Chiếc xe con Santana bon bon chạy trên con đường lớn thênh thang rộng mở và sạch sẽ của khu nội thành mới của thị xã Hạo Dương. Địa khu Hạo Dương cho đến nay thành lập đã được hai năm, cơ sở hạ tầng của khu thành nội mới sơ bộ đã khá hoàn chỉnh. Tòa nhà mới của Địa ủy sẽ chính thức bắt đầu đưa vào sử dụng vào tháng bảy năm nay, bốn cơ quan của bốn bộ máy gồm Địa ủy Hạo Dương, ủy ban nhân dân, Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc, đều dọn vào trụ sở làm việc mới, kết thúc thời kỳ xài chung văn phòng làm việc cùng Thị ủy Hạo Dương. Quân phân khu cũng là khu mới được xây dựng, cách tòa nhà Địa ủy không xa.
Tòa nhà mới của Địa ủy chiếm một diện tích đất cực lớn, thiết kế hiện đại, trụ sở làm việc của nhân vật số 1 số 2 của Địa ủy đều là kiến trúc hình chữ nhật có sáu tầng, có chút uy nghiêm đại khí. Lầu một là văn phòng của Địa ủy, lầu hai là văn phòng của ủy ban nhân dân.
Mặt sau của khu vực văn phòng Địa ủy còn có một ngọn núi nhỏ cây cao bóng mát chim hót véo von, bên trong khu vực đó có vô số căn biệt thự nhỏ với phong cách khác nhau mọc lên. Đây là khu dân cư mới được xây dựng của Địa ủy, lãnh đạo chủ chốt của Địa ủy và ủy ban nhân dân đều cư trú ở nơi này.
Dựa theo quy định nơi ở này quả đã vượt quá tiêu chuẩn, tiêu chuẩn về nhà ở cho cán bộ cấp địa thì chưa đạt tới được cấp biệt thự. Tuy nhiên ở trong nước hiện tượng này được xem như rất thông thường, vì bình thường cũng sẽ không có mấy người tích cực so đo.
Chiếc Santana màu đen không tiến vào tòa nhà của Địa ủy, mà chạy vào từ cửa lớn khác của khu dân cư, trực tiếp dừng ở căn biệt thự số chín.
Cửa xe mở ra, một người cao lớn trẻ tuổi từ ghế lái nhảy xuống.
Lưu Vĩ Hồng từ ghế phía sau lôi lên một túi nhựa, bên trong đựng hai cây thuốc hai bình rượu, sau đó lập tức đi vào biệt thự.
Chủ nhân của căn biệt thự số chín này là ủy viên Địa ủy kiêm Bí thư Thị ủy Hạo Dương Uyển Trung Hưng. Lưu Vĩ Hồng hôm nay đặc biệt đến thăm hỏi ông ta. Thời gian cho việc công khai bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ đã qua, hôm qua Địa ủy Hạo Dương đã chính thức phát văn kiện bổ nhiệm Lưu Vĩ Hồng làm uỷ viên Thị ủy Hạo Dương, ủy viên thường vụ, Phó bí thư. Cùng ngày, hội nghị thường vụ của Hội đồng nhân dân thị xã Hạo Dương bổ nhiệm Lưu Vĩ Hồng làm Phó Chủ tịch thị xã của Ủy ban nhân dân thị xã Hạo Dương, kiêm quyền Chủ tịch thị xã.
Cho nên vào lúc này Lưu Vĩ Hồng đã là Chủ tịch thị xã của thị xã Hạo Dương.
Ngày mai, ban Tổ chức cán bộ Địa ủy Ngụy Ái Quốc sẽ đích thân đi cùng hắn đến thị xã Hạo Dương nhậm chức. Vào những tình huống bình thường Ngụy Ái Quốc chỉ đi cùng cán bộ Đảng uỷ cấp huyện nhậm chức, chính phủ một khi có sự thay đổi người, ban Tổ chức cán bộ bình thường sẽ cho cán bộ cấp Phó trưởng ban đi cùng. Ngụy Ái Quốc hai lần phá lệ đều là vì Lưu Vĩ Hồng. Lần trước là khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức Trưởng ban Tổ cán bộ Huyện ủy Lâm Khánh, cũng do Ngụy Ái Quốc đích thân tuyên bố bổ nhiệm.
