nói chuyện không giữ lời, đã đợi cả ngày, cũng không thấy bóng dáng, đây là hành vi không giữ chữ tín!
Mấy người bên phòng tiêu thụ liền cười theo, nào là châm trà rồi là dâng thuốc, không ngừng giải thích.
Thật sự là chỗ đòi hàng quá nhiều, nhà xưởng mở hết mã lực ba ca sản xuất đều không thắng nổi, việc cung ứng nguyên vật liệu, cũng không trôi chảy như vậy. Lúc trước ai có thể nghĩ đến tình hình tiêu thụ sẽ tốt như vậy a?
Nhìn thấy tình hình này, Lưu Vĩ Hồng cũng là khá hài lòng
Hiện tại nhìn qua, nhà máy thức ăn gia súc "Người bán thị trường" trăm phần trăm. Mấy người bên phòng tiêu thụ vẫn có thể "Ăn nói khép nép" cười theo như vậy, không có bày ra một bộ mặt ương ngạnh "Cửa hàng lớn bắt nạt khách", đây là rất tốt
Có ý thức cạnh tranh thị trường mà
Lúc này kinh doanh tốt, không nhất thiết về sau vẫn sốt hàng như vậy. Nếu người bán hàng làm khó làm dễ, sẽ đắc tội khách hàng. Một khi đối thủ cạnh tranh nhiều lên, e là những người khách kia sẽ xoay người bỏ chạy
Thời điểm cung không đủ cầu còn có thể khách khí như vậy, vậy rất là không tồi rồi
Mộ Tân Dân đối với thành tích của nhà máy thức ăn gia súc, cũng vô cùng khẳng định.
Kế tiếp đi thăm nhà máy cơ giới, tuy rằng tình hình không "Nóng nảy" như nhà máy thức ăn gia súc, cũng là một bộ dáng khí thế ngất trời. Máy móc nổ vang, các công nhân bận rộn không chịu nổi. Khi lãnh đạo đi vào, một thợ cả năm mươi mấy tuổi đang giận dữ, khoa tay múa chân với hai tên trẻ hơn, mắng chửi đến sắp phun máu chó.
Người thợ cả này tóc hoa râm, mặc bộ quần áo lao động đầy vết dầu, tay đen thùi cầm lấy miếng cắt, miệng đầy nước miếng tung bay. Đối với lãnh đạo huyện khu đang chen chúc mà vào, làm như không thấy, chỉ lo mắng.
Thấy cảnh tượng này, Mã Cát Xương liền rất xấu hổ.
Mộ Tân Dân lại nhìn xem rất có hứng thú.
Lưu Vĩ Hồng cười nói cho Mộ Tân Dân biết, vị thợ cả này, chính là xưởng trưởng sản xuất của nhà máy cơ giới, toàn bộ điều hành sản xuất của nhà máy cơ giới, đều do ông ta một tay nắm giữ, chính là "Lãnh đạo tối cao" trên thực tế
Mộ Tân Dân càng thêm kinh ngạc, cái dạng này, làm sao có nửa điểm tư thế của xưởng trưởng sản xuất?
Lưu Vĩ Hồng liền giải thích, lúc này kỹ sư nhà máy cơ giới thật sự khuyết hụt quá mức, học trò giỏi vừa mới huấn luyện, vẫn là không thể một mình thao tác, phải có sư phụ chỉ điểm. Xưởng trưởng già không chịu ngồi yên, thường thường sẽ mặc quần áo lao động, tự mình cầm đao, còn dẫn theo mấy học trò. Vị xưởng trưởng già này, thật sự là công trình sư cao cấp của xưởng công binh gí đó, là bên trong tất cả kỹ sư có chức danh cao nhất, tài nghệ cũng là tốt nhất. Bởi vậy ở nhà máy cơ giới có uy vọng cực cao, không có bất cứ kẻ nào có gan cùng ông ta tranh luận.