Đương nhiên Ngụy Ái Quốc có lý do khá đầy đủ cho sự ngoại lệ lần này. Bởi vì Bí thư Thị ủy Hạo Dương Uyển Trung Hưng là ủy viên Địa ủy, cùng cấp với Ngụy Ái Quốc, Chủ tịch thị xã Hạo Dương tiền nhiệm thì đang đảm nhiệm chức Phó giám đốc sở ở tỉnh, cũng xem như là được đề bạt. Thị xã Hạo Dương là thủ phủ của địa khu Hạo Dương, Ngụy Ái Quốc phá lệ thế này thì cũng rất bình thường.
Lưu Vĩ Hồng đã nói chuyện qua cùng Ngụy Ái Quốc, đêm nay hắn sẽ có mặt tại Hạo Dương, sáng mai tới ban Tổ chức cán bộ Địa ủy báo danh có mặt, rồi do Ngụy Ái Quốc đi cùng hắn tới đại viện của Thị ủy Hạo Dương.
Trước khi chính thức gặp mặt các thành viên trong cùng bộ máy, Lưu Vĩ Hồng đến thăm hỏi Uyển Trung Hưng trước, bởi đây cũng là lễ tiết cần thiết.
Uyển Trung Hưng tuổi độ khoảng năm mươi, là Bí thư Đảng ủy thân cận của một trong một thị xã, bốn huyện của địa khu Hạo Dương, cũng được coi là thân tín dòng chính của Lục Đại Dũng. Lục Đại Dũng lần này không bổ nhiệm Lưu Vĩ Hồng tiếp nhận chức vụ Chủ tịch huyện Lâm Khánh mà điều hắn tới thị xã Hạo Dương, quyết định này cũng đã được trải qua nhiều lần cân nhắc suy xét cẩn thận.
Thứ nhất, thị xã Hạo Dương ở ngay trong tầm mắt nên Lục Đại Dũng có thể chiếu cố Lưu Vĩ Hồng thường xuyên. Thứ hai, thị xã Hạo Dương dù sao cũng là thủ phủ của địa khu, điều kiện của các phương diện so với huyện Lâm Khánh cũng đỡ một chút. Bởi vì khai phá kiến thiết thành nội nên hàng năm ở trên đều chi xuống dưới không ít. Có tiền cũng dễ làm việc, lập nên chiến tích lại càng dễ dàng hơn. Thứ ba, chính ở thị xã Hạo Dương, tuy rằng cũng là thị xã, nhưng làm Chủ tịch thị xã Hạo Dương riêng một góc trời cũng giống như làm Chủ tịch huyện, địa vị cao hơn một chút. Lưu Vĩ Hồng bắt đầu làm việc trên cương vị Chủ tịch thị xã Hạo Dương được một khoảng thời gian, rồi điều đến huyện khác công tác thì về lý lịch kinh nghiệm thì cũng đầy đủ hơn.
Ít tuổi đã không còn là lý do trở ngại hắn tiến bộ.
Đương nhiên, Uyển Trung Hưng là cán bộ được Lục Đại Dũng coi trọng, năng lực công tác xuất sắc, ở thị xã Hạo Dương có uy vọng cao cũng là một trong những nguyên nhân. Lục Đại Dũng ý tứ rất rõ ràng, đó là muốn Uyển Trung Hưng dìu dắt Lưu Vĩ Hồng. Tin tưởng rằng có chỉ thị của Lục Đại Dũng, Uyển Trung Hưng và Lưu Vĩ Hồng khi phối hợp sẽ khá ăn ý.
Cũng bởi vì Lưu Vĩ Hồng hiểu được ý đồ của Lục Đại Dũng, hôm nay Lưu Vĩ Hồng mới quyết định đến thăm hỏi Uyển Trung Hưng trước tiên. Uyển Trung Hưng tuổi tác so với hắn lớn hơn rất nhiều, lại là ủy viên Địa ủy, thái độ của Lưu Vĩ Hồng tất nhiên phải hạ thấp mình xuống, tranh thủ có được thiện cảm của Uyển Trung Hưng.
Thời điểm Lưu Vĩ Hồng và Uyển Trung Hưng liên lạc qua điện thoại, quả nhiên Uyển Trung Hưng tỏ ra rất vui mừng, nói trong điện thoại vô cùng khách khí, mỉm cười tỏ ra hoan nghênh Chủ tịch thị xã Lưu đến nhà làm khách.
Cánh cửa lớn bằng thiết của căn biệt thự số chín không có khóa, im ắng vô cùng, ngẫu nhiên có thể nghe được tiếng chim kêu rất xuôi tai phát ra ở rừng cây nhỏ gần đó.
Lưu Vĩ Hồng đậu chiếc Santana ở một bên cửa của biệt thự, mang theo thuốc và rượu đi vào, đưa tay nhấn chuông cửa.
Chỉ trong chốc lát, một người phụ nữ tuổi độ hai mươi mấy ra mở cửa, có chút nghi hoặc đưa hai mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng, hỏi:
- Cho hỏi anh là...
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười nói:
- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng, đến đây thăm hỏi Bí thư Uyển. Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL
- Anh chính là Chủ tịch thị xã Lưu?
Người phụ nữ trẻ tuổi rõ ràng là giật mình ngạc nhiên, nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng nhưng ánh mắt có chút không tin tưởng. Tuy rằng đã sớm nghe nói Chủ tịch thị xã mới là một người tuổi còn rất trẻ, nhưng với tuổi tác này thì trẻ đến thái quá, nếu nói hắn là sinh viên được đơn vị phân công tới thì đúng hơn.
- Đúng vậy, tôi chính là Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng lại mỉm cười gật đầu:
- Cho hỏi cô là?
Cô này mặc chiếc áo cánh dơi màu lam, chiếc quần màu đen co giãn bó sát người, khuôn mặt nhu mì xinh đẹp, dáng người cũng rất chuẩn, Lưu Vĩ Hồng không biết nhiều về các thành viên trong gia đình Uyển Trung Hưng, không rõ cô này là gì của Uyển Trung Hưng. Tuy nhiên lúc nãy đi ra mở cửa cho hắn thì hẳn phải là người có quan hệ rất thân cận mới đúng.
- Xin chào, Chủ tịch thị xã Lưu, tôi tên Uyển Hồng Thu, ba tôi đang chờ anh đấy, Mời vào!
Hóa ra là con gái của Uyển Trung Hưng, trong phút chốc lập tức điều chỉnh lại tâm tính, khách khí xưng hô "Chủ tịch thị xã Lưu", có thể thấy được đây cũng là người biết giao tiếp, không hổ là con gái của lãnh đạo Địa ủy.
Lưu Vĩ Hồng bước vào phòng khách, một người đàn ông trung niên tuổi độ năm mươi ngồi trên sô pha mỉm cười đứng dậy, đó là Uyển Trung Hưng. Khi Lưu Vĩ Hồng đến địa khu họp đại hội, đã gặp qua ông ta trên đài chủ tịch, nhưng không trực tiếp đến chào hỏi. Uyển Trung Hưng mặc chiếc áo jacket màu trắng ngà, áo sơ mi trắng bên trong, tướng mạo sáng sủa, rất có phong thái thư sinh, không giống các vị lãnh đạo Địa ủy khác uy nghiêm như vậy.
Lưu Vĩ Hồng bước nhanh đến, hướng về Uyển Trung Hưng hơi hơi cúi đầu, kính cẩn nói:
- Bí thư Uyển, xin chào!
- Ha hả, Chủ tịch thị xã Lưu đến rồi, xin chào!
Uyển Trung Hưng đưa tay ra nắm lấy tay Lưu Vĩ Hồng, trên mặt mang theo hòa ý, mỉm cười, nhìn khá thân thiện dễ gần.
- Chủ tịch thị xã Lưu, mời ngồi!
Song phương bắt tay nói câu xã giao xem như đã xong, Uyển Trung Hưng mời Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống.
Uyển Hồng Thu tay chân nhanh nhẹn dâng trà lên mời Lưu Vĩ Hồng, tuy rằng không nhìn chằm chằm Lưu Vĩ Hồng, nhưng dư quang trên mắt lại luôn liếc qua trên người hắn, cho thấy cô đối với Chủ tịch của một thị xã trẻ tuổi thế này rất tò mò. Trong lịch sử của thị xã Hạo Dương, đừng nói là Chủ tịch thị xã hai mươi bốn tuổi, cho dù là Phó chủ tịch xã hai mươi bốn tuổi cũng chưa từng có qua. Ở trong mắt của đại bộ phận cán bộ, ở tuổi hai mươi bốn vẫn chưa hiểu chuyện đời, cơ bản chỉ là một "thằng nhóc con".
Vị này, chính là Chủ tịch thị xã!
Tuy nhiên nhìn Lưu Vĩ Hồng ngồi ở chỗ đó, không vội vàng không hấp tấp, khí độ trầm ổn, hiển nhiên khi so sánh cùng những người trẻ tuổi khác quả thật không giống nhau.