Xem tư thế này, nhất định là hai gã học trò kia có thao tác sai lầm, đem miếng cắt làm hỏng mất, vỉ thế mới khiến cho ông già nổi trận lôi đình
Càng là loại cán bộ kỹ thuật này, thì càng tích cực. Sự tình trên kỹ thuật, không thể có nửa điểm giả dối. Ông già có tính xấu hay trít giận, nhà máy cơ giới khởi công tới nay, gần như tất cả công nhân cán bộ, đều bị ông ta mắng mỏ, bao gồm xưởng trưởng chính thức ở khu bổ nhiệm cũng không ngoại lệ. Có người không phục, đem cáo trạng đến trước mặt Lưu Vĩ Hồng. Kết quả lại bị Lưu Vĩ Hồng mắng cho một trận
Chính mình không bản lĩnh, làm không tốt, còn không chịu bị người ta mắng sao?
Lưu Vĩ Hồng lúc đó tới nhà máy cơ giới, mời dự họp đại hội cán bộ công nhân viên chức, hoàn toàn đồng ý cách làm của ông lão, công khai chống lưng cho ông lão
Đều nói "dưới gậy gọc xuất hiếu tử", nhà xưởng cũng là cái dạng này. Giai đoạn sáng lập, nếu không tạo quyền uy tuyệt đối của cán bộ kỹ thuật, sản phẩm nhà xưởng này sản xuất, thì chất lượng sẽ không có bất cứ gì bảo đảm. Ông lão liền "Vênh váo tự đắc" nói trong đại hội, chỉ cần ai ở mặt kỹ thuật vượt qua ông ta, phát hiện sai lầm của ông ta, cũng có thể trước mặt mọi người mắng ông ta, ổng sẽ tuyệt đối khiêm tốn tiếp nhận, tuyệt không cãi lại.
Trên thực tế ông lão đối nhân xử thế là vô cùng tốt, cũng không giấu nghề, bất kể là ai, chỉ cần hướng ông ta thỉnh giáo, ông đều tận tâm hết sức chỉ điểm, tay bắt tay mà dạy. Cán bộ như vậy, ở trong mắt Lưu Vĩ Hồng quả thực chính là bảo bối, không dễ dầu gì tìm được một người như vậy, vậy còn không xem như là Bồ Tát mà cung phụng đi chứ?
Cán sự đi theo ban Tuyên giáo, liền vội ghi lại cảnh tượng này
Mộ Tân Dân tiến lên trước, tươi cười ngăn lại con thịnh nộ của xưởng trưởng già, rồi cùng ông ta bắt chuyện vài phút.
Tất nhiên, tất cả đều được nhóm cán sự tuyên truyền ghi chép lại, đây là tư liệu sống có ích đúng không?
Mộ Tân Dân đúng nhà máy thức ăn gia súc và nhà máy cơ giới đều rất vừa lòng, ít nhất trên miệng cho lời khẳng định chắc. Nhóm cán bộ Khu Giáp Sơn cũng là vui vẻ ra mặt. Tuy nhiên kế tiếp, sẽ không khoái trá như vậy
Lưu Vĩ Hồng mời Mộ Tân Dân tới thăm nhà máy chế phẩm sữa đang xây dựng. Mộ Tân Dân lại lắc đầu cự tuyệt, lý do cự tuyệt làm cho người ta hoảng sợ thất sắc, cái thứ chủ nghĩa tư bản, không có gì đáng xem
Nói gì vậy?
Lúc trước Lưu Vĩ Hồng tốn biết bao tâm huyết, thậm chí "Đại khai sát giới" ở thành phố Giang Khẩu, đem cha con Hứa Quý Sinh Hứa Duy Chúng cùng lúc bỏ tù, mới đập tan băn khoăn của Lân mập, khiến y cuối cùng quyết định hạ quyết tâm tiến đến Giáp Sơn cái vùng khỉ ho cò gáy này đầu tư năm trăm ngàn đô la Mỹ xây dựng nhà máy, trở thành đầu tư ngoại thương đầu tiên từ trước tới nay của huyện Lâm Khánh
Hiển nhiên nhà xưởng đã làm xong, chăn nuôi bò sữa cũng đã bắt đầu rồi, các bằng hữu nông dân vô cùng nhiệt tình, Bí thư huyện ủy lại nói mọi câu "cái thứ chủ nghĩa Tư bản", bào người ta sao chịu nổi đây chứ!