Kỳ thật, khởi đầu Uyển Hồng Thu đối với Lưu Vĩ Hồng rất tò mò, Uyển Trung Hưng cũng giống vậy. Trong khoảng thời gian hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng thanh danh đại chấn, Uyển Trung Hưng cũng có nghe nói qua, nhưng vẫn chưa chính thức gặp mặt, càng không ngờ hơn có một ngày mình lại cùng người thanh niên này trở thành cộng sự cùng hợp tác. Khi Lục Đại Dũng nhắc tới chuyện này với Uyển Trung Hưng, Uyển Trung Hưng trố mắt tỏ ra rất ngạc nhiên.
Lưu Vĩ Hồng!
Khi lần đầu tiên nghe đến cái tên này, Lưu Vĩ Hồng là một Bí thư Khu ủy chuyên "Gây sự", đang "Khai chiến" cùng Phó bí thư huyện ủy, nhốt tất cả các nhân viên công tác của Ủy ban Kỷ luật huyện. Điều này để lại ấn tượng đầu tiên trong Uyển Trung Hưng thật không tốt. Uyển Trung Hưng tốt nghiệp trường sư phạm, là người đọc sách chính tông, nên luôn coi trọng luân lý cương thường, tôn ti cao thấp.
Sau khi nghe nói qua, phản ứng đầu tiên chính là cho rằng Lưu Vĩ Hồng "Làm loạn", kẻ dưới mà phạm thượng. Đương nhiên, sau khi chân tướng rõ ràng, cũng có chút ấn tượng tốt đầu tiên được hình thành, tuy không cải thiện sang tốt hoàn toàn nhưng Uyển Trung Hưng cũng không có để ở trong lòng, chuyện Lưu Vĩ Hồng ở huyện Lâm Khánh "Làm loạn", bản thân Uyển Trung Hưng ông ta là Bí thư Thị ủy Hạo Dương, xem như nước giếng không phạm nước sông.
Không ngờ, tên nhóc này lại từ Lâm Khánh chuyển sang đây, ngồi vào chiếc ghế Chủ tịch thị xã Hạo Dương, công khai trở thành trợ thủ cho mình, Chủ tịch của một thị xã.
Xem ra tâm tính của bản thân cần phải điều chỉnh một chút.
- Chủ tịch thị xã Lưu, thật đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Uyển Trung Hưng nói một câu cảm thán, lưng dựa ra phía sau, nhìn tư thế rất trưởng giả.
Lưu Vĩ Hồng là người mà Lục Đại Dũng đích thân chỉ thị bảo ông ta dìu dắt, Uyển Trung Hưng cũng biết lai lịch của hắn không tầm thường. Tuy nhiên do lần đầu tiên gặp mặt nên cũng phải có chút quy củ, Bí thư Thị ủy và Chủ tịch thị xã, vị trí nào phải cho ra vị trí đó. Dìu dắt thì được nhưng ai chính ai phụ phải làm cho rõ ràng. Uyển Trung Hưng cũng không mong muốn Lưu Vĩ Hồng đem tác phong ương ngạnh của hắn ở huyện Lâm Khánh tới thị xã Hạo Dương này.
Là thủ phủ của địa khu, thị xã Hạo Dương và huyện Lâm Khánh khác nhau hoàn toàn. Người trẻ tuổi có thể sẽ có chút ý tưởng mới mẻ, nhưng Uyển Trung Hưng thống trị thị xã Hạo Dương yêu cầu hàng đầu chính là sự ổn định, không liều lĩnh.
Đương nhiên, tất cả những ý kiến này có thể chậm rãi trao đổi trong quá trình công tác sau này, hôm nay là lần đầu tiên Lưu Vĩ Hồng đến nhà thăm hỏi nên sẽ không thảo luận những vấn đề công tác nghiêm túc như vậy, vì nói sẽ không thích hợp.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Cảm ơn Bí thư Uyển khen ngợi. Đối với tình hình của thị xã Hạo Dương tôi không quen thuộc, về sau còn phải nhờ Bí thư Uyển chỉ điểm nhiều hơn.
Uyển Trung Hưng gật gật đầu, ngồi thẳng lưng lên.
Câu trả lời của Lưu Vĩ Hồng hơi nằm ngoài dự kiến của ông ta, cũng không đi theo lời của ông ta nói mà nói lời khiêm tốn, nói những câu đại loại như mình còn trẻ tuổi, kinh nghiệm không đủ, xin chỉ giáo nhiều hơn, chỉ nói câu chưa quen tình hình, xem ra vị Chủ tịch thị xã trẻ tuổi này tính cách quả nhiên khá cứng rắn, mạnh mẽ.
Sau này nên triển khai hợp tác như thế nào Uyển Trung Hưng cũng phải cẩn thận suy xét mới được.