- Bí thư, lời này của bí thư Mộ nếu truyền ra ngoài, sẽ khiến cho hỗn loạn. Mọi người làm sao còn có tâm tư chăn nuôi bò sữa? Nếu để ông chủ Hongkong biết được, e là sẽ chạy mất, không trở lại nữa!
Mã Cát Xương tức giận phẫn nộ nói.
Tiến cử và kiến thiết nhà máy chế phẩm sữa, đều là một tay Lưu Vĩ Hồng lo liệu. Nhưng chăn nuôi bò sữa lại là Mã Cát Xương từng cái một chứng thực xuống, tốn không ít tâm huyết. Nếu là cuối cùng biến thành giỏ trúc múc nước công dã tràng, Mã Cát Xương cũng là không biết nên làm thế nào giao phó với số nông hộ này. Bí thư Lưu và Khu ủy Ủy ban nhân dân khu thật vất vả thành lập lên uy danh, lập tức sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, từ nay về sau, các bằng hữu nông dân làm sao còn có thể tin tưởng lời nói các cán bộ? Hơn nữa tổn thất của các hộ chăn nuôi bò sữa, thì làm thế nào bồi thường đây?
Lưu Vĩ Hồng ngẫm nghĩ một chút, bỗng nhiên nói:
- Cát xương, ông thấy Giáp Sơn chúng ta có nên xây dựng một nhà khách ra hình ra dáng một chút không? Mặt khác, cũng phải xây dựng rạp chiếu phim hoặc là phòng chiếu phim linh tinh. Bằng không, cuộc sống về đêm chúng ta thật sự quá đơn điệu, buổi tối ngoại trừ đánh bài, thì không còn gì nữa. Đây rất dễ khiến cho làn gió cờ bạc trở nên thịnh hành.
- Hả?
Mã Cát Xương mở to hai mắt, chưa kịp xoay chuyển
Đây là đâu với đâu thế này? Không phải đang nói sự tình nhà máy chế phẩm sữa sao, sao chỉ chớp mắt bí thư Lưu đã nghĩ đến nhà khách và phòng chiếu phim vậy ta. Tư duy của "ông trùm" này đúng là nhảy cóc, kêu Mã Cát Xương làm sao theo kịp đây chứ?
- Bí thư?
Mã Cát Xương nghi hoặc khó hiểu kêu lên một tiếng
Lưu Vĩ Hồng khoát tay, nói:
- Cát xương, sự tình nhà máy chế phẩm sữa, không cần lo lắng. Chính thức ký hợp đồng rồi, ông chủ Hongkong cũng không thể nói chạy là bỏ chạy, chúng ta cũng không nói mặc kệ thì sẽ không làm. Ở huyện nếu muốn bội ước, vậy phải đền người ta rất nhiều tiền. Bí thư Mộ chỉ sợ cũng khó mà làm ra quyết định đền tiền. Chúng ta nên làm như thế nào thì cứ làm thế ấy, không cần để ý tới gã. Tôi lại cảm thấy, hiện tại nên bắt tay vào việc quy hoạch mở rộng thị trấn Giáp Sơn
Mã Cát Xương ngẫm nghĩ một chút, hình như là có chuyện như vậy, tảng đá lớn đè nặng trong đầu, cũ được thả xuống, bắt đầu theo ý nghĩ của Lưu Vĩ Hồng suy nghĩ vấn đề, noi:
- Ừ, quả thật là cần phải xây dựng một nhà khách tốt một chút, khách sạn cũng phải xây một cái, phòng chiếu phim làm một cái cũng tốt. Chuyện này, đợi sau khi bí thư Mộ đi rồi, chúng ta họp nghiên cứu một chút, cậu thấy thế nào? truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Được, cậu là Chủ tịch khu, việc này đều do ông làm chủ, tôi chỉ là nhắc nhở, sau đó ngồi mát ăn bát vàng
Lưu Vĩ Hồng cười nói, thần thái rất là thoải mái.